Tôi đã khóc ròng rã trong đám tang con trai chồng cũ
Cuộc đời người phụ nữ thật khổ, thứ hạnh phúc chắp vá cũng thật mong manh. Ngày đám tang con trai chồng cũ tôi đã khóc rất nhiều, trái tim tôi như bị bóp nghẹt vì nghĩ về tất cả.
Tôi sinh năm 1972 quê ở Thái Bình. Phải nói rằng ngày con gái tôi cũng xinh đẹp như ai. Dù không được bố mẹ ở bên chăm sóc chu đáo, nhưng thời gian sống cùng bà ngoại, tôi cũng đã rất đầy đủ sung túc. Tôi thầm cảm ơn bà đã bù đắp cho tuổi thơ tôi được ấm áp, vẹn toàn.
Tôi dần trưởng thành và lớn lên, nhưng bà ngoại ngày càng già đi trông thấy. Bà không còn đủ sức đi lại nữa, đến một ngày mùa thu tháng 8 bà qua đời. Trước khi trút hơi thở của cuối cùng lời bà nói là sự lo lắng cho tôi, bà dặn tôi hãy lấy số tiền bà dành dụm để kiếm một cái nghề và một tấm chồng dựa dẫm.
Tôi nghe mà nước mắt lưng trào. Tôi muốn được xin lỗi bà vì những lần tôi chưa ngoan, vì kết quả học hành dang dở. Tôi chưa được làm được gì cho bà, người thân duy nhất ở bên tôi baonăm qua.
Khi tôi tốt nghiệp, tôi vâng lời bà tìm vội tấm chồng. Và tôi gặp Dương, anh hơn tôi 5 tuổi. Chưa đầy 5 tháng tìm hiểu chúng tôi đã làm đám cưới. Nói thật tới giờ tôi vẫn mường tượng ra đám cưới của tôi đơn giản đến chừng nào. Chỉ vọn vẹn 2 mâm trong ngôi nhà tôi và bà từng sinh sống. Bên gia đình tôi có 2 bác và 1 dì, còn bên gia đình anh đông hơn một chút có bố mẹ, anh trai anh và 5 đứa cháu.
Ngày anh dẫn nhân tình và đứa con về nhà, bố mẹ anh mừng ra mặt, họ chửi tôi là “loại đàn bà không biết đẻ” (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Những tưởng sẽ hạnh phúc, nhưng khi về sống cùng nhau chưa được một năm chúng tôi đã có nhiều trận cãi vã nổ lửa. Cũng vì bất đồng quan điểm, cách sống. Anh túng thiếu nợ nần nhiều, đến nỗi anh đem cả sổ đỏ nhà bà ngoại để lại cho tôi đi thế chấp. Khi không có tiền trả nổi, anh kéo tôi về nhà bố mẹ anh sống.
Nói thật từ nhỏ, tôi sống với bà, không có bố mẹ nên nên nhiều điều còn chưa hiểu hết về cuộc sống đông người phức tạp. Số lần tôi cãi nhau với bố mẹ chồng ngày càng tăng, còn anh chán nản ra ngoài cặp với một cô giáo vụ của trường cấp 1 gần đó.
Về nhà chồng 3 năm nhưng tôi không sinh được cho anh ta một đứa con. Ngày anh dẫn nhân tình về cùng một thằng con trai trên tay, bố mẹ anh mừng ra mặt. Họ tìm cớ hắt hủi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi đã cầu xin gia đình anh, cầu xin anh đừng như thế, nhưng anh đã gạt đi tất cả nói rằng tôi là “loại đàn bà không biết đẻ”.
Nói rồi mẹ anh đuổi tôi ra khỏi nhà ngay tối hôm đó, anh không những không can ngăn mà còn cười cợt trên nỗi đau của tôi. Dân làng thấy cảnh tôi bị gia đình chồng đánh đập, kéo nhau ra xem và cười nhạo tôi.
Tôi đau đớn tìm về căn nhà từng ở với ngoại và được gia đình nhà chủ cho phép ở lại và được gia đình bác cho phép ở lại với điều kiện trông nhà giúp họ. Tôi quỳ xuống cảm ơn họ đã cho tôi một chỗ nương thân. Sau hôm đó, tôi đã học nghề tráng bánh cuốn và quyết tâm làm lại từ đầu.
Thời gian trôi nhanh, tôi dần trở nên già cỗi, tôi cũng không mặn mà yêu đương. Cũng có vài người tán tỉnh ngỏ lời muốn xây dựng hạnh phúc, nhưng thực sự giờ tôi chỉ muốn sống một mình cho thanh thản. Nghề tráng bánh cũng mang lại cho tôi thu nhập ổn định, góp được 200 triệu tôi chuộc lại căn nhà năm xưa ngọai để lại bị chồng cũ gán nợ.
Về phần Dương, sau khi ly hôn có đôi lần tôi gặp lại, chúng tôi có nói chuyện cùng nhau. Nhưng câu chuyện cũng tẻ nhạt, chán chường.
