Tôi đã xao lòng trước “phi công trẻ”
Chị và anh học chung từ cấp 3, hai anh chị yêu nhau từ khi nào chị cũng không nhớ rõ. Chỉ biết là anh và chị luôn dẫn đầu lớp về học tập. Tình yêu của chị đẹp lắm nó không có chút dục vọng hay toan tính.
Tôi nhớ, ngày đó mẹ anh không cho phép anh chị yêu nhau vì sợ ảnh hưởng đến học tập của anh, chính vì vậy chị đã cố gắng rất nhiều để cả anh và chị cùng dẫn đầu lớp để chứng minh cho mẹ anh.
Nhưng rồi trong kỳ thi đại học chị không đậu vào trường chị mong muốn, anh cũng không đạt được điểm để vào trường đã chọn. Anh nghe lời mẹ nộp nguyện vọng 2 vào một trường trong miền Trung để xa chị. Còn chị thì theo học một trường cao đẳng.
Một năm trôi qua tình yêu của anh chị vẫn không thay đổi, anh quyết định về Bắc thi lại đại học, chị cũng khăn gói lên Hà Nội dự thi. Hai anh chị đã hi vọng, nhưng rồi anh đậu mà chị lại không, chị buồn nhưng chị vẫn quyết tâm nhất định phải thi cho đậu. Chị bỏ học ở trường cao đẳng, về nhà tự ôn thi và giúp mẹ chuyện nhà. Anh cũng động viên chị rất nhiều và anh tin tưởng vào khả năng học tập của chị. Tôi nhớ trước khi thi đại học lần 3 anh đã về quê và giúp chị ôn tập. Gia đình chị quý mến anh, nhưng còn mẹ anh thì vẫn không muốn anh yêu chị.
Nhiều lần anh muốn dẫn chị về nhà nhưng chị không đồng ý, chị muốn mẹ anh chấp nhận rồi mới về ra mắt. Tôi biết chị đã quyết tâm thì không ai ngăn được và nhất định chị sẽ làm được điều chị nói. Lần thứ 3 thi đại học chị mới đậu vào trường mình mong muốn. Sau 4 năm đại học, chị và anh ra trường cùng nhau, anh học 5 năm. Mẹ bảo khi cả 2 đã có công ăn việc làm ổn định mẹ mới yên tâm. Thế rồi 2 gia đình quyết định ngày cưới, anh và chị quyết định sẽ đi làm 1 năm để chuẩn bị cho đời sống vợ chồng. Anh đi Điện Biên làm còn chị ở Hà Nội. Tuy xa nhau nhưng anh chị vẫn liên lạc thường xuyên, vẫn dành cho nhau những tình cảm đẹp nhất.
Cũng trong thời gian chị làm ở đây, chị đã gặp được người mà chị yêu thương sau anh. Anh là trưởng phòng của chị, kém chị 1 tuổi. Lúc đầu chị coi anh như 1 người em trai. Hai chị em ăn tại công ty và thường xuyên trò chuyện với nhau. Chị từng tâm sự với tôi “Trung đẹp trai, ga lăng, chắc sau này biết cách chiều bạn gái lắm, còn anh rể em hả, không đẹp trai bằng ga lăng thì không có, chiều chị cũng không”, đó là lần đầu tiên chị so sánh anh với một người con trai khác.
Tôi cũng không để ý lắm mãi cho đến khi, tôi nhận thấy tâm trạng chị lạ lắm, mỗi khi đi làm về chị rất vui nhưng khi nói chuyện với anh rể tôi thấy chị có cảm giác nặng nề lắm. Chị thú nhận với tôi, hình như chị đã dành tình cảm cho Trung rồi, tôi ngỡ ngàng không nói được gì.
Tình yêu thì không nói trước được gì, cũng có lúc phải hi sinh để giữ lại những gì mình đã có… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chị còn nói hình như chị yêu đơn phương vì Trung chỉ coi chị như chị gái thôi, rất quan tâm nhưng luôn giữ chừng mực. Hôm anh rể về thăm chị, chị bảo không còn cảm giác mong anh nữa và thấy có lỗi với anh.
Tôi cũng không giám nói với anh, hôm đó phòng chị tổ chức đi nhậu nên chị hẹn anh tối về rồi gặp. Tâm trạng chị ngổn ngang nên chị uống nhiều lắm, uống đến khi chị say mèm, mọi người về hết giao cho Trung nhiệm vụ chở chị về. Khi chỉ còn 2 người trong phòng, chị khóc và ôm Trung, Trung hôn chị. Sau nụ hôn, hai người ôm nhau rất lâu rồi Trung nói: “Anh yêu em từ khi anh hướng dẫn em làm quen với công việc ở công ty nhưng anh không nói vì anh sợ ảnh hưởng tới tình cảm hiện tại của em và anh cũng sợ phải rời xa em nữa. Cho tới hôm nay thì…”.
