Tôi đã “lên giường” với gần 20 người đàn ông ở tuổi 30
Sau mỗi mối quan hệ kết thúc thì tôi lại đi tìm và tìm thấy một mối quan hệ mới không đầy 2 tháng sau đó. Tôi không chịu cô đơn được lâu. Đỉnh điểm là gần đây tôi đã hẹn hò cùng lúc với 3 người.
Xin đừng mắng nhiếc tôi, vì tôi tự mắng mình đủ rồi. Tôi biết mình đang bất ổn. Hãy nghĩ rằng những lời cay độc của mọi người có thể dẫn tôi đến cái chết. Tôi chỉ hy vọng những chia sẻ nào đó giúp tôi biết mình đang trong tình trạng gì và phải làm như thế nào tốt cho bản thân…
Tôi năm nay 30 tuổi, tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định. Hiện tại, tôi vẫn có thể gọi là xinh, trông tôi trẻ hơn tuổi của mình vài tuổi. Tôi chưa có gia đình.
Tôi trở thành đàn bà cách đây 3 năm (Ảnh minh họa).
Tôi sống một mình ở một căn hộ riêng và có một đời sống tình cảm lẫn tình dục khá phức tạp. Tôi đã lên giường với gần 20 người đàn ông khác nhau và giờ đây hoàn toàn mất phương hướng. Xin đừng mắng nhiếc tôi, vì tôi tự mắng mình đủ rồi. Tôi biết mình đang bất ổn. Hãy nghĩ rằng những lời cay độc của mọi người có thể dẫn tôi đến cái chết. Tôi chỉ hy vọng những chia sẻ nào đó giúp tôi biết mình đang trong tình trạng gì và phải làm như thế nào để tốt cho bản thân…
Tôi trở thành đàn bà cách đây 3 năm. Tôi biết yêu muộn và cũng không gặp may mắn trên đường tình. Tôi đã trao thân trong sự quẫn trí của người phụ nữ khao khát được yêu và mong được đáp lại. Nhưng sự trao gửi đó đã không được người ấy trân trọng.
Sau 3 lần ân ái và vô số lần dằn vặt cãi vã. Chúng tôi biến mất khỏi cuộc đời nhau. Đó vẫn là người tôi từng yêu nhất trong ký ức của mình. Nhưng hiện tại tình cảm đó trong tôi đã chết. Giờ có đứng trước mặt tôi cũng như đá trơ trơ.
Tôi không phải người đàn bà chịu đựng được cô đơn. Tôi nhanh chóng lao vào vòng tay của một người thứ 2. Đối với người này, tôi có nhiều hối tiếc. Đó là một người đàn ông đã có gia đình. Tất nhiên nhiều người sẽ nghĩ đàn ông ngoại tình không thể là người tốt. Nhưng tôi vẫn tin anh ấy là người đàn ông tốt theo một cách nào đó. Ít ra cũng là người tốt nhất trong số những người đàn ông tôi đã gặp.
Tôi ước tôi đã có thể giữ được tình bạn, hoặc yêu anh ấy nhiều hơn, hoặc yêu ít thôi mà chỉ cần biết ơn là đủ. Nhưng đáng tiếc tôi không thể làm được bất cứ điều gì trong số đó. Tôi muốn có nhiều hơn nhưng lại không sẵn sàng để mất đi nhiều hơn. Tôi cần một tình yêu trọn vẹn. Và tôi đã mất anh mãi mãi.
Video đang HOT
Kể từ đó, tôi bắt đầu bước vào guồng quay của những mối quan hệ chóng vánh. Hầu hết là những người tôi quen được trên internet. Tôi là người đàn bà cả tin. Dù tôi không ngốc đến nỗi không biết nghi ngờ nhưng tôi vẫn muốn tin nhiều hơn. Ai nói gì tôi tin nấy. Dù cũng lơ mơ nhận thấy những điểm đáng ngờ, tôi vẫn tin vì “không có sao người ta nói”.
