Tôi đang sống như một người thừa
Anh vẫn đối xử tốt với tôi, không bỏ tôi nhưng thường xuyên qua lại nhà người đàn bà đó.
Không dễ dàng gì để tôi đến được với anh. Chúng tôi yêu nhau và gia đình anh ngăn cấm. Nhưng vì yêu anh, tôi cố gắng vượt qua tất cả mọi khó khăn. Những ngày còn yêu nhau, tôi là người lo lắng cho anh mọi việc. Tôi chấp nhận dọn về sống cùng anh để làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Vì anh, tôi đã bị bố mẹ mình từ mặt. Cũng chỉ vì bố mẹ tôi quá xót con khi thấy tôi khổ sở vì anh nhiều quá.
Khi đó anh còn đang học lên. Tôi ra trường đi làm, gánh vác mọi việc. Mặc dù chưa cưới nhưng tôi và anh đã sống thử cùng nhau. Tiền ăn ở, sinh hoạt, chi tiêu phần lớn là do tôi đảm nhiệm. Nhưng vì biết nếu có con trước, gia đình anh sẽ càng không chấp nhận tôi. Hơn nữa, chúng tôi cũng không đủ tiền để sống nếu có con nên tôi đã làm cái điều mà tới giờ tôi phải hối hận suốt cả cuộc đời.
Tôi đã 2 lần có thai và cả hai lần đó tôi đều phải phá bỏ. Thực sự tôi không muốn như vậy nhưng vì khi ấy tôi vẫn chưa nhận được sự đồng ý của gia đình anh, vì chúng tôi cũng không có tiền để nuôi con nên tôi đã phải bỏ theo ý anh. Tôi buồn nhiều lắm nhưng anh động viên tôi rằng sau này chúng tôi sẽ có những đứa con khác. Nỗi đau đó rồi cũng dần nguôi ngoai.
Video đang HOT
Thật may là cuối cùng bố mẹ anh cũng đón nhận tôi. Họ hiểu rằng bao năm qua nhờ có tôi mà anh mới có ngày hôm nay. Khi được bố mẹ đồng ý, tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi cứ ngỡ cuộc đời đã không phụ tôi. Lấy nhau về, tôi được bố mẹ chồng quý mến vô cùng. Tất cả chờ đợi một đứa con chào đời để làm niềm vui của gia đình thêm trọn vẹn.
Anh hứa sẽ đối xử tốt với tôi nhưng sẽ tìm một người đàn bà khác sinh con cho anh (Ảnh minh họa)
Vậy mà hơn 3 năm qua đi tôi vẫn không thể có con. Tôi chột dạ. Chồng tôi đưa tôi đi khám và biết rằng tôi không thể có con được nữa. Tin đó đến với tôi như một tiếng sét đánh ngang tai. Năm xưa, chính vì tôi đã bỏ thai mà giờ tôi mất đi khả năng làm mẹ. Anh thương tôi nhiều lắm vì anh hiểu anh cũng có lỗi trong chuyện đó.
Gần 1 năm trời qua đi tôi mới lấy lại được tinh thần. Nhưng đúng vào lúc đó anh có nói với tôi rằng anh không thể cả đời không có con vì anh là con độc đinh của cả dòng họ. Anh hứa sẽ đối xử tốt với tôi nhưng sẽ tìm một người đàn bà khác sinh con cho anh. Anh cần phải có những đứa con cho riêng mình. Một lần nữa, tôi như rơi xuống địa ngục. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là gì.
Và cuối cùng anh đã làm như thế thật. Giữa họ dường như không chỉ có điều chung duy nhất là đứa con mà xem ra rất tâm đầu ý hợp. Anh vẫn đối xử tốt với tôi, không bỏ tôi nhưng thường xuyên qua lại nhà người đàn bà đó. Cô ta cũng tỏ ra nhún nhường, quan tâm đến tôi, nói rằng thương tôi vì tôi chịu nhiều thiệt thòi. Hai người họ thay phiên chăm lo cho cảm giác của tôi mặc dù họ chẳng khác nào một cặp vợ chồng còn tôi là kẻ không nơi nương tựa cần cứu giúp.
