Tôi đã trao thân cho người kém 5 tuổi
26 tuổi, tôi chưa từng yêu ai, còn em vẫn cần mẫn theo đuổi tôi. Lúc đó, tôi mới cảm nhận được sự chân thành của em.
Tôi bước chân vào đời bằng hai bàn tay trắng và một tấm bằng khá đại học. Tôi bươn trải khắp nơi, kiếm công việc tốt để có thu nhập cao. Tôi tin vào khả năng của mình và tin rằng mình có thể kiếm tiền được, để phục vụ cho gia đình và bản thân. Tôi không muốn sống mãi cuộc sống nghèo khổ, vì vậy mục tiêu của tôi là làm giàu.
Những ngày tháng ấy, có một người đàn ông luôn dõi theo tôi. Đó là em. Em kém tôi 5 tuổi. Lúc nào em cũng muốn đi chơi cùng tôi, chúng tôi hay kể chuyện cho nhau nghe. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đó là tình cảm chị em, còn không nghĩ gì hơn cả. Nhưng sau này, em có nói thích tôi.
26 tuổi, tôi chưa từng yêu ai, còn em vẫn cần mẫn theo đuổi tôi. Lúc đó, tôi mới cảm nhận được sự chân thành của em và hiểu tình cảm em dành cho tôi là thật, không phải sự bông đùa. Tôi vì nhiều lần đi chơi cùng em, được em quan tâm nên đã yêu em từ khi nào không hay biết.
Mỗi lần thấy em đi với người con gái khác, tôi lại đau đớn vô cùng. Cảm giác chán nản không muốn sống. (ảnh minh họa)
Vì tính tình của mình nên khi yêu em, tôi vẫn bắt em gọi tôi là chị. Chúng tôi cứ chị chị, em em như thế. Em nói yêu tôi nhưng sự quan tâm của em dành cho tôi chưa khiến tôi cảm nhận em đã hết lòng vì tôi. Không biết có phải khi yêu nhau rồi, con người ta hay thay lòng và chán nhau hay không, nhưng tôi thấy em đã lạnh nhạt dần với tôi. Vậy mà, tôi dại dột, nghĩ chuyện trao thân có thể níu kéo em nhiều hơn và khiến tình cảm của chúng tôi mặn nồng hơn. Thế nên, tôi đã hiến dâng cho em tất cả.
1 năm sau đó, tôi bàng hoàng thấy em trong tay với người con gái khác. Tôi đã khóc hết nước mắt, nghĩ rằng em không còn yêu tôi nữa. Tôi nhớ em vô cùng, chỉ muốn được bên em nhưng mọi sự cố gắng của tôi đều không được. Em nói lời chia tay, bỏ lại tôi bơ vơ một mình và yêu người con gái tôi từng nhìn thấy.
Video đang HOT
Tôi đau khổ nhận ra tình cảm kia đã hết. Những ngày tháng em yêu tôi cũng đã phai tàn. Không còn là cậu bạn ngày nào cũng chạy theo tôi kể lể, luyên thuyên đủ chuyện nữa. Tình yêu lại nhanh tàn vậy sao?
Đã 6 năm trôi qua, em có người con gái khác, thậm chí vài người nhưng chưa lấy vợ. Còn tôi vẫn một mình lẻ bóng đi về. Chúng tôi vẫn sống cùng một thành phố, nhưng ít khi gặp nhau. Có đôi lần cùng đi trên một con đường, tôi thấy em nhưng lại không thể nào gọi em, không thể nào mở miệng để chào em một tiếng. Vì tôi biết, khi tôi giáp mặt em, tôi sẽ khóc rất nhiều. Tôi nhớ em từ rất lâu rồi, bao nhiêu năm rồi tôi vẫn nhớ.
Mỗi lần thấy em đi với người con gái khác, tôi lại đau đớn vô cùng. Cảm giác chán nản không muốn sống. Tôi phải làm gì, phải tiếp tục sống ra sao. Tôi không biết, tôi còn thế này đến bao giờ nữa. Tôi yêu em quá nhiều rồi, mù quáng quá rồi phải không?
Theo Eva
Giả mang thai, người tình vội bắt phá
Cuối cùng thì tôi cũng đã kịp nhận ra bộ mặt thật của gã Sở Khanh ấy. Thật may tôi đã không quyết định lấy hắn, thật may vì tôi đã dừng lại đúng lúc. Nhưng cũng thật buồn vì quãng thời gian qua tôi đã uổng phí công sức, và đã trao thân cho một kẻ không đáng mặt đàn ông ấy.
Tôi và anh ta yêu nhau, tính đến bây giờ, là đã được 3 năm. Thời gian ấy, tôi cùng anh ta cố gắng rất nhiều, tôi cũng đã hi sinh nhiều cho tình yêu. Suốt ngày tôi chăm sóc anh, ngay đến bản thân mình tôi còn không lo lắng được nhiều như thế.
Những năm học đại học, dù khó khăn, tôi cũng dốc sức đi làm thêm và kiếm tiền, thi thoảng có chút kinh tế để hai đứa đi chơi. Anh cũng chiều chuộng tôi, lo lắng cho tôi nhiều. Tôi luôn tin tưởng đó là tình yêu chân thành anh dành cho tôi.
