Tôi đã phạm sai lầm khi lấy một người đàn ông đã l.y h.ôn vợ
Chồng tôi còn chưa hỏi tôi có chuyện gì đã sửng cồ lên c.hửi tôi thất đức ngay trước mặt vợ cũ của anh.
Chồng tôi vung tay tát tôi trước mặt vợ cũ và con của anh ta. (Ảnh minh họa)
So với những cô gái khác, tôi rất thiệt thòi. Cưới một người đàn ông đã l.y h.ôn vợ, tôi từng nghĩ, đàn ông l.y h.ôn lần đầu đáng để trân trọng vì họ sẽ có kinh nghiệm hơn, tránh được những tổn thương đã từng gặp phải. Nhưng qua ngày hôm nay, tôi hoàn toàn mất niềm tin vào người chồng ấy.
Đám cưới của tôi là đám cưới sơ sài nhất mà tôi từng thấy. Chỉ hơn chục mâm lớn bé, ngay cả váy cô dâu tôi cũng không được khoác lên mình. Người ta kết hôn thì xúng xính váy áo, còn tôi, ngày cưới cũng chỉ mặc một chiếc váy trắng cho có không khí đám cưới mà thôi.
Tôi dù nghĩ mình thiệt thòi thật nhưng cũng phải tự an ủi mình. Chồng tôi đã từng một lần rình rang tổ chức, bây giờ là lần thứ hai rồi cũng không có gì đáng tự hào để làm to. Nhưng cũng phải nói vậy để biết được tôi đến với anh không những không được hơn ai mà đôi lúc còn thua thiệt nhiều so với chúng bạn.
Kết hôn xong, vợ chồng tôi sống cùng hai đứa con của anh. Mặc dù chúng đều còn bé nhưng một tay chồng tôi phải nuôi cả… Đúng ra thì sau khi ra tòa, vợ cũ của anh có trách nhiệm nuôi một đứa con. Nhưng chồng tôi nhiều lần thấy chị ta bỏ bê con cái, suốt ngày chỉ biết tụ tập chơi bời không lo cho con. Một hôm đến thăm con, anh thấy con đang xúc từng thìa cơm đã thiu lên để ăn. Xót con quá, anh đành bế con về nuôi. Vậy mà vợ cũ của anh bỏ bẵng luôn từ đó chứ không chu cấp một đồng và cũng phớt lờ đ.ứa t.rẻ.
Trước kia thì vô trách nhiệm là vậy, thế mà bây giờ khi chồng có hạnh phúc mới thì chị ta bắt đầu thay đổi. Đầu tiên là suốt ngày mượn cớ sang thăm con, chồng tôi nhiều lúc nể nang, hơn nữa cũng không muốn bọn trẻ tổn thương nên vẫn tỏ ra bình thường với vợ cũ. Còn tôi mới kết hôn xong, làm sao dám hó hé nửa lời?
Video đang HOT
Người ta kết hôn thì xúng xính váy áo, còn tôi, ngày cưới cũng chỉ mặc một chiếc váy trắng cho có không khí đám cưới mà thôi. (Ảnh minh họa)
Đợt trước tôi phát hiện chồng mang t.iền trả nợ cho vợ cũ. Chúng tôi đã cãi nhau ngay sau khi tôi biết chuyện. Thật sự tôi rất bức xúc, vợ chồng tôi đâu khá giả gì, đã vậy còn đèo bồng hai đứa con nữa mà chị ta còn vòi vĩnh t.iền của chồng tôi.
Còn hai đứa con của anh, dù tôi cố gắng gần gũi nhưng bọn trẻ dường như chẳng quan tâm đến tôi. Tôi biết, cả hai đứa đều đang ở độ t.uổi chưa suy nghĩ sâu xa, có thể chúng nghĩ tôi là người khiến bố mẹ chúng l.y h.ôn nên mới như vậy. Vì thế tôi vẫn hết lòng kiên nhẫn mong rằng dù không thể gọi tôi là mẹ thì ít nhất chúng cũng tôn trọng tôi.
