Tôi khổ vì sự ‘đoan trang’ của vợ
Tôi đã nhiều lần định sẽ tìm đến những cô gái làng chơi, để thực sự được sex theo đúng nghĩa, chứ không phải là sự “bố thí” như vợ tôi vẫn làm.
Tôi và vợ tôi cưới nhau đã được hơn 20 năm. Thế hệ chúng tôi đám cưới thường không có tình yêu, chỉ là qua mai mối, giới thiệu. Tôi và vợ tôi cũng thế, đến với nhau không phải vì tình yêu.
Vợ tôi là một người phụ nữ được sinh ra trong một gia đình nhà giáo, bố cô ấy là thầy giáo dạy tôi hồi đại học. Ông cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều khi tôi còn là một cậu sinh viên và sau khi ra trường, chính ông cũng đề nghị với Ban giám hiệu nhà trường giữ tôi ở lại trường giảng dạy.
Biết ơn sự giúp đỡ của thầy giáo nên sau khi công thành danh toại tôi đã cưới con gái của thầy, đây cũng coi như sự “trả ơn” của tôi đối với thầy. Vì đó cũng là mong muốn của thầy.
Bạn bè cùng khóa học với tôi ai cũng bảo tôi may mắn vì được thầy nâng đỡ trong học tập, công việc, rồi lại được thầy gả cô con gái “rượu” hiền hậu, đoan trang làm vợ. Những lúc ấy tôi chỉ biết nhếch mép lên cười lên một tiếng, cười vì cái sự “hạnh phúc” đang có mà nhiều người vẫn mơ ước, cười vì những nỗi niềm khó nói khi làm vợ của một phụ nữ lúc nào cũng tự nhận mình là “đoan trang”, “tiết hạnh”.
Để “bảo vệ” cái sự “đoan trang”, “tiết hạnh” ấy mà hơn 20 năm làm vợ tôi cô ấy chưa bao giờ biết thể hiện cảm xúc yêu thương khi bên chồng. Cô ấy chưa bao giờ chủ động hôn tôi lấy một lần, cũng chưa bao giờ tỏ ra thích thú khi được chồng âu yếm.
Video đang HOT
Ban đầu, tôi cứ nghĩ rồi thời gian, thời gian sẽ làm cô ấy thay đổi, nhưng 20 năm qua vẫn y như vậy, cô ấy vẫn bảo vệ tiết hạnh của bản thân bằng việc “dửng dưng” trước những âu yếm của chồng.
Cô ấy luôn cố tỏ ra tình dục không là gì cả, và cô ấy sống không cần tình dục. Nên mỗi lần tôi muốn gần gũi vợ tôi đều tỏ thái độ không thích thú, hoặc miễn cưỡng phải chiều chồng và khuôn mặt cũng không thể hiện cảm xúc. Cô ấy cũng không bao giờ “rên” lên lấy một tiếng để chứng tỏ rằng mình đang sung sướng.
Nhiều khi tôi tự ái, cả tháng không đụng vào người vợ, nhưng cô ấy cũng không biết điều đó, cũng không chủ động làm lành với tôi. Rồi tôi lại phải xuống nước để được gần gũi cô ấy, mà cái cảm giác nhục nhã như đi ăn xin tình yêu của vợ.
Tự ái, thất vọng, tôi đã nhiều lần định sẽ tìm đến những cô gái làng chơi, để thực sự được sex theo đúng nghĩa, chứ không phải là sự “bố thí” như vợ tôi vẫn làm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại tôi lại không có đủ can đảm bởi có quá nhiều lý do.
Bố cô ấy là thầy, là ân nhân của tôi, ông đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong công việc, cuộc sống; rồi tôi là một giáo viên đứng trên bục giảng, nếu như sinh viên của tôi biết chuyện không biết chúng sẽ nghĩ gì về tôi, tôi không còn đủ tư cách để đứng trước mặt sinh viên, dạy chúng về đạo đức, về nhân cách sống,…
Bấy nhiêu lý do đủ để giữ chân tôi lại, để tôi không dám là chính mình, cứ phải sống và vui cười giống như mình đang rất hạnh phúc với một người vợ thiếu tinh tế, thiếu cảm xúc và lãnh cảm tình dục.