Một người đàn bà cô đơn và cả tin, tất nhiên không ít lần tôi bị lừa. Trong cái rủi có cái may, tôi nhận ra sự thật cũng không lâu sau đó chứ không mất năm dài tháng rộng cho những người đàn ông đã có gia đình lừa lọc tìm vui hay những kẻ chỉ muốn vui chơi qua đường. Không có mối quan hệ nào của tôi kéo dài quá 2 tháng. Như đã nói, tôi đã lên giường với gần 20 người đàn ông khác nhau nhưng số lần ân ái không quá 4 lần trong hầu hết mỗi mối quan hệ đó.
Tôi nghĩ mình bị một dạng chấn thương tâm lý nào đó. Tôi không biết trân trọng bản thân. Tôi mất đi lòng kiêu hãnh cần có của một người phụ nữ. Tâm tính của tôi cũng rất mâu thuẫn và lộn xộn. Không kể những lừa lọc, hầu hết những người đàn ông tôi gặp đều đến với tôi dễ dàng.
Họ bị tôi thu hút ban đầu bởi vẻ ngoài dễ coi, nói chuyện ổn và có chút vẻ gì đó cá tính. Nhưng mọi thứ nhạt dần và họ cũng rời bỏ tôi không lâu sau đó. Đọng lại trong lòng họ có lẽ là một người phụ nữ quá trẻ con, nông nổi, yếu đuối, dễ dãi, lắm điều, mâu thuẫn và phiền phức. Phần lớn các lần luôn là tôi bị bỏ rơi hay ít nhất là cũng cảm thấy mình bị bỏ rơi.
Chìa khóa dẫn đến mọi đau thương là sex. Tôi vẫn rất ổn cho đến khi chuyện đó xảy ra, tôi như biến thành một con người khác buồn bã, bi quan, yếu đuối, hung hăng, nói nhiều, cư xử kỳ lạ… Nói chung là rất lộn xộn. Tôi làm người đàn ông chán và mệt mỏi.
Vấn đề ở chỗ, dù biết vậy nhưng tôi vẫn không thể dừng lại, tôi không thể từ chối. Một phần vì bản năng, một phần vì điều gì đó… tôi không rõ, như một thói quen khó sửa. Thậm chí có lúc tôi còn là người chủ động dù biết rõ rằng sau đó tôi luôn bị stress và mối quan hệ này sẽ trở nên tồi tệ.
Tôi khùng đến nỗi có lúc người mới quen chỉ mới cầm tay và hôn lên má thì mọi niềm vui trước đó đều tan biến, đầu tôi chỉ nghĩ đến những viễn cảnh âm u. Để rồi sau đó chính tôi là người chủ động. Tôi uống say, gọi người ấy đến và lôi kéo anh ta lên giường cho bằng được. Suốt cuộc đời tôi chưa từng gặp thần thánh hay một người đàn ông thật sự thanh cao.
Một khi đã được tôi lôi kéo vào chuyện gối chăn thì không một người đàn ông nào từ chối. Tôi không giải thích được hành vi của mình. Phần lớn những người đàn ông đều nghĩ tôi rất tuyệt vời trên giường nhưng có lẽ phần bất thường trong tính cách của tôi làm họ không chịu được. Tôi hay khóc trong những lúc đó và thường dằn vặt sau đó. Tôi muốn có tình yêu, tôi thật sự không muốn sex theo kiểu đó nhưng tôi luôn tìm đến nó. Tôi đã đi qua mọi giới hạn để rồi không biết làm cách nào để giới hạn được nữa. Tôi đang trượt.
Sau mỗi mối quan hệ kết thúc thì tôi lại đi tìm và tìm thấy một mối quan hệ mới không đầy 2 tháng sau đó. Tôi không chịu cô đơn được lâu. Đỉnh điểm là gần đây tôi đã hẹn hò cùng lúc với 3 người. Tôi tay trong tay với cả 3, hôn 2 người trong số đó và đã ân ái với 1 người.
Tôi đã lên giường với gần 20 người đàn ông khác nhau (Ảnh minh họa).