Nhưng vợ cũ của chồng tôi luôn là một rào cản. Không biết là chị ta cố tình hay vô ý nhưng đến ngày chủ nhật là chị ta lại sang nhà tôi rủ chồng tôi và các con đi chơi. Họ thân thiết với nhau như một gia đình bỏ mặc tôi bơ vơ ở nhà. Tôi nói chuyện với chồng thì anh kêu tôi ích kỷ, nhỏ nhen. Chồng tôi nói anh l.y h.ôn nhưng không muốn con thấy thiếu thốn tình thương của bố mẹ. Vì chuyện này mà chúng tôi suốt ngày cãi nhau.
Nhưng rồi tôi có thai, mọi chuyện trở nên tốt hơn vì chồng tôi rất thích sinh thêm em bé, Tôi cũng nghĩ có lẽ đã giải quyết được khúc mắc thì sóng gió lại ập đến.
Gần đây con riêng của chồng tôi tỏ ra ương bướng và không chịu nghe lời. Cả hai đứa đều gọi tôi là “bà” và rất hỗn láo. Nhất là khi biết tôi mang thai, bọn trẻ càng có thái độ lo sợ chồng tôi sẽ san sẻ tình cảm cho người khác.
Tôi vẫn nhẫn nhịn và dạy dỗ bọn trẻ bằng lời nói vì dù sao tôi cũng không phải mẹ ruột của chúng. Nhưng hôm nay thì tôi không thể nhịn được nữa. Sáng nay lúc tôi đi xuống cầu thang thì bọn trẻ đứa cầm s.úng đồ chơi, đứa cầm phi tiêu phi vào người tôi. Vì s.úng là s.úng nước nên tôi ướt suýt thì trượt ngã. Tôi tiến đến lấy s.úng và phi tiêu từ tay bọn trẻ thì chúng đẩy tôi ngã nhào ra đất. Thế là tôi kéo cả 2 đứa lại và tét vào mông cả 2.
Đúng lúc này thì chồng tôi về, đi cùng chồng tôi lại có cả vợ cũ của anh. Chị ta thấy con mình bị đ.ánh thì giả vờ ôm con khóc lóc. 2 đứa con thấy mẹ nên cũng gào lên khóc theo t.ố c.áo tôi là độc ác, dì ghẻ… Chồng tôi còn chưa hỏi tôi có chuyện gì đã sửng cồ lên c.hửi tôi thất đức. Tức quá nên tôi cũng nói luôn: “Nếu tôi không dạy con anh nên người thì tôi mới thất đức”. Chồng tôi liền vung tay tát tôi trước mặt vợ cũ và con của anh ta. Ức quá tôi khăn gói về nhà mẹ đẻ để mặc 4 người họ ở đó.
Nghĩ kỹ lại tôi thấy thất vọng quá. Lúc lấy chồng tôi đã thiệt thòi đủ đường. Bây giờ còn bị chồng đ.ánh ngay trước mặt vợ cũ của anh, tôi cảm thấy mất hết niềm tin vào anh. Giờ tôi nên giải quyết chuyện này thế nào đây?
Theo Afamily
Đi tăng 2 với sếp, tôi ngã ngửa khi thấy bạn gái mình là gái bao
Em sà vào vòng tay giám đốc, người chốc lát sẽ vui đùa với cơ thể của em, cho em vài trăm, thậm chí cả ngàn đô không chừng.
Em đẹp từng đường nét trên khuôn mặt lẫn đường cong cơ thể, cái đẹp ma mị nhưng không hề kiêu kỳ. Có thể tạo hóa đã nhầm lẫn khi đặt em vào cái xã hội hiện đại và Tây hóa này, cuộc sống của em phải là ở một vài thập kỷ trước, cái đẹp lẽ ra phải đặt vào lúc đó.
Tôi gặp em vào một chiều cuối tan tầm của giảng đường đại học, một anh chàng m.áu nghệ sĩ lẽ dĩ nhiên không thể làm ngơ trước một nụ cười duyên dáng trong ánh nắng chiều.