Tôi đau đớn lắm. Vì anh mà tôi mới như vậy và giờ thì tôi đang sống như một người thừa thãi. Tôi nên làm gì đây? Tôi thực sự không muốn mất anh, không muốn ly hôn vì anh là niềm hạnh phúc duy nhất mà tôi còn lại. Nếu ly hôn tôi sẽ sống thế nào? Bố mẹ không còn đón nhận tôi, không con, không chồng? Lẽ nào tôi phải chết trong sự cô đơn? Nhưng nếu cứ sống như thế này, liệu tôi có chịu nổi hay không?
Theo VNE
"Lật mặt" chồng
Chị cầm bông hoa nhỏ bé, trong lòng sướng ngất ngây, mà đâu biết anh Sơn vừa mua 1 bó hoa hồng to đùng tặng Phương để tăng độ lãng mạn, hòng nhanh đánh gục nàng.
Tối nay kỉ niệm 10 năm thành lập công ty chồng, chị Thoa đã dành hẳn một buổi để đi Spa và sắm đầm mới. Khoác tay chồng bước vào phòng tiệc, chị thấy tự tin hơn hẳn.
Màn khai tiệc kết thúc, các ông chồng túm lại với nhau nói chuyện đàn ông, còn các bà vợ cũng tụm lại nói "chuyện của phụ nữ chúng mình".
Ngó qua chỗ chồng đang tụ tập, chị Thoa bỗng nhiên nóng mắt. Chả biết từ bao giờ, giữa vòng vây đám đàn ông ấy lại xuất hiện một cô nàng xinh lộng lẫy, nổi bật trong bộ đầm chéo vai trắng muốt. Nhìn nụ cười quyến rũ, đôi mắt như muốn hớp hồn đàn ông ấy, lại nhìn các lão, trong đó có chồng mình vui cười hớn hở với cô ta mà chị tức nghẹn.
Chị đoán chắc cô ta là Phương - hotgirl nổi tiếng xinh đẹp trong công ty. Chồng chị có nhắc qua cô ta vài lần, mà lần nào cũng tỏ vẻ mặt khinh bỉ: "Bao nhiêu thằng bám theo nó, nhưng con gái gọi cao cấp đó, có cho anh cũng chẳng thèm!".
Nhìn sang đám đông đang nói cười bên kia, chị Thoa cất giọng mỉa mai: "Các chị ơi, các chị phải quản chồng cho kĩ đấy. Không chừng ở đây có gái gọi hạng sang đấy!".
Chị cố ý cao giọng nên mọi người xung quanh đều nghe rõ. Cánh đàn ông ngừng nói chuyện nhìn sang, Phương cũng nhìn chị. Anh Sơn nghe thấy tiếng vợ, nhìn Phương sợ sệt, chạy vội qua thấp giọngmắng vợ: "Em nói cái gì vậy?"
Chị Thoa vẫn tỉnh bơ, tiếp tục cao giọng: "Em chỉ muốn nhắc các chị em trong công ty, đề phòng mất chồng thôi!"
Anh Sơn giận tím mặt. Phương nhâm nhi ly rượu trong tay, thái độ thản nhiên, nhưng không ai biết được cô đang suy nghĩ gì.
Chị đâu biết anh Sơn vừa mua 1 bó hoa hồng to đùng tặng Phương để tăng độ lãng mạn, hòng nhanh đánh gục nàng (Ảnh minh họa).
Hôm sau, anh Sơn sung sướng phát điên khi Phương hẹn anh đi ăn trưa. "Ôi, hotgirl số 1 của công ty lại ngồi ăn trưa với riêng mình, nói chuyện tâm sự đủ thứ chuyện!". Các anh chàng độc thân trong công ty có ai là không tơ tưởng đến cô. Nhiều lão đã có vợ cũng không an phận, trơ trẽn tán tỉnh, gạ gẫm cô nữa là.
Không phải anh Sơn không thèm muốn Phương, thèm nhỏ dãi là đằng khác. Mỗi lần nhìn vào body chuẩn như người mẫu, khuôn mặt đẹp, ánh mắt gợi tình của Phương, anh Sơn như ngây dại. Đến nỗi nhiều đêm "yêu" vợ còn mơ ước dưới mình là Phương.
