Tôi đã khóc lóc va.n xi.n sếp ngay trong buổi đi làm đầu tiên
Tôi sợ hãi đến mức bật khóc. Tôi không cần gì cả, lúc đó tôi chỉ muốn xuống xe ngay tức khắc. Tôi va.n xi.n ông ta và chấp nhận nghỉ việc, thậm chí đòi hét lên ông ta mới dừng lại.
Kể ra chuyện này đúng là chẳng hay ho gì nhưng giấu mãi trong lòng thì tôi ức chế, khó chịu quá. Đặc biệt là sau khi đọc xong bài “Kể từ giây phút tôi bước chân vào khách sạn đó, cuộc sống với tôi là địa ngục trần gian” của bạn Ng.K. Công sở đôi khi lại là chốn nguy hiểm hơn cả xã hội.
Tôi sinh ra trong một gia đình học thức và gia giáo. Bố mẹ tôi đều là giáo viên nên họ cũng muốn tôi nối nghiệp nhà giáo để được an nhàn tấm thân sau này. Nhưng bản tính thích khám phá khiến tôi không đồng ý. Tôi cãi lời bố mẹ và thi vào ngành kinh tế – ngành học tôi yêu thích từ lâu.
Sau khi thi đỗ tôi mới nói với bố mẹ về việc tôi tự giấu hồ sơ và làm hồ sơ khác để thi tuyển. Bố mẹ tôi rất sốc. Mẹ tôi còn khóc và bỏ ăn mấy ngày vì sự bướng bỉnh của tôi. Cuối cùng biết không thể thay đổi được nguyện vọng của tôi nên họ miễn cưỡng đồng ý cho tôi đi học với yêu cầu tôi phải tự lo cho cuộc sống học hành của mình.
Việc đó khiến tôi chao đảo và bắt đầu sợ hãi khi nghĩ đến cảnh tượng đi làm dù ở bất cứ công ty nào. (Ảnh minh họa)
Vừa học vừa làm đủ nghề khiến tôi mạnh dạn và tự tin hơn những người bạn cùng tuổ.i. Với vốn kinh nghiệm bươn chải, tôi làm luận văn tốt nghiệp đạt loại giỏi và được một công ty kinh tế mời vào làm việc. Khi nhận giấy mời làm việc, tôi đã vui sướng gọi ngay cho mẹ và bà chỉ nói đúng một câu: “Đừng mừng sớm con ơi, công sở cạm bẫy nhiều lắm, mẹ chỉ sợ con không trụ nổi”. Tôi đã cho là mẹ lo quá nhiều, có việc làm ngay khi tốt nghiệp là mơ ước của bao nhiêu người.
Ngày đầu tiên đi làm, tôi cố gắng ăn mặc và trang điểm thật đẹp. Tôi chọn một cái váy đỏ ngắn để tôn lên màu da trắng của mình. Khi tôi tự tin bước vào công ty, ai cũng phải ngước nhìn theo. Vốn dĩ tôi không chỉ giỏi mà tôi còn sớm nhận thức được vẻ đẹp của mình nên mới mạnh dạn theo đuổi ngành marketing này.
Video đang HOT
Ngày làm việc diễn ra suôn sẻ. Đồng nghiệp hiền lành, nhiệt tình giúp đỡ tôi. Đến cuối buổi làm thì cô thư ký ra gọi tôi vào phòng giám đốc có chuyện. Tôi cứ nghĩ đơn thuần đây là cuộc gặp với sếp để chào hỏi nên đi ngay. Lúc vào phòng sếp chỉ hỏi tôi vài câu hỏi trao đổi thông thường. Rồi ông mời tôi đi ăn để trao đổi công việc về dự án tuần tới.
Có thể nói suốt cả buổi ăn, sếp vẫn rất giữ kẽ. Ông nói chuyện chừng mực và mời tôi uống vài cốc rượu ngoại. Nhưng khi ra xe ô tô để về nhà thì có việc xảy ra. Việc đó khiến tôi chao đảo và bắt đầu sợ hãi khi nghĩ đến cảnh tượng đi làm dù ở bất cứ công ty nào.
