Tôi không muốn mất ‘chị’ dù chị đã có chồng
Tôi thực lòng yêu chị ấy, dù chị hơn tôi tuổi và có gia đình. Nhưng tôi biết, chị sống không hạnh phúc.
Trước khi viết những dòng tâm sự này, tôi thực sự cảm thấy rối bời. Tôi đau khổ và bế tắc với mối tình câm lặng của mình. Chỉ nghĩ về ngày mai, khi không còn được bên người ấy nữa là tôi đã muốn phát điên lên. Nhưng thứ hạnh phúc đó, tôi phải làm sao để nắm giữ đây?
Tôi 28 tuổi, làm nhân viên kinh doanh cho một công ty. Chị 32 tuổi, đã có chồng, có con và làm kế toán. Chúng tôi quen nhau qua một lần hai công ty giao lưu. Hôm đó, nhìn chị mặc chiếc váy đầm ôm thân, mái tóc xoăn ngang vai và nụ cười tỏa nắng khiến tôi si mê. Tôi không nghĩ là chị hơn tôi tuổi, càng không nghĩ chị đã có gia đình.
Chúng tôi trò chuyện, xin số điện thoại của nhau. Kể từ hôm đó, chúng tôi hay nhắn tin, trò chuyện qua điện thoại. Tôi vẫn đinh ninh chị chưa có chồng bởi vì người có chồng tại sao lại có thể thoải mái nhắn tin cho tôi mỗi tối như vậy. Và rồi tôi hẹn gặp chị, đi cà phê , ăn trưa sau khoảng hơn 1 tháng quen nhau.
Chính trong lần gặp gỡ đó, chị đã nói với tôi chị có chồng rồi. Tôi chết đứng khi nghe chị nói vậy vì trong tôi đã nảy sinh một thứ tình cảm yêu đương mãnh liệt với người phụ nữ ấy. Tôi chưa từng yêu ai, càng chưa từng si mê ai đến như vậy. Tôi không thể nào chấp nhận được cái sự thật chị là vợ, là mẹ rồi, với tôi, chị vẫn chỉ là cô gái xinh đẹp mà tôi gặp bên ngoài.
Tôi yêu chị vì tôi biết gia đình chị sống không hạnh phúc, chị thiếu thốn tình cảm của chồng (Ảnh minh họa)
Biết chị có chồng rồi nhưng tôi không dứt ra được. Tôi luôn bị ám ảnh. Khi được biết chồng đi nước ngoài tu nghiệp, mất gần 5 năm mới quay về, tôi cứ mừng như bắt được vàng. Tôi biết mình đã phạm tội lớn nhưng cảm xúc cứ thế dắt tôi đi và không cho tôi dừng lại.
Video đang HOT
Chị tâm sự với tôi, chị lấy chồng khá sớm. Sở dĩ lúc đó chị cưới vì nhà trai giục phải có con luôn trước khi anh ra nước ngoài. Vậy là 22 tuổi, đang là sinh viên năm cuối, chị lên xe hoa về nhà chồng. Sau đó chị sinh đứa con đầu lòng, chồng chị bắt đầu lên đường đi nước ngoài.
Từ ngày cưới đến giờ là gần chục năm, anh mới về nhà được 1 lần. Kết thúc đợt 3 năm đầu tiên, anh về bên vợ con 3 tháng. Sau đó anh lại bay ra nước ngoài hoàn thành nốt công việc. Lần này phải 5 năm nữa anh mới chính thức xong mọi chuyện và về nước hắn.
Như thế có nghĩa là từ khi cưới đến giờ, chị rất ít cơ hội được bên chồng.Tôi cảm nhân được dường như chị thiếu thốn tình cảm nhiều lắm. Và rồi chuyện gì đến đã đến. Tôi và chị đi quá giới hạn. Chúng tôi không còn là quan hệ “chị/em” nữa. Tôi là người tình của chị.
Tôi không muốn mất đi người phụ nữ mình yêu (Ảnh minh họa)
Chị nói tôi nên tìm người con gái tốt mà lấy làm vợ nhưng tôi không thể nào quên chị được. Tôi dự định đợi khi nào chồng chị về nước tôi sẽ chấm dứt tất cả. Biết đâu khi đó, vì quá yêu tôi mà chị không thể nào rời xa tôi, biết đâu chị sẽ lựa chọn tôi thay vì anh ấy. Tôi yêu và không màng chuyện cô ấy đã từng có một đời chồng, tôi chỉ cần cô ấy bên tôi là đủ.
Giờ thì chồng cô ấy đang sắp quay về, sớm hơn dự định. Tôi có cảm giác mình sắp mất cô ấy đến nơi rồi. Tôi có cảm giác anh ta sẽ chiến thắng, sẽ cướp được cô ấy khỏi tay tôi. Tôi muốn tung hê mọi chuyện dù điều đó có thể làm cô ấy tổn thương. Nhưng khi ấy, có thể anh ta vì căm giận quá mà ly hôn và tôi có được cô ấy. Tôi có nên làm thế hay không?
Theo Ngoisao
"Tôi chơi bời tí chứ yêu đương gì em"
Anh đã đáp vào mặt tôi câu nói đó không thương tiếc khi tôi ngỏ ý muốn anh ly dị vợ để cưới tôi, như điều anh đã hứa.
Tôi đâu phải loại phụ nữ biết anh có vợ mà vẫn chen ngang vào gia đình anh, đòi anh bỏ vợ để lấy tôi. Chỉ là khi yêu anh, và ngay cả khi biết anh có gia đình, chính anh đã níu kéo tôi, ôm tôi vào lòng, nói yêu thương tôi. Anh còn hứa hẹn sẽ bỏ vợ để kết hôn với tôi vì vợ anh thực sự không phải là người phụ nữ anh muốn sống bên cạnh trọn đời.
