Tôi hòa giải được ác cảm của mẹ chồng với mình suốt 2 năm nay nhờ mâm cơm cúng
Hằng vui vẻ cười thầm, không ngờ với 1 mâm cơm Tết mà mình có thể khiến mẹ chồng thay đổi suy nghĩ về cô. Từ nay cô sẽ khiến mẹ chồng quý mình hơn.
Là dâu mới, cũng là dâu út trong nhà nên Hằng không được mẹ chồng yêu thương. Kể từ ngày Minh quyết định lấy Hằng bằng được, bà Liên -mẹ chồng Hằng đã ghét cô ra mặt. Về sống cùng nhà chồng, lúc nào Hằng cũng bị 2 chị dâu và mẹ chồng soi mói, để ý từng tý một. Cứ hễ cô phạm sai lầm gì là bà Liên lại lôi con trai ra mắng nhiếc, chì chiết.
Nỗi khổ tâm trong lòng chẳng ai hiểu được cho Hằng. Thôi thì đã lấy chồng cô phải cố nín nhịn để được yên thân nơi đây như mẹ cô dạy. Xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng được chiều từ nhỏ cô không phải động chân động tay làm bất cứ việc gì. Cũng vì lý do đấy mà Hằng luôn bị mất điểm trong mắt bà Liên.
Gần Tết rồi, cô bàn với chồng mua quà biếu tặng bố mẹ 2 bên. Chồng cô nhất quyết đòi tặng bố mẹ mình bộ quần áo đắt tiền, còn bố mẹ vợ thì hộp quà tấm bánh là xong. Tủi thân lắm nhưng Hằng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời chồng.
Cứ hễ cô phạm sai lầm gì là bà Liên lại lôi con trai ra mắng nhiếc, chì chiết (ảnh minh họa)
Trước Tết nửa tháng Hằng quyết tâm lén đi học một khóa dạy nấu ăn cấp tốc. Cô muốn Tết này nhà chồng sẽ thay đổi suy nghĩ về cô, cũng là một cách để có có thể sống thoải mái trong gia đình.
Cuối năm mẹ chồng tất bật chuẩn bị mọi thứ trong nhà, còn 2 bà chị dâu chỉ nhanh tay đưa cho mẹ chồng vài triệu là hết trách nhiệm. Nhìn thấy vậy Hằng lắc đầu ngán ngẩm và thương cho phận mình. Sáng 30 Tết cô xông xáo chở mẹ chồng đi chợ sắm đồ. Về đến nhà cô xin mẹ để bữa cơm tất niên chiều nay một mình cô làm. Bà Liên bĩu môi, tỏ vẻ khinh thường con dâu út nói giọng giễu cợt.
- Cô là tiểu thư càng vàng lá ngọc, sao làm được chuyện này. Thôi để tôi làm thì cả nhà này con được bữa cơm mà ăn.
Video đang HOT
- Mẹ cứ để con thử sức đi ạ. Cả ngày hôm nay mẹ cũng mệt rồi, mẹ cứ tin tưởng con. Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy con dâu út của mẹ không vô dụng như mẹ vẫn nghĩ đâu ạ.
- Được rồi, tôi cho cô cơ hội đấy. Không làm đừng trách tôi đuổi cô đi trong đêm giao thừa. Nếu cô làm được tôi sẽ suy nghĩ lại về mọi chuyện.
- Dạ, con cảm ơn mẹ ạ.
16h Hằng bắt đầu xắn tay áo lên vào bếp trổ tài. Cô quyết tâm vận dụng nhưng kiến thức mình đã học và tìm hiểu qua mạng để làm cơm. Đây là bữa cơm ghi điểm, hòa giải mọi ác cảm của mẹ chồng về cô. Cô nhất định phải làm được. – Hằng tự nhủ lòng thế.
Mẹ chồng đứng ngoài khoanh tay nhìn con dâu út làm. Bà vô cùng ngạc nhiên khi thấy Hằng khéo léo, nhanh nhẹn xử lý thực phẩm thật giỏi. Sau có hơn tiếng đồng hồ cô đã hoàn thành xong mâm cơm tất niên 30 Tết, thật hấp dẫn và vô cùng bắt mắt.