Trên đường đi, tôi liên tục thắc mắc vì sao sếp không đi thẳng đường thành phố mà cứ chạy vòng vòng bên ngoại thành. Ông chỉ nói muốn có thềm thời gian nói chuyện với tôi. Đến lúc đoạn đường vắng thì ông dừng xe nói cần đi vệ sinh. Lúc này tim tôi đã bắt đầu đậ.p loạn nhịp và tôi cũng bắt đầu nhớ về lời nói của mẹ.
Tầm 5 phút sau thì ông ta vào. Vừa lên xe, ông ta đã đặt tay lên đùi tôi. Tôi ngạc nhiên vô cùng. Tôi giả vờ cười rồi ngồi xê dịch sang bên cạnh, nhưng ông ta cũng lấn theo, tay choàng qua vai tôi và nói khe khẽ bên tai tôi rằng: “Ngoan anh thương, anh thương thì có quà. Em là sinh viên mới ra trường mà, có muốn ở lại công ty không?”.
Tôi sợ hãi đến mức bật khóc. Tôi không cần gì cả, lúc đó tôi chỉ muốn xuống xe ngay tức khắc. Tôi va.n xi.n ông ta và chấp nhận nghỉ việc, thậm chí đòi hét lên ông ta mới dừng lại. Ông ta lắc đầu bảo tôi thiếu suy nghĩ, thiển cận sau đó bỏ mặc tôi ở ngoại thành. Tôi bắt taxi về đến phòng trọ mà tim vẫn đậ.p, chân vẫn run và nước mắt vẫn chảy. Tôi không ngờ mọi chuyện lại như thế. Cũng may tôi không sao. Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn sợ.
Theo Afamily
Rời khỏi nhà chồng, cô giúp việc đuổi theo dí vào tay tôi một túi giấy đầy tiề.n
Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình trên người không một mảnh vải che thân, bên cạnh tôi là một người đàn ông vô cùng xa lạ và cũng trong tình trạng giống như tôi. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cả nhà chồng tôi xông vào...
Tôi sinh ra tại một vùng quê nghèo. Tốt nghiệp hết cấp 3, vì không đủ tiề.n đi học đại học nên tôi xin vào làm công nhân may trong một khu công nghiệp gần nhà. Nếu không có gì thay đổi, cuộc đời tôi sẽ mãi mãi ở đây, sẽ lấy một anh trai quê nào đó và gắn bó suốt cuộc đời.
Thế nhưng, cơ hội đổi đời của tôi lại đến hết sức bất ngờ. Trong một lần đi thăm phân xưởng, tôi được giám đốc công ty để mắt tới. Vốn dĩ giám đốc luôn ở tại văn phòng làm việc trên Hà Nội, chỉ có dịp đặc biệt nào đó mới xuống nhà máy để xem xét tình hình và động viên tinh thần công nhân viên.
Sau chuyến đi đó của giám đốc, tôi được cất nhắc lên vị trí tổ trưởng, rồi quản đốc và sau đó thì được điều lên Hà Nội làm phó phòng hành chính của công ty. Tôi thấy lạ lắm, vì vốn dĩ mình chẳng bằng cấp gì, không hiểu tại sao lại được công ty trọng dụng đến vậy. Mặc dù có nhiều phân vân nhưng tôi vẫn "khăn gói quả mướp" lên đường vì đây là cơ hội hiếm hoi để tôi được sống cuộc sống mơ ước tại Hà Nội.
Làm việc tại văn phòng chính, tôi thường xuyên có cơ hội gặp gỡ giám đốc hơn. Nhìn kỹ, anh tuy đã hơi lớn tuổ.i một chút (ngoài 40 tuổ.i) nhưng vẫn còn khá trẻ trung, đặc biệt là kiểu nói chuyện rất có duyên và thu hút. Không biết có phải là tôi tự suy diễn hay không nhưng tôi luôn cảm thấy giám đốc cũng có tình cảm gì đó đặc biệt với mình.
Không biết do vô tình hay hữu ý nhưng anh luôn có những đụng chạm nho nhỏ vào tôi. (Ảnh minh họa)
Nhiều lần anh còn gọi riêng tôi vào phòng để trao đổi công việc. Những lần ấy, không biết do vô tình hay hữu ý nhưng anh luôn có những đụng chạm nho nhỏ vào tôi. Lúc thì là chạm nhẹ vào tay, có khi lại là cái gõ vào trán mỗi khi tôi làm việc sai, và có lúc anh lại xuất hiện từ phía sau và chỉ cho tôi những việc cần làm trên màn hình máy tính. Trái tim tôi cũng có đôi chút rung động.