Thú thực là bản thân đã ngẩn ngơ một lúc để em đi khuất tầm mới chợt tỉnh. Người lắm tài và nhiều tật như tôi dễ dàng tìm rồi bắt được sóng của nàng qua vài người bạn hay lê la hàng quán. Cũng chẳng khó gì sau vài tình huống sắp đặt như tình cờ, tôi quen em và được em đón nhận vào tập thể những người con trai theo đuổi em. Tôi luôn coi bản thân đặc biệt, lẽ dĩ nhiên vài tài lẻ của tôi khiến nàng đổ một cách đầy thuyết phục.
Chinh phục được một cô gái đẹp để có cái gật đầu không khó, nhưng khi đã yêu rồi chinh phục nốt cơ thể cô ấy chẳng dễ dàng chút nào. Thật kỳ lạ là điều đó hoàn toàn đúng như người ta nghĩ. Tất nhiên nàng đã không đồng ý cho lần đầu tiên đó, nhưng hình như mọi chuyện đã an bài và nàng như con cừu gục ngã trong bàn tay người thợ săn vậy. Sau giây phút mặn nồng, tôi biết với nàng tôi là người đầu tiên. Tôi càng yêu nàng điên cuồng, như cảm thấy mình có lỗi vì trước giờ với biết bao nhiêu phụ nữ, họ và tôi đều hiểu nhau chỉ là qua đường. Còn với em, tôi là người có trách nhiệm khi đã yêu nhau thật lòng.
Tình yêu, t.ình d.ục, hai thứ đó gắn với nhau và khiến con người ta có trách nhiệm, tất nhiên cũng khó khiến người ta bỏ nhau hơn. Một vài dự định cho đám cưới sau ngày nàng ra trường tôi đã chuẩn bị rất kỹ. Tôi ra trường trước nàng một năm, học tốt nên có một công việc đàng hoàng ở một doanh nghiệp quen biết với bố mẹ. Vậy nhưng một chữ ngờ làm con người ta như sụp đổ tất cả.
Giám đốc của tôi là người thành đạt, mọi thứ ông có khiến người xung quanh phải ghen tị. Có một bà vợ cố chấp nên thỉnh thoảng ông hay tìm niềm vui bên ngoài, như để giải quyết căng thẳng và mệt mỏi trong cuộc sống vậy. Tôi biết điều đó và coi như không có chuyện gì xảy ra, thỉnh thoảng trong vài cuộc đàn đúm, vợ ông hỏi tôi còn bao che cho. Chính vì điều đó, ông coi tôi như chí cốt chia sẻ ngọt bùi. Trai trẻ mới bước vào xã hội nhưng tôi nhận thức được làm một người đàn ông sắp có vợ không thể sa ngã, nên mọi cuộc vui đều tham gia có mức độ. Một lần, ông tâm sự về thú vui mới, không còn với mấy cô bia ôm mắt xanh mỏ đỏ, ông nói về những cô sinh viên ngây thơ trong sáng. Ông nói về cái giá có cao nhưng chất lượng đảm bảo, một chuyến đi nghỉ ở biển với vài cô giá t.iền đô nhất định phải có tôi mới vui, vui một phần và bao che lại một phần khác. Tôi lưỡng lự và gọi hỏi ý kiến em về một chuyến đi công tác hai ngày ở thành phố, chỗ tôi làm cách chỗ em cũng không gần lắm, cuối tuần mới gặp nhau một lần. Em đồng ý một cách dĩ nhiên như công việc là phải làm vậy. Tôi vui vẻ nhận lời giám đốc. Chuyến đi định mệnh đó đã hé lộ sự thật động trời mà cho đến giờ này đây, tôi còn không dám tin mà run rẩy chấp nhận sự thật.
Sau cuộc nhậu ở một club nhỏ, tôi như sắp đổ gục vì quá chén, trong cơn nửa tỉnh nửa mê, nghe loáng thoáng cuộc chơi mới bắt đầu. Giám đốc cho gọi mấy em đã chuẩn bị từ trước, từ ánh đèn mờ tôi thấy em, vợ sắp cưới của mình đi ra, uốn éo và cười đùa với mấy gã.
Có rất nhiều cô gái cũng như vậy và tôi như không tin vào mắt mình, em không thấy tôi. Em đẹp, chất lượng (người yêu tôi chất lượng nhất mà). Em sà vào vòng tay giám đốc, người chốc lát sẽ vui đùa với cơ thể của em, cho em vài trăm, thậm chí cả ngàn đô cũng không biết chừng.
