Tôi không cần anh và cũng không cần gia đình này nữa
Tôi đã hết niềm tin, hết hy vọng về cuộc sống này rồi… Tôi 25 tuổi, đang mang bầu bé gái được 6 tháng tuổi. Tôi kết hôn sau hơn 3 năm tìm hiểu, yêu thương như mọi đôi lứa khác. Chúng tôi kết hôn sau 3 tháng thì tôi có em bé, tôi mừng khôn xiết vì sau bao ngày mong ngóng, thiên thần đã đến với tôi. Nhưng niềm vui còn chưa kịp cảm nhận thì nỗi đau đã đến, cách đây 1 tháng, tôi đã đọc được những dòng tin nhắn đáng lẽ tôi không bao giờ nên đọc.
Chồng tôi nhắn tin với với người yêu cũ rằng nằm mơ được quan hệ với cô ta
Đoạn tin nhắn đó của chồng tôi và cô người yêu cũ, họ yêu nhau 4 năm, rồi chia tay vì gia đình nhà anh không đồng ý và vì khoảng cách địa lý xa nữa. Họ yêu nhau 4 năm thì chia tay, sau đấy rồi anh quen và yêu tôi, tính đến nay cũng đã hơn 4 năm rồi nếu tính cả thời gian yêu và cưới… Những dòng tin nhắn ấy, họ hỏi han nhau thì tôi cảm thấy bình thường, nhưng những câu bông đùa, tán tỉnh, rồi sau đó là quay về vấn đề tình dục… Chồng tôi nói rằng đêm qua anh nằm mơ được quan hệ với cô ấy, có lẽ vì vợ đang mang bầu, bụng to không làm gì được nữa. Tim tôi ngừng đập, tôi đã cố gắng nín để không cho nước mắt mình trào ra, rồi tôi tiếp tục đọc. Cô ta thật trơ trẽn, cô ta đã 28 tuổi rồi những vẫn không kết hôn, vẫn sống một cuộc sống buông thả, tôi không hiểu vì sao cô ta lại có vị trí là phó hiệu trưởng của một trường mầm non ở Lào Cai. Cô ta còn trơ trẽn hỏi đời sống tình dục của vợ chồng tôi thế nào? Tôi tiếp tục đọc…
Chồng tôi nói rằng không thể quên cảm giác mà cô ta mang lại cho chồng tôi, rồi họ hẹn nhau đi đâu đi đâu để tìm lại cảm giác ấy. Thật là kinh tởm, chân tay tôi rụng rời, tôi chỉ muốn chạy đến chỗ anh và sỉ vả tất cả những lời lẽ khó nghe với anh nhưng tôi vẫn im lặng, đọc tiếp đọc tiếp từng từ từng từ một, nó như con dao lam khía sâu vào tim tôi. Tôi đau lắm, tôi khóc, khóc một mình trong cái căn phòng lạnh lẽo và cô đơn ấy. Chồng tôi làm công an, anh phải trực liên tục và biết đâu những ngày trực ấy anh lại trốn tôi đi. Tôi đã nói hết với anh những gì tôi đã đọc được, tôi hờn trách sao anh lại lấy tôi, để tôi phải khổ, tôi không níu kéo anh, tôi nói anh quay lại với cô ta, tôi chấp nhận ly hôn, từ bỏ hết, tôi không cần một cái gì ở anh cả. Anh van xin, níu kéo, xin lỗi, anh nói anh chỉ coi ấy là qua đường, chỉ là lời nói, không thực hiện thì có làm sau đâu.
Tôi khinh anh kinh khủng, kinh tởm, không còn một tý tôn trọng và yêu thương nào nữa. Đêm nào tôi cũng khóc, khóc vì tại sao mình bị phản bội quá sớm thế này, tại sao đàn ông người ta tham lam đến thế, vợ chẳng bao giờ đủ cả, họ còn thích bông đùa, thích ong bướm bên ngoài. Tôi khóc đến nỗi không thở nổi, mắt sưng lên, tôi thương con lắm, đứa con nó có tội gì đâu mà phải ngấm từng giọt nước mắt của mẹ nó như thế, thương con lắm, nhiều lúc nín nhịn để nước mắt không trào ra, con chưa trào đời mà sao đã khổ như thế….Vì thương con, thương ngày con sắp trào đời nên tôi đã ở lại ngôi nhà ấy, ngày qua ngày tôi sống như một cái bóng. Đi làm về, ăn cơm, làm việc nhà. Chồng hỏi đến không bao giờ tôi trả lời, cùng lắm chỉ là một câu “uh” hay một cái gật đầu. Vì bây giờ lòng tin của tôi đã chết rồi.
