Tôi dại dột khiến vợ bạn mang bầu
Chỉ trong một lần say rượu, tôi và cô ấy đã phạm sai lầm. Giờ tôi đau khổ và dằn vặt lương tâm nhiều lắm.
Tôi đã có ý định chôn giấu bí mật đó mãi trong lòng cho tới khi chế.t. Thế như khi nhìn thấy đứ.a tr.ẻ lớn lên từng ngày, tôi bắt đầu cảm thấy mình không thể nào bỏ mặc con như thế. Tôi khao khát được ôm con vào lòng, tôi mong ngóng được con gọi mình một tiếng cha. Có thể tôi không phải là người đàn ông tốt nhưng tôi muốn trở thành một người cha tử tế. Vậy nên tôi mới băn khoăn, tôi có nên nói tất cả để nhận con hay không?
Cách đây hơn 4 năm, bạn thân của tôi đi nước ngoài công tác một năm. Trước ngày đi, cậu ấy có nhờ tôi ở nhà có việc gì thì để ý giúp vợ cậu ấy. Chúng tôi là bạn bè thân nhiều năm với nhau. Bản thân tôi cũng biết H, vợ của bạn mình nên chúng tôi hoàn toàn thoải mái. Coi nhau như anh em nên chuyện đó không thành vấn đề.
Sau khi cậu ấy đi chỉ được khoảng hơn 1 tuần. Trong một lần cô ấy say rượu do đi liên hoan với công ty, cô ấy đã gọi tôi tới chở về. Hôm đó khốn khổ là tôi cũng vừa uống khá nhiều ở chỗ đám bạn. Nhưng khi thấy bạn cô ấy gọi nói rằng cô ấy say đến lả đi rồi thì tôi đành phải đi đón. Đêm hôm đó, hai con người say khướt ở bên nhau và chúng tôi đã làm cái việc mà khi tỉnh dậy chúng tôi đã tự sỉ vả mình.
Sáng hôm sau cả hai chúng tôi đều bật khóc. Tôi khóc vì thấy mình là loại đàn ông đớn hèn, khốn nạn. Còn cô ấy khóc vì thấy bản thân mình nhơ nhớp, mang danh phản bội chồng. Chúng tôi tự hứa với nhau sẽ chôn chặt chuyện này trong lòng, nó chỉ là một ta.i nạ.n chứ chúng tôi không hề cố ý. Cả hai đã thề với nhau như vậy và tuyệt đối từ giờ sẽ hạn chế gặp gỡ để làm cả hai phải ngượng ngùng.
Chúng tôi lên giường với nhau trong trạng thái vô thức, say mềm (Ảnh minh họa)
Chuyện đó bẵng đi vài tháng thì cô ấy mang bầu. Lúc đó tôi đã hơi chột dạ. Nhưng H khẳng định rằng cái thai là con của chồng vì trước đó hai người họ đã cố gắng rất nhiều để có con. Trong khi lần với tôi chỉ là 1 lần, lại cả hai cùng say nên cô ấy tin cái thai đó là của chồng. Dù còn chút hoài nghi nhưng tôi nghĩ phụ nữ phải là người rõ điều này hơn ai hết, thế nên tôi tin tưởng cô ấy.
Video đang HOT
Tôi hạn chế gặp mặt cô ấy nhưng vẫn coi cô ấy như người em gái. Thực chất mọi chuyện xảy ra chỉ là một ta.i nạ.n chứ không phải chúng tôi có tư tình với nhau. Nhưng oái oăm thay, khi cô ấy sinh con, nhìn thấy hình ảnh đứ.a b.é tôi đã khựng lại bởi vì… nó giống tôi như đúc. Người ngoài có thể không nhận ra nhưng tôi thì có linh cảm đấy là con mình. Ngoài linh cảm, tôi còn có những bức hình chụp mình hồi bé nên đem ra so sánh thì tôi chắc chắn đó là con mình.