Tôi đã yêu anh quá nhiều nên tin vào điều anh nói. Tôi cũng hi vọng, tình yêu có thể khiến mọi thứ thay đổi. Tôi cũng luon suy nghĩ, khi không còn yêu nhau thì nên giải thoát cho nhau, khi anh và vợ không còn yêu, thì tốt hơn hết hãy giải thoát cho nhau, tìm cho mình một con đường mới. Nhưng khi đó, tôi nào biết anh có con, chỉ nghe anh nói, anh có vợ nhưng chưa có con nên không có sự ràng buộc nào. Nếu không còn yêu thì anh muốn giải thoát cho cô ấy đi tìm tương lai tốt hơn.
Thế là, tôi cứ lao vào cuộc tình với người có vợ suốt thời gian 2 năm, bỏ qua cả sĩ diện và tuổi thanh xuân của bản thân để yêu và chờ đợi anh. Tôi không biết mình phải sống thế nào nếu như không có anh. Dường như, sự xuất hiện của anh đối với tôi đã giống như một thói quen, tôi không thể nào yêu ai khác được, dù họ có điều kiện hơn anh hoặc ít ra là chưa có gia đình.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.(ảnh minh họa)
Phải thừa nhận một điều rằng, ở bên anh tôi cảm thấy an tâm rất nhiều. Có lẽ, trước giờ tôi chưa được người khác che chở như vậy, lo lắng như vậy nên lúc có anh, tôi thấy đó là điều quý giá. Tôi cũng không hiểu tại sao, khi có anh rồi, tôi không còn muốn nghĩ tới chuyện sẽ tìm một người đàn ông chưa có gia đình để cưới. Cũng không nghĩ tới việc gia đình tôi sẽ phản ứng ra sao, chỉ biết yêu và yêu thôi.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.
Anh cho tôi những giây phút hạnh phúc và bao lời hứa hẹn. Anh kể chuyện về gia đình anh, về người vợ mà anh không yêu, về mái ấm mà anh coi đó như &'tổ lạnh'. Anh bảo, anh cần có tôi, cần một người vợ như tôi, cần được bên cạnh tôi, được tôi yêu thương và chăm sóc. Nghe những lời ngon ngọt của anh, tôi tin như lời anh hứa rằng, 2 năm sau, chúng tôi sẽ cưới nhau, sau khi anh ly dị vợ và ổn định mọi thứ.
Tôi thật chẳng dám nghĩ tới chuyện này nhưng anh cứ bảo, tôi hãy cho anh thêm cơ hội, chờ đợi anh, rồi anh sẽ lấy tôi làm vợ. Nhưng 2 năm trôi qua, khi tôi mong mỏi từng ngày thì anh cứ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Anh bảo tôi chờ anh thêm thời gian nữa, nhưng ngay cả chuyện ly dị vợ anh cũng chưa bàn tới thì làm sao tính chuyện cưới tôi được. Chẳng lẽ, lời anh hứa đã theo gió bay?
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. (ảnh minh họa)
Tôi có nói với anh rằng, tôi thực sự muốn lấy anh làm chồng, vì tôi cũng cần ổn định, cần có một gia đình còn sinh con đẻ cái. Nhưng anh lại bảo, nếu thích sinh con trước thì cứ sinh, rồi sau đó cưới nhau còn tiện hơn. Có con rồi thì ăn chắc hơn. Nghe lời anh nói, tôi bắt đầu cảm thấy ở con người này không thật.
Tôi sợ anh sẽ lừa mình nên kiên quyết, tôi làm tới, giục anh phải giải quyết xong mọi việc và cưới tôi. Nhưng dường như, khi bị tôi ép quá, anh đã &'lộ nguyên hình', anh bảo: "Thú thực, anh chưa từng nghĩ tới chuyện lấy em, tất cả chỉ là chơi bời qua đường mà thôi. Đàn ông ai chẳng chơi bời, anh chơi bời tí chứ yêu đương gì em. Em có yêu anh thì chịu cảnh này đi, đừng ép anh quá. Anh không thể bỏ vợ lấy em được. Em dại thì chịu thôi".
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. Tôi không thể ngờ được, người luôn nói những lời yêu thương tôi, người luôn kề vai sát cánh, yêu thương tôi, quan tâm lo lắng cho tôi thì giờ lại có ý định từ bỏ tôi và buông những lời xúc phạm tôi. Sao tôi đã bằng này tuổi, đã luôn nghĩ phải tỉnh táo rồi mà giờ lại bị một gã như thế này lừa gạt, mê muội và tin anh ta sẽ cưới mình? Đúng là, tôi không thể hiểu nổi bản thân mình nữa, có lẽ, đây là cái giá phải trả của tôi chăng? Tôi đã quá ngu si rồi!
Nhưng những gã như anh ta, tại sao lại không bị quả báo, tại sao hậu quả lại cứ đè lên vai những người phụ nữ quá yêu và quá tin người như chúng tôi? Chuyện này, đâu phải chỉ do chúng tôi, có phải là ông trời đã hơi thiên vị những kẻ lăng nhăng, phản bội vợ con, và lừa dối người tình đó không? Thật là không có sự công bằng!
Theo VNE
Chồng 'chơi gái', tôi sợ rước bệnh vào người Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Lấy vợ 1 năm đã ngoại tình Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Người ta bảo &'hôn nhân là nấm mồ...