Tôi đã học được cách quyến rũ lại…. chồng mình
“Từ ngày phát hiện ra chồng luôn đứng dưới tàng cây nhỏ, ngước nhìn lên cửa sổ nhà tôi vào 8 giờ tối mỗi ngày. Tôi lại thấy trái tim mình rung rinh, khẽ đ.ập lên những hồi run rẩy…”
- Chiều mai anh dọn đi nhé.
Tôi vẫn nằm quay lưng lại phía chồng. Trong lòng rõ ràng là cảm giác chua xót nhưng lại không sao rơi nổi một giọt nước mắt nào.
Chúng tôi đã từng rất yêu nhau, sống những ngày tháng đầu của cuộc hôn nhân tràn đầy mật ngọt. Lúc đó chồng tôi còn phải đi làm xa nhà tới cả 5 chục cây số. Thế mà sáng nào anh cũng dậy từ 4 giờ 30 phút để kịp đến công trường.
Tối đến dù xong việc lúc 1, 2 giờ đêm anh cũng nhất định trở về ôm tôi ngủ. Biết lịch làm việc, sinh hoạt của chồng tôi vất vả như thế ai cũng bảo:
- Sao mày không ở trọ lại chỗ nào gần công trường, một tuần về nhà một lần thôi có đỡ vất vả hơn không?
Chồng tôi chỉ gãi đầu gãi tai, hì hì cười:
- Con vợ em, vắng em là nó ốm, không ngủ được.
Ảnh minh họa
Đấy là anh nói thật. Tôi mang bầu ở tháng thứ 8 mà lúc nào mắt cũng mở thao láo như bóng đèn. Ban ngày thì không sao nhưng cứ đến chập tối là thể nào tôi cũng ngồi ôm bụng trong trong nhìn ra cửa. Hễ cứ nghe thấy tiềng xe máy quen quen từ ngoài đầu ngõ là tôi đã chạy ra nhìn. Lắm hôm hai mẹ con chờ quắt chờ quéo đến 12 giờ đêm, vừa thấy anh về tôi chạy ào ra ôm anh sụt sịt.
Tôi cứ tưởng anh là liều t.huốc a.n t.hần tốt nhất, phải có anh nằm ở cạnh tôi mới có thể ngủ một cách yên lành.
Thế rồi sau khi tôi sinh con nhỏ mọi thứ cứ lộn tùng phèo. Con bé con ngủ suốt ngày thức suốt đêm. Đã đi làm cả ngày, tối về lại phải thức ôm con nên chồng tôi không sao trụ nổi. Thấy anh mệt tôi bảo:
- Thôi anh lên tầng 3 ngủ tạm, để bà thức trông con với em.
Tưởng là một sáng kiến hay hóa ra không, từ ngày ngủ riêng tình cảm vợ chồng chúng tôi cứ từ từ đi xuống. Lắm hôm, ôm con suốt đêm mệt rũ rượi, lên phòng trên thấy chồng nằm ngủ khì khì, tôi ức quá giơ chân đạp cho anh một phát:
- Ngủ ngủ, suốt ngày ngủ. Chẳng biết thương vợ thương con một tí nào cả.
Anh đang mơ mơ màng màng mặc kệ tôi, kéo chăn trùm lên đầu, định ngủ tiếp.
Tôi chồm tới giật phắt cái chăn anh đang đắp vứt xuống đất:
- Anh dậy đi, dậy bế con cho em ngủ chút. Mệt rã cả người.
Mỗi một ngày tôi đều có cớ để quát chồng:
- Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi? Sao anh vẫn chưa có lương thế?
- Mấy giờ rồi mà anh còn chưa về?
- Thôi anh muốn đi đâu thì đi.
Video đang HOT
Tôi chốt cửa, rắp tâm để mặc chồng bên ngoài như một cách trừng trị.
Ban đầu tôi còn cảm thấy áy náy nghĩ ngợi, nhưng lâu dần lương tâm cũng bị mai một cộng với chăm con đã quá mệt tôi đặt lưng xuống là ôm con ngáy gỗ khò khò.
Đã hơn một năm vợ chồng chúng tôi không hề gần gũi nhau. Có lẽ là từ sau cái bận chồng tôi mon men s.ờ m.ông vợ, bị tôi gạt phắt tay ra mắt long lên sòng sọc:
- Đã bảo là em mệt rồi lại còn.
Anh sụ mặt xuống, kể từ đó tuyệt không hề “gợi ý” thêm.