Bạn bè tôi vẫn khen tôi may mắn lấy được người vợ đoan trang, nhưng đoan trang mà để chồng thiệt thòi như thế này liệu có đáng không?. Tôi đã quá thấm thía sự đoan trang của vợ, và ước giá như cô ấy đừng đoan trang như thế, chắc tôi sẽ không khổ như thế này.
Theo Người đưa tin
Ngoài 70, bố chồng vẫn còn đi tìm gái
Ngoài 70 tuổi, nhưng bố chồng tôi vẫn quan hệ với gái làng chơi, bỏ ngoài tai những lời khuyên của người thân...
Tôi cưới về nhà chồng được 5 năm, đã quen với nếp sinh hoạt và hiểu về tất cả mọi người trong gia đình chồng. Nhưng riêng bố chồng tôi, tôi vẫn không thể hiểu được ông, dù đã rất nhiều lần tự đặt câu hỏi và cố gắng tìm câu trả lời.
Bố chồng tôi năm nay đã ngoài 70 tuổi, ông vẫn khỏe mạnh do chế độ ăn uống tốt và tập thể dục đều đặn. Nếu chỉ dừng lại ở đây thì tốt quá, có điều bằng từng ấy tuổi rồi nhưng mấy năm nay ông vẫn lén lút đi quan hệ với các cô gái làng chơi, trong khi mẹ chồng tôi vẫn còn sống. Hiện tại hai ông bà vẫn đang sống chung với vợ chồng tôi và hai đứa con của chúng tôi.
Ban đầu mới cưới về, cứ thi thoảng lại thấy bố tôi đi chơi tối về rất muộn, có hôm 12 giờ đêm hay 1 giờ sáng mới về, có hôm mưa đang ngủ lại gọi điện thoại cho chồng tôi đi đón về.
Tôi cứ ngỡ bố đi chơi, đánh cờ với mấy ông bạn hàng xóm ham quá nên về muộn, nhưng một lần tôi nghe chồng và mẹ chồng nói chuyện với nhau, nói bố chồng tôi lại đi gặp mấy cô gái làng chơi ngoài phố. Chồng tôi tỏ thái độ bực tức, còn mẹ chồng thì khuyên chồng tôi đừng nói năng gì, kệ cho bố chồng tôi sống theo ý thích của ông.
Tôi nghe thấy như vậy mà rụng rời chân tay, không tin vào tai mình. Không dám hỏi mẹ chồng, nhưng tôi hỏi chồng thì chồng nói chuyện này đã xảy ra gần 10 năm nay, từ khi mẹ chồng tôi không thể phục vụ được ông.
Buồn hơn là chuyện này cả gia đình chồng tôi gồm mẹ chồng, chồng và chị gái, anh rể chồng đều cũng biết (chỉ trừ tôi và các con tôi còn bé là không biết). Cả nhà cũng góp ý cho bố chồng tôi rất nhiều lần, nói nặng có, nói nhẹ có nhưng bố chồng tôi vẫn không từ bỏ cách sống đó. Bây giờ tất cả mọi người coi đó là chuyện bình thường và cũng chẳng ai còn muốn quan tâm hay khuyên can gì nữa.
Từ ngày biết chuyện đến giờ, tôi thường xuyên nghĩ về hành động của bố chồng và luôn tự đặt câu hỏi tại sao lại như thế. Cũng kể từ ngày đó tôi luôn có thái độ đề phòng với bố chồng và không muốn ông chăm sóc các con mình. Tôi biết mình làm như thế là không đúng, nhưng tôi không thể làm khác đi được.
Theo Đất Việt
Yêu Vợ Mà cứ ngỡ là gái làng chơi ! Thê nên môi lân gân gui vơ, chông lai lôi trong tui quân ra môt cai bao cao su. Vơ đi văng, chông tim gai lang chơi Chồng tôi vốn là người có ham muốn nhiều hơn những người đàn ông khác, theo lời chồng nói. Có lẽ, chồng tâm sự thật với vợ để dễ bề chuyện &'chăn gối'. Nhiều lần chồng...