Tôi không giỏi tán gái nhưng cũng chẳng nhút nhát
Chiều nay anh thực sự bất ngờ khi nhận được mail của em, chỉ đơn giản là một lời nhắn “Anh đọc đi” kèm theo đường link tới bài tâm sự của em. Nhóc à, anh sẽ vẫn gọi em như thế cho dù em giờ đã là bà mẹ 32 tuổi.
Anh nhớ, ngày trước em luôn bị ba mẹ so sánh trong chuyện học tập với anh. Thực tế cũng không phủ nhận kết quả của anh tốt hơn nhưng nhóc luôn mạnh bạo, đưa ra những ý kiến rất chí lý để lập luận cho mình đúng. Anh không ngờ có ngày cô nhóc tự tin đó lại lên báo bày tỏ cùng mọi người.
Nhóc biết không, chuyện chẳng phải đơn giản như em nghĩ, anh đã đọc rất kỹ comment của mọi người như lời em nói, có vài người cho rằng tình yêu của anh chưa đủ chín, khi chỉ là khoảng cách có 500 km mà chọn cách chia tay. Thực tế chính cô ấy đã chủ động nói lời chia tay anh. Cô ấy không muốn anh bỏ tất cả để về quê và bắt đầu công việc một cách chật vật. Sáu năm, nhóc có thấy anh luôn bận rộn với công việc không? Đôi khi anh chẳng có ngày nghỉ, anh phấn đấu để mua nhà.
Ảnh minh họa
Bố mẹ cô ấy sẽ rất khó nếu xa con gái nên anh đã chủ động mua nhà gần khu nhà mình, chỉ mong cô ấy chấp nhận và hơn hết là bố mẹ cô ấy. Với lòng tự trọng của một nhà giáo, ông nói không bao giờ nhận nhà từ tay anh, nhận không công sức của anh, hay nói đúng ra là bố cô ấy nghĩ anh đang mua bán cô ấy với căn nhà anh mua. Chính lý do ấy ông càng ra sức cấm cản dù anh cố giải thích trăm nghìn lần rằng mình chưa bao giờ có ý đó. Đáng buồn hơn là chính người con gái anh yêu thương trong sáu năm lại không hiểu anh, cũng cho rằng anh dùng tiền giải quyết vấn đề. Anh chỉ nghĩ nếu bố mẹ cô ấy ở gần thì cô ấy có thể đến với anh, mà khi cô ấy đã là vợ thì anh cũng là con của bố mẹ. Con mua nhà cho bố mẹ cũng là điều hết sức bình thường, điều xa hơn là cô ấy có thể ghé qua nhà bố mẹ bất cứ lúc nào muốn.
Anh đã không mở lòng từ khi cô ấy đi. Anh không mù nên cũng dễ dàng thấy được ánh mắt buồn của mẹ, cũng không điếc nên vẫn nghe thấy tiếng thở dài của mẹ dù không lớn. Anh hiểu cả nhà quan tâm mình nhưng như mọi người đã nói đó, có lẽ cái duyên chưa tới thôi. Biết đâu thêm một thời gian ngắn nữa anh có thể tìm được sự đồng điệu, hiểu và có hơi ấm làm con tim anh vui trở lại. Ở thời đại bây giờ, 40 tuổi đâu phải đã già mà anh chính xác mới 39 thôi.
Video đang HOT
Anh của nhóc chẳng phải dạng nhút nhát đâu tuy không giỏi tán gái. Đâu đó cũng vài cô để ý tới anh, kể cả cô giáo nữa. Anh cũng không ngờ ngệch tới nỗi không nhận ra ánh mắt nhìn của họ, mến không có nghĩa là yêu nhóc nhé. Hơn nữa anh cũng không thích mẫu phụ nữ quá chủ động như cô ấy. Nhiều người nói 40 đã qua cái tuổi lãng mạn, thực tế không phải vậy, nếu thực sự yêu thì người đàn ông khô khan nhất cũng trở nên lãng mạn nhất có thể.
Vậy nhé! Đồng ý với anh là sẽ luôn ủng hộ anh như trước kia em vẫn làm. Như việc anh chọn theo ngành kiến trúc chứ không phải ngành ba mẹ muốn anh và nhóc theo. Cũng tính mail cho nhóc thôi chứ không viết lên đây vì sợ bị cười. Anh trước giờ luôn bốn điểm văn mà. Anh cũng muốn cảm ơn tới độc giả vì đã dành thời gian quý báu chia sẻ cùng anh em mình, thứ nữa là có cái nhìn khách quan hơn về nhóc và anh trai độc thân vui tính.
