Tôi là người vợ đang chìm đắm sâu với tội lỗi ngoại tình
Tôi đã từng nghĩ, nếu một ngày nào đó chồng ngoại tình tôi sẽ ly hôn ngay và không bao giờ tha thứ bởi tôi sẽ không rộng lượng chung sống cùng hình bóng một người đàn bà khác trong trái tim chồng. Vậy mà bây giờ tôi lại là người chìm đắm trong cái hố sâu tội lỗi đó.
Gia đình tôi xưa nay vẫn luôn hạnh phúc. Nhưng bản tính của con người nếu sóng gió quá lại muốn được yên ổn mà yên ổn quá lại thích nếm chút khó khăn. Và những thứ ngọt ngào lại thường nhanh mang lại cảm giác chán.
Không hiểu sao tôi vẫn yêu chồng từ trong sâu thẳm. Chồng vẫn yêu thương vợ con có lẽ không ai bằng. Nhưng tôi lại không có quá nhiều cảm xúc với anh ấy. Chắc đấy là sự chai lỳ quen thuộc của thứ tình cảm lâu năm. Mà bản tính của tôi lại thích được phiêu lưu. Đầu 3 rồi nhưng tôi vẫn thèm khát thứ tình yêu sét đánh, muốn lặp lại cảm giác tim đập rộn rã khi nhắc đến một cái tên nào đó. Đáng buồn là người đó lại không phải là chồng tôi.
Đầu 3 rồi nhưng tôi vẫn thèm khát thứ tình yêu sét đánh, muốn lặp lại cảm giác tim đập rộn rã khi nhắc đến một cái tên nào đó (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân diễn ra đều đều và suôn sẻ khiến con người tôi trở nên bình lặng nhưng thực ra bên trong lại muốn được bùng cháy. Tôi muốn được “thiêu thân” trên giường cùng chồng và trải nghiệm những cảm giác hưng phấn thực sự. Ấy vậy mà có lẽ anh ấy quá ngoan, cơ thể đã quá quen thuộc với nhau nên chuyện vợ chồng dù có đổi mới vẫn vô vị tẻ nhạt không khác gì việc gõ bàn phím.
Tôi không dám biện minh việc mình ngoại tình nhưng đó là một trong những nguyên nhân đẩy tôi đến ngoại tình và chìm đắm mãi không dứt.
Tôi gặp lại mối tình đầu thời đại học. Hồi đó chúng tôi yêu nhau quá trong sáng nên không ai dám đi xa hơn những cái ôm hôn. Chúng tôi tình cờ đi công tác cùng một thành phố nhỏ. Ngay từ phút đầu gặp lại, tôi đã xao xuyến không dứt, cảm giác như mình chỉ mới 18 như cách đây 12 năm ngày đầu gặp anh ấy. Bao nhiêu kỷ niệm đẹp đẽ tự nhiên ùa về không thể nào kiểm soát. Và có lẽ anh ấy cũng vậy. Chúng tôi trò chuyện rất ít, nhưng lại thấy nhau trong tâm tưởng rất nhiều theo dòng ký ức.
Chúng tôi ở hai khách sạn khác nhau. Anh gọi taxi đưa tôi về nhưng không thể quay lưng lên xe ra về. Còn tôi cũng không đành nhấc gót lên phòng. Là một phụ nữ đã trải qua mấy năm chăn gối, tôi nhanh chóng hiểu cơ thể mình muốn gì lúc đó nhưng vẫn còn bị chút lương tâm và đạo đức níu giữ.
Anh muốn lên phòng tôi uống tách trà mặc dù lúc đó đã 23 giờ đêm. Tôi vừa vui vì còn ở lại với anh thêm một lát nữa, lại vừa sợ vì mình đang phản bội chồng. Nhưng bản năng lại như một kẻ manh động nóng nảy thúc giục tôi “Sợ gì, chỉ là người yêu cũ thôi mà”.
Video đang HOT
Chúng tôi ngồi uống trà đến gần nửa đêm, bắt đầu nhắc lại chuyện cũ rồi gọi lên hai ly rượu vang. Rượu làm anh mạnh dạn hơn và cũng làm đạo đức trong tôi lu mờ đi. Ngay cả đêm tân hôn với chồng tôi cũng không có cảm giác như thế.
Đúng lúc đó thì chồng tôi gọi. Tiếng chuông điện thoại làm tôi thức tỉnh, tôi muốn xô anh ra và tỉnh giấc ngoại tình. Nhưng trong sâu thẳm tôi lại nghe bản thân mình van nài, chỉ một lần thôi, một lần cứu cánh cho cuộc sống hôn nhân đang bằng phẳng. Chuông đổ đến lần thứ mười mấy, tôi khóa điện thoại và chính thức ngoại tình một cách hèn hạ nhất.
