Tôi gục ngã khi biết được lý do chồng sắp cưới đòi hủy hôn
Chỉ còn mấy tháng nữa là đám cưới của tôi diễn ra, ngờ đâu tất cả thay đổi khiến tôi chết lặng.
Tôi và Nam yêu nhau hơn 2 năm thì tính đến chuyện kết hôn. Chúng tôi cùng là người Hà Nội, mọi điều kiện đều rất tốt, quen nhau từ thuở sinh viên, ra trường đi làm lại cùng ngành nên hai đứa nảy sinh tình cảm với nhau.
Nam là người tốt, hiền lành, chu đáo, gia đình anh khá cơ bản lại là con một. Còn tôi là con gái thứ 2, trên tôi còn một chị nữa đang tu nghiệp ở nước ngoài, chị tôi hơn tôi 3 tuổi, bằng tuổi Nam.
Nam và chị gái tôi chưa gặp nhau bao giờ, tất cả chỉ thông qua lời kể của tôi. Cách đây hơn 3 tháng, chị tôi về nhà nên 2 người mới gặp nhau.
Chị tôi là người khá hiện đại, quyến rũ, sống ở nước ngoài lâu nên lối sống và tư tưởng khá thoáng. Hai người khá hợp tính nhau nên mỗi khi đi chơi, trò chuyện thấy rất vui.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi cũng đâu có ngờ, thấy hai người vui vẻ tôi thấy vui, có biết đâu bi kịch nảy sinh từ đó.
Tôi không biết Nam thay đổi từ khi nào, nhưng lúc tôi chợt nhận ra Nam hờ hững, lạnh nhạt , hay trốn tránh tôi. Mỗi lần tôi nói về đám cưới, khác vớ thái độ hào hứng trước kia anh lại tránh né và tỏ ra không thoải mái.
Thế rồi không bao lâu sau đó, Nam đột ngột nói xin lỗi, muốn chia tay với tôi. Tôi từ ngỡ ngàng tột độ chuyển sang sợ hãi, đau khổ. Tôi không đồng ý, Nam vòng vo một hồi rồi thú nhận anh và chị gái tôi yêu nhau, anh không thể dối lòng mình thêm nữa.
Tôi chết lặng khi nghe những lời anh nói, gọi chị gái đến 3 mặt một lời, hai người cúi đầu rồi xin tôi tha thứ.
Tôi thật sự không biết phải làm gì nữa, cảm xúc trong lòng không còn đau khổ bình thường mà là sự tổn thương, uất hận mà không biết phải làm sao.
Nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng ra chuyện đó lại xảy ra. Tôi cầu xin Nam nghĩ lại, nhưng anh vẫn kiên quyết không thay đổi, giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Chia tay chồng sắp cưới sau ngày về quê ăn giỗ, 1 mình vừa khóc vừa rửa 15 mâm bát
Xét đúng ra, tôi vẫn là khách mà bị đối xử như osin trong nhà. Cả trưa nắng chang chang, một mình vật lộn với 15 mâm bát, tôi vừa rửa vừa khóc...
Tôi vừa chia tay người yêu sau 3 năm mặn nồng, thậm chí còn tính sang năm sẽ cưới. Buồn đương nhiên là buồn nhưng tôi cũng thấy may vì đã xảy ra sự vụ "về quê ăn cỗ" để đường ai nấy đi trước khi kết hôn, nếu không sau này chung một nhà rồi thì ly hôn còn rắc rối hơn.
Có thể mọi người nghĩ lý do chia tay của tôi là dở hơi nhưng tôi là người có cá tính khá mạnh mẽ, muốn mọi thứ công bằng, không chấp nhận chuyện vì tôi là dâu nên tôi phải làm hết. Thực ra, việc về quê rửa bát chỉ là giọt nước tràn ly mà thôi, trước đó, tôi đã có nhiều điều bất mãn.
Người yêu gia trưởng nhưng tôi đã "uốn nắn" được (Ảnh minh họa)
Để xem tính tình hai đứa có hợp nhau không, từ một năm trước, chúng tôi đã dọn về sống thử. Người yêu tôi khá lười, gia trưởng, mặc định chuyện nấu nướng, giặt giũ, lau dọn nhà là việc của tôi. Tất nhiên tôi không đồng ý. Suốt một năm qua, tôi đã "uốn nắn" được anh cùng san sẻ việc nhà với mình: tôi nấu cơm thì anh rửa bát, tôi giặt quần áo thì anh sẽ phơi...mọi chuyện đều làm cùng nhau, cuộc sống ổn, tôi cảm thấy mình có thể kết hôn và sống hạnh phúc với anh.
