Tôi là “kẻ thứ 3″ hay cô ta?
Anh lái xe bỏ nhà đi mãi tận sáng mới về. Ăn uống, thay quần áo xong anh xách túi đi làm luôn mà không nói một lời. Khi kiểm tra túi quần anh mang đi giặt, tôi lấy ra được một mẩu giấy với lời thách thức: “Tối qua anh ấy lại về với tôi đấy”.
Tôi và anh ấy quen nhau vào đúng ngày tôi xin thực tập vào công ty anh. Thật tình cờ, tôi và anh cùng quê, anh là phó giám đốc công ty nên lúc mới vào nộp giấy tờ xin thực tập anh đã mỉm cười hỏi thăm “đồng hương”.
Tình cảm của chúng tôi bắt đầu nhen nhóm từ lần tình cờ đó. Mới đầu, vì anh hơn tôi tận 13 tuổi nên những câu chuyện chỉ xoay quanh ôn lại kỷ niệm thời cấp 3, học thầy cô giáo nào, thời đó hay ra biển chơi hoặc chỉ là những quán ăn vặt ngon ở chợ quê mà chúng tôi trùng hợp thường ra đó.
Rồi sau một tháng thực tập, anh mời tôi tới nhà ăn cơm. Anh có cô con gái nhỏ xinh xắn, có bố mẹ ở quê ra chăm cháu nhưng mãi không thấy vợ anh về, tôi tò mò hỏi chuyện. Anh buồn rầu bảo vợ chồng anh ly hôn được 6 tháng nay rồi. Vợ anh chuyển ra ngoài ở, không nhận nuôi con vì bảo không đủ khả năng kinh tế để chăm con.
Rồi tôi ra trường, mặc dù không xin vào làm công ty anh nhưng những lần hẹn hò, chuyện trò sau đó của chúng tôi tăng dần. Tình cảm chớm nở lúc nào không hay. Đúng 7 tháng sau lần đầu tiên gặp nhau, anh đã ngỏ lời “yêu” với tôi. Tôi chấp nhận yêu anh mặc những dị nghị xung quanh, mặc rào cản anh từng “một đời vợ” mà bố mẹ, anh chị tôi ngăn cản.
Tôi đến với anh mặc những dị nghị xung quanh, mặc bố mẹ, anh chị tôi ngăn cản. Ảnh minh họa.
Đúng 2 năm yêu nhau thì chúng tôi đi đến hôn nhân. Thời gian đầu, tôi và con gái anh quấn quít như mẹ con. Thậm chí khi cả nhà ra ngoài chơi, thấy tôi và bé cứ dắt díu nhau cười nói tíu tít, người ngoài còn lầm tưởng tôi là mẹ ruột cháu. Thế nhưng quãng thời gian hạnh phúc đó không được bao lâu, kể từ ngày vợ cũ anh thường xuyên gọi điện yêu cầu anh đưa cháu về thăm mẹ.
Tôi nhớ, có lần anh đưa cháu về với mẹ, tôi phát hiện một vết bầm trên tay con ngay sau khi được mẹ ruột cháu trả về. Tôi hỏi bé thì nó im lặng không trả lời. Nhưng đến tối anh ngồi hút thuốc và nhìn tôi với ánh mắt lạ lùng, như thể tôi là người đánh cháu. Thế nhưng lúc tôi hỏi vì sao con bị bầm tay anh lại lắc đầu…
Những ngày cuối tuần sau đó, mỗi lần mẹ ruột bé đón về chơi, cháu lại nói những điều rất lạ lùng mà chưa bao giờ tôi hay ông bà dạy cháu. Nó nói những câu đại loại như: “Tại sao bố mẹ con không sống chung?”, “Sao cô lại giật chồng mẹ con?”, “Mẹ con rất nhớ thương con và bố, đêm nào mẹ cũng khóc”, “Người thứ ba là kẻ cướp chồng người khác hả cô?”,…
Tôi thực sự rất đau lòng. Sau nhiều lần như vậy, tôi quá bức xúc nên hỏi anh. Anh chỉ cười xòa: “Trẻ con nó có hiểu gì đâu, chắc là xem phim nhiều quá nó học theo đấy”. Thế nhưng tôi biết, làm gì mà nó chỉ học theo những lời nói đó, trước đây cháu có như vậy đâu, chỉ từ khi nó được về với mẹ đẻ… Tôi linh cảm thấy những điều không ổn trong cuộc hôn nhân của mình.
Không chỉ nói những lời lạ lùng như vậy, bé còn bỗng nhiên bướng bỉnh, khó bảo hẳn. Tôi gọi nó lấy giúp cái gì, nó đều không chịu mà bảo đợi bố về hay để gọi mẹ ruột làm.
