Tôi không hối hận về quyết định làm mẹ đơn thân
Tôi nhận ra con là tất cả, tôi thật sự trưởng thành hơn khi làm mẹ, sống có trách nhiệm hơn.
ảnh minh họa
Tôi là một phụ nữ ngoài 30 tuổi, một trường hợp mẹ đơn thân bất đắc dĩ vì cha của con gái tôi không có trách nhiệm. Tôi và anh quen nhau không lâu thì nảy sinh tình cảm, đã có những giây phút mặn nồng thắm thiết yêu đương và cả hai tính đến chuyện hôn nhân. Khi đó tôi không tự tin vào khả năng làm mẹ của mình nên có nói thẳng với người yêu rằng tôi sợ mình không có khả năng làm mẹ, để không thiệt thòi cho anh thì tôi chấp nhận thử có con trước rồi mới cưới. Anh nói sợ thiệt thòi cho tôi, tôi chấp nhận chịu mọi thiệt thòi về mình và cầu mong mình sớm có con vì khi đó tôi đã vừa qua khỏi tuổi 30. Trớ trêu thay cái ngày tôi biết mình mang trong người giọt máu của anh cũng là ngày tôi phát hiện anh ăn nằm với người yêu cũ, mối tình theo như anh nói là đã 10 năm về trước, tôi đau đớn đến tê dại, mắng anh là người tồi tệ và nói nếu anh còn tình cảm với người đó tôi sẽ cùng con ra đi, chấp nhận không lấy con làm lý do để níu chân anh. Tôi cũng không còn lòng tin yêu cho anh sau những điều như vậy.
Anh như vui mừng khôn tả khi tôi cho anh quyền chọn lựa, anh chọn lựa vứt bỏ quyền làm cha, trối bỏ trách nhiệm hoàn toàn với tôi và con. Từ đó tôi và anh thành hai kẻ xa lạ, không ai biết tin của ai nữa. Một mình ôm đau thương uất nghẹn tôi như kiệt sức, tồn tại và giữ con được là cả một quá trình đầy gian nan. Tôi phải nghỉ làm ngay từ những tuần đầu của thai kỳ do quá đau buồn và động thai. Sợ gia đình tủi hổ khi con gái không chồng có con, tôi lủi thủi trốn tránh tất cả, kể cả mẹ ruột của mình, không dám đối diện với người sinh ra mình bởi sự thất bại thê thảm trong tình cảm.
Gần ngày sinh vì quá lo lắng cho sức khỏe và sự sống còn của tôi và đứa con trong bụng, chị gái và anh rể quyết định nói thật cho mẹ biết. Không nói về sự thất vọng và niềm đau của mẹ thì chắc hẳn các bạn cũng hiểu rõ, nó quả thật quá sức chịu đựng của tôi, hai mẹ con không thể nhìn thẳng vào nhau được một lần bởi ai cũng che giấu niềm đau, mẹ thì khóc suốt và mất ngủ. Thời gian khó khăn và nhiều lo lắng cũng dần qua đi, tôi lấy làm hạnh phúc vô bờ khi được đón con chào đời, nhưng từ đây dường như chỉ mới là bắt đầu cho một chặng đường dài. Sinh bé ngày thứ hai tôi đã phải tập tễnh lo cho bé, không hề có thời gian nghỉ ngơi, gần như một ngày chỉ ngủ được hai tiếng suốt hai tháng đầu. Những đau đớn về cuộc hậu phẫu cộng với không được ngủ nghỉ đủ khiến tôi luôn trong trạng thái choáng, kiệt sức. Có những đêm bồng con từ trong nôi lên mà muốn rớt con vì các khớp xương trên bàn tay tê cứng và đau nhức. Đau đớn là vậy nhưng không khi nào tôi có được thời gian đi khám bệnh cho mình, vì một ngày 24 tiếng đều phải chăm sóc thiên thần của mình, không có ai phụ giúp.
