“Tôi kiệt sức rồi, cứu tôi”
Em từng đọc và từng nghe bạn bè tâm sự về chuyện đàn ông ngoại tình nhưng chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến. Dù vậy là phụ nữ em cũng hiểu được cảm giác bị phản bội nó đau thế nào.
Nhiều lần nằm cạnh chồng em vẫn hay vừa nói đùa vừa nói thật: &’Nếu anh mà léng phéng với ai thì đừng trách em vô tình đấy. Cuộc đời này vợ và chồng chỉ có 1 thôi vì thế cố mà yêu thương nhau anh à”. Chồng em nghe xong thì gật gù đồng ý còn ôm vợ trấn an: “Em đừng nghĩ ngợi nữa, anh không có cái tính đó đâu”.
Đàn ông là thế các chị à, lúc nào cũng ngon ngọt và giỏi trấn an. Em chưa bao giờ nghĩ người chồng luôn tỏ ra điềm đạm có trách nhiệm và yêu thương vợ con như chồng mình lại có ngày đổ đốn như vậy. Khi viết ra những dòng này tim em vẫn còn nhức nhối, còn nước mắt thì thi nhau rơi.
Chuyện xảy ra khoảng hơn 1 tuần trước, khi đó em cho con về ngoại chơi vì cháu được nghỉ hè. Lúc quay lên Hà Nội sếp lại bảo em đi công tác để kí kết hợp đồng ở Đà Nẵng 1 tuần. Em rủ chồng đi cùng mình để làm chuyến du lịch luôn nhưng anh lại nói bận không đi được nên em đành ngậm ngùi đi 1 mình.
Ảnh minh họa
Xa chồng xa con em nhớ lắm, hôm nào gọi về cho chồng cũng vừa đùa vừa thật: &’Anh ở nhà ngoan nhé, buổi tối nhớ ngủ ở nhà đấy không được linh tinh nha chồng”. Để em tin anh ấy còn chụp ảnh rồi quay video nhà cho em xem nữa.
Dự định sẽ đi 1 tuần nhưng công việc xong sớm nên em đi mua quà rồi đổi vé bay về Hà Nội luôn. Ngồi trên xe nghĩ đến cảm giác tối nay 2 vợ chồng sẽ hòa vào nhau mà em thấy hạnh phúc. Em định bụng về sẽ làm mấy món hải sản thật ngon rồi buổi tối đốt nến lung linh để hâm nóng tình cảm vợ chồng.
Nhưng ai dè vừa về đến nhà cởi bỏ giày và cất đồ lên bếp xong thì bỗng dưng em nghe tiếng phụ nữ vang lên trong nhà:
- Em xin anh đấy, em không làm được nữa đâu.
Em hốt hoảng đi vào thì thấy 1 người phụ nữ khỏa thân đến quần lót cũng chưa kịp mặc vào, đang ôm đồ bò lê lết ra khỏi phòng ngủ. Thấy em cô ta thì thào:
- Tôi kiệt sức rồi cứu tôi với.
Video đang HOT
Giây phút đó em chết lặng không nói nổi câu nào, trái tim như có nghìn mũi dao đâm vào vậy. Chồng em không biết em về nên vẫn ở phòng kéo lấy chân cô gái kia:
- Vào đây nào cô em, anh bỏ ra 2 triệu thuê em về đây thì phải giúp anh thỏa mãn tới bến chứ. Tối qua giờ mới có mấy hiệp mà em đã kêu mệt là sao?? Người ngon nghẻ mà yếu thế, hay uống thuốc kích dục vào nhé.
- Chị… chị cứu em.
Em bủn rủn, cố lết chân đi tới đứng sừng sững trước mặt hắn ta, lúc này chồng em mới buông chân cô ta ra miệng ú ớ:
- Em… em về khi nào vậy.
Cổ họng em nghẹn đắng không thốt nổi câu gì, trước mặt em là cảnh chồng trần truồng như nhộng đang lên cơn bệnh hoạn. Phòng ngủ với chăn gối nhàu nát, còn cô ả kia thì khóc vì quá mệt quá kiệt sức do bị hành cả đêm lẫn sáng. Em mới chỉ thấy cảnh thác loạn trên mạng chứ chưa tận mắt chứng kiến khi nào, còn giờ thì nó đang diễn ra trước mắt em ngay tại phòng ngủ của em. Các chị hiểu cảm giác đó nó đau đớn thế nào rồi chứ. Anh ta cúi gằm mặt cố thanh minh nhưng không biết nói gì vì còn gì để mà nói.
