Tôi khó xử vì anh trai chồng 40 tuổi vẫn không chịu đi làm
Anh chồng tôi 40 tuổi vẫn ở nhà ăn bám, sẵn sàng xin tiền em dâu mua sắm. Gánh nặng kinh tế nuôi 2 đứa con và anh chồng khiến tôi kiệt quệ.
Tôi năm nay 38 tuổi, về làm dâu nhà chồng đã 15 năm. Bố mẹ chồng tôi có 2 trai, 1 gái. Em gái chồng vào TP.HCM học rồi lập nghiệp, kết hôn với người trong đó, ngoài này còn 2 người con trai ở cùng bố mẹ.
Chồng tôi là con trai thứ nhưng mọi việc gia đình, từ lớn đến nhỏ, một tay anh quán xuyến, chẳng khác nào con trai trưởng.
Một năm có bao nhiêu đám giỗ, đối nội, đối ngoại anh cũng thay bố mẹ đảm nhiệm. Nhà có việc gì cần đến tài chính, bố mẹ cũng gọi chồng tôi ra trao đổi, bàn bạc để anh lo.
Ngược lại với em trai, anh chồng tôi đến bây giờ 40 tuổi vẫn vô tư ở nhà ăn bám bố mẹ. Từ ngày tôi về đây ở, chưa bao giờ thấy anh cầm chiếc chổi quét nhà, rửa bát đĩa.
Bữa cơm bày biện ra mâm, tôi phải gọi mãi anh mới đủng đỉnh xuống, ăn xong lại leo lên tầng xem phim, ăn quà vặt.
Quần áo mặc xong, vứt lay lắt khắp nhà, tôi phải cặm cụi đi thu dọn. Em dâu nhắc nhở, anh chồng tôi chỉ ậm ừ, có lúc còn mặt mày cau có, tỏ ý khó chịu.
Thấy anh không tiếp thu, tôi nhờ mẹ chồng tác động. Bà chiều con trai, còn quay ra trách con dâu: “Có mấy cái quần cái áo, chị giặt luôn cho xong, tỵ nạnh làm gì”.
Video đang HOT
Tôi nhắc nhiều lần quá cũng bực, chỉ giặt đồ cho bố mẹ và vợ chồng, con cái. Đồ của anh tôi để nguyên. Anh chồng hậm hực ra mặt, mượn cớ mắng cháu để dằn mặt em dâu.
Trước đây, người quen giới thiệu anh đi làm một vài chỗ. Nơi thì anh chê lương thấp, không bõ công lao động. Nơi anh lại kêu ca công việc nặng nhọc. Công ty phân phối hàng gia dụng, làm nhàn, chế độ đãi ngộ tốt, lương khá, anh đùng đùng bỏ ngang vì cãi nhau tay đôi với đồng nghiệp, trong lúc nóng nảy, anh đánh người ta vỡ đầu.
Chồng tôi phải xách hoa quả, tiền bạc đến thăm, giảng hòa cho mọi việc êm xuôi.
Từ ngày đó, anh thất nghiệp, sống như cây tầm gửi ăn bám gia đình. Nếu chỉ phụ thuộc bố mẹ chồng tôi, tôi cũng không đến mức phải than thở như thế này.
Thế nhưng, anh coi việc vợ chồng tôi nuôi anh là điều hiển nhiên. Mỗi lần ra ngoài tụ tập bạn bè, ăn chơi, mua sắm, anh sẵn sàng xin tiền em dâu.
Lúc chồng tôi làm ăn được, những khoản đó tôi ít để tâm nhưng từ khi xí nghiệp chuyển đổi quy mô hoạt động, ít việc, thu nhập chồng tôi bấp bênh, chỉ đủ anh xăng xe, ăn sáng.
Hai năm trở lại đây, bố mẹ chồng bàn giao hết việc nội trợ, điện nước cho vợ chồng tôi tự tính toán, chi tiêu. Mỗi tháng ông bà đóng góp 10 kg gạo và 1,5 triệu.
Lúc này, mọi thứ dồn hết lên hai vai tôi. Tiền học các con, hiếu hỉ, ốm đau… Gánh nặng kinh tế nuôi 2 đứa con và anh chồng khiến tôi kiệt quệ.
Ngoài căn nhà đang sinh sống, bố mẹ chồng tôi có một căn hộ tập thểt. Ông bà để con trai cả quản lý, cho thuê, lấy tiền tiêu vặt.
Tuy nhiên, từ ngày quản lý, có tiền thuê nhà, anh chồng tôi vẫn tiếp tục ăn bám, không có ý định nộp phí sinh hoạt cho vợ chồng em trai.
Đôi lần, ngồi ăn cơm cả nhà, tôi nhắc khéo, bảo anh phải đóng phí, vì vợ chồng tôi khó khăn, không cáng đáng nổi.
Anh bỏ ngoài tai, coi như chưa nghe thấy gì. Họ hàng khuyên anh lấy vợ, dọn ra ngoài sống, anh tuyên bố, ở vậy cho sướng, khỏi phải lo cho ai lại có cơm ăn, áo mặc thoải mái. Tôi bảo chồng nói với anh cho rõ ràng, chồng tôi lại sợ mất tình cảm anh em.