Bé vừa 4 tháng phải gửi trẻ để đi làm, bắt đầu mỗi sáng mở mắt ra đến nửa đêm là túi bụi, một ngày vừa việc nhà vừa việc văn phòng phải làm tổng cộng 16 tiếng vẫn chưa cảm thấy đủ, thường lên đến 18 tiếng. Sáng 6 giờ dậy phơi đồ, nấu nước sôi để đem đến nơi gửi trẻ, lo đồ nấu cháo cho bé, tắm cho bé và đưa bé đi gửi rồi mẹ vội vã đến chỗ làm mà không đủ thời gian chải tóc chứ đừng nói là trang điểm. Chiều về đón bé sớm nhất là 17h30, nếu bé vui thì mẹ để bé chơi và có thời gian lo bữa ăn tối cho bé (nếu bé nhõng nhẽo thì mẹ chào thua không làm gì được). Cho bé ăn xong dọn dẹp, rửa cho bé, giặt đồ, rửa tất các các bình sữa, đồ dùng của bé từ nhà trẻ về (vì nơi giữ trẻ không rửa), rồi chuẩn bị đồ cho ngày mai bé đi trẻ. Bữa tối của mẹ vội vã như không có và thường chỉ xong mọi việc nhanh nhất là 22 giờ khuya, lúc này mới cho bé uống sữa và ru bé ngủ. Mẹ thật sự rảnh chỉ sau 23 giờ đêm và đêm bé dậy thêm hai lần để bú sữa (có đêm mẹ ngủ lại được, có đêm thao thức luôn tới sáng). Một ngày như mọi ngày đều trôi qua như thế nếu may mắn và suôn sẻ, còn không thì đầy nỗi lo âu khi con ốm con đau.
Nói như vậy để các chị em hiểu rằng một mình chăm sóc con thật không đơn giản, nhưng mọi cực nhọc đều tan biến khi nhìn con cười, con say giấc ngủ, yêu đến khủng khiếp. Hạnh phúc khi được làm mẹ, khi có một baby luôn cần sự chăm sóc và che chở của mình…, tất cả những điều đó làm cho người mẹ có được sức mạnh phi thường, nghị lực mà vượt qua mọi khó khăn. Nếu đã xác định làm mẹ đơn thân hay vì hoàn cảnh đẩy đưa thì các chị cũng phải chuẩn bị tâm lý thật vững, chuẩn bị tinh thần thép để đương đầu với những khó khăn, khổ cực nhất có thể, chứ không thể gặp chuyện là ôm con cùng khóc.
Có ai đó nói rằng: “Làm phụ nữ có thể yếu đuối nhưng người mẹ thì không” và một người mẹ đơn thân càng phải mạnh mẽ gấp trăm lần. Về chi phí khi có một baby tạm tính như sau: tiền sữa 2 triệu, tiền tã và đồ ăn 1 triệu, tiền gửi trẻ 2 triệu, tiền chích ngừa và bác sĩ ít nhất một tháng một triệu (có tháng bé thăm bác sĩ đến bốn lần). Như vậy tổng cộng một tháng bé xài ít nhất 6 triệu. Nếu ai thu nhập dưới 10 triệu thì e rằng khó mà lo cho bé nổi. Cứ nghĩ chuẩn bị tinh thần vững, sinh lực và sức mạnh tràn đầy thì sẽ không phải rơi nước mắt tủi cực, nhưng chiều nay khi đón bé từ nơi gửi trẻ nghe cô bảo mẫu thông báo: “Bé có nguy cơ bị tự kỷ”, đau sót lắm các chị biết không?
Video đang HOT
Bé chỉ mới 8 tháng tuổi, tôi đau đến nghẹn họng. Vì cảnh một mẹ một con, mẹ quá bận với một núi công việc không tên nên không có thời gian chơi với bé, nhà không có thêm người thứ ba chứ đừng nói là đàn ông, vì vậy cứ ra ngoài thấy đàn ông lại gần là bé khóc thét lên. Ở nhà trẻ bé không chơi với các bạn, cũng không theo ai, không chịu ai ngoài duy nhất cô bảo mẫu, bé luôn sợ cô bảo mẫu bỏ rơi bé, nên cứ không nhìn thấy cô là bé khóc. Niềm vui khi thấy người quen khen con mình ngoan, thường tự chơi cho mẹ làm việc chưa được bao lâu thì đối diện với tin con có triệu chứng tự kỷ, mẹ biết làm gì bây giờ để tốt nhất cho con trong khi bản thân đang trải qua thời gian dài trầm cảm và có hiện tượng đãng trí khá nặng. Kể những điều trên không hề có ý than thân mà ngưỡng mong những chị em đang muốn làm mẹ đơn thân có cái nhìn đa chiều, có sự quyết định sáng suốt nhất, lựa chọn nào tốt nhất cho chính các chị. Theo cá nhân tôi, nếu không muốn có gia đình mà vẫn muốn có con thì nên nhận con nuôi là tốt nhất, bớt gánh nặng cho xã hội, tạo phước đức cho bản thân, đem lại phần nào niềm vui cho đứa trẻ được nhận nuôi, thay vì chúng bị mồ côi cả cha và mẹ giờ được ai đó nhận làm con nuôi và được chăm sóc thì thật tốt (tôi từng mong muốn được nhận con nuôi).