Chị chưa kịp nói gì thì anh rể gọi tới, nghe xong điện thoại thì chị đi về. Trung chở chị về và gặp anh rể trước cửa nhà, anh rể cảm ơn Trung và dìu chị vào nhà. Hai ngày sau đó chị xin nghỉ vì bệnh, anh rể ở lại cùng tôi chăm sóc chị, anh nhận thấy chị trầm lắng hơn, và luôn suy nghĩ điều gì đó. Anh hỏi tôi nhưng làm sao tôi nói được.
Ngày đi làm trở lại, chị và Trung đã nói chuyện, chị bảo hãy cho chị thời gian suy nghĩ chị thừa nhận chị yêu Trung nhưng chị cần thời gian để chia tay anh rể. Anh Trung đồng ý, và hai người bắt đầu có những buổi hẹn hò đầy lãng mạn khi thì tản bộ bên hồ Gươm khi thì chạy xe đi tận Hạ Long tắm biển.
Tình yêu họ cũng đẹp chẳng kém gì tình cảm của anh rể và chị. Rồi một ngày chị hẹn gặp anh rể. Tôi linh cảm điều không tốt. Anh rể hụt hẫng bước nhanh ra về, còn tôi nhìn chị khóc, vừa thương, vừa trách chị.
Một tuần sau anh rể chuyển công tác về Hà Nội. Tôi nghe anh nói với chị rằng em suy nghĩ kỹ lại đi, anh sẽ chờ em thêm lần nữa. Anh vẫn tới thường xuyên, nhưng anh chị không đi chơi, còn anh Trung tôi cũng không gặp nữa và cũng không nghe chị nhắc gì.
Rồi một hôm tôi nghe chị bảo chị chia tay Trung rồi. Đám cưới của anh chị lùi lại nửa năm để chị cân bằng lại tình cảm. Và bây giờ chị đã có bé Nấm dễ thương và rất hạnh phúc. Có lần chị đã bảo tôi, tình yêu thì không nói trước được gì đâu em, cũng có lúc phải hi sinh để giữ lại những gì mình đã có. Tôi hỏi chị có buồn không, chị cười và nói thỉnh thoảng thôi nhưng bây giờ có con rồi thì tình cảm chị dành cho con và chồng hết rồi.
Theo VNE
Bạn trai chỉ muốn yêu, không muốn cưới
Tôi 28 tuổi, đã có một đời chồng và đang sống cùng con trai 4 tuổi. Tuy là một "single mom" nhưng tôi vẫn được nhiều người đàn ông theo đuổi, trong số đó Quân là người đã chinh phục được trái tim tôi.
Quân hơn tôi 7 tuổi, đã có vợ con và đang sinh sống ở Hà Nội. Chúng tôi thường xuyên liên lạc qua điện thoại và chat webcam vào buổi tối. Mỗi lần anh vào Sài Gòn công tác, chúng tôi cứ lao vào nhau như những cặp vợ chồng son. Vì là những người từng trải nên chúng tôi đều biết cách chiều chuộng để cả hai có được những giây phút thăng hoa nhất.
Đến với Quân, tôi được anh chu cấp và lo lắng mọi thứ. Anh thường cho tôi tiền và mua tặng những thứ quý giá nên dù không đi làm, tôi vẫn đủ tiền trang trải cuộc sống và lo cho con nhỏ. Mới đây, khi biết tôi có ý định đi làm, anh đã ngăn cản và nói cứ ở nhà, mọi lo lắng về tài chính anh sẽ là người chu cấp.
Ảnh minh họa: News.
Yêu nhau nhưng Quân bắt tôi phải coi đây như một bí mật, không được tiết lộ cho ai biết, kể cả những người thân trong gia đình. Anh cũng thẳng thắn nói rằng nếu xác định yêu nhau lâu dài thì tôi phải chịu thiệt thòi. Anh nói sẽ chẳng có một đám cưới nào hết vì anh còn yêu vợ con và gia đình của mình. Nếu tôi chấp nhận mối quan hệ mà không cưới thì sẽ tiếp tục, còn không thì đường ai nấy đi.
Nhiều khi tôi cũng đắn đo suy nghĩ về đề nghị của anh ấy. Tôi có nên làm theo những gì anh nói không? Thực lòng, với tôi bây giờ, việc chia tay Quân vẫn chưa phải là thảm họa vì tôi còn nhiều người đàn ông theo đuổi. Mong cho tôi lời khuyên - ( Giang).