Tôi không muốn nhìn mặt anh, không muốn nói chuyện với anh.
Video đang HOT
Trước đây càng yêu chồng bao nhiêu, càng tự hào vì có một người chồng yêu thương chăm sóc, chiều chuộng, thì bây giờ tôi đã biết thế nào là trèo cao ngã đau. Hy vọng càng nhiều thì đau khổ nó càng nhiều hơn. Hơn lúc nào hết, bây giờ tôi muốn ly dị, tôi muốn từ bỏ cái nơi làm tôi đau khổ thế này nhưng vì thương con, thương bố mẹ mang tiếng là có con gái bỏ chồng, tôi ở lại. Nhưng ở lại đây không một ngày nào tôi cảm thấy thanh thản, hạnh phúc… Tôi không cần anh, tôi không cần gia đình này và tôi cũng không biết tôi đang cần gì nữa.
Theo VNE
Xin lỗi, anh không phải Kim Tan
"Anh không lãng mạn, không nhún nhường và bảo vệ em như Kim Tan bảo vệ Eun Sang".
Hàng ngày, đọc báo cứ thấy thông tin teen Việt "cuồng" Kim Tan, tôi mới giật mình nhớ đến hành động và thái độ khác lạ của cô người yêu mình thời gian gần đây. Tuy em chưa đến mức làm clip tỏ tình với anh chàng trên phim ảnh kia nhưng cách cư xử cũng khiến tôi phải hoài nghi, dò xét.
Chẳng là, trên trang cá nhân của EM hàng ngày đăng tải ngập tràn những status lãng mạn không tưởng, tôi ngỡ là dành cho mình nên hạnh phúc lắm. Thỉnh thoảng vào bình luận, lập tức bị bạn bè cô bé ném đá, cho rằng tôi "tưởng bở". Nghĩ rằng bạn bè người yêu còn trẻ con, thích trêu đùa nên tôi cho qua chuyện và không mảy may để ý. Thi thoảng tôi cũng nhắc khéo em về cách đăng đàn tâm trạng như vậy dễ khiến mọi người hiểu lầm. Nhưng khi nhận được lời khuyên của tôi, em lập tức thay đổi mối quan hệ trên facebook, từ mối quan hệ "đã đính hôn" với tôi thành "hôn phu" là Kim Tan. Tôi bật cười với cái trò con nít của em và lờ đi.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản là do em mê phim, mê nhân vật trong phim và mê cái chàng Lee Min Ho trước đây của Vườn sao băng nên gặp lại hình ảnh thần tượng, em thích thú thể hiện như vậy là chuyện bình thường.
Lâu dần, tôi nhận thấy cái cách em thần tượng không còn bình thường. Điều khiến tôi khó chịu nhất là mỗi lần đi chơi, hẹn hò em chỉ thích nói chuyện về Kim Tan- con người không hề liên quan đến chuyện tình yêu và cuộc sống của chúng tôi. Em hết lời khen ngợi người con trai đó và mong tôi thay đổi để trở thành một hình mẫu người yêu lý tưởng như Kim Tan.
Hàng ngày em chăm chỉ vào mạng săn tìm những bộ cánh giống nhân vật mặc trong phim, đặt mua và bắt tôi diện mỗi khi hai đứa ra ngoài. Ngay cách nói chuyện, nhiều lúc em chỉnh từng câu nói để cho hợp với "phong cách của Kim Tan". Hay việc thể hiện thái độ, tôi cũng phải lạnh lùng như Kim Tan; dí dỏm và đáng yêu như Kim Tan....Yêu em, tôn trọng sở thích của em nên tôi cũng gật đầu chiều theo ý thích của em.
