Tôi đ.ánh v.ợ nhưng rồi lại bật khóc trước câu nói của cô ấy
Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi rồi nói…
ảnh minh họa
Mấy hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện tối hôm đó. Tôi thấy có lỗi với vợ rất nhiều. Có lẽ tôi đã quá nóng nảy, tôi thật đáng trách.
Tôi kết hôn cách đây 5 năm, hai vợ chồng đã có với nhau 1 b.é t.rai 4 t.uổi kháu khỉnh. Vợ là mối tình thứ 2 của tôi, em xinh đẹp trắng trẻo và rất thông minh. Vợ ít hơn tôi 6 t.uổi, cả hai đều cùng làm truyền thông. Vì cùng ngành nghề nên em rất cảm thông cho tôi những lần tôi bận rộn ôm công việc.
Dù bên cạnh em có rất nhiều chàng trai giàu có theo đuổi nhưng em vẫn bền bỉ bên tôi, yêu tôi và lấy tôi. Giờ ngẫm lại tôi thấy mình tệ quá, suốt ngày lấy cơ làm việc để lo cho tương lai hai đứa nên nhiều khi tôi cũng bỏ bê em. Nhưng em chưa 1 lần than vãn hay đòi hỏi, tôi mặc nhiên nghĩ em sướng khi yêu được người biết lo toan như tôi. Tôi đâu nghĩ rằng em cũng rất tủi thân khi tôi chẳng hề lãng mạn như bao người khác.
Lấy nhau về em rất đảm đang, em không để chồng ăn sáng bằng đồ hàng quán như người khác. Em luôn dậy sớm nấu cho bố con tôi những bữa ăn ngon. Chuyện nhà cửa đều do em quán xuyến, tôi thương vợ nên cũng hay vào bếp phụ giúp em nấu ăn rửa bát. Nói chung cuộc sống vợ chồng chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi hài lòng với những gì mình có.
Vợ đẹp con ngoan chẳng có gì đáng vui mừng hơn, tôi chưa 1 lần đ.ánh v.ợ cho đến hôm đó. Bình thường vợ đảm nhiệm đưa con đi học đón con về, nhưng chiều hôm ấy vợ có việc đột suất phải đi gặp khách hàng thay sếp nên em nhắn tin cho tôi:
- Lát anh về đón con hộ em nhé. Em có chút việc.
Tôi cũng bận nên không đón con được, tự dưng công ty lại triệu tập 1 cuộc họp gấp. Tôi là phải báo cáo công việc nên nhắn tin qua loa lại cho vơ: “Anh bận rồi, em chịu khó về sớm đón con nhé”. Nhắn tin xong tôi cũng không để ý vợ có nhắn lại hay không.
Video đang HOT
Tối đó 8 giờ tối về tới nhà vợ con chưa thấy đâu, nhà cửa tối thui. Tôi gọi điện thì thấy thuê bao, hoang mang quá tôi chạy ra trường thì thấy con đang chơi 1 mình may mà cô giáo vẫn ở lại cùng con. Thấy bố đến nó òa lên khóc. Tôi thấy rất tức giận, vợ con gì mà đi giờ này chưa chịu về. Tôi tưởng tượng đến cảnh cô ấy đi hát hò nhảy múa này nọ. 9 giờ vợ mới về đến nhà, tôi tức tối cho vợ luôn 2 cái bát tai.
- Cô làm gì mà giờ mới về hả? Để con đứng khóc 1 mình 8 giờ chưa ai đón, làm mẹ mà như vậy à?
- Em nhờ anh đón con hộ em rồi mà, hôm nay em phải đi gặp khách hàng thay sếp. Với lại máy em hết pin rồi nên không gọi cho anh được.
- Đi cả tối chẳng lẽ không xạc được cái pin hay mượn điện thoại gọi về à?
- Em sai rồi, em xin lỗi.
Cô ấy lại ôm lấy con rồi xin lỗi con rối rít. Nghĩ đến cảnh con khóc nức nở tôi thấy giận lắm, nhưng tự nhiên tát vợ xong cũng thấy thương thương. Cô ấy khóc rồi lặng lẽ đi lên phòng thay đồ, tắm rửa cho con.