Trả lời:
Giang thân mến,
Đọc xong thư của bạn, tôi có một vài thắc mắc muốn hỏi: Giang nghĩ mối quan hệ giữa bạn và Quân được xây dựng trên nền tảng là tình yêu hay không? Nếu đồng ý, bạn hãy dành thời gian để cân nhắc về lời đề nghị của anh ấy. Còn nếu không, Giang có thể chỉ ra đâu là lý do khiến bạn vẫn duy trì tình cảm với anh ta không?
Trong thư không thấy Giang đề cập đến khoảng thời gian hai bạn yêu nhau, nhưng qua những gì bạn chia sẻ, dường như bạn yêu Quân nhiều và anh ấy cũng vậy. Bằng chứng là cả hai thường xuyên gọi điện, chat webcam hàng đêm và đặc biệt cứ quấn lấy nhau như vợ chồng son mỗi khi có dịp gặp gỡ.
Tuy nhiên, để nói đó là một tình yêu đích thực thì Giang cần xem lại, vì anh ấy vẫn còn thương yêu vợ con nên không muốn ai biết mối quan hệ này, đồng thời muốn bạn là người chịu thiệt thòi khi yêu mà không làm đám cưới. Trong khi đó với Giang, chia tay Quân cũng không phải là thảm họa vì chung quanh vẫn còn nhiều người theo đuổi. Bạn nghĩ gì khi yêu nhau nhưng cả hai vẫn chừa một "lối thoát hiểm" cho mình như vậy?
Hiện tại Quân chu cấp và lo lắng cho bạn mọi thứ, nhất là về kinh tế nên dù không đi làm, Giang vẫn có thể trang trải cho cuộc sống và lo cho con nhỏ. Tuy nhiên, bạn cũng không nên vì nghe theo lời anh để rồi không đi làm nữa. Nếu mọi chuyện còn êm đẹp thì việc chu cấp tài chính cho bạn dường như không phải là vấn đề quá to tát với anh ấy. Nhưng giả như mọi chuyện đổ bể thì ai sẽ là người lo cho mẹ con bạn? Giang nên nhìn xa trông rộng một chút để có thể tự lo cho cuộc sống của mình.
Riêng đề nghị của Quân, bạn nghĩ mình sẽ chấp nhận thiệt thòi khi yêu mà không được cho ai biết và sẽ không có một đám cưới giữa bạn và anh ấy? Đến với bạn, Quân không ngại bày tỏ thẳng thắn quan điểm của mình. Quyết định còn lại là ở Giang khi có dám đánh đổi tương lai của mình để đến với một người "chồng hờ" như vậy hay không mà thôi.
Như tôi đã đặt vấn đề với Giang, việc bạn và anh ấy đến với nhau ngoài tình cảm thì dường như còn những lý do mà cả hai không muốn nói ra. Phải chăng vì anh ấy được chiều chuộng, được thỏa mãn những nhu cầu của bản thân nên không tiếc mọi thứ để đến với bạn? Còn bạn, vì được chu cấp những nhu cầu thiết yếu về kinh tế, một bờ vai nương tựa nên đang lưỡng lự trước lời đề nghị của Quân? Sở dĩ tôi đặt vấn đề như vậy vì anh ấy đã nói: Nếu Giang chấp nhận yêu mà không cưới thì tiếp tục, còn không thì sẽ chấm dứt và đường ai người nấy đi.
Giang mến, tuy đã lỡ một lần đò nhưng ở tuổi của bạn, chưa phải là muộn để bắt đầu xây dựng một tổ ấm mới, nhất là trong điều kiện bạn có nhiều người đàn ông theo đuổi. Trong lúc này, việc tìm một người chồng thực sự yêu thương mình và toàn tâm toàn ý lo cho cuộc sống của 2 mẹ con, với một người chỉ coi bạn là "sân sau" của họ, đâu là người quan trọng hơn và bạn sẽ chọn ai trong số họ?
Hy vọng bạn đủ tỉnh táo và sáng suốt đề nhìn nhận thẳng thắn mọi chuyện để có cho mình quyết định đúng đắn nhất.
Thân mến!
Theo VNE
Cha mẹ bạn gái viện đủ lý do không cho cưới Ban đầu gia đình bạn gái đề nghị tôi cuối năm phải làm đám cưới nếu không sẽ không cho quen nữa. Tôi chấp nhận. Nhưng sau đó họ lại đổi sang một lý do khác, nói là tôi chưa đủ độ tuổi để sống cuộc sống hôn nhân. Tôi (25 tuổi) và bạn gái yêu nhau được một tháng. Chúng tôi đã...