- Đẹp mặt quá, anh cũng là loại đàn ông thế này sao?? Sao anh dám làm điều đó trên giường ngủ của tôi chứ. Anh có còn là con người không hả?? Anh khiến tôi quá thất vọng.
Nói rồi em bỏ đi vì không muốn đau thêm nữa, chạy ra khỏi nhà em khóc như mưa. Anh ta gọi cho em hàng chục cuộc nhưng em tắt máy. Những hình ảnh đó nó cứ ám ảnh trong đầu khiến em phát điên. Sao anh ta có thể bệnh hoạn như thế, sao anh ta dám đưa gái làng chơi về hành sự trên giường của vợ chồng cơ chứ?? 1 chút tôn trọng dành cho vợ cũng không.
Em gửi đơn ly hôn về và không nói gì thêm, em quá mệt mỏi quá sốc và thất vọng. Bố mẹ cứ gặng hỏi sao em phờ phạc thế nhưng em chẳng biết nói sao. Nghĩ đến con mà em thấy thương quá các chị à, nhưng trước sau gì em cũng ly hôn thôi sống cùng nhau đến hết đời làm sao nổi khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng kia cơ chứ. Em thực sự mất hết niềm tin vào đàn ông rồi.
Theo Iblog
Sau lần đi họp lớp nhìn chồng kiệt sức, bấn loạn và làm điều đó trong phòng tắm tôi...
Nói rồi tôi lùi chân lại không may dẫm vào mảnh cốc thủy tinh rơi vãi trên nền nhà. Nhưng lạ là máu chảy ra rất nhiều, vết cứa rất sâu nhưng tôi không thấy đau bằng nỗi đau trong lòng. Chồng tôi hốt hoảng còn tôi nhìn anh với ánh mắt ngấn nước.
ảnh minh họa
Tôi đã đọc rất nhiều tâm sự của chị em, buồn có vui có nhưng tôi không nghĩ 1 ngày mình cũng phải lên đây chia sẻ những điều này về gia đình của mình.
Tôi năm nay 33 tuổi, đã có chồng và hai cậu con trai kháu khỉnh, cuộc sống gia đình cũng khá đầy đủ dường như chẳng có gì phải lăn tăn suy nghĩ. Ngày ngày vợ chồng cùng đưa đón con đi học, tối đến quây quần bên mâm cơm rồi xem phim. Tôi dường như hài lòng về những gì mình có.
Thấy chồng dành nhiều thời gian cho gia đình nên tôi tin rằng anh chẳng bao giờ có em nào bên ngoài hay là nghĩ đến chuyện đi ủ hương, ủ hoa gì đâu. Bạn bè hay túm tụm kể chuyện ông này bà kia ngoại tình rồi bảo tôi cẩn thận nhưng tôi thì tin chồng mình lắm. Vì yêu vì tin nên chẳng bao giờ đề phòng gì, thỉnh thoảng tôi còn sắm cho anh mấy lọ nước hoa xịn, mua cho anh ít đồ đẹp để dùng.
Chuyện dường như chẳng có gì đáng nói nếu như hôm đó chồng không lái xe đi từ sớm. Anh bảo đi có công chuyện buổi sáng rồi trưa anh đi họp lớp đại học luôn. Tôi cũng muốn đi cùng nhưng vì hôm đó con ốm nên tôi đành ở nhà.
Nghĩ cảnh chồng vui vẻ với bạn bè tôi chạnh lòng ghê, đã vậy còn có cô người yêu cũ nữa chứ. Tôi chỉ mong sau cô ta không đi cùng vì người ta vẫn nói: "Tình cũ không rủ cũng tới" đó sao. Ngày trước họ yêu nhau ghê lắm, chia tay chồng tôi còn khóc lóc thảm thiết cơ. Cô gái đó hơn tôi vài tuổi nhưng trẻ trung sành điệu lắm.