Anh ấy sống cách nhà tôi 150 cây số, một tháng 1, 2 lần tôi lại tự lái xe để đến với anh (Ảnh minh họa)
Tôi đã thề đấy sẽ là lần đầu tiên và duy nhất trong đời mình nhưng tôi đã sai lầm. Chẳng ai có thể dừng lại khi đang bắt đầu lao xuống dốc cả. Tôi nhanh chóng bị cuốn vào vòng xoáy ngoại tình rồi hối lỗi rồi giằng xé lương tâm và rồi lại ngoại tình.
Anh ấy sống cách nhà tôi 150 cây số, một tháng 1, 2 lần tôi lại tự lái xe để đến với anh. Chúng tôi thường chọn những khách sạn có nhà hàng và cà phê để có nhỡ bị ai bắt gặp cũng còn lý mà chối cãi. Hoặc thỉnh thoảng đi công tác anh lại tranh thủ ghé lại thành phố nơi tôi sống để gặp. Mà chúng tôi gặp nhau cũng chỉ vì một lý do duy nhất. Anh ấy hợp với tôi trong khoản ấy hơn chồng tôi rất nhiều. Đó vừa là niềm hoan lạc vừa là sự đau khổ cho cả vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình thật đáng sợ khi làm những chuyện này, nhưng dù đã cố cảnh tỉnh mình nhiều lần vẫn không sao dứt ra được. Tôi muốn gặp anh ấy nhưng một kẻ nghiện thèm thuốc. Hậu quả ngoại tình tôi đã thấy trước mắt rất nhiều nhưng tôi không còn đủ tỉnh táo nữa rồi. Lại một năm mới cận kề rồi, tôi không muốn mình như vậy mãi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi vũng lầy tội lỗi này đây trong năm mới?
Theo VNE
Mất trinh tôi vẫn được chồng Việt 'nâng như nâng trứng'
Cưới nhau hơn 1 năm nhưng chưa bao giờ chồng nặng lời, cũng chưa bao giờ đả động gì đến quá khứ của tôi. Anh luôn ngọt ngào, cảm thông với vợ. Bố mẹ tôi rất tự hào vì có chàng rể biết đối nhân xử thế.
Đọc những bài tâm sự "Lấy chồng Việt sướng gấp nghìn lần chồng Tây", "Bị người yêu Việt coi như gái vì không còn trinh", Lấy chồng Việt là tàn một đời hoa", "chị phải thế nào thì chồng chị mới ghen như thế"... của độc giả gửi đến báo Nguoiduatin.vn về vấn đề chồng Tây, chồng Việt tôi không có nhận xét gì về việc lấy chồng Tây tốt hay lấy chồng Việt sướng hơn. Tôi chỉ xin kể ra đây câu chuyện của tôi để mọi người cũng suy ngẫm...
Tôi là một cô gái theo mọi người nhận xét là có bề ngoài ưa nhìn, có duyên thầm. Có lẽ vì vậy mà ngay từ hồi học cấp 3 đã có rất nhiều chàng "thầm thương trộm nhớ".
Thời của những cô gái 8X như tôi, quan niệm về chữ trinh đã có phần cởi mở hơn. Lên Hà Nội học Đại học, sống ở xóm trọ mà có đến 80% là những cặp sinh viên sống thử, tôi cũng yêu và nhanh chóng "sống thử" với một anh chàng bằng tuổi.
Khi yêu, người ta chẳng hay suy nghĩ gì, chỉ biết sống hết mình với người mình yêu. Và theo tôi, người phụ nữ sống hết mình với người yêu không hề có lỗi, những hành động thuộc phạm trù tình yêu là cần được tôn trọng.
Tôi và "chồng" sau khi ra trường thì chia tay, không phải do chúng tôi không còn yêu nhau, mà chỉ vì anh ở mãi trong Nghệ An, còn tôi người Quảng Ninh, anh là con trai duy nhất, bố mẹ tôi cũng chỉ có mình tôi. Tôi không thể lấy chồng xa vì còn phải trả hiếu cho cha mẹ, anh cũng vậy.
Đi làm được 2 năm thì tôi quen và yêu chồng tôi bây giờ. Ngay từ khi biết anh có định tìm hiểu, tiến tới với mình, tôi đã nói rõ với anh rằng tôi là một cô gái không còn trinh, tôi có quá khứ.
Tôi dám thẳng thắn với anh bởi tôi nghĩ "cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra", dấu diếm chỉ làm cho mình sống trong sợ hãi, nơp nớp. Nếu anh ta chỉ yêu tôi vì cái màng mỏng manh kia thì thật không đáng để tôi trao thân gửi phận suốt đời.