Tuy nhiên, đó mới chỉ là từ phía người yêu còn phía gia đình anh, mọi người thậm chí còn phong kiến hơn. Vì thế, khi về nhà anh, không bao giờ anh dám vào bếp giúp tôi nấu nướng hay phụ rửa bát vì sợ bố mẹ quát. Tôi không trách gì người yêu, nói cứ để tôi làm hết cũng được. Nhưng càng nín nhịn, càng thấy bố mẹ anh lấn tới. Dù sau này tôi sẽ là dâu con nhưng hiện tại, tôi vẫn chỉ là khách thôi, thế mà có chuyện gì mẹ anh cũng gọi điện bảo tôi làm. Hôm thì gọi đèo bác đi thăm người ốm, hôm thì sang dọn nhà hộ vì bác đau lưng (2 cô con gái lớn tướng khỏe mạnh thì không bảo dọn lại gọi cho tôi?), hôm lại bảo tôi đưa đi khám bệnh...Nhưng tất cả không gì "sánh" bằng đợt về quê vừa rồi.
Bố người yêu là con trưởng nên phải lo mọi đám giỗ chạp trong họ. Hôm đó là giỗ cụ, tất cả họ hàng đều đến, lại có cả hàng xóm. Tổng số mâm cỗ là 15 mâm. Tôi và người yêu về trước một ngày. Hôm sau tôi phải dậy từ 3h sáng để đi chợ. Nhà có việc, dậy sớm một chút cũng không sao, tôi hoàn toàn không bực bội gì. Khi nấu nướng cũng có vài cô bác giúp nhưng khi ăn uống xong xuôi thì tất cả mọi người tản về hết.
Lúc này, trong nhà chỉ còn 2 cô em gái của người yêu tôi và 1 cô em họ. Bọn nhỏ đều đang học đại học, tức là đều đã lớn, đã có ý thức nhưng không đứa nào ra phụ tôi rửa bát. Bố mẹ anh cũng không có ý kiến gì, người yêu tôi thì càng không (anh đặc biệt sợ bố mẹ). Vì nhà ở quê nên vẫn dùng nước giếng, 15 mâm cỗ la liệt bát đĩa, tôi vừa phải bơm nước vừa rửa giữa trưa trời nắng. Rửa được vãn một nửa, tôi nhắn tin cho người yêu: "Anh bảo mấy đứa ra giúp em", anh trả lời ok nhưng mãi chẳng thấy đâu.
Tôi quyết định chia tay sau sự kiện "về quê ăn giỗ" (Ảnh minh họa)
Rửa bát từ 1h chiều mà mãi đến 3h hơn, tôi mới xong xuôi mọi việc. Vừa mệt vừa tức, tôi trốn trong nhà vệ sinh khóc một trận rồi quyết định kết thúc tình yêu này. Người yêu tôi chỉ có lỗi rất nhỏ thôi, có thể bỏ qua được nhưng sống trong gia đình chồng phong kiến như vậy thì tôi không chịu được. Một năm nhà anh có 15 cái giỗ, đám nào như thế này thì tôi sống sao nổi.
Tôi thấy bố mẹ anh có suy nghĩ quá cổ hủ, bắt con dâu phải lo hết mọi việc trong nhà. Tôi đi lấy chồng chứ có phải đi làm ôsin đâu? Tôi không chấp nhận được điều này nên chia tay. Anh cũng không níu kéo nhiều, bảo: "Anh thấy em không hợp với nhà anh thật". Đúng là buồn tê tái.
Tôi viết câu chuyện của mình để nhắn nhủ các chị em, đừng lấy chồng gia trưởng, phong kiến các chị em nhé, nỗi bất hạnh cả đời đó. Hãy cẩn trọng trong việc chọn chồng!
Theo Afamily
Biết tôi có bầu, chồng sắp cưới nằng nặc đòi lấy tên của tình cũ đặt cho con Hai nhà hân hoan chuẩn bị đám cưới, trong khi tôi chán nản và thất vọng về người đàn ông mình sắp gọi là chồng chỉ vì chuyện anh khăng khăng đòi lấy tên tình cũ đặt cho con. Tôi cần phải nói rằng, tôi vốn không phải là người ghen tuông vớ vẩn nhưng việc chồng sắp cưới làm ngày hôm nay...