Theo Iblog
'Gái ế' tưởng gặp phải chàng khờ, ai ngờ lại trúng 'soái ca' vừa tâm lý vừa chiều vợ
Ngày hôm sau, Phú đến nhà mời Ngọc đi uống nước, xem phim. Ngọc rất ái ngại khi thấy chiếc ô tô mới cóng đỗ ngay trước nhà...
Ảnh minh hoạ
Ngọc quen Phú trong một lần đi siêu thị. Ra đến quầy thanh toán, Ngọc bắt đầu chú ý khi thấy bộ dạng ngơ ngác của anh chàng. Nét mặt hoang mang, tay anh lục lọi khắp người tìm ví tiền. Rồi Phú gãi đầu gãi tai nói với nhân viên thu ngân là đã để quên ví tiền ở nhà. Ngọc nhìn số hàng hóa Phú bày trên quầy, cũng không quá nhiều nên quyết định giúp anh. Cô tiến đến gần, nhẹ bảo: "Em cho anh mượn tiền, anh trả lại sau cũng được".
Phú tròn mắt nhìn Ngọc sau đó lia lịa gật đầu. Sau khi thanh toán xong xuôi cả hàng mình mua lẫn số hàng Phú chọn, cô đến lối ra thì thấy anh đứng đợi bên ngoài. Phú xin số điện thoại và địa chỉ của Ngọc, áy náy bảo: "Cảm ơn em, anh sẽ đem tiền đến trả em ngay". Ngọc cười xòa: "Số tiền cũng không lớn, anh không cần vội quá đâu".
Tối hôm đó, sau khi dùng cơm với cả nhà, Ngọc nghe có tiếng người gọi cửa. Ra mở thì Phú đứng đấy, dường như anh đã đợi cô rất lâu rồi. "Anh thấy gia đình đang ăn cơm nên đứng ngoài đợi, anh không muốn mọi người ăn mất ngon vì có khách đến đột xuất", anh chàng lại gãi đầu gãi tai.
Ngọc ngỡ ngàng vì không ngờ chàng khờ mình gặp trên siêu thị vừa nôn nóng muốn trả tiền lại vừa kiên nhẫn, tâm lý đến vậy. Phú chào bố mẹ Ngọc rồi đem lẵng hoa tươi, trái cây, phong bì tiền đưa tận tay Ngọc. Ngọc thấy phong bì dày quá liền mở ra thì phát hoảng khi thấy bên trong rất nhiều tiền. Ngọc trả lại cho Phú rồi bảo: "Anh chỉ cần trả đúng số tiền em cho anh mượn là đủ rồi".
Phú lắc đầu, anh vui vẻ đáp: "Thời buổi bây giờ hiếm có người sẵn lòng cho người lạ vay tiền, coi như đây là quà anh tặng em". Bố mẹ Ngọc thấy Phú lễ phép, tính tình lại phóng khoáng thì liền hỏi: "Tiền thì cháu chỉ cần trả đủ là được. Nhưng cháu có bạn gái chưa?".
Ngọc biết bố mẹ sắp sửa nói gì, liền nghĩ cách đuổi khéo khách về. Nếu Phú còn ngồi đây chắc bố mẹ cô sẽ nhận anh làm con rể luôn quá. Cô nhìn đồng hồ rồi bảo: "Bây giờ em có hẹn với bạn, không tiếp chuyện anh được, em xin lỗi". Phú nhìn Ngọc cười rồi đáp: "Anh nói chuyện với bố mẹ em một chút cũng được, em cứ đi đi. Gặp được em và hai bác là cái duyên".
Ngọc nghẹn họng không nói nên lời. Vì đã lỡ dại nói dối thế là cô đành dắt xe ra đi lòng vòng bên ngoài khoảng 15 phút rồi về. Tâm trạng Ngọc khi đi cứ thấp thỏm không yên. Cô và Phú vốn là hai người xa lạ vô tình quen biết. Anh có chuyện gì cần nói riêng với bố mẹ cô nhỉ? Sau khi về nhà, Ngọc tra hỏi mãi nhưng bố mẹ không hé môi nửa lời.