Video đang HOT
Dạo này, bé còn bỗng nhiên bướng bỉnh, khó bảo hẳn. Tôi gọi nó lấy giúp cái gì, nó đều không chịu mà bảo đợi bố về hay để gọi mẹ ruột làm. Ảnh minh họa.
Chưa hết, thấy trong nhà có cái gì, nay nó chỉ món này, mai nó chỉ món khác bảo bên nhà mẹ chưa có, bố phải mua cho mẹ. Tất nhiên, anh chẳng ngại ngần từ chối con mà mua hết. Tôi khó chịu thì anh bảo: “Anh làm những việc đó vì không muốn con làm khó em, không muốn mẹ nó kiếm chuyện với em đấy”.
Thế nhưng những điều đó chỉ càng làm tôi thêm khó chịu. Tôi cảm giác như mình cướp đi những thứ đáng nhẽ thuộc về cô ta và bây giờ anh đang bù đắp lại cho vợ cũ. Phải chăng cuộc hôn nhân trước của anh vẫn chưa chấm dứt sau phiên tòa ly hôn?
Lúc trước vợ cũ không nhận nuôi con với lý do không đủ kinh tế nhưng kỳ thực, bây giờ tôi mới hiểu ý đồ của chị ta. Cô ta muốn lấy con làm cầu nối, hàn gắn lại tình cảm rạn nứt và để quấy rối cuộc hôn nhân hiện tại của tôi bây giờ.
Tất cả vẫn chưa chấm dứt khi thời gian gần đây, không chỉ cuối tuần mà ngay cả những ngày giữa tuần, anh cũng đèo con về với mẹ đẻ, lý do vẫn là “tại con cứ mè nheo đòi mẹ”. Tôi nghĩ đó cũng chỉ là cái cớ anh đưa ra, chứ sự thật đằng sau thì tôi chưa nắm được.
Mấy đứa bạn thân tôi còn bảo “Mày không nhanh mà sinh một đứa con. Còn nữa, xem có làm gì khiến lão nhà mày phật lòng không. Chứ tình trạng này là kiểu gì tình cũ không rũ cũng tới đó. Nghe bảo cô ta là tình đầu của chồng mày mà”.
Thú thực, từ lúc cưới tôi cũng đã thả và mẹ tôi cũng thường xuyên khuyên bảo nhưng sao vẫn chưa có dấu hiệu gì. Còn mấy việc gia đình, tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi. Tôi làm ngân hàng, đầu tắt mặt tối, việc có ngớt tay đâu. Còn nấu cơm được hai bữa cho bố con anh ấy là đã cố gắng lắm rồi. Có sai gì thì cũng chỉ dạo này tôi ít dọn nhà hơn, ít ra ngoài với bố con anh ấy hơn vì con bé nó có chịu đi đâu. Lẽ nào, dạo này nó đòi bố nó đưa đi chơi với mẹ nó… Tất cả cứ làm tôi như muốn nổ tung lên.
Tôi đưa thắc mắc này hỏi anh thì anh bảo: “Em đang ghen đấy à? Con nó đòi về với mẹ thì anh đưa về chứ có làm gì quá đáng đâu”.
Tôi bực quá bật lại: “Vậy thì làm sao dạo này anh hay về bên đó vậy? Em nghĩ anh không nên thường xuyên về bên đó. Ít nhất anh phải hiểu cảm giác của em chứ?”. Anh nhíu mày: “Anh với cô ấy giờ chỉ là bạn bè thôi mà”. Tôi quát lên: “Bạn bè thì cũng vừa phải thôi, không thể đến thăm nhau hằng ngày như thế”.
Thế mà anh làm ầm lên: “Em vừa phải thôi. Giữa anh và cô ấy còn con, không phải muốn cắt đứt là cắt đứt được”. “Vậy thì từ nay em sẽ cùng anh với con sang đó”. “Em bị điên à? Anh là chồng em chứ không phải cấp dưới của em mà em ra lệnh với giám sát”.
Thế rồi anh lái xe đi mặc tôi nước mắt ngắn dài. Mãi đến sáng mai anh mới về. Ăn uống, thay quần áo xong anh xách túi đi làm luôn mà không nói một lời. Khi kiểm tra túi quần anh mang đi giặt, tôi lấy ra được một mẩu giấy với lời thách thức: “Tối qua anh ấy lại về với tôi đấy”.
Tôi đã thu dọn hành lý và để lại lá đơn ly hôn. Tôi không rõ quyết định của mình như vậy là đúng hay sai? Và tôi hay cô ta – vợ cũ của anh, là “kẻ thứ ba” đây? Ảnh minh họa.