Một ngày tháng 2 năm 2009 lúc đó tôi 37 tuổi, nhận được tin anh ta qua đời vì trèo cột điện rơi ngã. Tôi có tới dự đám tang và tự hứa với lòng mình sẽ tha thứ cho con người bội bạc ấy. Tôi không muốn nhớ tới, nhưng những ký ức về anh ta cứ thế hiện hữu làm khóe mắt tôi cay xè.
Anh ta qua đời để lại đứa con trai 18 tuổi cùng người vợ vừa thất nghiệp. Cũng duyên trời run rủi mà chị ta cùng đường lại tìm đến tôi để xin học nghề làm bánh cuốn. Không phải tự hào, nhưng đây là nghề đang có thu nhập tốt ở làng tôi. Ban đầu tôi còn e ngại, nhưng khi thấy hoàn cảnh chị ta đáng thương tôi đã đồng ý.
Tôi thầm mỉm cười khi nghĩ sóng gió đã qua đi, chị ta sẽ có được hạnh phúc còn lại bên đứa con trai. Nhưng ông trời đã không buông tha cho người phụ nữ từng cướp chồng tôi. Bởi cách đây một tháng chị ta nhận được hung tin, con trai bị tai nạn qua và đã qua đời. Chị ta đã ngất đi sau khi nghe cuộc điện thoại đó. Bản thân cũng thấy nghẹn ứ trong cổ họng.
Cuộc đời người phụ nữ thật khổ. Thứ hạnh phúc chắp vá cũng thật mong manh. Ngày đám tang con trai chồng cũ tôi đã khóc rất nhiều, trái tim tôi như bị bóp nghẹt vì nghĩ về tất cả…Ôi cuộc đời, sao mà cay đắng đến như vậy?
Theo VNE
Em vừa yêu tôi, vừa yêu cô ấy
Em viện cớ đi chơi với bạn và người em gặp lại là cô gái kia. Tôi ngàn lần muốn giải thoát cho mình khỏi sự lừa dối của em.
Tôi là một cô gái, yêu em cũng là một cô gái. Em cũng yêu một cô gái, chỉ khác là cô gái đó không phải tôi. Còn nhớ đêm giao thừa năm đầu tiên quen nhau, em đã cùng người yêu cũ, người em bảo đã chia tay, cả hai bên nhau ngắm pháo hoa và uống say đến tận sáng. Còn tôi ngu ngốc đợi em về nhà và nhắn cho một tin mừng năm mới.
Ảnh minh họa: HH
Vài hôm sau đêm giao thừa ấy, em hớn ha hớn hở xum xoe áo váy đi xem phim với cô gái kia và dặn tôi ở nhà phụ em làm nốt những bài tập trước tết cô giao. Sau Tết đó em và cô gái đó đã cải thiện tốt mối quan hệ, còn tôi vẫn là một người bên cạnh em với danh nghĩa người yêu, nhưng em vốn không hề yêu thương tôi như vẫn nói. Tôi ngu ngốc, chắc do quá tin tưởng một cách mù quáng vào lời em nói. Tôi nghĩ một khi đặt tình cảm vào ai đó nên cho họ niềm tin của mình, một cách để thể hiện sự tôn trọng mình, cũng là tôn trọng họ.
Tôi quá dại khờ. Em đã bảo sẽ cố bù đắp vì nhận ra tình yêu của tôi chân thật. Tình yêu của người dị tính vốn đã khó khăn, huống gì với một người đồng tính như tôi. Mở được lòng mình ra yêu một ai đó không đơn giản, nhưng cuối cùng đổi lại là sự lừa dối và phản bội từ em. Giá như ngay từ đầu em cứ nói mối quan hệ với người yêu cũ vốn không chia tay thì tôi đã em xem như đứa em gái, sẽ quan tâm em theo đúng nghĩa một người chị. Giá như sau khi biết em lừa dối, tôi buông tay và em đừng dùng nước mắt níu kéo lại mọi thứ thì tôi không đau khổ nhiều như giờ.
Mỗi đợt đông qua xuân đến, tôi không còn vui vẻ như lúc em chưa bên tôi. Sinh nhật âm lịch của tôi lại ngay vào dịp tết, em cũng chưa một lần ở bên cạnh tôi vào lúc ấy. Tết đó, miệng em bảo chỉ có mình tôi nhưng em lại nói với cô gái kia sẽ luôn dõi theo cô ấy. Em viện cớ đi chơi với bạn và người em gặp lại là cô gái kia. Tôi ngàn lần muốn giải thoát cho mình khỏi sự lừa dối của em nhưng sao vẫn yếu hèn đến vậy. Sao mỗi độ Tết đến lòng tôi lại rộn lên những đau thương. Em hãy cho tôi bình yên, được không? Hãy để tôi ra đi.
Theo VNE
Vợ ngoại tình khi tôi cố gắng sửa sai Giờ vợ tôi công khai cặp bồ, sống buông thả như tôi trước kia. Tôi đề nghị em dừng lại, em nói không, thích thì cứ ly dị. Tôi tự thấy mình là một gã đàn ông tồi tệ, không tốt và không có trách nhiệm với vợ con, nhưng đó là chuyện của một năm về trước, còn bây giờ tôi đã...