Nhiều đêm, nhìn chồng nằm co ro cô độc tôi cũng thấy thương nhưng con gái trong lòng ọ ọe khóc. Hơn nữa nghĩ đến t.ình d.ục, trong lòng tôi cũng thấy lạnh nhạt. Cứ nghĩ đến chuyện anh sẽ ôm, sẽ hôn, sẽ l.àm c.huyện đ.ó, bất giác tôi rùng mình. Tôi xa xôi nghĩ:
- Vợ chồng thì đâu có thể trốn được suốt đời. Lỡ một ngày anh muốn tôi, có phải tôi sẽ cảm thấy mình bị c.ưỡng h.iếp không nhỉ?
Thế nhưng chồng tôi chưa bao giờ làm khó vợ. Cuối cùng anh chỉ nói:
- Anh sẽ dọn ra ngoài. Ngôi nhà này anh để lại cho em và con. Trước mắt anh cứ đi ở trọ.
Nhìn ngăn tủ trống hoác không còn sót lại bất cứ vật dụng nào của anh nữa, tôi bất giác ngây người. Mới hôm qua đây thôi tôi còn cau có mắng anh:
Ảnh minh họa
- Lôi tha lôi thôi, có cái ngăn tủ đựng quần áo cũng không giữ cho nó gọn.
Đồng hồ đã điểm 22 giờ 30 phút, tôi lặng lẽ đứng dậy chốt cửa, tự nhủ:
- Từ đêm nay trở đi, anh ấy sẽ không về.
Lúc còn sống cạnh nhau tôi vẫn luôn hờn dỗi nghĩ rằng:
- Anh chẳng làm gì cho mẹ con mình cả.
Nhưng anh đi rồi tôi chợt thấy chông chênh, sự hiện diện của anh thì ra luôn có trong từng chi tiết nhỏ. Ví như giờ đây không còn ai mắc màn cho mẹ con tôi nữa, không còn ai thức dậy, bật điện pha nước nóng khi con ị đùn, không còn ai nói với tôi:
- Đưa con đây cho anh, em nghỉ đi một chút.
Sớm hôm sau tôi lếch thếch đến cơ quan với đôi mắt sưng húp.
Sớm hôm sau, hôm sau nữa lại thâm quầng.
…
Một ngày, chị Mai đ.ập vai tôi hỏi han:
- Thế nào, dạo này lại yêu rồi hả?
Tôi ngạc nhiên:
- Sao chị lại bảo em thế?
- Gớm, không phải giấu, dạo này tươi tắn, “ngon gái” thế cơ mà.
Tôi ngước mắt lên nhìn người phụ nữ trong gương, đã không còn đôi mắt tím như gấu trúc. Thay vào đó là làn sóng lăn tăn nơi đáy mắt, láp lánh nhu tình. Tôi khẽ vuốt những sợi tóc xoăn rũ xuống bồng bềnh, thiếu chút nữa thốt lên:
- Uí da, sao nay mình xinh thế.
Chị Mai nháy mắt tinh nghịch:
- C.hết nhá, lại yêu rồi nhá. Nhưng như thế mày với thằng Hoàng không quay lại với nhau nữa à?
Tôi giật mình:
- Tôi lại yêu ư?. Chà, cũng đúng đấy nhỉ!
Từ ngày phát hiện ra chồng luôn đứng dưới tàng cây nhỏ, ngước nhìn lên cửa sổ nhà tôi vào 8 giờ tối mỗi ngày. Tôi lại thấy trái tim mình rung rinh, khẽ đ.ập lên những hồi run rẩy.
Thú thực đã mấy lần tôi định mở cửa ra chạy ập lại nói một câu gì đó với anh. Thế nhưng vẫn là không…
Tôi bắt đầu mua cho mình những bộ đồ mỏng manh. Tôi uốn tóc thành những gợn sóng bồng bềnh k.hiêu g.ợi. Tôi mở toang cửa sổ phòng để tiếng cười đùa của hai mẹ con rót xuống màn đêm rộn rã… Đôi khi tôi bật cười tự nhủ:
- Mình đang làm gì thế nhỉ? Phải chăng là đang cố gắng quyến rũ lại chồng.
Đêm nay, sau một ngày mệt mỏi tôi ôm con ngủ từ lúc chập tối. 2 giờ sáng tỉnh dậy, cầm máy điện thoại tôi thấy 54 cuộc gọi nhỡ và một list tin nhắn của chồng:
- Tôi sẽ đợi ở đây đến sáng xem em đang giấu thằng nào đang ở trong ấy.
Tôi bật cười. Ngoài trời đang đổ mưa, chắc anh đã về rồi nhỉ. Nhưng nghĩ thế nào tôi lại ghé mắt nhìn qua khe cửa sổ. Rồi giật mình khi anh vẫn đứng ở đó, trong cơn mưa, sừng sững im lìm.