Sau một thời gian, giám đốc chủ động mời tôi đi uống nước và thổ lộ rằng anh có tình cảm và muốn kết hôn với tôi. Tôi khá sốc vì không nghĩ rằng anh lại có tình cảm với một cô gái quê mùa như tôi. Nhưng có lẽ sức hút từ anh quá lớn nên tôi đã đồng ý làm người yêu và cưới anh sau 6 tháng tìm hiểu.
Vì anh nói bố mẹ anh đang ở nước ngoài nên lễ cưới của chúng tôi tương đối nhỏ gọn, chỉ vài người bà con và bạn bè thân thiết. Cưới nhau được hơn 3 tháng thì tôi có tin vui. Khi tôi gợi ý anh ta về việc đăng ký kết hôn thì anh bảo đợi khi nào tôi sinh con thì sẽ làm đăng ký và nhập khẩu cho hai mẹ con luôn một thể. Khi tôi mang thai thì mẹ chồng ở nước ngoài cũng về để chăm sóc, bà luôn tận tụy chăm sóc và chẳng cho tôi làm một việc gì.
Ngày tôi sinh con, gia đình chồng tôi mừng lắm vì đó là một b.é tra.i. Nhưng lạ một điều, ngay từ khi con tôi mới sinh ra thì mẹ chồng đã không cho con tôi bú mẹ và cũng ít khi cho tôi bế con. Bà bảo "Ở bên Tây người ta cho con uống sữa bột cho chóng lớn". Tôi nghĩ bà từ nước ngoài về tân tiến, hiểu biết hơn mình nên tin lời bà, không dám cho con bú mẹ. Ngày đầy tháng con, cả nhà mở tiệc ăn mừng rất lớn. Khi vừa kết thúc bữa tiệc thì tôi thấy chóng mặt và lên giường đi ngủ.
Tôi đa.u đớ.n quá, tôi không hiểu sao mọi chuyện lại như thế này. (Ảnh minh họa)
Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình trên người không một mảnh vải che thân, bên cạnh tôi là một người đàn ông vô cùng xa lạ và cũng trong tình trạng giống như tôi. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cả nhà chồng tôi xông vào, x.ỉ v.ả và bảo tôi lăn.g loà.n, dám dụ dỗ cả bạn của chồng. Chồng tôi thì bênh tôi, anh bảo tôi chót dại, xin bố mẹ đừng làm lớn chuyện, để anh tự giải quyết.
Sau đó anh đưa tôi một tờ giấy lĩnh tiề.n đã được viết sẵn lúc nào tôi không biết. Anh bảo tôi ký vào, sau đó cầm 200 triệu mà đi. Vì thương tôi nên anh sẽ không công khai chuyện tôi phản bội anh. Và vì chúng tôi chưa đăng ký kết hôn nên sẽ không phải làm thủ tục l.y hô.n. Anh sẽ giữ quyền nuôi con vì tài chính của anh mạnh hơn, và anh cũng không muốn sau này con lớn biết nguyên nhân việc bố mẹ chia tay.
Tôi khóc lóc va.n xi.n, giải thích đủ điều nhưng cả nhà chồng làm ngơ. Cuối cùng tôi phải xách va ly rời khỏi nhà chồng. Đi được dăm bước thì thấy cô giúp việc đuổi theo và dí vào tay tôi một cái túi giấy lớn. Cô ấy bảo đây là 200 triệu mà chồng tôi cho.
Tôi đa.u đớ.n quá, tôi không hiểu sao mọi chuyện lại như thế này. Bỗng chốc tôi mất tất cả, cả con, cả chồng. Ai có thể giải thích cho tôi hiểu tại sao đời tôi lại sóng gió thế này? Giờ tôi nên làm thế nào để được gặp con, được sống với con đây?
Theo Afamily
Bí mật tày đình của cô vợ hiền ngoan trong chuyến công tác đầu tiên Vợ tôi không cần nhiều tiề.n thật, lúc nào vợ cũng cứ giản dị, không ăn diện, không sành điệu và chẳng cần quan trọng những người khác nói gì. Tôi và vợ lấy nhau 2 năm, chưa từng thấy vợ nói chuyện đi công tác, cũng chưa từng có chuyến công tác nào trước đó. Công việc của vợ cứ nhàng nhàng,...