Tôi như hoang mang tột độ, tỉnh hẳn rượu bia nhưng miệng không thể phát ra lời. Tôi đứng ngây dại nhìn em đến lúc em thấy tôi. Tôi cắm đầu chạy thoát khỏi nỗi đau đang chực trào lên trong lồng ngực, nếu có thể đứng lại lúc đó tôi sẽ g.iết em mất.
Tôi về, dọn dẹp mọi thứ nơi căn hộ thuê cho hai đứa, những kỷ niệm còn sót lại, tôi xé bỏ tất cả, cứ nhìn cái khoảnh khắc lúc đó tôi không thể nào kìm nén được. Tôi đã cho nàng tất cả, tạo điều kiện cho nàng thật thoải mái, không nghĩ mình yếu đến mức nàng phải tìm niềm vui mới. Vậy tại sao? Bao nhiêu suy nghĩ đổ dồn về đúng lúc tôi gặp em mở cửa bước vào. Dù hơi giật mình, em quay lại với vẻ lạnh lùng vốn có, cái vẻ không hề cảm thấy ăn năn của em càng khiến m.áu điên tôi nổi lên. Kìm nén hết sức, tôi hỏi: Tại sao? Sao phải làm như vậy, lẽ nào thiếu thốn đến mức làm vậy? Tôi đã khiến cô thiếu thốn đến mức phải làm cave?
Nghe từ đó thốt lên, nàng bật khóc và nói trước khi yêu tôi em đã là cave rồi. Hôm ngủ với tôi chỉ là những ngày cuối của kỳ kinh mà thôi. Câu nói khiến tôi bàng hoàng đến nghẹt thở, nghĩa là tôi đã bị chính em đưa vào tròng trong một câu chuyện mà nếu thật thì vẫn muốn tin chuyện cổ tích còn hơn.
Ảnh minh họa.
Em kể trong đ.au đ.ớn rằng đã có một đứa con sau lần lầm lỡ, mọi chuyện em giấu nhẹm kể cả mấy đứa học cùng đại học. Em xin phép nghỉ một năm sinh con, rồi để cho mẹ ở quê một mình chăm sóc, ba em mất sớm. Với một người mẹ và đứa con, em không còn cách nào khác là phải làm việc đó để k.iếm t.iền nuôi con.
Em đẹp, mác gái cao cấp nên được nhiều đại gia săn đón, em có quyền lựa chọn và đặt điều kiện với họ. Mọi chuyện xảy ra hơn hai năm nay nhưng tôi không hề hay biết. Em bảo giấu tôi vì nếu biết mọi chuyện sẽ chẳng có kết cục đẹp và em cũng biết trước sẽ chẳng đi đến đâu với tôi, chỉ là em yêu tôi thôi.
Tình yêu của con người trên đời này là thứ gì đó mà khiến con người ta gắn kết với nhau? Tôi thật không thể chấp nhận được sự thật trước mắt, không biết phải làm như thế nào nữa. Tôi trách bản thân ngu muội, dốt nát không nhận ra hay chỉ vì em giấu chuyện quá khéo? Chuyện xảy ra thật sự không thể nào tha thứ dù bản thân yêu em lắm, dự định biết bao nhiêu điều cho đám cưới sắp tới.
Tôi hoang mang vô độ và không nhận ra phương hướng nào đúng đắn cho bản thân nữa. Tôi rời xa nàng đến nay hơn một tháng, không thể kiềm chế nổi, mong mọi người cho một lời khuyên chân thành.
Khải/Theo VNE
5 điều cần tránh làm trong tình yêu nếu muốn hạnh phúc Tình yêu có một số ràng buộc nhất định để bước qua những thăng trầm cùng nhau, việc học tập và sửa đổi sẽ khiến bạn được trở thành một người tốt hơn. Học cách kiên nhẫn cũng là một trong những thay đổi quan trọng, tuy nhiên vẫn còn nhiều điều khác nữa mà bạn cần phải hiểu để có một mối...