Ngẫm cho cùng, tôi như thằng ngốc để em chỉnh sửa theo hình mẫu thần tượng em đang theo đuổi. Tôi cảm giác em không yêu tôi, em yêu người mà em muốn biến tôi thành họ.
"Thật ngu ngốc, em thôi cái trò Kim Tan đi"- tôi trách móc, còn em giận dỗi vu vơ cả tuần liền. Không gặp gỡ, không trò chuyện điện thoại, tôi vẫn thường xuyên theo dõi tình hình của em qua facebook.
Có vẻ lần giận dỗi này, em không buồn phiền, ngược lại vui vẻ hơn. Những status, hình ảnh của anh chàng Kim Tan ngập tràn trên facebook của em thế chỗ cho những câu status buồn, ủ dột như trước đây. Em đang thích thú với niềm vui của mình, không để ý đến chuyện hai đứa giận nhau.
Em muốn tôi ăn mặc, hành động và quan tâm em như Kim Tan quan tâm người yêu mình
Tôi quyết định làm lành trước nên lập kế hoạch bất ngờ để xin lỗi. Tôi diện đồ, phong thái như thần tượng của em, ôm theo một bó hoa to đến phòng nhằm tạo bất ngờ. Thoáng nhìn qua cửa sổ, tôi ngạc nhiên thấy em thả lỏng người trên ghế sofa ôm máy tính xem phim Người thừa kế và cười rất hạnh phúc.
Bỗng dưng lúc đó, tôi thấy chút hờn ghen, khó chịu. Bước vào phòng, đặt bó hoa lên mặt bàn, tôi cố kiềm chế bức xúc để bông đùa với em: "Hóa ra giận anh, trốn ở nhà hẹn hò với chàng Kim Tan đúng không?". Không thèm ngước nhìn tôi lấy một cái, em lạnh lùng buông câu nhạt thếch "gặp anh chán lắm, anh không lãng mạn, anh không nhún nhường và bảo vệ em như Kim Tan bảo vệ Eun Sang, anh không đến những lúc em sợ hãi và cần anh...".
Tôi choáng váng bởi những câu thoại như trong phim được thốt ra từ cái miệng đáng yêu của em. Bực tức, tôi bỏ về, mặc cho em cứ so sánh tôi với anh chàng Kim Tan gì đó...
Thật điên rồ khi em có thể so sánh tôi và cái con người được dựng trong phim một cách hoàn hảo như thế. Em chỉ quan tâm đến cách Kim Tan bảo vệ bạn gái mình mà không nghĩ rằng, tôi cũng rất biết cách bảo vệ em đó thôi?
Mỗi khi gió mùa về, tôi chạy cả hơn chục cây số sang đưa em đi học để em không phải đứng đợi xe buýt dưới trời lạnh buốt; chăm sóc em hết mực từ ăn uống đến sức khỏe, lo lắng cho em hơn cả bản thân mình... Thế mà, những so sánh khập khiễng không thực tế làm em xa cách tôi.
Là một người đàn ông yêu thương em, tôi không muốn em biến tôi thành một Kim Tan như phim ảnh. Tôi bảo vệ em, cố gắng lôi em ra khỏi thể giới thần tượng ảo tưởng, còn em chát chúa mắng tôi xen chân vào cái quyền tự do, sở thích của em.
Hóa ra, tình yêu của tôi dành cho em không bằng cả những thước phim trên màn ảnh. Hớp hồn bởi ánh mắt và nụ cười của Kim Tan, em quên tôi, quên người mang lại cho em nụ cười mỗi ngày.
Theo VNE
Hậu chia tay, em trả ngay quà tặng Tôi đã trả lại cho anh những món quà đắt tiền anh tặng trong suốt thời gian qua. Tôi còn nhớ cách đây hai năm, khi tôi là sinh viên năm thứ ba, tôi có yêu một anh chàng kỹ sư công nghệ rất thông tin, đẹp trai và ga lăng. Chúng tôi đã có một thời vàng son, nắm tay nhau đi...