Tôi đã thả hình bắt bóng…
Tôi và anh cùng là thành viên trong một câu lạc bộ thể dục thẩm mỹ. Anh thường ân cần thăm hỏi tôi và chúng tôi đã có những buổi chuyện trò vui vẻ về cuộc sống và tình yêu.
ảnh minh họa
Tôi biết anh rất mến tôi nhưng tôi không dám “bật đèn xanh” cho anh vì tôi đã có hôn phu, hai gia đình chỉ còn chờ ngày cưới.
Rồi anh sang Miến Điện buôn bán. Tôi vẫn đến câu lạc bộ luyện tập, nhưng một cảm giác trống trải luôn xâm chiếm tôi. Tôi biết mình đã yêu anh. Tôi sống trong dằn vặt của nhớ thương người đàn ông mà tôi nghĩ rằng nếu gặp lại và nghe lời yêu thương của tôi, anh ấy cũng sẽ yêu tôi.
Chồng sắp cưới của tôi cũng là một doanh nhân, nhưng anh không lãng mạn. Anh luôn vạch sẵn tương lai để tôi có một cuộc sống đầy đủ, không thua kém ai. Anh đã mua cho chúng tôi một căn nhà riêng ở quận 12. Anh có một tài khoản tiết kiệm với thời gian đáo hạn hơn một năm, anh thường nói rằng cuốn sổ đó là để chúng tôi có lãi suất cao mà đi du lịch thoải mái sau ngàycưới. Ngày đáo hạn cuốn sổ đó cách ngày cưới một tuần.
Hè năm đó, trước đám cưới, hai gia đình tôi cùng đi du lịch Miến Điện (Myanmar), và tôi đã gặp lại anh. Tôi tách đoàn, b.ỏ chồn.g sắp cưới để theo anh mặc ba mẹ, anh chị tôi chử.i mắng, khuyên giải, gia đình chồng sắp cưới can ngăn, chồng chưa cưới ghen trách. Tôi còn nói thẳng vào mặt chồng chưa cưới là anh không có “tư cách” gì để ghen cả. Tôi chưa phải là vợ chính thức của anh. Tôi nói với ba mẹ anh chị tôi là với tuổ.i 32, trình độ đại học, tôi đã có đủ sáng suốt cũng như “quyền hạn” pháp lý để làm theo ý mình.
Đoàn du lịch về nước, tôi ở lại cùng anh. Tôi chấp nhận bỏ hết tất cả, chồng sắp cưới, gia đình và cả việc làm … Chúng tôi đã có những ngày tháng vô cùng hạnh phúc. Tôi thay sim điện thoại của Miến Điện để gia đình và mọi người không thể khuyên ngăn hay mắng mỏ gì tôi được nữa.
Tôi sống chung với anh và đã cùng anh ba lần tham gia ngày Hội Té Nước của Miến Điện, tức là đã ba năm trôi qua. Cho đến một tối, nằm bên tôi anh nói rằng ngày mai anh muốn tôi rời khỏi căn nhà này để về lại Việt Nam, chúng tôi “vui” như vậy là đủ rồi. Tôi sững sờ khóc lóc và nhất định không chịu ra đi. Tôi đã bỏ tất cả vì anh. Bây giờ tôi còn mặt mũi nào về Việt Nam. Anh nói giữa tôi với anh không có gì ràng buộc cả. Giờ đây tôi mới hiểu vì sao trước đây anh ép tôi uống thuố.c ngừa thai với lý do chúng tôi chưa vững kinh tế nơi xứ người, rồi hẹn tôi khi tiề.n bạc dư đầychúng tôi sẽ có con.
Sáng hôm sau khi anh mở rộng cửa đưa tôi chiếc vé máy bay anh mua sẵn và mấy triệu tiề.n Việt và bảo tôi hãy về Việt Nam tôi đã lăn ra khóc lóc dữ dội. Tôi vừa va.n xi.n, vừa bò lê trên nhà khi anh cố kéo tôi ra cửa. Cuối cùng, anh nói với tôi: “Em không đi thì anh đi”. Anh dọn đồ lên xe taxi đi thẳng mặc tôi chạy theo va.n xi.n. Quay về nhà, tôi khóc thật nhiều, nhưng vẫn hy vọng tối anh sẽ quay về. Nhưng không, tối hôm đó người gõ cửa nhà tôi là bà chủ nhà. Bà nói tiếng Việt lõm bõm nhưng cũng đủ cho tôi hiểu rằng chồng tôi đã gọi điện trả lại nhà, nếu muốn ở tiếp tôi phải đóng tiề.n nhà cho tháng sau, và chỉ còn có vài ngày là hết hạn.
Video đang HOT
Tôi đành về Việt Nam. Thế nhưng tôi không dám về nhà mà lủi thủi thuê nhà trọ sống và xin việc làm. Có một lần, tôi trở lại căn nhà chồng chưa cưới mua ngày ấy, tôi ngồi quán cà phê đầu đường và nhìn thấy anh cùng một phụ nữ ra vào căn nhà đó với đứ.a b.é chưa đầy năm. Vậy là anh đã có gia đình!