Bà Liên đứng ngoài gật đầu tỏ vẻ hài lòng về Hằng. Bà bỏ lên nhà và dọn chỗ để con dâu bê mâm cơm lên. Khi cả nhà ngồi xuống ăn, ai cũng trầm trò khen ngợi và thích thú khi thưởng thức đồ ăn do Hằng nấu.
Cả nhà hình như thích ăn cơm con nấu hơn mẹ rồi đấy (Ảnh minh họa)
Cơm xong bà Liên đứng dậy vỗ vai cười với Hằng. Nụ cười này từ khi về sống cùng nhà chồng, Hằng chưa bao giờ thấy nó xuất hiện khi mẹ chồng nhìn mình.
- Con giỏi lắm. Nếu con biểu hiện sớm hơn chuyện này thì có lẽ mẹ sẽ có thiện cảm với con ngay từ đầu rồi đấy. 2 năm qua mẹ luôn khắt khe với con, quản lý con cũng chỉ muốn con hiểu một điều: Lấy chồng là phải biết nấu cho chồng những bữa cơm ngon, chứ không phải lúc nào cũng mì tôm úp hay nhờ người làm hộ.
- Dạ. Trước con mới về làm dâu còn trẻ dại mong mẹ tha thứ ạ. Từ giờ con sẽ phụng dưỡng gia đình mình tốt hơn. Năm mới sắp đến con hi vọng nhà mình luôn tràn đầy tiếng cười và thoải mái với nhau ạ.
- Được rồi. Thôi con đi dọn bát đĩa đi, sáng mai cố dậy sớm nấu cơm cùng mẹ nhé. Cả nhà hình như thích ăn cơm con nấu hơn mẹ rồi đấy.
- Vâng ạ. Con còn thua xa mẹ mà. Mẹ đi nghỉ đi.
Hôm sau là mồng 1 Tết, cũng là ngày đầu tiên năm mới bà Liên đã ngọt ngào chia sẻ mọi thứ với dâu út. Hạnh phúc hơn là bà còn lì xì cho cô một chiếc khăn len bà đan. Hằng biết lúc này bà đã thực sự bỏ đi những ác cảm với mình.
Hằng vui vẻ cười thầm, không ngờ với 1 mâm cơm Tết mà mình có thể khiến mẹ chồng thay đổi suy nghĩ về cô. Từ nay cô sẽ khiến mẹ chồng quý mình hơn, bà sẽ coi cô như con ruột. Cô nhất định sẽ làm được điều đó bởi vì khoảng cách giữa mẹ chồng và Hằng bây giờ rất gần.
Theo Một Thế Giới
Sự cố ngày cưới giúp tôi hóa giải ác cảm với chồng
Trước đám cưới 1 tuần, tôi còn giữ ý định hủy hôn vì tôi thực tình không yêu gì Hải.
Hải vừa già, bụng lại phệ, cung cách của anh còn trịnh trọng chẳng hợp với tôi gì cả. Ấy thế mà bố mẹ tôi cứ vun vào, ai cũng bảo Hải là người tốt, tôi cũng đâu còn trẻ gì cho cam, nên nắm chắc cơ hội này trước khi Hải bị ai đó "cuỗm" mất.
Thế là tôi đành cắn răng lấy Hải, nhưng thú thực, trong thâm tâm tôi vẫn giữ ý định nổi loạn. Nghĩa là tôi sẵn sàng "đá" Hải bất kỳ lúc nào. Thậm chí tôi còn nghĩ, thôi cứ cưới cho có chồng, sau này không thích thì ly hôn cũng chưa muộn. Có lẽ Hải không đoán được những ý nghĩ của tôi, vì trông mặt anh tươi lắm, anh nói với mọi người rằng, lấy được tôi là diễm phúc cả đời của mình.