Tôi ngồi lại phòng khách và hút thuốc, muốn lên xem vợ con thế nào nhưng vừa giận, vừa thấy có lỗi. Đêm đó khi tôi lên phòng thì vợ đã tắt điện đi nằm, chắc sợ tôi thấy khuôn mặt bị sưng do cái bạt tai lúc nãy. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi không biết cảm xúc mình lúc đó là gì nữa có lẽ tôi sợ cô ấy giận. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi, cô ấy thỏ thẻ:
- Anh đừng giận em nữa, em biết em sai rồi. Em cứ tưởng anh sẽ về đón con nên chủ quan quá. Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ. Vì nếu giận nhau mà bỏ nhau được thì hãy giận còn giận nhau mà ngày mai mình vẫn là vợ chồng và hết cuộc đời này vẫn bên nhau thì đừng giận nhau nữa chỉ thêm mệt anh à.
Câu nói của em khiến tôi bật khóc, tôi nghĩ lẽ ra em phải là người giận tôi. Tôi sợ mình chạm vào sẽ bị em gạt ra mới đúng đằng này em lại tha thứ và suy nghĩ rộng lượng như vậy.
- Anh xin lỗi, tại anh nóng nảy quá, để anh lấy đá chườm cho em.
- Em không sao đâu, em chườm lúc nãy rồi. Anh cứ ngủ đi.
- Em không giận anh à?
- Em bảo rồi mà, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải bỏ qua và ôm nhau ngủ. Phụ nữ chỉ cần 1 cái ôm đôi khi có thể xua tan hết mọi thứ, vì thế anh hãy ôm em nhiều vào. hì
Tôi siết chặt vợ trong vòng tay, nước mắt tuôn ra: “Anh thật may mắn khi lấy được 1 người vợ vị tha và ấm áp như em”.
Theo blogtamsu
Đàn ông: Có đàn bà, chúng tôi thật hạnh phúc
Hỡi cánh đàn ông, nếu anh nào có ý định không lấy vợ thì xin, hãy ngưng ngay ý định ấy lại. Lấy vợ thích lắm các ông ơi!
Hãy nghe lời của người trong cuộc. Hôn nhân và các bà vợ lắm lời chỉ là vỏ bề ngoài. Vì dù rằng các bà ấy có lắm lời thật, có quản thúc các ông thật nhưng không thể phủ nhận, có các bà ấy, đời đàn ông chúng ta tươi sáng hẳn, như là lật sang trang mới.
Ngày trước, khi chứng kiến hôn nhân của anh bạn, tôi cũng từng ngán ngẩm nghĩ rằng, sau này, thà là không lấy vợ còn hơn suốt ngày về nhà là nghe các bà vợ la hét. Nào là &'anh đi đâu về đấy, đi với ai, lại rượu chè say sưa chứ gì?". Nào là &'10h anh phải có mặt ở nhà, còn không thì đóng cử, ngủ ở ngoài'. Hay &'sáng nay anh không đi đâu hết, lát em đi chợ nấu nướng, anh ở nhà trông con'. Nhìn cảnh ấy, thú thực, chẳng ai dám lấy vợ.
Ông nào gớm lên thì quát nạt vợ, đ.ánh v.ợ không nói làm gì. Ông nào im ỉm, chiều vợ thì vợ lấn tới. Nói ra thì cơm không lành, canh không ngọt, lại cãi nhau suốt ngày mệt người. Nên như anh bạn tôi nói, một điều nhịn là chín điều lành, nhịn cho nó lành, các bà thích nói gì thì nói, nói chán các bà ấy thôi.