Nhân đây xin gửi lời tới những người thường lên án các bà mẹ đơn thân rằng họ ích kỷ này kia nọ: Ai cũng có mưu cầu hạnh phúc, một đức ông chồng tốt, một gia đình êm ấm, chẳng ai tự nhiên muốn mình cực khổ khi chọn làm mẹ đơn thân. Phải chăng họ không còn niềm tin vào đàn ông, hay bị dồn vào thế chẳng đừng nên thà chấp nhận một mình cực khổ. Hãy đặt mình vào vị trí của người khác khi buông lời phán xét. Hơn nữa mỗi người có quyền sống theo ý họ muốn, ngay cả khi một cô gái trẻ nào đó không muốn kết hôn mà muốn có con thì cũng nên tôn trọng họ. Chúng ta không ai sống thay họ được, cũng không ai biết đâu mới là niềm vui hạnh phúc của họ, biết đâu cái ta cho là hạnh phúc lại chính là sự đau khổ của người khác?
Riêng tôi, tuy khó khăn khổ cực nhưng không hối tiếc những việc mình đã làm. Tôi cũng luôn chuẩn bị tinh thần để đối đầu với mọi tình huống tồi tệ nhất, dặn lòng hãy sống và có trách nhiệm với ít nhất là bản thân và những điều mình đã làm. Hơn nữa, với tôi khi có con đã nhận ra con là tất cả tình yêu và hạnh phúc của mình, tôi thật sự trưởng thành hơn khi làm mẹ, sống có trách nhiệm hơn, có giới hạn hơn để sau này cho con nhìn vào mà không hổ thẹn. Tôi cũng không hề oán trách người đàn ông đó, cũng là nhờ họ mà tôi được sở hữu một thiên thần vô cùng giá trị và muốn chia sẻ niềm vui này cùng các bạn, đó là niềm vui, hạnh phúc mà chỉ ai ở vào vị trí của tôi mới cảm nhận được. Chúc những chị em đang muốn làm mẹ đơn thân có một quyết định sáng suốt nhất.
Theo Phununews
Chuyện tình cô gái miền tây Phần 7
Tôi lên xe nổ máy đi , Gấu cũng chạy theo tôi phía sau ! Tôi không quan tâm ! Lúc này tôi khóc ! Tôi khóc thật sự cho bản thân mình , mọi người xem tôi là gì chứ ! Muốn áp đặt tôi ra sao thì ra à? Tôi mệt mỏi với cuộc đời tôi ! Tổn thương từ cuộc tình trước với Minh ( tên người yêu đầu tiên của tôi ) nó như khoét sâu vào tim tôi 1 mảng ! Tôi gọi cho Trang bạn thân tôi - là bạn gái Tuấn :
-Mày đang ở đâu vậy Trang?
-Tụi tao đang ở Bar X - Lý Tự Trọng
-Ok ! tao tới ngay !
Tôi đến nơi lúc tầm 10 giờ , bar vẫn chưa đông nhưng tụi nó đứa nào cũng ngà ngà say , tụi nó bảo vừa đi ăn uống xong giờ tăng 2 mới sang đây...Anh cũng theo tôi vào bar , anh quan sát tôi chứ không tiếp cận , chắc có lẽ anh biết tôi không muốn nói chuyện với anh lúc này ! Tôi chơi đến 12h đêm thì dì 3 gọi tôi inh ỏi ! Tôi nghe máy nói là hôm nay tôi ngủ bên shop...vì cửa thông từ nhà sang shop chỉ có tôi là có chìa khóa nên không ai sang được ! Mà lúc này tối rồi chắc dì 3 không sang mở cửa shop đâu .
Tôi cúp máy ngồi với tụi nó khoảng hơn 1 tiếng , nhìn sang bàn bên anh , không thấy anh tôi tự nhủ chắc không đợi nổi nên về rồi , vừa nghĩ xong xoay qua đã thấy anh đứng cạnh bên , 1 tay anh nắm lấy tay tôi , 1 tay vơ lấy túi xách của tôi kéo tôi ra khỏi bar . Ôi trời ạ ! Tôi bị lôi đi là thế , tôi giãy dụa la hết là thế mà lũ bạn tôi không 1 đứa hay biết , đứa thì nhảy, đứa hò hét , đứa thì gục gà gục vịt mất rồi , giờ mà tôi có bị côn đồ bắt đi giết lấy nội tạng cũng không đứa nào hay biết !
-Anh buông em ra coi ! Tôi giãy giụa
-Em ra đây nói chuyện với anh
-Em say rồi , em hay chửi bậy lắm nếu anh không sợ !
-Anh sẵn sàng nghe !