Tôi tìm gặp H hỏi lại một lần nữa thì cô ấy chỉ khóc không nói được gì. Tôi biết chắc đó là con mình rồi. Giờ tô muốn nhận con, liệu tôi có ích kỉ quá không? (Ảnh minh họa)
Tôi tìm gặp H hỏi cho ra lẽ thì cô ấy gạt phắt đi rằng tôi hiểu lầm thôi, đứa con trong bụng là con của cô ấy với chồng. Tôi lại tiếp tục im lặng nhưng từ ngày thằng bé càng lớn thì tôi càng nhận ra rằng nó quá giống tôi. Nhìn cảnh bạn mình và vợ hạnh phúc bên con tôi lại thấy thương cho tất cả chúng tôi. Thương bạn mình bị lừa nuôi con người mà không biết. Thương H phải giấu bí mật này quá lâu và thương con nhỏ không được hưởng tình yêu thương từ cha mẹ ruột.
Tôi tìm gặp H hỏi lại một lần nữa thì cô ấy chỉ khóc không nói được gì. Tôi biết chắc đó là con mình rồi. Giờ tô muốn nhận con, liệu tôi có ích kỉ quá không?
Theo Khampha
Lấy anh em sẽ mòn mỏi chờ chồng?
Em yêu anh và biết anh rất tốt nhưng nếu lấy anh, em sẽ phải sống trong cảnh cả đời thiếu vắng chồng.
Chị Thanh Bình thân mến!
Hiện tại em đang rất băn khoăn không biết phải quyết định như thế nào khi anh ấy ngỏ lời cầu hôn. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 24 tuổ.i, anh ấy hơn em 3 tuổ.i. Chúng em yêu nhau cũng được hơn 2 năm rồi. Vì công việc, anh ấy thường xuyên xa nhà. Một tháng anh mới về nhà được 1 lần, khoảng 3, 4 ngày. Khi yêu anh, nhiều bạn cũng khuyên em nên cân nhắc kĩ vì như thế thiệt thòi nhiều lắm. Nhưng lúc đó vì yêu anh nên em bất chấp tất cả. Em nghĩ tình yêu có thể bù đắp được mọi thứ.
Hơn 2 năm yêu nhau, có nhiều lúc em cũng tủi thân ghê gớm khi anh không ở bên mỗi khi vui buồn. Bạn bè xung quanh ngày lễ, tết đều có người yêu bên cạnh còn em lúc nào cũng một mình. Nhưng anh ấy là người tâm lí, luôn động viên em. Khi anh về, anh luôn cố gắng bù đắp cho em trong những ngày xa cách. Em cảm nhận được tình yêu anh dành cho em là chân thành và anh thực sự là một mẫu người chồng lí tưởng.
Mọi chuyện sẽ bình thường nếu như không có sự xuất hiện của người thứ ba. Anh này ở gần nhà em, công việc của anh ấy ổn định, làm gần nhà. Chính vì thời gian sớm tối anh đều có thể xuất hiện bên cạnh em nên em bắt đầu cân nhắc. Lòng em thì vẫn yêu người bạn trai gắn bó với mình, nhưng khi em bị ốm nặng phải đi viện, anh ấy không về được, trong khi người đến sau kia thì luôn túc trực bên em khiến em phải suy nghĩ lại nhiều chuyện.
Trong mấy ngày nằm viện, người yêu không về được em tủi thân nhiều lắm. Trong khi người đàn ông kia thì luôn ở bên em, chăm sóc cho em. Gia đình em đều khuyên em nên cân nhắc lại. Tốt thì cả hai anh đều tốt, yêu thì cả hai anh đều yêu nhưng người mà em yêu thương thì lại ở xa quá, sau này lấy nhau rồi em sẽ khổ. Còn người đang theo đuổi em thì lại gần gặn, lúc nào cũng ở bên em được.