Đúng thật, từ ngày lấy vợ, tôi mới càng nghiệm ra điều đó. Đàn bà hay nói nhưng mà thật lòng họ rất yêu thương chồng con. Họ luôn quát nạt, dọa là cho chồng ngủ ở ngoài đấy. Thế mà quá 10 giờ chồng về, có khi các bà vợ vẫn nằm bên mâm cơm đợi chồng. Rồi thấy anh về trong bộ dạng mệt phờ, đói khát, vợ con lại vội vàng chạy đi hâm thức ăn lại cho chồng. Thế là, chẳng bị mắng lại có cơm ngon.
Các bà ấy hay bảo chồng phải về nhà ăn cơm này kia, nhưng một bữa ăn ở ngoài, gọi cho vợ một câu, khéo léo trình bày lý do và không quên an ủi vợ lúc vợ ăn một mình. Như thế là các bà ấy gật đầu ngay, dịu dàng ngay và không quên dặn &'anh nhớ về sớm nhé, uống ít rượu thôi'. Cũng là một câu nói nhưng giọng nhẹ nhàng dịu dàng như thế có phải lọt tai đàn ông không?
Đàn bà thừa sức làm như vậy, họ đâu phải là những người chỉ ưa quát nạt chồng con. Chỉ là, họ đang thực sự muốn nhận được điều dịu dàng đó ở chồng. Nếu anh chồng cũng biết nhẹ nhàng, cũng biết lãng mạn, cũng biết nịnh nọt thì đàn bà dễ lắm. Đàn bà mủi lòng và cũng rất bao dung, họ cần một người chồng luôn biết quan tâm, chia sẻ. Và hơn cả là một người chồng hiểu tâm ý của họ. Chỉ cần dịu dàng, chị cần nhẹ nhàng thì bất cứ lý do nào của đàn ông, đàn bà cũng gật đầu chấp nhận. Vì họ vốn yêu chồng con hơn bản thân họ.
Tôi luôn tự hào vì mình có một người vợ như thế. Vợ tôi cũng miệng năm miệng mười, lúc tức lên cũng quát tháo om sòm đấy. Nhưng mà, tôi lúc nào cũng nhẹ nhàng, ân cần, lâu dần, vợ tôi cũng chẳng còn hay thói ấy nữa.
Từ ngày lấy vợ, vợ săm sắn, nấu cho tôi những bữa ăn ngon. Đi làm về tới nhà là có cơm canh và vợ yêu đợi sẵn, còn gì bằng.
Nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ như có cô tấm trong quả thị dọn vậy. Vợ tôi đúng là người phụ nữ tuyệt vời. Một tay vợ lo việc nhà, một tay vợ cũng lo k.iếm t.iền, bình đẳng như tôi. Vợ còn sinh cho tôi một đôi cu cậu kháu khỉnh, tôi hạnh phúc còn chẳng hết nói gì than ôi cái sự lấy vợ.
Lấy vợ, mỗi đêm tôi đều có người ôm ấp, thủ thỉ và tâm sự . Bức xúc chuyện gì tôi cũng về giội lên đầu vợ. Thế mà vợ vẫn im lặng lắng nghe. Chỉ có vợ là người chịu nghe những lời than vãn, những câu bức xúc cả câu c.hửi thề mấy ông đồng nghiệp ích kỉ, tham lam của tôi. Còn những người khác, hễ tôi mở miệng ra là họ đi, chẳng ai muốn tiếp chuyện vì họ nghĩ, tôi lại than vãn cả ngày.
Chẳng ai bằng vợ. Lấy vợ thích lắm các anh ơi. Tôi đã từng nghĩ, đúng là ông trời công bằng. Cho đàn ông sinh ra trên đời lại có cả đàn bà. Thế nên, đàn ông mới hạnh phúc 100%.
Theo Blogtamsu
Khi say và tỉnh, chồng là 2 con người hoàn toàn khác nhau Nhiêu luc tôi cung không hiểu được chồng, khi cứ say là anh lao vao đanh, chưi tôi không ra gi nhưng đên sang hôm sau anh lại xin lôi, van xin đưng ly hôn. Minh kêt hôn đươc 7 năm va đa co hai chau. Cuộc sông vơ chông minh đươc moi ngươi xung quanh cho la hoan hao vi vơ chông...