Phương luôn thân thiện với tất cả mọi người, nhưng vẫn giữ khoảng cách. Cô nói, cô đã có người yêu đang học tiến sĩ ở Anh. Lại nghĩ đến bản thân thuộc dạng dưới mức trung bình, nên anh Sơn cũng chả dám tiếp cận người đẹp. Giờ Phương chủ động bật đèn xanh, tội gì không tiến tới? Nếu bỏ lỡ, thiên hạ không chửi là ngu mới lạ!
Từ hôm đó, Sơn liên tục mời Phương đi ăn, thi thoảng nàng cũng nhận lời. Nhiều lần muốn ngồi xích gần nàng, cầm tay, ôm nàng một cái mà toàn bị từ chối. Sơn cười thầm: "Nếu không khó thì đâu phải hortgirl nổi tiếng?"
Buổi tối muốn rủ Phương hẹn hò nhưng nàng không chịu. "Đành dày công một tí vậy!". Thế là cứ cách 1, 2 hôm, chị Thoa lại thấy chồng ra ngoài mua về 1 bông hồng tặng chị. Chị cầm bông hoa nhỏ bé, trong lòng sướng ngất ngây, mà đâu biết anh Sơn vừa mua 1 bó hoa hồng to đùng tặng Phương để tăng độ lãng mạn, hòng nhanh đánh gục nàng.
Đi kèm với hoa là lô lốc những tin nhắn yêu thương mùi mẫn. Và tất nhiên, không thể thiếu lời lẽ chê bai vợ, kêu ca chán ngán gia đình và hứa hẹn sẽ ly dị để đến với người đẹp.
Một trưa nọ, chị Thoa nhận được tin nhắn lạ, bảo chị đến quán café gần công ty chồng. Chị bán tín bán nghi nhưng vẫn đến. Tới nơi, chị giật mình thấy 2 người quen, đúng là chồng chị và Phương. Chị Thoa không làm chủ được mình, lớn giọng quát: "Các người làm trò gì ở đây thế này?".
Anh Sơn thấy vợ, lúng túng ra mặt, lại sợ Phương giận, liền quát vợ: "Em vào đây làm gì? Bọn anh đang bàn công việc!"
"Công việc? Anh thì có công việc gì để bàn với con gái bao này!" - chị Thoa tức tối hét lên.
"Bốp" - Sơn giáng cho Thoa một cái tát đau điếng. "Cô cút ngay. Ai cho cô dám xúc phạm Phương?".
"Anh ... Anh dám đánh tôi vì con đĩ này?" - chị Thoa bàng hoàng, nói mà không nên lời.
"Cô còn dám ăn nói hỗn láo thế à? Đi thôi Phương, đừng để ý tới cô ta. Anh cũng đang định ly dị rồi!" - Sơn vừa nói vừa muốn nắm tay Phương kéo đi. Nhưng Phương ngăn lại: "Anh về đi, tôi có chuyện muốn nói với chị Thoa".
Sơn miễn cưỡng bỏ đi, không nhìn chị Thoa lấy một cái. Chị sững sờ, không còn tí sức lực nào, ngồi sụp xuống ghế.
Bấy giờ Phương mới chầm chậm nói: "Tôi mới đi ăn trưa với chồng chị 3 lần. Tôi chẳng có ý định gì với ai ở công ty cả, nhất là một kẻ như chồng chị. Hôm nay gọi chị tới đây chỉ muốn cho chị thấy bộ mặt thật của anh ta thôi."
Nói rồi Phương đưa điện thoại của mình cho chị Thoa xem. Cầm điện thoại của Phương, đọc hết những tin nhắn mà chính chồng mình viết, chị Thoa thực sự suy sụp. Hóa ra người đàn ông mình tin tưởng bấy lâu lại là con người thế này ư?
Phương đã rời đi từ lúc nào, chỉ còn chị Thoa ngồi một mình bần thần, mặc kệ thời gian trôi.
Theo afamily
Giăng bẫy để lấy chồng giàu Tôi gặp Tuấn ở công ty do người quen giới thiệu vào làm. Tuấn đẹp trai, đứng đắn và tốt với mọi người. Đặc biệt, anh là diện cán bộ được cơ cấu để làm lãnh đạo của công ty sau này. Các chị trong cơ quan, trong những ngày rảnh rỗi vẫn cứ mang chuyện của tôi ra để nói. Họ nói...