Tôi giống người thừa khi có bạn trai như ’siêu nhân’
Bạn trai tôi vẽ rất đẹp, có năng khiếu về thời trang và nấu ăn khá ngon.
Hình ảnh minh họa
Ai cũng nói tôi may mắn khi có người bạn trai khéo léo, chăm chỉ. Ban đầu tôi cũng thấy vậy, nhưng hiện tại lại cảm thấy buồn và cô đơn. Bạn trai tôi vẽ rất đẹp, có năng khiếu về thời trang và nấu ăn khá ngon. Quan trọng là anh ấy rất thích làm những việc đó. Đam mê cộng nhiệt tình khiến anh bận cả ngày, chẳng có thời gian dành cho tôi.
Anh tự tay thiết kế, cắt may quần áo cho tôi, cho anh và người thân, thậm chí bạn bè, đồng nghiệp thấy chúng tôi mặc đẹp cũng nhờ may. Họ chỉ cần trả tiề.n vải, còn công may anh không lấy. Vậy là họ thường mời chúng tôi ăn uống để cảm ơn. Dĩ nhiên, bạn trai tôi không thích ăn hàng nên lại về nhà ai đó và tự nấu nướng. Quả thực anh nấu rất ngon, cũng chẳng cần tôi đụng tay vào việc gì. Nhưng cảm giác mình như người thừa và vô tích sự khiến tôi không mấy dễ chịu.
Tưởng tượng sau này kết hôn với một người như “siêu nhân” thế này tôi cũng hơi sợ. Sợ mình “nhàn cư vi bất thiện”, sợ ác cảm với đam mê của chồng; hoặc sợ anh quá nhiệt tình với bạn bè mà không còn thời gian dành cho vợ con. Bỗng nhiên tôi thấy lưỡng lự quá, không biết nên tiếp tục hay dừng lại. Mong chuyên gia và độc giả cho tôi xin lời khuyên.
Video đang HOT
Hương
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào bạn Hương,
Không rõ các bạn yêu nhau bao lâu, mức độ sâu sắc của tình yêu thế nào và công việc hiện tại của hai người ra sao? Công việc thiết kế, may quần áo khá tỉ mỉ và tốn thời gian. Không rõ bạn trai bạn sử dụng quỹ thời gian của bản thân thế nào; ngoài công việc, gia đình, làm việc cá nhân, anh ấy có dành thời gian cho bạn không? Nếu có nhưng bạn cảm thấy ít, không hài lòng thì nên xem lại có phải bản thân hơi ích kỷ, luôn muốn mình là trung tâm của bạn trai không? Nếu anh ấy không hề dành cho bạn chút thời gian nào, vậy bạn cần xem lại lý do tình yêu của hai bạn tồn tại được tới bây giờ.
May quần áo hoặc nấu ăn là những thú vui lành mạnh và tạo ra ý nghĩa, lợi ích trong cuộc sống. Bạn đừng cho rằng đàn ông làm những việc như vậy sẽ bớt nam tính, bởi dù họ làm gì, chỉ cần nghiêm túc và bằng sức lao động chân chính của mình thì đều đáng được trân trọng. Hơn nữa, sở thích của bạn trai bạn tốt hơn rất nhiều so với cờ bạc hay tụ tập nhậu nhẹt…
Bạn đã bao giờ thử cùng bạn trai làm những việc đó chưa? Bạn có thể không tham gia vào những khâu quan trọng nhưng phụ giúp bên cạnh như một trợ lý cho anh ấy chẳng hạn. Khi được nói về đam mê của mình, mà người lắng nghe, chia sẻ lại là bạn gái, chắc chắn anh ấy sẽ rất hạnh phúc.
Mỗi người đều có đam mê, sở thích riêng như nuôi chim, trồng cây cảnh, viết lách, ca hát,… Chưa biết chừng những đam mê này chính là khởi nguồn cho sự thành công trong sự nghiệp của các bạn sau này, chẳng hạn một công ty thời trang hay chuỗi nhà hàng nổi tiếng,…
Tin rằng bạn trai bạn có sức hấp dẫn và thế mạnh riêng nên bạn mới ở bên anh ấy tới tận bây giờ. Chúc bạn vui vẻ.
Theo vnexpress.net
Tôi không ngờ được gặp lại người bạn trai người Ả Rập
Tôi không nghĩ đó là anh cho tới khi người đàn ông tôi yêu bằng xương bằng thịt đứng trước mặt mình.
Hình ảnh minh họa
Xin chào quý độc giả. Tôi là tác giả bài viết "Có nên ở Iraq để đợi gặp bạn trai". Tôi viết lên đây để chia sẻ câu chuyện của mình một cách trọn vẹn nhất. Ngày thứ 7 ở lại Iraq, cơn sốt vẫn chưa buông tha tôi. Buổi sáng, tôi đến khu vực cảng để gặp vài người theo tàu từ giàn khoan trở về (anh nhiếp ảnh báo cho tôi vì nghe nói có tàu về). Tôi chạy ra với hy vọng có thể gặp lại người yêu, nhưng trong số người về không có anh. Tôi thấy bản thân thật buồn cười và có phần hơi điên khùng. Tôi không gọi về cho người thân vì sợ họ lo lắng. Bạn bè tôi khi biết chuyện, có người chử.i mắng, người thì an ủi động viên, tôi nghĩ đó là một sự khích lệ rất lớn.
