Tôi định ly dị vợ, bán thận trả nợ rồi nương nhờ cửa Phật
Trong thời gian ly thân, vì chán nản, muốn làm giàu, tôi đã chơi lô đề và mang nợ khoảng 40 triệu.
Tôi và vợ đều 30 tuổi, cưới nhau gần chục năm, có một con. Biến cố gia đình xảy ra, chúng tôi phải thuê nhà, làm ăn nơi đất khách quê người. Hai vợ chồng đều làm nhân viên văn phòng, lương chẳng được bao nhiêu, mâu thuẫn bắt đầu xảy ra.
Tôi tuyệt đối không làm điều gì vi phạm đạo đức hôn nhân, gia đình. Vì muốn có công việc với mức lương cao, đảm bảo cuộc sống nên thời gian đầu tôi hay nhảy việc. Có lẽ điều đó làm vợ không có sự tin tưởng ở tôi, mang chuyện nhà kể với bạn, nói chán và muốn bỏ tôi. Tôi đọc được và cảm thấy bị tổn thương nặng nề, chiến tranh lạnh xảy ra. Cuối cùng vợ tôi nói mệt mỏi, muốn sống ly thân. Trong thời gian đó, tôi bắt gặp vợ nhắn tin nói chuyện với đồng nghiệp của tôi, là người nước ngoài. Cô ấy so sánh tôi với người ta (có ôtô, nhà riêng, tài sản này kia…). Tôi cảm thấy bị xúc phạm nặng nề nên chấp nhận ly thân.
Tôi chuyển ra ngoài sống, mong sẽ có thời gian suy nghĩ lại, vì con, vì hệ lụy có thể có khi hôn nhân tan vỡ. Sau một năm ly thân, tôi níu kéo nhưng vợ bảo không còn cảm xúc với tôi. Lúc này, tôi lại đọc được tin nhắn của cô ấy nói chuyện với bạn rằng “Từ ngày không có nó, trộm vía cuộc sống nhẹ nhàng hơn…”. Tôi rất đau lòng, chấp nhận sẽ ly hôn.
Video đang HOT
Trong thời gian ly thân, vì chán nản, muốn làm giàu, tôi đã chơi lô đề và mang nợ khoảng 40 triệu. Mệt mỏi với thực tại, tôi đã tính đến việc sẽ bán thận trả nợ, mở một sổ tiết kiệm cho con, nương nhờ nơi cửa Phật, sống cuộc sống không bon chen, không suy nghĩ đến đời nữa. Tôi rất mong nhận được những sự chia sẻ của mọi người. Xin cảm ơn.
Theo VNE
Đối phó với cô em chồng quá quắt, tôi chỉ bỏ ra 3000 đồng mua một món đồ về, từ đó cô ấy im bặt
Cô ta nín thinh, tay nắm chặt nhưng không dám nói lại câu nào.
Trước tôi cũng hiền, về nhà chồng chẳng dám làm mất lòng ai. Mẹ chồng bảo đưa tiền lương cho bà giữ, tôi đưa hết cho bà. Em chồng vay mượn, sau này chẳng trả nhưng tôi có đòi lại đâu. Nói chung ngày xưa tôi lành lắm, không dám bật lại như bây giờ.
Nếu được gả vào những gia đình hiền lành khác, có thể tôi sẽ không đanh đá, chua ngoa. Nhưng sống trong cái gia đình mà mẹ chồng thì hay để ý, em chồng lại quá quắt, tôi buộc phải thay đổi mình để không bị họ bắt nạt.
Lúc đầu mới đưa lương cho mẹ chồng giữ, tháng bà đưa bao nhiêu tôi phải tự biết chi tiêu trong khoảng ấy. Có dạo bạn thân tôi cưới đột xuất vì dính bầu, tôi xin thêm mẹ chồng vì lúc tôi cưới nó tặng một chỉ vàng. Vậy mà mẹ chồng tôi không cho, bà bảo đi 3 triệu thôi vì giờ vàng lên giá, trong khi ngày tôi cưới vàng ngấp nghé 3 triệu/chỉ. Hôm cưới bạn, tôi muối mặt vì quà cưới của mình. May mà nó cũng hiểu, nếu không có lẽ tôi đã mất tình bạn này rồi.
Hôm cưới bạn, tôi muối mặt vì quà cưới của mình. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau xong, vợ chồng tôi thống nhất làm kinh tế vài năm mới sinh con. Chúng tôi đã nói trước với mẹ chồng rồi, thế mà em chồng tôi cứ tối ngày xỉa xói. Mới đầu thì bóng gió, bảo tôi chắc có vấn đề nên mới đánh tiếng hoãn sinh đẻ.
Đầu tiên tôi cũng cho qua, không ngờ em chồng lại đặt điều, nói rằng tôi cặp kè với đồng nghiệp. Chỉ vì cô ta thấy anh đồng nghiệp ấy chở tôi về nhà. Đến lúc đó không chịu được, tôi nói lại. Chúng tôi cãi nhau một trận đổ đình đổ chùa. Thế nên bây giờ chị em sống cùng nhà nhưng chẳng muốn nhìn mặt nhau.
Hôm trước mẹ tôi lên thành phố khám bệnh, chẳng phải việc của em chồng nhưng cô ta cứ tỏ ra khó chịu. Bình thường chẳng bao giờ đụng đến cái chổi lau nhà, thế mà mẹ tôi đang xem tivi thì cô ta lại đi dọn dẹp, miệng cứ lẩm bẩm: "Nhà sao mà bẩn thế không biết".
Tôi nghe đã bực mình rồi. Hôm sau lại một lần nữa, đi qua mẹ tôi với tôi mà cô ta cứ dụi mắt. Tôi tức quá nên nói thẳng: "Cô thôi ngay cái trò ấy đi". Cô ta nhìn tôi cười khẩy: "Em chỉ ngứa mắt thôi mà, liên quan đến chị à".
Cô ta tức tím mặt, nhưng sau câu nói của tôi thì không dám ho he. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi biết ý nên về ngay hôm đó. Còn tôi, cũng đúng buổi chiều đó, tôi ra thẳng hiệu thuốc mua một dây thuốc nhỏ mắt về. Đặt trước mặt cô ta, tôi nói: "Đây, nhỏ hết vào mắt đi cho đỡ ngứa. Để lâu thành tật thì chẳng ai thèm rước đâu". Cô ta tức tím mặt, định cãi thì tôi nói thầm: "Này, nếu em mà lớn tiếng nữa thì chị hứa sẽ không để yên đâu". Lần đầu thấy tôi quyết liệt như vậy, cô ta sợ nên không dám ho he.
Nghĩ mà thấy trước kia tôi hiền quá, để mẹ và em chồng đè đầu cưỡi cổ. Còn như bây giờ, đụng đến tôi thì tôi cũng ăn miếng trả miếng lại. Đời mà, tốt với mình thì mình mới tốt lại chứ, phải không mọi người?
Theo Afamily
Mượn điện thoại của bạn nhắn tin không dấu cho chồng "anh oi, vo lai muon", mới ớ người nhận ra mình bị bạn thân cướp chồng Rõ ràng là số của Hưng nhưng Lan lại lưu bằng một cái tên khác. My sững sờ nhận ra mình bị bạn thân cướp chồng... Thấy chồng đã có sự nghiệp, kinh tế lại vững nên sau sinh My quyết định ở nhà bán hàng online để có thời gian chăm con, vun vén gia đình. Từ ngày nghỉ việc ở công...