Bạn bè tôi có nói thường hay bắt gặp anh tán tỉnh cô này cô kia, có hành động suồng sã với nhiều cô gái nhưng tôi đều bỏ qua hết. Tôi luôn nghĩ, đàn ông ai chẳng thế, nên tôi lúc nào cũng tin tưởng anh. Chẳng sao cả, đó là chuyện thường, tôi tự động viên mình như vậy.
Tôi nói dối là mình có thai và anh ta bắt phá (ảnh minh họa)
Anh ra trường trước tôi và đi là ở nơi xa. Cứ 2 tuần anh về nhà một lần. Dù là không phải quá xa nhưng chuyện đi lại khó khăn và tốn kém nên anh cũng hạn chế về. Những ngày xa nhau, tôi nhớ anh vô cùng. Tôi chỉ muốn được bên anh mãi.
Sau những lần anh về thăm tôi thưa dần. Anh cũng kiếm nhiều lý do để không gọi điện, nhắn tin cho tôi. Có khi nhắn tin cả vài tiếng cũng không thấy anh trả lời. Gọi điện thì anh hay không nghe máy luôn, phải vài giờ sau mới gọi lại, rồi lại lý do bận bịu. Tôi buồn vô cùng. Có những chuyện tôi muốn chia sẻ với người yêu nhưng lại không được, vì gọi điện có bao giờ anh bắt máy ngay đâu.
Tôi cảm nhận tình yêu anh dành cho tôi đã nhạt dần. Tôi bắt đầu nghĩ về những lời đồn đại trước đây bạn bè hay nói về anh. Ngày đó tôi cứ mù quáng yêu anh, tại sao tôi không nghĩ phải điều tra, phải xem xét thái độ của anh? Đúng là con gái khi yêu thật dại.
Những lần sau đó, 2 tháng anh mới về thăm tôi một lần. Và nhiều lần như thế, chúng tôi đều qua đêm với nhau. Tôi nói với anh rằng, tôi đã có thai rồi, anh hốt hoảng vô cùng. Anh nói: "Sao lại có thai? Em đã nói là uống thuốc tránh thai hàng ngày rồi cơ mà, sao lại có được?".
Tôi trả lời anh rõ ràng: "Em cũng không biết. Có lần trước em mấy ngày quên uống thuốc nhưng không dám nói với anh. Và giờ thì em đã có thai thật rồi. Chúng mình cưới đi".
Anh tái mặt: "Cưới xin gì. Em phá thai ngay cho anh. Đừng để bụng to lên thì người ta cười cho. Con gái chưa chồng mà lại có bầu, bụng to tướng thì ai chấp nhận. Em phải nghe anh, phá thai đi, đợi anh kiếm đủ tiền thì mình cưới. Đừng có liều như thế. Bây giờ chưa thể cưới được, anh còn nhiều việc phải làm".
Cái thai cũng nào có. Tôi chỉ giả bộ vậy để thử lòng anh ta. Nếu anh ta đồng ý lấy tôi, coi như mọi chuyện trước đây tôi xí xóa hết. (ảnh minh họa)
Tôi không biết cái việc anh phải làm là gì, nhưng chuyện anh hi sinh đứa con ruột của mình vì mục đích riêng đã khiến tôi thất vọng hoàn toàn. Tôi nói: "Vậy thì mình chia tay đi, em không muốn phá thai. Em sẽ nuôi đứa bé. Anh tính sao thì tính". Rồi tôi bỏ đi.
Những ngày sau đó anh cũng không liên lạc với tôi. Tôi phải gọi điện thì anh ta mới nghe máy. Anh nói tôi cứ phá thai đi đã rồi từ từ tính sau, giờ chưa thể quyết được.
Thật ra, thế là quá đủ. Tôi đã ra đi và từ bỏ tình yêu này. Thật đau khổ, thật bế tắc nhưng không thể làm gì hơn nữa. Tôi phải từ bỏ thôi. Người đàn ông đó nào có yêu thương gì tôi. Anh ta chắc đã có người khác và đang cố lợi dụng tôi mà thôi.
Cái thai cũng nào có. Tôi chỉ giả bộ vậy để thử lòng anh ta. Nếu anh ta đồng ý lấy tôi, coi như mọi chuyện trước đây tôi xí xóa hết. Nhưng rất tiếc, anh ta đã từ chối rồi. Tôi dù đau khổ nhưng quyết định dừng lại, chỉ hi vọng anh ta sẽ vì sự ra đi của tôi mà day dứt, mà phải sống tử tế hơn, đúng với lương tâm của con người.
Theo Eva
Tôi chỉ trao thân cho người tôi lấy làm chồng Có thể các bạn cho đó là chuyện cổ hủ, là việc làm &'đã cũ' vì con gái thời nay không thế. Ừ thì có thể tôi cũng lạc hậu thật, cũng cổ lỗ sĩ thật nhưng tôi thích thế, và đó là phương châm sống của tôi. Cũng vì lý do này mà tôi đã gạt được mấy gã khỏi danh sách...