Tôi đánh vợ nhưng rồi lại bật khóc trước câu nói của cô ấy
Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi rồi nói…
ảnh minh họa
Mấy hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện tối hôm đó. Tôi thấy có lỗi với vợ rất nhiều. Có lẽ tôi đã quá nóng nảy, tôi thật đáng trách.
Tôi kết hôn cách đây 5 năm, hai vợ chồng đã có với nhau 1 bé trai 4 tuổi kháu khỉnh. Vợ là mối tình thứ 2 của tôi, em xinh đẹp trắng trẻo và rất thông minh. Vợ ít hơn tôi 6 tuổi, cả hai đều cùng làm truyền thông. Vì cùng ngành nghề nên em rất cảm thông cho tôi những lần tôi bận rộn ôm công việc.
Dù bên cạnh em có rất nhiều chàng trai giàu có theo đuổi nhưng em vẫn bền bỉ bên tôi, yêu tôi và lấy tôi. Giờ ngẫm lại tôi thấy mình tệ quá, suốt ngày lấy cơ làm việc để lo cho tương lai hai đứa nên nhiều khi tôi cũng bỏ bê em. Nhưng em chưa 1 lần than vãn hay đòi hỏi, tôi mặc nhiên nghĩ em sướng khi yêu được người biết lo toan như tôi. Tôi đâu nghĩ rằng em cũng rất tủi thân khi tôi chẳng hề lãng mạn như bao người khác.
Lấy nhau về em rất đảm đang, em không để chồng ăn sáng bằng đồ hàng quán như người khác. Em luôn dậy sớm nấu cho bố con tôi những bữa ăn ngon. Chuyện nhà cửa đều do em quán xuyến, tôi thương vợ nên cũng hay vào bếp phụ giúp em nấu ăn rửa bát. Nói chung cuộc sống vợ chồng chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi hài lòng với những gì mình có.
Vợ đẹp con ngoan chẳng có gì đáng vui mừng hơn, tôi chưa 1 lần đánh vợ cho đến hôm đó. Bình thường vợ đảm nhiệm đưa con đi học đón con về, nhưng chiều hôm ấy vợ có việc đột suất phải đi gặp khách hàng thay sếp nên em nhắn tin cho tôi:
- Lát anh về đón con hộ em nhé. Em có chút việc.
Tôi cũng bận nên không đón con được, tự dưng công ty lại triệu tập 1 cuộc họp gấp. Tôi là phải báo cáo công việc nên nhắn tin qua loa lại cho vơ: “Anh bận rồi, em chịu khó về sớm đón con nhé”. Nhắn tin xong tôi cũng không để ý vợ có nhắn lại hay không.
Tối đó 8 giờ tối về tới nhà vợ con chưa thấy đâu, nhà cửa tối thui. Tôi gọi điện thì thấy thuê bao, hoang mang quá tôi chạy ra trường thì thấy con đang chơi 1 mình may mà cô giáo vẫn ở lại cùng con. Thấy bố đến nó òa lên khóc. Tôi thấy rất tức giận, vợ con gì mà đi giờ này chưa chịu về. Tôi tưởng tượng đến cảnh cô ấy đi hát hò nhảy múa này nọ. 9 giờ vợ mới về đến nhà, tôi tức tối cho vợ luôn 2 cái bát tai.
- Cô làm gì mà giờ mới về hả? Để con đứng khóc 1 mình 8 giờ chưa ai đón, làm mẹ mà như vậy à?
Video đang HOT
- Em nhờ anh đón con hộ em rồi mà, hôm nay em phải đi gặp khách hàng thay sếp. Với lại máy em hết pin rồi nên không gọi cho anh được.
- Đi cả tối chẳng lẽ không xạc được cái pin hay mượn điện thoại gọi về à?
- Em sai rồi, em xin lỗi.
Cô ấy lại ôm lấy con rồi xin lỗi con rối rít. Nghĩ đến cảnh con khóc nức nở tôi thấy giận lắm, nhưng tự nhiên tát vợ xong cũng thấy thương thương. Cô ấy khóc rồi lặng lẽ đi lên phòng thay đồ, tắm rửa cho con.
Tôi ngồi lại phòng khách và hút thuốc, muốn lên xem vợ con thế nào nhưng vừa giận, vừa thấy có lỗi. Đêm đó khi tôi lên phòng thì vợ đã tắt điện đi nằm, chắc sợ tôi thấy khuôn mặt bị sưng do cái bạt tai lúc nãy. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi không biết cảm xúc mình lúc đó là gì nữa có lẽ tôi sợ cô ấy giận. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi, cô ấy thỏ thẻ:
- Anh đừng giận em nữa, em biết em sai rồi. Em cứ tưởng anh sẽ về đón con nên chủ quan quá. Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ. Vì nếu giận nhau mà bỏ nhau được thì hãy giận còn giận nhau mà ngày mai mình vẫn là vợ chồng và hết cuộc đời này vẫn bên nhau thì đừng giận nhau nữa chỉ thêm mệt anh à.
