Tôi đã mất chồng một cách cực kỳ cay đắng
Bác hiểu lòng cháu đang tan nát khi chồng cháu quyết định l.y hô.n với cháu vì anh ấy đã có người phụ nữ khác thay thế vợ mình.
ảnh minh họa
Điều quan trọng là cô gái kia đã mang bầu cùng chồng cháu nên cháu trở thành người thừa trong gia đình anh ấy.
Thật đáng tiếc vì hậu quả cháu phải gánh chịu lại là do chính cháu gây ra.
Nếu cháu biết phân biệt đúng sai, phải trái, biết từ chối không đi cùng mẹ chồng đến nơi mê tín dị đoan ấy thì làm sao cháu mất chồng một cách cay đắng, trớ trêu như thế được.
Video đang HOT
Lão thầy bói ấy cũng chỉ nói dựa, dọa cháu để làm tiề.n mà thôi, cháu ạ. Làm gì có chuyện chồng cháu đã có vợ từ kiếp trước, nay người vợ cõi âm lại về quấy quả, “giữ” không cho chồng cháu có con được.
Nếu cháu tỉnh táo, nghe lời bố mẹ đẻ khuyên mà tìm đến bác sỹ khám xét, chữa chạy thì đâu đến nỗi hạnh phúc bị tan vỡ như thế.
Bây giờ thì chẳng còn gì có thể cứu vãn được hạnh phúc của gia đình cháu nữa. Điều mong mỏi của chồng và gia đình chồng cháu là có con để ẵm bồng thì cô nhân tình của chồng cháu đã đáp ứng được rồi.
Chồng cháu cũng không còn tình yêu thương với vợ mình và không muốn sống cùng cháu nữa.
Vậy bác thật sự khuyên cháu là hết sức bình tĩnh và chấp nhận sự thật. Hãy thanh thản ký vào lá đơn xin l.y hô.n mà chồng cháu đưa ra để anh ấy đến với hạnh phúc mới, để đứ.a tr.ẻ được sinh ra có đầy đủ cả cha và mẹ.
Làm được điều đó là cháu cũng tích đức, để phúc cho mình rồi đấy. Sai lầm của cháu đã buộc cháu phải trả giá, cái giá quá đắt, quá nghiệt ngã với một cô gái trẻ như cháu.
Chỉ vì mong muốn sớm có con mà cháu mù quáng nghe theo lời lão thầy bói, lão ấy đã lợi dụng sự cả tin của những người nhẹ dạ để kiế.m tiề.n, bất chấp lương tri.
Nhưng thôi cháu ạ, buồn, đau và tan nát cõi lòng với người đàn ông từng là bạn học, cùng làng, chơi với nhau từ khi còn là những cô bé, cậu bé.
Song cháu hãy gạt nỗi buồn sang một bên để tìm sự khuây khỏa trong công việc, trong tình thương yêu của bố mẹ, của người thân.
Bác mong cháu khỏe, có đủ nghị lực để vượt qua nỗi đau này và sẽ tìm lại được hạnh phúc đích thực cho cuộc đời của mình.
Theo TienPhong
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...