Tôi định đón cháu về nuôi thì anh trai hùng hổ đòi từ mặt
Thấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.
Vợ chồng tôi sống với nhau 4 năm mà không có con. Dù tôi đã tìm mọi cách, từ uống thuốc Đông y đến đi khám và điều trị ở bệnh viện phụ sản, làm thụ tinh nhân tạo nhưng con vẫn không đến với chúng tôi. Nhìn chị dâu sinh đôi 2 đứa nhỏ dễ thương mà tôi càng khao khát có con hơn.
Từ lúc sinh con, kinh tế gia đình anh trai tôi càng thêm túng thiếu. Anh ấy làm thợ hồ, có khi làm khi không, tiền thu nhập hằng tháng không ổn định. Chị dâu làm công nhân, sinh con rồi phải lo chăm 2 đứa nên cũng không đi làm được. Thương cháu, tháng nào tôi cũng gửi anh chị 3 triệu để mua bỉm sữa.
Nhưng rồi giữa anh chị xảy ra mâu thuẫn thường xuyên, dẫn đến việc ly hôn. Gia đình tôi đã họp rồi lựa lời, tìm cách khuyên can với mong muốn hàn gắn hôn nhân anh chị nhưng vẫn không thành. Hai anh chị thống nhất chị dâu ôm bé gái về quê ngoại, anh trai tôi nhận nuôi bé trai.
Phận là đàn ông lại chăm sóc đứa nhỏ mới hơn 1 tuổi, đang độ tuổi tập đi tập nói tập khám phá nên anh tôi rất cực. Thấy anh ấy đi làm vất vả, chiều về lại loay hoay chăm sóc con, tôi càng thương anh hơn. Có hôm tôi đem bỉm sang, thấy anh vừa bế con vừa ăn mì tôm. Bố mẹ tôi cũng già yếu, lại ở riêng nên không phụ anh được bao nhiêu.
Video đang HOT
Hôm qua, anh trai gửi con cho tôi chăm vì bé bị sốt, không thể gửi nhà trẻ. Đến chiều anh về đón, nhìn người anh toàn đất bụi, mặt mày lem luốc, tôi liền nói ra ý định muốn nhận nuôi bé. Thấy cảnh anh gà trống nuôi con, khó khăn, vất vả đủ đường, tôi vừa thương anh vừa xót cháu. Tôi lại đang khao khát có con, chi bằng nhận nuôi cháu cho vui nhà vui cửa, bé cũng sẽ được chăm sóc kỹ càng hơn.
Nào ngờ, tôi vừa nói thế, anh trai giận dữ đòi bế con về, còn nói sẽ từ mặt nếu tôi dám nhắc lại ý định đó. Với anh, con là điều quan trọng, thiêng liêng nhất nên dù có khổ sở thế nào, anh cũng không bao giờ buông bỏ con hay đưa con cho người khác nuôi, kể cả em gái ruột. Sự cố chấp của anh làm tôi bất ngờ. Thấy cháu sốt hầm hập mà bố lại đưa về chăm sóc, tôi lo lắng rất nhiều. Phải làm sao để anh tôi nghĩ thoáng hơn đây?
Mua bảo hiểm cho mẹ chồng với hy vọng tạo niềm vui, tôi không ngờ nhận lại là cơn thịnh nộ và lời tuyên bố cắt đứt quan hệ
Những tưởng hành động nhỏ để bày tỏ sự quan tâm sẽ được đón nhận, nhưng tôi không ngờ lại rơi vào một tình huống đầy căng thẳng và tổn thương.
Ảnh minh họa.
"Cô mong tôi chết để hưởng bảo hiểm đúng không?"
Câu nói đầy giận dữ từ mẹ chồng vang lên qua điện thoại khiến tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trưa nay, khi đang ăn cơm tại văn phòng, tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ chồng. Chưa kịp chào, tôi đã bị mắng xối xả. Đầu dây bên kia là tiếng quát tháo giận dữ: mẹ chồng khẳng định tôi trục lợi trên sức khỏe của bà, thậm chí đòi từ mặt tôi ngay lập tức.
Khi bà cúp máy, tôi vẫn còn ngơ ngác. Chưa đầy năm phút sau, chú em chồng gọi tới, hỏi thẳng: "Chị mua bảo hiểm cho mẹ à?". Lúc này tôi mới hiểu nguồn cơn mọi chuyện.
Tấm lòng không đúng cách, tình thân rạn nứt
Gia đình chồng tôi vốn rất hòa thuận. Bố mẹ chồng tuy lớn tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh và sống cùng vợ chồng em chồng ở quê. Chồng tôi là con cả, nhưng do công việc, chúng tôi sống tại thành phố. Tình cảm anh em trong nhà luôn ấm áp, không hề có chuyện tị nạnh.
Khi kinh tế ổn định, tôi muốn bày tỏ lòng hiếu thảo. Thay vì gửi tiền trực tiếp - vì mẹ chồng từng từ chối, tôi quyết định trích 2 triệu mỗi tháng mua bảo hiểm cho bà. Ý nghĩ đơn giản của tôi là, nếu sau này bố mẹ ốm đau, bảo hiểm sẽ là một khoản hỗ trợ.
Tôi âm thầm thực hiện mà không hỏi ý kiến mẹ chồng. Vì bà không có số điện thoại, tôi điền số của em chồng vào hợp đồng. Tôi nghĩ mọi thứ sẽ suôn sẻ và rằng bà sẽ cảm động khi biết con dâu lo xa như vậy.
Nhưng mọi thứ không như tôi tưởng.
Sự hiểu lầm chồng chất
Người của công ty bảo hiểm gọi điện xác minh, và khi mẹ chồng biết chuyện, bà lập tức nổi giận. Trong suy nghĩ của bà, hành động của tôi chẳng khác nào mong bà sớm qua đời để lấy tiền bảo hiểm. Dù phía công ty và em chồng cố giải thích, bà vẫn không chấp nhận và yêu cầu hủy hợp đồng ngay lập tức.
Điều tệ hơn là bà gọi chồng tôi, dặn anh: "Từ nay có về quê thì đừng đưa con dâu về nữa!".
"Tôi sai, nhưng có đáng bị từ mặt không?"
Tôi đau lòng và tự trách bản thân. Đúng là tôi đã sai khi không hỏi ý kiến trước, nhưng tất cả chỉ xuất phát từ mong muốn tốt đẹp. Làm sao mẹ chồng lại nghĩ tôi có ý đồ xấu?
Giờ đây, tôi không biết làm thế nào để hóa giải hiểu lầm. Liệu lời xin lỗi có đủ để hàn gắn? Hay tôi đã vô tình khiến tình cảm gia đình rạn nứt mãi mãi?
Đôi khi, một hành động xuất phát từ tấm lòng lại dẫn đến những hậu quả khó lường. Còn bạn, nếu là tôi, bạn sẽ làm gì để vượt qua tình huống éo le này?
Kết hôn 10 năm không có con, nguyên nhân tại chồng nhưng vợ nhất quyết không làm điều này khiến 2 bên nội ngoại đều sửng sốt Là một người đàn ông, nói ra chuyện tế nhị này khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ. Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã 10 năm nhưng không có con. Nguyên nhân do tôi. Là một người đàn ông, nói ra chuyện tế nhị này khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng vì tương lai của cuộc hôn nhân này,...