Bây giờ thì tôi thực sự thất bại. Tôi khụy ngã nắm chặt lấy mẩu giấy. Tôi đến nay cũng đã 27 tuổi rồi, không còn trẻ để nghĩ suy về sự lựa chọn đúng đắn hay sai lầm khi đến với anh, nhưng trên hết tôi vẫn còn yêu anh, tôi đến với anh bằng tình yêu chân thành chứ không phải vì vật chất.
Tôi đã thu dọn hành lý và để lại lá đơn ly hôn. Mọi cố gắng năm qua của tôi giờ đã trở nên vô nghĩa. Tôi không rõ quyết định của mình như vậy là đúng hay sai? Và tôi hay cô ta – vợ cũ của anh, là “kẻ thứ ba” đây?
Theo VNE
Thuê gái mại dâm để quyến rũ... em rể vì hận tình
Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể tha thứ cho mình, tôi hiểu hơn ai hết rằng tôi đã gây ra nghiệp chướng này, khiến em gái mình phải chết trong phẫn uất.
Hận thù vì bị hoãn đám cưới
Tôi và anh quen nhau trong chuyến công tác ngắn ngày ở nước ngoài và đã nhanh chóng phải lòng nhau. Anh đẹp trai, phong độ, tài giỏi và hãnh tiến, là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Tôi nghĩ mình đã thật may mắn khi có được anh. Chúng tôi không chỉ là đồng nghiệp mà còn là những người bạn tâm giao. Anh luôn là người hiểu tôi nhất, chiều chuộng tôi nhất.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Lúc ấy, Hoa - cô em gái tôi - đang du học Singapore, trở về để chuẩn bị cho đám cưới tôi. Trong lúc bận rộn, Hoa phải thay tôi làm rất nhiều việc lặt vặt. Thương cô em gái phải vất vả vì việc của mình, tôi thường nhờ anh đưa đón Hoa đi, và đó là cơ hội để hai người gần gũi.
Dù biết chúng tôi đang chuẩn bị tổ chức đám cưới, nhưng Hoa vẫn tán tỉnh anh. Tôi nghĩ đó là một phần tính cách của em khi phải sống quá cô đơn ở nước ngoài, và em cũng nghĩ đây là một trò đùa, nhưng mọi chuyện đã diễn ra ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chồng sắp cưới của tôi đã phải lòng Hoa.
Anh dằn vặt bản thân rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn hoãn đám cưới và nói lời chia tay với tôi vì lý do không thể lừa dối bản thân và lừa dối tôi thêm nữa. Những lời nói của anh như cú tát khiến tôi choáng váng, phải mất vài ngày tôi mới có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, và phải mất một thời gian rất dài tôi mới tin được rằng chuyện này là sự thật.
Ảnh minh họa.
Anh và Hoa thản nhiên vui vẻ với nhau trước mặt tôi. Chứng kiến hạnh phúc của họ, tôi không thể không ghen tuông, cay đắng. Một năm sau, khi Hoa hoàn thành khóa học tại nước ngoài, em trở về và tổ chức đám cưới với người tôi yêu, bất chấp những lời van xin và sự đau khổ của tôi.
Tôi đã xin Hoa hãy trả lại anh cho tôi, xin anh hãy quay lại với tôi, nhưng chẳng lời nào có thể làm động lòng hai kẻ đang mê đắm trong tình yêu. Cuối cùng, chỉ có tôi là ôm thù hận. Đám cưới vẫn diễn ra như dự định, chỉ có điều vắng mặt tôi, tôi không đủ vị tha để chúc phúc cho em và người tôi yêu. Tôi đã là kẻ bị quên lãng trong niềm vui vẻ, hạnh phúc ấy.
Sau đám cưới, đôi vợ chồng trẻ đi tuần trăng mật ở nước ngoài và liên tục gửi về những hình ảnh lãng mạn, thể hiện tình yêu đắm đuối của họ cho bố mẹ tôi, và tất nhiên, những tấm hình ấy lại một lần nữa xát muối vào vết thương lòng của tôi. Tôi không thể tha thứ cho họ và quyết phải trả thù.
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để lên một kế hoạch tinh vi và hiểm độc nhằm chia rẽ họ. Khi ấy lòng hận thù trong tôi đang sục sôi và tôi đinh ninh rằng mình có thể cười trên nỗi đau khổ của họ, họ càng đau đớn, tôi sẽ càng thỏa mãn, sung sướng, nhưng thật ra không phải vậy.
Kế hoạch thâm độc và sự hối hận muộn màng
Biết anh không phải loại đàn ông háo sắc, nhưng chẳng anh hùng nào qua được ải mỹ nhân, nên tôi vẫn rất tự tin thực hiện kế hoạch của mình. Tôi lân la làm quen với đám ma cô dắt gái, bỏ ra rất nhiều tiền để thuê một cô chân dài, xinh đẹp và được quảng cáo là có kỹ năng tuyệt vời trong chuyện làm thỏa mãn đám đàn ông.