Anh dồn tôi lên xe anh , lái về nhà anh bên Nguyễn Trãi , lúc này tôi say , anh mà có làm gì tôi tôi cũng không chống lại nổi anh , nhưng tôi tin anh , tin con người anh và hơn hết anh và tôi là anh trai em gái mà !
Đến nhà , anh dìu tôi vào nhà , tôi ngồi phịch xuống sofa nhà anh , tôi cởi giày quăng bên này 1 chiếc bên kia 1 chiếc ( là do tôi cố ý quậy anh thôi chứ tôi say tôi không mất nết như thế , tôi mà say tôi rất im lặng càng im càng say )
Anh rót cho tôi ly nước ấm , đưa lại trước mặt kêu tôi uống đi , tôi đẩy ra và đưa lại kêu tôi uống đi , tôi dẩy ra và không uống , anh ngồi bên cạnh tôi hỏi rằng :
-Duy nè ! Em có say thật không ? Say mấy phần rồi đấy ?
Thật sự lúc đó tôi chỉ muốn về nhà ngủ vì tâm trạng hôm đó của tôi cực kì nặng nề , tôi không trả lời anh , tôi chỉ gục đầu nhìn xuống bàn chân mình ! Anh lại nói tiếp :
-Thế thôi anh đưa em về nhé !
Tôi vẫn cứ im lặng , tôi không biết tôi đang nghĩ gì , tôi quay cuồng , tôi ấm ức , vì 5 năm trước Minh đã lừa dối phản bội tôi , vì hôm nay ba mẹ , dì 3 , cả ông 8 và cả anh xem tôi như con rối , không để cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đưa tôi vào chuyện đã rồi ! Tôi là con thú hoang nên không muốn ai thuần hóa cả !
-Sao em cứ im lặng mãi thế ? Duy ! Anh nói chuyện với em lúc này có được không ?
Tôi gật đầu . Anh lại nói tiếp !
-Anh nghĩ rằng em cũng biết được chuyện tình yêu của anh và Phương , ông nội anh không an tâm về Đà Lạt an hưởng tuổi già cũng vì sợ anh và Phương quay lại với nhau , anh đã giải thích rất nhiều nhưng ông không tin tưởng anh , ông muốn anh lấy vợ , ông nói ông và ông ngoại em ngày xưa đi lính chung với nhau , ông nợ ông ngoại em 1 mạng , 2 người đã từng hứa sẽ kết thông gia nhưng đời ba mẹ chúng ta đã không thực hiện được thì nay anh phải cưới em , thật sự nó quá bất ngờ đối với anh nhưng anh không thể làm khác được , cưới em còn hơn phải cưới 1 người xa lạ . Anh giờ chỉ có nội , anh không thể nào làm trái ý nội... em hiểu không Duy ?
-Em hiểu ! Nhưng đâu phải anh muốn cưới em là cưới , anh đã hỏi qua ý em chưa hay anh nghĩ rằng chỉ cần hỏi gia đình em thôi , em và anh không có chút gì là tình yêu cả vậy thì cưới nhau có được hạnh phúc không ? Và hơn hết , em sẽ không bao giờ lấy chồng em sẽ không bao giờ yêu thêm bất kì 1 người nào nữa , không có đàn ông em vẫn sống được !
-Chính vì cái suy nghĩ đó của em mà ba mẹ em mới đồng ý cuộc hôn nhân này đó em biết không ? Anh đã nghe chú Thịnh kể về chuyện tình cảm của em, kể về cuộc sống của em trước kia và hiện tại , chú cũng có nói tính em rất cương quyết nên chú sợ cái vấn đề muốn làm mẹ đơn thân của em sẽ thành hiện thực chú không muốn em khổ , vậy thì chú thà gả em cho anh còn hơn để em sống như thế ! Dù gì chú nghĩ anh cũng sẽ yêu thương em , không tình yêu thì cũng là cái nghĩa . Hơn hết chú nghĩ tình cảm có thế từ từ gây dựng khi 2 người sống chung !
Theo Afamily
10 giờ sáng đãi tiệc cưới, 7 giờ cô dâu vẫn quyết định hủy hôn làm mẹ đơn thân vì lí do không ngờ Nhàn gọi điện cho Đức Anh nói về quyết định sau một đêm suy nghĩ của mình: "Em quyết định hủy hôn, em sẽ làm mẹ đơn thân". Nói rồi Nhàn cúp máy trong sự ngạc nhiên, ngỡ ngàng tột độ của Đức Anh. Nhàn và Đức Anh kết hôn vì "bác sĩ bảo cưới". Dẫu cho Đức Anh chưa có kế hoạch...