Tôi đang ‘cặp bồ’ với trai tân
Chồng tôi ngủ với nhiều cô trong khi tôi còn trong trắng, vì thế tôi chọn cách cặp bồ với trai trẻ. Tôi đột nhiên thấy thương thay cho thân phận những người phụ nữ như chúng tôi.
Nếu suy đến cùng, trinh tiết là cái để căn cứ rằng con người đó đã từng gắn bó về thể xác với ai trước đấy hay chưa thì không chỉ phụ nữ mới cần còn cái màng trinh mà đàn ông cũng vậy. Và những kẻ như các anh, đã từng ngủ với người khác lại còn lên mặt đòi cưới vợ trinh thì đúng là vô liêm sỉ.
Tôi nói những lời này không phải là bênh vực cho phụ nữ, càng không phải cổ súy cho hành động phụ nữ sống buông thả, đánh mất mình rồi lại đòi người khác phải chấp nhận. Nhưng cái gì cũng cần phải có sự công bằng. Nếu anh muốn đòi hỏi một người phụ nữ còn trong trắng làm vợ thì bản thân anh cũng phải như vậy. Còn không, đừng oán trách họ, cũng đừng tự dằn vặt, làm khổ mình, khổ vợ vì cái gọi là “tôi khổ vì lấy vợ mất trinh” như thế.
Có thể khi tôi nói những lời này, rất nhiều người sẽ cho rằng chắc hẳn tôi cũng là một trong số những người đàn bà “mất trước khi cưới” nên giờ thấy bị động chạm là xù lông nhím lên để cãi chày, cãi cối. Nhưng tôi dám khẳng định rằng, tôi là một người phụ nữ có ý thức giữ gìn trinh tiết cho tới ngày cưới. Tôi không phê phán, cũng không muốn chê bai những cô gái khác nếu họ trao đi tất cả khi chưa lấy chồng vì dù sao mỗi người có một cách sống khác nhau. Nhưng riêng bản thân tôi, tôi không thích mình thành đàn bà khi chưa kết hôn nên tôi rất ý thức trong việc giữ gìn bản thân.
Tôi giữ gìn sự trong trắng của mình tới ngày lấy chồng trong khi đó chồng tôi đã ngủ với quá nhiều cô (Ảnh minh họa)
Nhưng đúng là “ở hiền mà chẳng gặp lành”, tôi càng cố sống chỉn chu bao nhiêu thì lại gặp phải người đàn ông tệ hại bấy nhiêu. Khi mới quen, chồng tôi cũng chẳng giấu diếm mà thẳng thắn nói rằng trước tôi anh ta cũng đã yêu nhiều cô. Và hầu hết cô nào anh ta cũng đều lên giường hết cả rồi. Thú thực là tôi có sốc, nhưng vì anh ta đẹp trai, gia đình cơ bản nên tôi cũng tặc lưỡi “Thôi đàn ông chuyện đó quan trọng gì, miễn là giờ anh ta yêu mình, xác định lấy mình là được”. Thế là tôi đồng ý yêu và đồng ý cưới.
Trong suốt khoảng thời gian yêu nhau vài tháng, anh ấy cũng không động đến người tôi. Anh ấy nói muốn giữ gìn cho tôi vì tôi là người phụ nữ mà anh ấy xác định lấy làm vợ. Thời điểm đó tôi thấy hạnh phúc lắm vì nghĩ rằng quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại. Thế nhưng khi có một sự bất công bằng, một lúc nào đó nó sẽ khiến mình ức chế.
Video đang HOT
Lấy nhau về, đêm tân hôn tôi bỗng thấy giá trị của bản thân mình bị hạ thấp đi rất nhiều. Tôi tự hỏi mình giữ gìn sự trong trắng để làm gì, để trao cho một người đàn ông đã từng ngủ với quá nhiều cô trước đó ư? Tôi thấy quá phí hoài và thấy tiếc vì bao năm mình sống chỉn chu giờ cũng thành vô nghĩa hết. Tự nhiên tôi thấy ức, cái ức lên đến tận cổ. Khi chồng ôm tôi, tôi lại nghĩ tới cảnh trước đó anh ta cũng đã từng ôm ấp và làm cái chuyện ấy với bao ả khác. Tôi chẳng qua có khác là được gắn lên cái mác làm vợ chứ đâu có vinh dự bằng một cô nàng nào đó được là người đầu tiên trong cuộc đời chồng tôi.
Tôi cặp bồ với trai trẻ vì giận chồng từng ngủ với nhiều cô gái trước khi cưới tôi (Ảnh minh họa)
Cái suy nghĩ đó bủa vây lấy tôi. Tôi thấy bất mãn với cuộc hôn nhân của mình. Đàn bà thực sự là quá khổ. Nếu chẳng may mất trinh với người yêu trước khi lấy chồng thì cưới xong sẽ bị chồng đay nghiến, nguyền rủa. Còn đàn ông thì mặt mày cứ trơ trơ ra. Càng nghĩ tôi lại càng thấy ức chế. Bản thân tôi sống nghiêm túc nên cưới xong chồng tôi rất coi trọng tôi. Chồng tôi chiều tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn không thấy thoải mái. Tôi vẫn ấm ức vô cùng.
Chính cái cảm giác khó chịu đó đã khiến tôi bước chân vào một mối quan hệ sai trái. Nhưng chính mối quan hệ đó đã xoa dịu được sự tức tối trong tôi. Tôi đã cặp với một cậu sinh viên mới ra trường, cậu ấy kém tôi 4 tuổi. Cậu ấy khá là hiền lành, nhút nhát nên gặp tôi quý mến ngay. Thế rồi không hiểu vì sao chúng tô lại nảy sinh tình cảm trai gái và thế là hòa vào nhau. Cậu ấy cũng nói rõ rằng là thích tôi nhưng chắc chắn không thể đến bên tôi vì tôi đã có gia đình. Tôi thấy thế lại hay nên cũng ưng thuận.
Trước giờ tôi sống rất nghiêm túc nhưng kể từ khi lấy một người chồng đã ngủ với quá nhiều cô gái như thế tôi thấy sự nghiêm túc của mình hoài phí. Tôi giống như một con thú bị giam cầm trong cái gọi là gia giáo nên giờ được dịp tôi muốn được sống với khao khát của chính mình. Vậy là tôi chấp nhận bước chân vào một mối quan hệ trong vài tháng để thấy ít ra trong cuộc hôn nhân ấy tôi và chồng có sự công bằng.
Bây giờ tôi và cậu thanh niên đó đã chấm dứt mối quan hệ, cậu ấy cũng chuyển về quê xa để làm. Chúng tôi không gặp nhau nữa. Nhưng oái oăm là ở chỗ tôi có bầu, tôi thực sự không biết là cái thai của chồng tôi hay của cậu ấy nữa vì cùng một khoảng thời gian tôi “gắn bó” với cả hai người nên không đoán định được. Tôi đang chưa biết xử lí cái thai của mình như thế nào, mọi người có thể cho tôi một ý kiến được không?
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...