Đêm trước ngày cưới, tôi nằm khóc rấm rứt, dù sao tôi cũng là cô gái xinh đẹp, có học thức, thế mà tôi lại phải lấy ông chồng "cổ lỗ sĩ" như vậy. Cứ nhìn cái dáng bệ vệ với cung cách trịnh trọng của Hải là tôi đã thấy phát bực rồi. Nhưng giờ mọi việc đã an bài cả rồi, tôi mà hủy hôn bây giờ thì bố mẹ mất mặt, mẹ tôi lại lên cơn đau tim thì nguy. Thế nên tôi đành cắn răng đợi chờ giây phút kinh hoàng của ngày mai.
Sau sự cố đó, tôi đã không còn thấy ác cảm với Hải nữa (Ảnh minh họa)
Cuối cùng ngày trọng đại của tôi cũng đến, trong khi tôi đang trang điểm trong phòng thì nghe có tiếng người nháo nhác ở ngoài kia, kèm theo tiếng la hét thất thanh. Tôi ngồi trong phòng không ra được bèn hỏi những người kia xem. Hỏi chưa dứt câu thì thấy cô em họ chạy vào với dáng vẻ thất thanh: "Chị Thu ơi, bác gái đi viện rồi chị ơi. Làm sao bây giờ?" Tôi nghe vậy thì bật dậy, dù trên người đang mặc bộ đồ ngủ và gương mặt trang điểm dang dở nhưng tôi cũng chạy đi. Vừa ra ngoài thì thấy chiếc xe cưới của tôi phóng vút qua, tôi hoảng hốt vì không thấy Hải đâu cả, bấm điện thoại cho anh cũng không được nên tôi vẫy một chiếc taxi đuổi theo.
Vào viện, tôi mới hay lúc đó Hải đã nhanh chân bế mẹ tôi lên xe đưa đi cấp cứu. Xong xuôi, anh gọi điện cho bạn bè làm ở trong viện nhờ vả nhiệt tình rồi tự tay chăm sóc mẹ tôi. Lúc đó cả tôi, bố tôi, chị gái tôi đều đang hoảng hốt nên không làm được gì, cũng may là có Hải bình tĩnh nên mọi việc đã được giải quyết êm đẹp.
Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe bác sĩ bảo rằng, nhờ được cấp cứu kịp thời nên mẹ tôi đã qua cơn nguy kịch. Khi giải quyết xong việc ở bệnh viện thì giờ cưới của tôi đã bị trễ nửa ngày. Tôi thất thểu vì không ngờ ngày cưới của mình lại xảy ra sự cố để đời như vậy. Thế nhưng Hải vẫn không tỏ ra khó chịu.
Trong khi chúng tôi ở bệnh viện thì ở trung tâm tiệc cưới, bố mẹ anh đã lo chu toàn mọi việc. Nghĩa là họ vẫn mời khách ăn uống nhưng cáo lỗi vì không có sự xuất hiện của chú rể và cô dâu.
Sau sự cố đó, tôi đã không còn thấy ác cảm với Hải nữa. Tôi thấy mình may mắn vì được ở cạnh một người đàn ông tốt bụng như vậy. Tôi cũng không cảm thấy thiệt thòi vì hôm đó không được tổ chức lễ cưới đúng nghĩa mà phải cảm ơn anh vì đã nhanh chân đưa mẹ tôi đi cấp cứu. Nếu không có Hải nhanh trí xử lý tình huống, có lẽ mẹ tôi đã không qua khỏi.
Giờ đây, tôi đã không còn ghét cái bụng phệ và cung cách như "ông già" của chồng nữa. Sau đó, chúng tôi cũng đã có một tuần trăng mật và lễ cưới chỉ có hai vợ chồng với nhau vô cùng lãng mạn ở trên biển. Tôi cũng thấy mình may mắn vì đã có được một người đàn ông tốt như Hải.
Theo Motthegioi
Sự cố ngày cưới giúp tôi hóa giải được nỗi ác cảm với chồng Trước đám cưới 1 tuần, tôi còn giữ ý định hủy hôn vì tôi thực tình không yêu gì Hải. Ảnh minh họa: Internet Hải vừa già, bụng lại phệ, cung cách của anh còn trịnh trọng chẳng hợp với tôi gì cả. Ấy thế mà bố mẹ tôi cứ vun vào, ai cũng bảo Hải là người tốt, tôi cũng đâu còn...