Sau một ngày dò la xung quanh, tôi quay về nhà nghỉ mà anh nhiếp ảnh thuê giúp. Tôi vừa định đi ngủ thì chủ nhà nghỉ lên báo có người cần gặp. Tôi không nghĩ đó là anh cho tới khi người đàn ông tôi yêu bằng xương bằng thịt đứng trước mặt mình. Anh vẫn mập mạp nhưng đôi mắt xanh lơ ấy buồn vô hạn. Tôi không nhớ đã trải qua đêm đó thế nào, chỉ nhớ mình đã gục lên ngực anh khóc như mưa cho tới khi mắt mũi sung vù. Sáng hôm sau, anh dẫn tôi đi ăn uống trong thành phố. Anh nhìn vào mắt tôi và hỏi tại sao tôi thay đổi, chặn đứng mọi liên lạc và không trả lời lúc anh cần tôi nhất. Tôi thú nhận mình mất bình tĩnh, thiếu kiềm chế nên đã ích kỷ cho bản thân vì nghĩ anh không muốn ở bên mình. Nhưng khi tôi quay lại tìm thì anh biến mất, tôi đã sang tận Egypt và giờ là Iraq chỉ vì muốn biết anh còn yêu không với hy vọng nối lại mối lương duyên này.
Anh nói mình chưa từng nói dối tôi điều gì. Anh yêu tôi, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi trong suốt cuộc đời này. Anh nói không muốn kết hôn vì không thể chăm lo cho gia đình, bản thân có nguy cơ khó có con nên chẳng muốn làm khổ ai. Trước đây, lúc quen nhau tôi đã nói chỉ cần cả hai trung thành với tình yêu, việc con cái không phải vấn đề quá lớn. Lần đầu tiên tôi thấy một người đàn ông ngoan đạo, gương mặt hiền lành khóc, đôi mắt màu xanh lơ ấy đỏ hoe, tôi biết mình đã không uổng công sức. Anh đưa cho tôi giấy anh bị bệnh suy hô hấp do ngộ độc dầu, nằm viện hơn một tháng và mất 2 tuần để phục hồi. Lúc đó sức khỏe anh rất yếu, chỉ làm việc trong cabin ngoài biển, không có sóng điện thoại, đó là lý do tại sao tôi không gọi được cho anh. Anh nói giận tôi nên đã xóa tài khoản sau khi xuất viện. Tôi cũng hỏi sao lại nói dối tên thì anh đưa hộ chiếu ra, lúc ấy tôi mới vỡ lẽ, âm tiếng Ả Rập đọc thì giống nhưng viết lại khác nhau, nên những người làm cùng anh mới nói không đúng tên.
Khi có thời gian đọc bình luận của độc giả, cũng có những lúc yếu lòng tôi nghĩ mình đã mù quáng, bị lừa. Nhưng tình yêu trong lòng thôi thúc tôi tìm ra sự thật. Khi biết được, tôi càng yêu anh hơn và cảm thấy bản thân quá ích kỷ. Anh nói tôi là cô gái can đảm nhất mình từng gặp, anh yêu tôi cũng vì điều đó. Anh nói sẽ thu xếp để sang thăm tôi cùng gia đình và tìm hiểu công việc xem mình có phù hợp ở Việt Nam hoặc quốc gia khác không. Ngoài ra, anh còn dẫn tôi đến nhà thờ và nói một câu đính ước để tôi an tâm về nước. Tôi biết khó khăn sẽ không dừng lại dễ dàng như vậy. Trước mắt, anh thay đổi công việc cũng là một điều khó. Tuy nhiên, tôi tin tưởng vào tình yêu này, sẽ cố gắng hết sức vì nó, chuẩn bị tâm lý cho những thử thách sắp tới. Dù vậy, tôi vẫn băn khoăn việc mình khuyên anh về Việt Nam làm việc có phải là điều tốt? Tôi không muốn ép buộc bạn trai làm những việc anh không thích hoặc không thấy vui vẻ. Hoặc tôi có nên để anh tự do lựa chọn một quốc gia khác không quá nguy hiểm không? Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Minh
Theo vnexpress.net
Vợ cũ của chồng ghê gớm như thế này thì sớm muộn chắc em cũng mất chồng về tay chị ta Chồng em chẳng biết thủ đoạn của chị ta, vẫn cứ làm theo một cách không nghi ngờ. Chị Hướng Dương ạ! Em và anh ấy lấy nhau khi anh ấy đã kết thúc cuộc hôn nhân của mình được gần 3 năm, em vốn là người thận trọng, cũng tìm hiểu đàng hoàng thì thấy vợ anh là người phụ nữ rất...