Em muốn có người luôn ở bên mình mỗi khi vui buồn, nhưng anh thì luôn phải xa cách em (Ảnh minh họa)
Hiện tại cả hai anh đều đặt vấn đề xin cưới em. Người yêu em ở xa chưa biết được rằng có một người khác cũng đang xin cưới em. Em chưa biết lựa chọn thế nào cả. Lòng em còn yêu bạn trai mình nhưng đúng là nghĩ đến những khó khăn khi lấy nhau mà phải xa chồng em lại thấy oải. Em mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang cảm thấy băn khoăn trước ngã rẽ quan trọng nhất của cuộc đời: Chọn người để kết hôn. Em yêu một người nhưng nếu lấy anh ấy em phải chấp nhận cảnh sống xa chồng. Còn người đàn ông có thể mang lại cho em một cuộc sống nhàn nhã và bình yên hơn thì em lại không thực lòng yêu thương. Em không biết nên chọn ai giữa hai người đó.
Quả thực, ở trong hoàn cảnh của em, cô gái nào cũng phải đắn đo. Khi sự xa cách chỉ là tạm thời, con người ta sẽ đủ dũng cảm để đối diện. Nhưng nếu nghĩ tới việc cả đời phải sống trong cảnh luôn thiếu chồng ở bên thì đúng là những cô gái trẻ như em sẽ cảm thấy lo sợ. Điều đó cũng không có gì sai và đáng trách cả. Tuy nhiên, em nên tĩnh tâm lại và suy nghĩ một chút để xem điều gì mới thực sự cần thiết cho cuộc sống của em.
Như những gì em nói thì em và bạn trai hạnh phúc bên nhau. Anh ấy là người tâm lí, hiểu biết và có thể là một người chồng tốt trong tương lai. Điểm khuyết khuyết lớn nhất của anh ấy chỉ là vì công việc mà anh ấy không thể thường xuyên có mặt ở nhà. Chị nghĩ rằng, thực ra nếu có một tình yêu sâu đậm, cả hai yêu thương và nghĩ cho nhau thì điều này cũng không phải là trở ngại quá lớn không thể vượt qua.
Chuyện xa cách là điều có thể khắc phục, khi tình yêu có nó sẽ cân bằng mọi thứ và cho em sức mạnh để vượt qua. (Ảnh minh họa)
Nếu em lấy một người mà em không yêu, anh ấy chỉ có điểm tốt là luôn ở bên vợ nhưng cả hai lại không hợp nhau về tính cách, không đồng điệu về tâm hồn thì liệu có hạnh phúc được không? Khi đó thậm chí việc ở gần một người có nhiều bất đồng với mình lại còn là một gánh nặng. Vậy thì chẳng thà em lấy một người chồng có thể phải xa vợ nhưng hai bên yêu thương nhau, hi sinh vì nhau, chung thủy và khi về thì bù đắp cho nhau thật nhiều còn hạnh phúc hơn gấp bội.
Chuyện xa cách là điều có thể khắc phục, khi tình yêu có nó sẽ cân bằng mọi thứ và cho em sức mạnh để vượt qua. Còn nếu như chỉ vì muốn có chồng bên cạnh nhưng lại không hợp nhau thì chỉ sợ rằng cuộc hôn nhân đó cũng khó mà bền vững. Tất nhiên, cả hai sự lựa chọn đó đều có cái được và không được nhưng em hãy cân nhắc em sẽ được gì nhiều hơn, mất gì nhiều hơn để có sự lựa chọn chính xác cho mình. Chị chỉ lưu ý em thêm một điều rằng khi lấy người mình yêu dù có thể nào em cũng không hối hận vì đã không làm theo tiếng gọi con tim.
Hi vọng em có sự lựa chọn đúng đắn cho tương lai của mình. Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Khampha
Ngoạ.i tìn.h mà tôi giấu được đến 15 năm Xin lỗi người chồng hiền lành nhưng chẳng cần chút tình yêu của tôi. Tôi phải đi vì tình yêu không cho tôi ở lại. Tôi vẫn đang sống cùng chồng và các con mình. Cái tổ ấm nhỏ bé này vẫn được mọi người gọi là một gia đình hạnh phúc theo như cách mà người ta nhìn thấy. Cũng đúng thôi,...