Câu nói của em khiến tôi bật khóc, tôi nghĩ lẽ ra em phải là người giận tôi. Tôi sợ mình chạm vào sẽ bị em gạt ra mới đúng đằng này em lại tha thứ và suy nghĩ rộng lượng như vậy.
- Anh xin lỗi, tại anh nóng nảy quá, để anh lấy đá chườm cho em.
- Em không sao đâu, em chườm lúc nãy rồi. Anh cứ ngủ đi.
- Em không giận anh à?
- Em bảo rồi mà, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải bỏ qua và ôm nhau ngủ. Phụ nữ chỉ cần 1 cái ôm đôi khi có thể xua tan hết mọi thứ, vì thế anh hãy ôm em nhiều vào. hì
Tôi siết chặt vợ trong vòng tay, nước mắt tuôn ra: “Anh thật may mắn khi lấy được 1 người vợ vị tha và ấm áp như em”.
Theo blogtamsu
Mẹ chồng chỉ thẳng mặt con trai nói: "Nếu anh đánh vợ một lần nữa thì tôi đuổi thẳng!"
Nửa đêm thì tôi liên tiếp bị chồng véo vào người. Đau quá tôi chống cự thì bị chồng đánh tới tấp. Chồng đánh tôi làm con cũng tỉnh giấc khóc ré lên, mẹ chồng tôi nghe thấy thì chạy vội sang.
Tôi không thể rời gia đình chồng chỉ vì mẹ chồng đối xử với tôi quá tốt. (Ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng được hơn 2 năm, cuộc sống vợ chồng không được hòa thuận cho lắm vì chồng tôi khá cục tính. Tôi thường xuyên phải nhẫn nhịn chồng. Nhiều lần tôi đã nghĩ đến chuyện dọn đồ đạc đưa con về nhà ngoại sống vì không thể chịu nổi chồng nhưng hơn 1 năm qua tôi vẫn không thể làm được điều đó.
Chẳng phải vì tôi phụ thuộc anh về kinh tế vì bản thân thu nhập hiện tại của tôi còn gấp đôi cả anh, tôi hoàn toàn có thể tự lo được cuộc sống cho mình và nuôi con. Ở với chồng tôi còn phải cáng đáng thêm các khoản chi tiêu cho chồng nữa. Tôi không thể rời gia đình chồng chỉ vì mẹ chồng đối xử với tôi quá tốt.
Trước đây chồng tôi là người hiền lành ngoan ngoãn, mọi người trong họ n hà anh đều phải khẳng định như thế. Tôi cưới anh cũng vì cái lẽ đó chứ đâu có phải do mai mối hay bị ép buộc nên không biết trước con người anh. Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ sau khi cưới. Chồng tôi làm ăn thua lỗ dẫn đến nợ nần, cả nhà chồng phải chạy đôn chạy đáo vay mượn, thậm chí mẹ chồng tôi phải cắm cả sổ đỏ để trả nợ cho con.
Sau lần ấy anh uống rượu ghê gớm, cả ngày chỉ uống rượu xuông không ăn uống gì. Ai động viên cũng không được. 1 tuần như thế anh gầy gộc hẳn đi, người xơ xác phải vào viện cấp cứu. Ra viện tính nết anh thay đổi hoàn toàn, cộc cằn thô lỗ và nghiện rượu. Những lúc tỉnh táo thì anh vẫn làm việc bình thường nhưng hễ uống rượu vào thì ma men bảo sao anh làm vậy.
Đứa con nhỏ ra đời, tôi phải chịu bao thiệt thòi vì lúc đó gia đình chồng túng bấn lắm. Con mới 2 tháng tôi phải để con ở nhà cho mẹ chồng trông đi làm trở lại. Không đi làm ở nhà chết đói mất. Vậy nhưng hôm nào tôi về muộn, con khóc khát sữa là chồng tôi lại nổi xung lên.
Thấy con trai quát tháo, thậm chí là tát con dâu một cách vô lý thì mẹ chồng tôi cũng không thể để yên, bà bênh tôi và nói anh ghê lắm. Anh không dám cãi mẹ, nhưng đêm đến thì anh trả thù tôi. Lúc tôi đang ngủ say thì thấy đau điếng ở đùi và sườn, tôi hốt hoảng mở choàng mắt: "Mày mà để mẹ mắng tao nữa thì tao cho mày biết". Chồng hầm hầm nhìn vào mặt tôi rồi nói.