Tôi trở về phòng trọ. Nơi tôi sống chỉ cách gia đình tôi, ba mẹ, anh chị tôi vài cây số nhưng tôi không dám về. Tôi không sợ ba mẹ mắng chử.i. Tôi chỉ không muốn gia đình thân yêu của mình thấy tôi với bộ dạng như thế này…
Theo VNE
Đàn bà hiền thường thì rất độc
Giờ tôi mới thấm thía "Đàn bà dù hiền cỡ nào đến khi độc lên thì người phụ nữ ác nhất cũng phải sợ". Tôi cảm thấy rất sáng suốt vì ngày đó không mắc mưu của N để khiến phải hối hận cả đời vì những chiêu trò của phụ nữ mà không thể cưới được người con gái tôi yêu.
Trước đây tôi có yêu một cô bé, cô ấy luôn theo tôi, giúp đỡ tôi từ thời tôi còn là sinh viên mới ra trường thất nghiệp cho tới khi ổn định tài chính như ngày hôm nay. Nhưng vì nhiều lý do ở bản thân tôi nên có lần c.ô b.é ấy đòi chia tay để cho tôi biết mà hối hận. Tôi rất yêu c.ô b.é ấy, tôi đã dùng mọi cách để năn nỉ nhưng cô ấy vẫn nhất quyết không gặp tôi. Lúc ấy tôi gần như tuyệ.t vọn.g.
Mùng 5.5 tới như mọi năm tôi sẽ cùng c.ô b.é ấy đi chơi. Nhưng năm nay thì... Thế là tôi vô tình rủ N., một cô bạn đồng nghiệp, về Sài Gòn ăn uống với tôi.
Cuối tuần, N. đến đúng hẹn, điện thoại cho tôi nhưng tôi thì quên mất, điện thoại cũng hết pin không liên lạc được. Hôm sau cô gái đó trách tôi, tôi mới sực nhớ ra, thế là tôi hẹn cô ấy tuần sau.
Đúng hẹn, tuần sau cô ấy về Sài Gòn gặp tôi. Chúng tôi đi chơi cũng khá vui, có vẻ như cô ấy cũng thích một thằng "vừa thất tình" như tôi. Tôi buột miệng hỏi cô ấy "N. thích tôi hả?". Cô ấy gật đầu, thế là chúng tôi quen nhau. Mọi người trong công ty ai cũng khuyên cô ấy đừng nên quen người mới thất tình như tôi nhưng cô ấy bất chấp tất cả vì cô ấy rất yêu tôi từ lâu lắm rồi.
Một hôm, N. rủ tôi sau khi đi làm về ghé nhà cô ấy chơi, tôi chấp nhận. Đêm khuya cô ấy sợ ngủ một mình nên muốn tôi ở lại. Rồi cái gì tới cũng tới. Sau đó cô ấy cứ đòi tôi dẫn cô ấy về nhà tôi chơi rồi dẫn tôi về ra mắt cha mẹ cô ấy.
Tôi cảm thấy tình cảm của tôi và N. tiến triển quá nhanh. Cô ấy rất yêu tôi nhưng tôi không yêu cô ấy. Cô ấy đối xử rất tốt với tôi, tôi cũng không biết làm gì khác hơn...
Mấy tháng sau khi chia tay, tôi hẹn gặp cô bé mà tôi yêu. May sao c.ô b.é ấy đồng ý. Tôi và c.ô b.é đó còn yêu nhau rất nhiều dù bây giờ ai cũng có tình cảm riêng. Sau lần đó, tôi muốn c.ô b.é ấy quay về với tôi.
C.ô b.é ấy đồng ý nhưng nói là bé sẽ thay đổi, không còn chờ đợi, hay quan tâm tôi nhiều như trước đây nữa. Tôi đồng ý vi rất yêu c.ô b.é đó. Tôi biết rằng tôi nợ cô bé rất nhiều thứ nên tôi chấp nhận dù cô bé không còn yêu tôi nhiều như trước nhưng chỉ cần tôi yêu là đủ.
Rồi cô bé dứt khoát chia tay người yêu hiện tại. C.ô b.é ấy biết chuyện N. rất yêu tôi, tôi cũng nói không thể dứt khoát chia tay N. được. Tôi muốn từ từ chia tay N. để cô ấy không đau khổ. Đó là sai lầm của tôi.
Thời qian qua, có đôi lúc cô bé yêu rất ân cần với tôi nhưng có đôi lúc xa la. Tôi cần sự chắc chắn, tôi muốn cưới cô ấy làm vợ nhưng cô ấy chưa muốn. Trong khi N. lại ân cần chu đáo và có thể cho tôi sự chắc chắn, trong khi quen người con gái tôi yêu thì tôi luôn bất an.
Lúc cô bé tôi yêu xa lạ với tôi thì N. rất ân cần khiến tôi không thể dứt khoát. Tôi không biết liệu cô bé tôi yêu có rời bỏ tôi một lần nữa không, tôi không thể mất cô ấy được vi một lần đã khiến tôi rất sụp đổ rồi.