Ngày hôm sau, Phú đến nhà mời Ngọc đi uống nước, xem phim. Ngọc rất ái ngại khi thấy chiếc ô tô mới cóng đỗ ngay trước nhà. Chỉ nhìn thôi cũng biết Phú thuộc tầng lớp khác hẳn so với nhà cô. Ngọc muốn từ chối nhưng mẹ cô đã chớp thời cơ, bảo: "Con bé rảnh lắm, cháu dẫn nó đi chơi thoải mái".
Rồi bà đẩy Ngọc lên lầu, chọn bộ váy gợi cảm đưa con gái mặc, hào hứng bảo: "Bố mẹ chấm nó rồi, nó cũng có ý với con. Hai đứa thử hẹn hò đi". Ngọc vội xua tay, đáp: "Mẹ muốn tống con đi đến thế kia à? Con đã biết gì về anh ấy?". Bà búng mũi con gái trách khẽ: "Bởi vậy mới cần tìm hiểu nó, không hợp thì không gặp nữa, sao con khờ thế".
Ngọc xuất hiện với chiếc váy gợi cảm hở eo và tôn lên vòng 1, Phú tán thưởng không ngớt. Khi ra xe, anh cởi áo khoác đưa cho Ngọc mượn, nháy mắt trêu: "Em không cần miễn cưỡng mặc chiếc váy em không thích, anh cho em mượn áo đây".
Ngọc mỉm cười, vui vẻ đón nhận áo khoác từ tay Phú. Anh chàng này cũng là người đàn ông tinh tế, luôn để ý đến cảm xúc của người khác. Rồi Phú chở Ngọc đến một nhà hàng. Sau khi chọn món, Ngọc ngại ngùng xắn từng miếng nhỏ ăn, e thẹn không dám ngẩng đầu nhìn Phú.
Phú bật cười trêu: "Em không cần phải giữ ý trước mặt anh, cứ xem như là em đang ngồi ăn với người nhà ấy". Ngọc đỏ mặt nhưng rồi cũng thả lỏng người, ăn uống tự nhiên hơn. Nguyên nhân đến giờ Ngọc chưa có người yêu có lẽ là cô quá nhút nhát.
Dần dà, Ngọc trở nên cởi mở, cô không còn từ chối lời mời đi chơi của Phú. Cô cũng không e lệ, nhút nhát nữa, nụ cười trên môi Ngọc tươi hơn.
Một hôm, khi đang cùng nhau đi dạo trên bãi biển, Phú rút ra một chiếc nhẫn rồi ngỏ lời cầu hôn Ngọc. Ngọc sững người trong giây lát, ánh mắt ấm áp của Phú khiến Ngọc không do dự gật đầu.
Ngày tổ chức hôn lễ, Ngọc vừa mừng vừa tủi bởi thời gian cô được ở cạnh bố mẹ không còn nhiều nữa. Khi tiệc tàn, Phú đưa Ngọc đến căn nhà mà anh đã mua để làm tổ ấm cho hai vợ chồng. Thật bất ngờ, căn nhà ấy rất gần với nhà bố mẹ Ngọc, cô xúc động không nói nên lời. Ngọc không dám nghĩ Phú yêu chiều mình đến mức mua hẳn một căn nhà gần nhà bố mẹ để cô có dịp gặp họ thường xuyên.
Nhớ lại lần đầu tiên gặp Phú, Ngọc cứ nghĩ anh là chàng khờ hậu đậu khi ngay cả ví tiền cũng quên đem theo. Nay thì cô đã biết sự cố quên ví đó là do định mệnh an bài để cô và chàng "soái ca" này có cơ hội gặp mặt.
Theo Afamily
Gái trẻ "chết ngất" khi bạn trai nhút nhát bắt vạ "chuyện ấy" theo cách không ngờ Tưởng đâu không thích, ai ngờ bạn trai cô cười vui vẻ: "Anh đồng ý, từ giờ tụi mình thường xuyên đến đây em nhé, anh cảm thấy &'chuyện ấy' cũng thú vị phết!". Thủy đã nhiều lần tự hỏi có phải mình ấm đầu hay không lại chọn yêu một chàng trai như Phong. Phong có gia cảnh tốt, công việc ổn...