Những lần sau chồng có mắng tôi cũng không có phản ứng gì, cố gắng im lặng để mẹ chồng không biết. Thế nhưng bà hiểu tôi, biết tôi phải nín nhịn trước chồng nên lúc có hai mẹ con bà vẫn thường đe nẹt anh. Và y rằng đêm đến anh lại hành hạ tôi bằng cách đó. Người tôi luôn trong tình trạng có vết thâm tím, thậm chí là vết nọ chẳng chịt lên vết kia, và mẹ chồng tôi thì không hay biết chuyện này.
Bà thương tôi vất vả nên có miếng ăn ngon bà lại dành cho tôi. Thực tình vì đang khó khăn nên tôi cũng phải chi tiêu tiết kiệm lắm. Chồng làm được bao nhiêu thì anh lại nướng vào rượu chè hết, mẹ tôi quy định mỗi tháng anh phải đưa bà 3 triệu để trả lãi nhưng tháng anh đưa được 1 triệu, tháng thì chẳng đưa được xu nào. Mẹ chồng tôi lo lắng héo hắt cả người.
Mẹ chồng tôi lo lắng héo hắt cả người. (Ảnh minh họa)
Những lúc ấy tôi lại an ủi bà: "Thôi mẹ ạ, anh ấy như vậy dù sao cũng còn hơn những kẻ nghiện ngập rồi đi trộm cướp ngoài kia". Mẹ chồng tôi trào nước mắt: "Biết nó thế này, ngày ấy mẹ chẳng cưới con cho nó để giờ con đỡ khổ". Tôi chỉ biết ôm chặt mẹ chồng nước mắt rưng rưng.
Bình thường chồng tôi chỉ rượu chè chứ không hề chơi lô đề. Vậy mà dạo vừa rồi chẳng biết nghe ai kích bác anh lại chơi cái thứ đó. Cả tôi và mẹ chồng đều không biết, chỉ đến khi tối qua chủ đề đến bắt anh trả nợ 10 triệu thì tôi mới vỡ lẽ. Anh bắt tôi đưa tiền, tôi kiên quyết không đưa, anh nổi xung lao vào đánh tôi nhưng mẹ chồng vào can thiệt kịp thời.
Chủ nợ ra về để nhà tôi giải quyết riêng. Mẹ chồng tôi bảo anh phải tự lo chứ nhà này không ai có tiền. Anh lủi thủi đi vào phòng hai vợ chồng. Tôi cho con ngủ cũng ngủ luôn, nửa đêm thì tôi liên tiếp bị chồng véo vào người. Đau quá tôi chống cự thì bị chồng đánh tới tấp. Chồng đánh tôi làm con cũng tỉnh giấc khóc ré lên, mẹ chồng tôi nghe thấy thì chạy vội sang.
Nhìn thấy tôi đang bị chồng túm tóc bà lấy cái vượt muỗi ở gần đấy phang mạnh vào lưng con trai rồi chỉ thẳng vào mặt chồng tôi nói: "Nếu anh đánh vợ một lần nữa thì tôi đuổi thẳng cổ!". Chồng tôi chẳng nói gì, đi ra phòng khách nằm.
Mẹ chồng xót xa lấy thuốc chấm lên vết thương trên mặt cho tôi. Vô tình tôi để áo bị cốn lên, làm rộ hai bên sườn thâm tím: "Con bị làm sao thế này?", mẹ chồng sốt sắng hỏi. Tôi lắc đầu không nói. "Thằng trời đánh kia nó đánh con đúng không. Trời ơi. Sao con không nói cho mẹ biết". Bà giàn giụa nước mắt.
- Thôi, mẹ không giữ con ở lại đây nữa đâu. Con mang con về nhà ngoại đi, ở đấy mẹ con con sẽ có cuộc sống yên ổn hơn. Chứ ở cái nhà này, con chỉ khổ thôi.
- Nhưng mà, con không nỡ để cháu rời mẹ.
Tôi và mẹ chồng cứ thế ôm nhau khóc. Thực lòng tôi rất thương bà, chính bà là lý do để tôi ở lại. Nhưng đúng là nếu cứ sống với người chồng thế này, tôi chẳng dám nghĩ đến tương lai. Tôi đang khó xử vô cùng.
Theo blogtamsu
Đàn ông: Có đàn bà, chúng tôi thật hạnh phúc Hỡi cánh đàn ông, nếu anh nào có ý định không lấy vợ thì xin, hãy ngưng ngay ý định ấy lại. Lấy vợ thích lắm các ông ơi! Hãy nghe lời của người trong cuộc. Hôn nhân và các bà vợ lắm lời chỉ là vỏ bề ngoài. Vì dù rằng các bà ấy có lắm lời thật, có quản thúc các...