Tôi phát ốm vì ông anh chồng lười biếng này. Các bạn có cao kiến gì trong rường hợp của tôi hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Vô tình gặp lại bạn gái cũ của anh trai sau 4 năm, em kinh hãi đến lặng người
Mới đó mà đã 4 năm rồi, anh trai em đã kịp sinh 2 đứa con nhưng chị Nhiên nói chị ấy vẫn một mình.
Em năm nay 25 tuổi, vẫn chưa lập gia đình. Nhưng có một chuyện liên quan đến anh trai mà chính em lại là người trực tiếp chứng kiến khiến em khó xử quá.
Chẳng là em mới trở về từ chuyến công tác 5 ngày ở Sài Gòn. Em không thể ngờ được công ty hợp tác với công ty em lại là nơi bạn gái cũ của anh trai đang làm việc! Em cứ nghĩ chị ấy đã về quê lấy chồng sinh con, còn chị ấy cũng bất ngờ lắm khi trái đất quá tròn, trời Nam đất Bắc mà chúng em lại đụng mặt nhau được.
Chị ấy tên Nhiên, khi anh trai em và chị ấy yêu nhau, em coi chị ấy chẳng khác gì chị gái mình. Bất chợt họ chia tay, chị ấy đồng thời bặt tăm. Lỗi thuộc về anh trai em khi thay lòng yêu người khác, em thương chị Nhiên lắm mà chẳng làm được gì. Chuyện yêu đương khó nói, hết yêu người này rồi muốn cưới người khác cũng đành chịu. Nghe anh trai nói chị ấy chuyển việc về quê, em chỉ biết thầm chúc chị ấy được hạnh phúc.
Mới đó mà đã 4 năm rồi, anh trai em đã kịp sinh 2 đứa con nhưng chị Nhiên nói chị ấy vẫn một mình. Em ngạc nhiên quá đỗi, chị ấy cười buồn: "Chị làm mẹ đơn thân!" khiến em không khỏi bùi ngùi, chua xót.
Em cứ nghĩ chị ấy đã về quê lấy chồng sinh con... (Ảnh minh họa)
Chuyện riêng của chị ấy em không muốn hỏi nhiều nhưng đã gặp lại coi như cũng có duyên, em rất muốn được nhìn thấy con chị ấy. Nài nỉ mãi chị mới đồng ý, vì em chỉ ở lại có mấy ngày nên hôm sau hẹn nhau ở quán cafe, chị Nhiên đã dẫn đứa bé đến.
Giây phút nhìn thấy bé trai ấy, em không khỏi kinh hãi đến lặng người. Mặt mũi thằng bé nhiều nét rất giống anh trai em! Chưa cần xét nghiệm ADN, em có thể khẳng định nó đúng là cháu ruột em không sai được. Xét về tuổi tác cũng hoàn toàn trùng khớp.
Em run run bế thằng bé lên, ngập ngừng hỏi chị Nhiên: "Chị... thằng bé... phải không?". Chị chầm chậm gật đầu, dù câu hỏi của em chẳng ra đâu vào đâu cả. Rồi chị bảo, lúc ấy anh trai em hết yêu chị rồi, nếu vì đứa con mà cưới cũng chẳng hạnh phúc. Chị không đành lòng bỏ nó đi, liền vào đây làm việc rồi sinh con cho gia đình khỏi mang tiếng.
Chị ấy dặn em đừng nói với ai, chị quen sống 2 mẹ con rồi, không cần anh trai em phải có trách nhiệm. Thôi cứ coi như không có chuyện gì thì hơn.
Em biết chị Nhiên có ý tốt nhưng đó là đứa cháu máu mủ của em, sao em có thể làm ngơ được. Về nhà em kể lại cho mẹ nghe, bà sốt sắng muốn gặp cháu lắm. Nhưng em và mẹ đang cân nhắc không biết có nên lén nói cho anh trai em biết không? Anh là bố thằng bé, anh được quyền biết và phải có nghĩa vụ với nó.
Khổ nỗi gia đình anh ấy đang yên ổn, dù giấu chị dâu cũng chẳng biết giấu được bao lâu. Chuyện ầm ĩ lên, mọi thứ sẽ tan vỡ hết. Chị dâu đã sinh 2 bé rồi, bên nào cũng là cháu nhà em cả. Em không biết phải làm thế nào cho vẹn đôi đường, nhờ các chị cho gia đình em lời khuyên.
Hiến kế cho nàng dâu khó xử vì mẹ chồng vào nằm ké điều hòa Bài viết 'Con dâu khó xử vì tối nào mẹ chồng cũng vào nằm ké điều hòa' của chị Xuân (Hải Phòng) được nhiều độc giả quan tâm, hiến kế. Sau khi bài viết "Con dâu khó xử vì tối nào mẹ chồng cũng vào phòng nằm ké điều hòa" của chị Vũ Xuân ở Hải Phòng được đăng tải, nhiều độc giả...