Tôi cho cô gái ấy xem ảnh anh, nói cho cô ta biết những sở thích của anh và tạo những cơ hội tình cờ để cô ta tiếp cận anh một cách khéo léo. Với nhan sắc và sự lọc lõi trong nghệ thuật "phỉnh phờ", cô ta đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của anh.
Không chỉ vậy, tôi còn "tiếp tay" cho cô ta bằng cách ngấm ngầm gây ra những mâu thuẫn giữa anh và Hoa. Như người ta vẫn nói "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", cuộc sống vợ chồng không giống như những điều lãng mạn đôi trẻ vẫn tưởng tượng khi yêu nhau, và giữa họ đã nảy sinh ít nhiều mâu thuẫn. Nhưng đáng ra những mâu thuẫn ấy sẽ không đáng kể nếu không có sự "đổ dầu vào lửa" của tôi.
Tôi gièm pha anh với bố mẹ mình và nói xấu em gái với bố mẹ anh. Chịu quá nhiều sức ép, những trận cãi vã giữa hai vợ chồng trẻ càng diễn ra thường xuyên hơn. Anh chán nản, tìm đến cô gái trẻ đẹp mới quen để tâm sự và tìm kiếm sự an ủi. Rồi chẳng bao lâu sau, anh ngã vào vòng tay cô ta.
Những kỹ năng làm tình của cô gái mại dâm đã khiến anh mê mẩn, đắm đuối đến mức quên cả vợ. Anh chu cấp tiền bạc cho cô ta, cung phụng cô ta, thậm chí còn có ý định bỏ vợ để cưới cô ta như lời cô ta nỉ non bên tai anh. Những clip nóng bỏng trên giường của họ được bí mật gửi tới em gái tôi.
Hoa làm ầm lên, em đem những hình ảnh đáng xấu hổ ấy cho bố mẹ, bạn bè anh xem, nghĩ rằng anh sẽ xấu hổ mà chấm dứt chuyện này. Nhưng những hành động đó chỉ càng làm anh thêm quyết tâm bỏ vợ để đến với bồ. Anh viết đơn ly hôn, yêu cầu Hoa ký với thái độ lạnh lùng, tuyệt tình. Hoa biết mình đã sai, em van xin anh tha lỗi, nhưng anh không hề đoái hoài đến những giọt nước mắt của em. Anh vẫn kiên quyết ra đi.
Tuyệt vọng vì không thể níu kéo được chồng, Hoa đã tìm đến nơi cô gái kia đang ở để đánh ghen, nhưng anh đã ra sức bảo vệ cô ta mà thẳng tay đánh chửi Hoa. Anh đã thật sự bị cô ta bỏ bùa mê tình ái.
Biết không thể cứu vãn, Hoa đã nghĩ dại, em đã tìm đến cái chết đau đớn, tức tưởi sau khi để lại một lá thư tuyệt mệnh đẫm máu và nước mắt. Tôi đã hối hận, đau khổ biết bao khi chứng kiến kết cục ấy. Tôi đã định đi theo Hoa để chuộc tội với em, nhưng việc nghĩ đến những bất hạnh mà bố mẹ sẽ phải chịu đựng khi cùng lúc mất cả hai người con gái đã ngăn tôi lại.
Tôi đã tìm đến anh, để sỉ vả cho thỏa những oán hận trong lòng, nhưng rồi tôi hiểu ra, tất cả những nghiệp chướng này đều là tại tôi. Tại sự ghen tuông mù quáng, cả giận mất không của tôi. Tôi chưa từng lường trước hậu quả này và nghĩ rằng ngày Hoa và anh phải tan nát cũng sẽ là ngày vui sướng nhất của tôi, nhưng tôi lại không hề có cảm giác ấy. Tất cả chỉ còn là sự ân hận, tiếc nuối muộn màng.
Có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ được cho mình, cũng chẳng bao giờ có thể yêu thương ai được nữa. Tôi sẽ phải trả giá cho chuyện này bằng một cuộc đời cô độc dai dẳng. Giá như tôi có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm này.
Theo VNE
Đau khổ khi lấy phải người đồng tính Tưởng như chẳng còn gì đau khổ hơn, nhưng tai tôi như ù đi khi nghe lời hét của cô gái kia: "Chị điên à? Chồng chị là người đồng tính. Lẽ nào tôi lại đi bồ bịch với anh ta!". Đẹp trai, học giỏi, gia đình khá giả, anh chính là thỏi nam châm hút hồn các cô gái xung quanh trong...