Ôm con ở nhà mà lòng tôi cứ như lửa đốt nhưng tôi không dám gọi vì sợ chồng nói tôi quản anh. Tối đó chồng về nhà, nhìn anh mệt mỏi lắm. Anh lên phòng nằm ưỡn ra, vò đầu bứt trốc, mắt nhìn lên trần nhà như đang điên, đang nuối tiếc điều gì đó.
- Anh mệt à, làm gì mà nhìn thiếu sức sống vậy?
- Ừ anh uống hơi nhiều, lâu ngày anh em mới gặp nhau mà.
- Cả chị em nữa chứ.
Tôi nói khinh khỉnh rồi bỏ xuống nhà, tự dưng thấy tủi thân, chạnh lòng ghê. Hình như tôi đang ghen với quá khứ của anh. Dù bực nhưng tôi vẫn đi làm nước giã rượu cho chồng. Lúc tôi bê khay nước lên thì thấy anh đã cởi hết quần áo ném xuống giường và đi vào nhà tắm. Khi tôi chưa kịp đặt khay nước đi xuống bàn thì tiếng nói vang lên:
- Anh điên mất, anh sắp phát điên vì em rồi Thủy à, mai mình gặp nhau đi. Anh nhớ em.
- ....
- Không đủ, 2 tiếng bên nhau tối nay với anh chưa đủ, sao em luôn đến và đi như 1 cơn gió vậy. Em muốn anh sống sao... anh nhớ mùi hương của em, anh khao khát được hòa mình vào em lần nữa. Thủy à, xin em...
Choang... khay nước trên tay tôi rơi vỡ. Tiếng điện thoại cũng im bặt, chồng tôi quấn khăn vào hốt hoảng chạy ra:
- Bà... bà xã à em có sao không?
- Tránh ra, tránh xa tôi ra, anh cút đi.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi tôi lùi chân lại không may dẫm vào mảnh cốc thủy tinh rơi vãi trên nền nhà. Nhưng lạ là máu chảy ra rất nhiều, vết cứa rất sâu nhưng tôi không thấy đau bằng nỗi đau trong lòng. Chồng tôi hốt hoảng còn tôi nhìn anh với ánh mắt ngấn nước:
- Anh còn lưu luyến cô ta vậy sao, vậy em là gì trong lòng anh. Tại sao, anh lại làm vậy với mẹ con em, tại sao.
- Anh xin lỗi, anh sai rồi. Em ngồi yên đi để anh băng vết thương lại cho.
- Mặc em, anh tránh xa em ra. Anh khiến em thấy quá sợ hãi, em không ngờ anh lại là người như vậy. Cô ta có gì hơn em chứ, 1 người đã phản bội bỏ anh đi lấy người đàn ông khác, bộ anh không nhớ gì sao.
Chồng tôi ngồi xuống cúi gằm mặt mặc cho tôi đánh mắng, anh cố băng vết thương cho tôi nhưng bị tôi đẩy ra. Đêm đó tôi đã khóc rất nhiều, tôi uất ức vô cùng, tôi không tin những gì mình vừa nghe là sự thật. Nỗi đau bị phản bội khiến tim gan tôi như có ai cầu xé. Tôi phải làm gì đây, chẳng lẽ 7 năm làm vợ chưa đủ để khỏa lấp hình ảnh người đàn bà đó ư? Từ đó đến nay đã hơn hai tháng tôi luôn rơi vào tình trạng khủng hoảng, trầm cảm. Tôi nên làm gì đây? Thực sự tôi thấy khổ tâm vô cùng.
Theo blogtamsu
Nghẹn đắng nghe chồng bảo bạn bè: 'Vợ chẳng làm gì cả, chỉ ở nhà trông con thôi!' Mỗi khi có người hỏi "Vợ dạo này làm gì?", câu trả lời của Hưng luôn là "Vợ mình chẳng làm gì cả, chỉ ở nhà trông con thôi!" Ở nhà chăm con cũng không nên hồn Mỗi khi có người hỏi "Vợ dạo này làm gì?", Hưng thành thật trả lời "Vợ mình chẳng làm gì cả, chỉ ở nhà trông con...