Cũng chính là người tôi đã lôi kéo đến với mình trong cơn say. Một lần ân ái duy nhất và mối quan hệ đó cũng kết thúc. Không hẹn mà cả 3 đều cùng lúc rời bỏ tôi, theo cách này hay cách khác. Tôi lại rơi vào sự cô đơn và hoang mang cực độ. Vì có nhiều người đàn ông qua lại, đến rồi đi trong một khoảng thời gian ngắn, hàng xóm trong khu tôi ở xì xào, có lời đồn rằng tôi làm điếm. Tôi không phải. Tôi đã luôn đi tìm tình yêu.
Tôi ít bạn bè, nhưng có bạn tốt. Những người hiểu được tôi biết rằng tôi là cô gái luôn khao khát yêu thương, đảm đang, tốt tính, có trái tim trong sáng và chân thành, đa cảm, lãng mạn. Tôi từng nghĩ mình thuộc tuýp người chung thủy và trân trọng điều đó.
Nhưng trải qua nhiều sự việc, tôi không còn niềm tin vào sự chung thủy nữa. Tôi cũng chưa từng gặp được ai đáng để cho mình có thể hết lòng hết dạ. Tôi biết hầu hết những ai đọc bài viết này sẽ muốn sỉ vả tôi, khinh rẻ tôi, cười nhạo tôi. Nhưng tôi không đi tìm những điều hiển nhiên, tôi muốn tìm thấy 1 tia sáng, một lối thoát.
Ở tuổi 30, tôi vẫn ở mãi trong cái vòng lẩn quẩn và không biết sẽ nhìn và đi tiếp con đường trong tương lai của cuộc đời mình như thế nào…
Theo Afamily
"Tôi chỉ có một ao ước là chăm sóc tốt cho vợ đến cuối đời"
Tôi rất thương vợ, một người phụ nữ đảm đang, tháo vát như vậy bỗng dưng tương lai sụp đổ, ngẩn ngơ không biết thứ gì. Vì thế tôi chỉ có một ao ước là chăm sóc tốt cho vợ đến cuối đời.
ảnh minh họa
Tôi kết hôn năm 2005, khi đó tôi đang làm giám sát thi công cho một công ty xây dựng lớn. Cưới vợ về, tôi xin chuyển sang ngồi bàn giấy cho gần nhà, gần vợ. Vợ tôi tính tình hiền lành, ít nói và luôn mang vẻ u buồn như chất chứa tâm sự nào đó mà tôi không hiểu được. Cô ấy cũng là người rất biết cách lấy lòng chồng. Mỗi khi tôi đi làm về, vợ đều làm cơm ngon canh ngọt đợi sẵn. Tháng 6 năm 2007, chúng tôi đón con gái đầu ra đời. Cuộc sống đối với tôi càng trở nên tuyệt vời hơn.
Tháng 12 năm 2009, trong lần đi công tác,vợ tôi gặp tai nạn ô tô. Chiếc xe chở cô ấy và 3 đồng nghiệp khác bị một chiếc xe tải tông vào. Vợ tôi may mắn sống sót nhưng tình hình cũng vô cùng nguy hiểm. Được các bác sĩ tận tâm cứu chữa, vợ tôi tỉnh lại sau một tuần hôn mê. Do đầu cô ấy bị va đập mạnh nên ảnh hưởng tới khả năng nhận biết và ngôn ngữ. Vợ tôi không thể nói như bình thường được, cũng không hiểu những thứ phức tạp. Hầu như mọi sinh hoạt của cô ấy đều dựa vào tôi.
Vợ tôi nằm viện 2 tháng thì được chuyển về nhà. Thời gian này tôi gửi con gái cho ông bà nội trông giúp, còn bản thân cùng mẹ vợ thì chăm lo cho vợ. Vợ tôi không quậy phá gì, chỉ là không biết bất cứ điều nào, cái gì cũng phải dạy lại từ đầu và phải nói đi nói lại cô ấy mới hiểu. Mẹ vợ ở cùng chúng tôi 3 tháng, lúc này vợ tôi đã biết tự tắm giặt, tự ăn cơm và tự đi vệ sinh thì bà về quê.