Khi nghe tôi kể về mối tình của mình, chồng tôi đã nắm lấy tay tôi và nói rằng: "Ai cũng có quá khứ, yêu và dám sống hết mình vì tình yêu không phải là một cái tội. Anh cũng đã trải qua vài mối tình, cũng đã vượt quá giới hạn với một người con gái. Nếu anh ích kỉ, và nếu cô gái kia của anh cũng gặp phải người ích kỉ, thì chắc không bao giờ cô ấy có hạnh phúc. Anh yêu em vì tình nết, vì tâm hồn...".
Tôi đã thú thật chuyện mất trinh trước khi lấy chồng.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự mừng vui của hai gia đình.
Sau khi cưới, hai vợ chồng tôi được bố mẹ chồng cho ra ở riêng. Vì đặc thù công việc nên tôi thường xuyên phải đi sớm về muộn, thời gian sớm nhất mà tôi có mặt ở nhà cũng là 8 giờ tối, vậy nên mọi công việc trong gia đình đều do chồng tôi phụ trách. Mặc dù công việc của anh cũng không nhẹ nhàng hơn công việc của tôi, nếu không nói là còn vất vả hơn nhiều.
Hôm nào về nhà tôi cũng được chồng đón ở cửa, giúp dắt xe vào nhà, hỏi han xem tôi có mệt hay không, nhà cửa luôn được ăn dọn dẹp ngăn nắp, cơm dọn sẵn và công việc của tôi chỉ là đi tắm rồi ngồi vào bàn ăn.
Cưới nhau hơn 1 năm nhưng chưa bao giờ chồng nặng lời, cũng chưa bao giờ đả động gì đến quá khứ của tôi. Anh luôn ngọt ngào, cảm thông với vợ. Bố mẹ tôi rất tự hào vì chàng rể biết đối nhân xử thế của mình.
Chuyện "yêu" giữa hai vợ chồng thì lại càng không có gì đáng phàn nàn. Đáng nhẽ người phải "hâm nóng" phải "làm mới" chuyện phòng the phải là người phụ nữ thì trong gia đình tôi lại là điều ngược lại.
Chồng luôn biết cách tạo ra những bất ngờ cho tôi, hôm thì bằng một cái ôm nhẹ từ đằng sau, hôm thì bằng một bông hồng dấu dưới gối, hôm lại là một thông điệp ngọt ngào được viết ra giấy và để trên bàn trang điểm trong phòng ngủ,...
Chưa bao giờ chuyện phòng the của vợ chồng tôi trở nên nhàm chán. Có lẽ cũng vì thế mà sau khi lấy chồng, ai cũng khen tôi trẻ ra, xinh đằm thắm hơn.
Hiện tại hai vợ chồng tôi đang hồi hộp chào đón thêm thành viên tí hon. Từ khi biết tin tôi có bầu, chồng tôi đã háo hức chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, nào là một căn phòng với đầy đủ đồ dùng cho bé, anh còn tự tay mua giấy dán tường, trang trí căn phòng cho con yêu sắp trào đời.
Nhìn chồng vun đắp cho gia đình, tôi thực sự thấy mình may mắn. Tôi biết, còn nhiều đàn ông Việt bảo thủ trong chuyện trinh tiết. Nhưng theo tôi, nếu phụ nữ chúng ta cứ thẳng thắn ngay từ đầu sẽ tránh được bất hạnh, nếu để khi tiến tới hôn nhân, người chồng tự phát hiện được ra điều này thì họ sẽ nghĩ họ bị "lừa", và ý nghĩ này sẽ như hạt sạn nhức nhối mãi trong tâm tưởng người đàn ông.
Quan điểm của đàn ông ngày hôm nay khá thoáng. Việc còn "nguyên đai nguyên kiện" không phải là vấn đề quá quan trọng khi đến với nhau. Điều quan trọng nhất là cả hai có được tình yêu thực sự, biết quan tâm biết sống vì nhau mới đảm bảo cho một hạnh phúc bền lâu.
Theo VNE
Lấy chồng thì chồng là... trời Nhiều lúc, anh nói đùa mà thật: 'Vợ ơi, em cãi anh một tiếng đi'. Thế nhưng,chị chỉ cười nhẹ nhàng nói "Lấy chồng thì chồng là trời, có ai dám cái lệnh trời đâu". Nhiều khi chồng sai lè lè mà chị cũng không cãi lại, chồng đi sớm về khuya cũng không thắc mắc. Sinh trưởng trong một gia đình gia...