Đàn bà dù hiền cỡ nào đến khi độc lên thì người phụ nữ ác nhất cũng phải sợ
Dây dưa qua lại, đến khi mọi chuyện vỡ lẽ tôi đang bắt cá hai tay, người con gái tên N. kia đột nhiên nói có thai với tôi, bắt tôi phải chịu trách nhiệm và cưới. Cô bé tôi yêu biết chuyện, cô ấy chỉ im lặng.
Tôi nói tôi không thể cưới N. được vì tôi rất yêu c.ô b.é đó, nhưng tôi dám chắc N. không thể có thai với tôi được. N. làm mọi chuyện rùm beng lên, điện thoại về quê mach ba mẹ tôi, rồi mach chị họ tôi để cả họ hàng tôi biết rằng tôi làm N. có thai rồi không chịu cưới, nói tôi lừa tình, lừa tiề.n cô ấy.
Tôi giận quá, kêu N. phải đi bác sĩ kiểm tra với tôi nhưng N. nhất quyết không chịu. Còn chuyện lừa tiề.n tôi thấy thật nực cười. Tôi có thể khẳng định tôi không phải loại đàn ông bám váy con gái như thế mà cô ấy nói tôi mượn tiề.n cô ấy rồi không trả.
Cô bé tôi yêu cũng biết chuyện này. Cô bé hỏi tôi thiếu nợ thì phải trả, tôi nói tôi không thiếu N. cái gì hết, tôi đã mua cho N. những gì chỉ có N. biết, tôi không thích kể lể như đàn bà. Có thiếu chăng thì tôi chỉ nợ cô ấy tình cảm.
Rồi N. làm cho cả công ty tôi biết chuyện, khiến mọi người ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt nghi kị. Cô bé của tôi vẫn im lặng và không thể rơi được giọt nước mắt nào. Tôi nhìn cô ấy càng yêu c.ô b.é ấy hơn.
Người chị họ của tôi điện thoại chử.i c.ô b.é ấy là kẻ thứ 3 phá hoại tình cảm người khác. Ho chử.i cô ấy rất nhiều nhưng cô ấy vẫn im lặng.
Về phần ba mẹ tôi, ba mẹ tôi luôn đứng về phía tôi và tôn trọng ý kiến của tôi. Tôi nói nhất quyết phải cưới cô bé này không cưới N. được vì không yêu cô ấy (một phần vì tôi biết tính tôi, nếu lấy người không yêu, tôi sẽ lăng nhăng va làm khổ N. thêm nữa). Còn con cô ấy nếu cô ấy sinh ra tôi sẽ nuôi nấng cho tới trưởng thành.
N. khóc lóc không chịu, đòi tự nuôi con sinh con một mình. Cô bé của tôi chỉ im lặng, dù có buồn cũng không nói ra. Điều đó càng làm tôi không thể nào xa cô ấy được nữa.
Thời gian trôi, người con gái tên N. im lặng mất tăm, nghỉ làm ở công ty tôi rôi đổi facebook, số điện thoại không cho mọi người tìm thấy mình nữa. Giờ tôi không biết cô ấy sống ra sao nhưng tôi thật sự sợ những người con gái ân cần, chu đáo, hiền thục như N. Mọi chuyện rồi cũng qua, những đồng nghiệp trong công ty tôi không cần giải thích cũng hiểu.
Đến giờ tôi vẫn không hiểu tại sao N. lại nói dối có thai để níu giữ tôi lại? Sao N. không nghĩ đến chuyện nếu tôi không đồng ý thì chuyện N làm rùm beng mọi người đều biết sẽ ảnh hưởng thế nào tới danh dự của N. sau này? Sao N. không nghĩ nếu cưới rồi tôi biết sự thật mình bị lừa tôi sẽ như thế nào?
Giờ tôi mới thấm thía "Đàn bà dù hiền cỡ nào đến khi độc lên thì người phụ nữ ác nhất cũng phải sợ". Tôi cảm thấy rất sáng suốt vì ngày đó không mắc mưu của N để khiến phải hối hận cả đời vì những chiêu trò của phụ nữ mà không thể cưới được người con gái tôi yêu.
Tôi rất mong mọi người đọc được câu chuyện này, đặc biệt là cánh đàn ông hay cho tôi biết: trong trường hợp như tôi sẽ làm gì, có bất chấp chọn người con gái mình yêu giống như tôi không?
Theo VNE
Anh bỏ đi vì tôi không còn trong trắng Nuốt nước mắt, tôi cố gắng quên đi người đàn ông bội bạc. Ngửa mặt lên trời mà khóc rồi tự nhủ: bao giờ đàn bà mới thoát khỏi chữ trinh? Yêu nhau được nửa năm, tôi tưởng chừng sẽ không có cuộc tình nào hạnh phúc hơn cuộc tình này. Tôi và anh thật sự là một cặp hạnh phúc. Bạn bè...