Buổi sáng trước khi đi làm, tôi phải khóa kín cửa phòng bếp và cổng. Vợ tôi đã biết tự mở ti vi xem, nếu nhàm chán còn có thể đi lại loanh quanh ở mảnh sân nhỏ, tưới cây cối... Trưa tôi mua cơm bên ngoài về cho cô ấy ăn, sau đó lại đi làm.
Nhưng có một hôm tôi quên khóa cửa phòng bếp, buổi trưa tôi về nhà thì thấy phòng bếp nồng nặc mùi gas. Qua vài lời lắp bắp và biểu hiện sợ hãi của vợ, tôi biết cô ấy nghịch bếp gas. Suy nghĩ mãi, tôi quyết định xin nghỉ việc để ở nhà với vợ. Nhờ bạn bè, tôi xin được một công việc về thiết kế xây dựng làm ở nhà. Tôi cũng đón con gái về.
Vợ tôi có vẻ rất thích chơi trò chăm sóc em bé. Cô ấy thường ngồi chơi búp bê với con gái hàng tiếng đồng hồ đến nỗi lần nào tôi cũng phải dỗ dành hai mẹ con mới chịu đi ngủ. Tôi rất thương vợ, một người phụ nữ đảm đang, tháo vát như vậy bỗng dưng tương lai sụp đổ, ngẩn ngơ không biết thứ gì.
Cuộc sống của chúng tôi trải qua từng ngày như vậy được gần 5 năm. Mặc dù đã đưa vợ đi chữa trị ở một số nơi nhưng đều không có kết quả khả quan. Con gái tôi đã lớn, cũng hiểu chuyện nên rất chăm ngoan và phụ giúp tôi được một số việc.
Song, gần đây, mẹ tôi liên tục khuyên tôi nên dứt khoát với vợ rồi đi bước nữa. Bố mẹ vợ cũng bảo sẽ đón vợ tôi về chăm sóc, trả tự do cho tôi. Mẹ tôi nói tôi lo lắng cho cô ấy như vậy là đã đủ tình nghĩa rồi, bây giờ tôi phải lo cho bản thân. Bà muốn tôi kết hôn với người khác, sinh thêm con. Bà không đồng ý để tôi và vợ bên nhau nữa vì như vậy là vùi lấp tương lai của tôi. Bà bảo tôi cứ trả cô ấy về với bố mẹ đẻ của cô ấy, thỉnh thoảng tôi về bên đó thăm hỏi cũng được.
Lời mẹ nói tôi rất hiểu. Nhưng bảo tôi bỏ vợ, tôi không nỡ. Dù cô ấy hiện giờ ngây ngô, trí tuệ kém hơn cả cô con gái mới học lớp 2 của tôi, nhưng tôi cũng không thể nhẫn tâm mà chia tay. Tôi không biết nên quyết định như thế nào bây giờ?
Hầu như mọi người quanh tôi đều khuyên tôi từ bỏ cô ấy và đi bước nữa, kể cả bố mẹ cô ấy. Nhưng bản thân tôi lại có chút gì đó cố chấp, cứ muốn giữ vợ lại bên mình. Tôi chỉ có một ao ước là chăm sóc tốt cho vợ đến cuối đời. Tôi cũng đã quen với cảnh vừa làm vừa trông vợ. Theo mọi người - những người không quen biết, tôi nên nghe theo lời mẹ hay vẫn cứ sống như hiện tại?
Theo blogtamsu
Tuyệt chiêu quyến rũ đàn ông dù bạn không xinh đẹp "Trời không lấy của ai tất cả" nhưng đa phần là bởi chính họ ý thức được sức hấp dẫn của thông minh lớn tới cỡ nào nên cố gắng trau dồi để "bù" lại Sắc đẹp không phải là điều duy nhất khiến các chàng mê mẩn. Những điều dưới đây sẽ khiến bạn trở nên hấp dẫn hơn trong mắt phái...