Tôi vội vã chạy một mạch xuống nhà mở toang cửa ra. Anh đứng ngay trước mặt đầu tóc, quần áo toàn là nước. Anh lao vào điên cuồng tìm kiếm mọi ngóc ngách rồi quay lại nhìn tôi thẫn thờ.
Lần này tôi chủ động tiến về phía anh, áp bàn tay tôi lên khuôn mặt lạnh ngắt. Tôi kiễng chân, đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ nhàng rồi từ từ tha thiết. Anh run rẩy rồi như bừng tỉnh sau cơn xúc động kéo dài. Anh cúi xuống nhấc tôi lên ôm chặt vào lòng. Một lần nữa chúng tôi lại quên hết hòa quyện vào nhau tựa như chưa bao giờ có những ngày li biệt.
Theo WTT
3 năm chăm vợ tàn tật, 1 hôm uống say chồng lao vào cuồng nhiệt, ai ngờ đời rẽ ngoặt từ đó
Yêu nhau hơn 2 năm thì Trang và Tùng quyết định "về chung một nhà". Những tưởng cuộc sống sau khi cưới của đôi vợ chồng son sẽ tràn ngập màu hồng nhưng nào ngờ bi kịch lại ập đến!
Tuần trăng mật ấy, vợ chồng Tùng cùng nhau đi du lịch Phú Quốc nhưng đen đủi sao trên đường ra sân bay, xe ô tô chở hai người gặp tai nạn. Tùng may mắn chỉ bị thương nhẹ nhưng vợ anh, đôi chân của cô đã bị liệt...
Nhìn Trang khóc ngất đi trong bệnh viện mà Tùng chỉ biết ôm chặt lấy cô. Lau những giọt nước mắt trên má vợ, anh nghẹn ngào:
- Không sao, từ giờ anh sẽ làm đôi chân của em nhé. Có anh ở đây rồi, có anh ở đây rồi...
Nhờ có chồng bên cạnh động viên mà Trang mới không nghĩ quẩn. Kể từ đó, cô kiên cường dùng thuốc và tập vật lý trị liệu theo đúng chỉ dẫn của bác sĩ.
Lo vợ không đi được, ở nhà một mình có việc cần lại không biết nhờ cậy ai, Tùng nghỉ hẳn việc ở công ty, chuyển sang kinh doanh online để có thêm thời gian chăm sóc cô. Mặc dù cuộc sống vất vả hơn thật, nhiều lúc phải nai lưng ra trả nợ nhưng anh không vì thế mà buồn phiền.
Ngày cưới, khi được bố mẹ vợ trao tay Trang cho mình, Tùng đã hứa với họ cả đời sẽ chăm sóc cô chu đáo, bất kể khỏe mạnh hay ốm đau. Giờ là lúc vợ cần anh nhất, anh không thể bỏ mặc cô được.
Mặc dù nhà ngoại nhiều lần gọi điện bảo Tùng đưa Trang về cho họ chăm sóc nhưng anh nhất quyết không nghe, anh chỉ cười bảo bố mẹ vợ:
- Bố mẹ đừng lo, cả đời này con sẽ có trách nhiệm với cô ấy.
Cứ vậy, thấm thoắt 3 năm từ sau vụ tai nạn, Trang vẫn chỉ có thể nằm một chỗ, đôi chân cô chưa có cảm giác gì dù tập luyện hàng ngày đều đặn. Tùng buồn lắm, mặc dù yêu vợ rất nhiều nhưng nhìn tình cảnh cô như vậy khiến anh không khỏi chán nản, mệt mỏi.
Bản thân Trang cũng vậy, không ít lần cô nén nước mắt, khuyên chồng nên ly dị mình mà tìm hạnh phúc mới nhưng anh không đồng ý. Cô biết anh chung thủy nhưng cứ thế này thì khổ cho anh...
Hôm ấy, Tùng buồn quá mới đi uống rượu một mình. Không biết anh đã uống bao nhiêu chén nhưng khi đứng lên thì trời đã tối mịt, bản thân cũng chuếnh choáng say đến mức không thể lái xe mà phải bắt taxi về.
Nhìn thấy vợ nằm trên giường, chẳng hiểu sao nước mắt Tùng cứ thể chảy dài. Thế rồi anh lao vào ôm chầm cô, hôn lấy hôn để. Trong men say, Tùng điên cuồng chiếm đoạt vợ để bù đắp cho quãng thời gian 3 năm qua. Đêm ấy, anh chiếm lấy cô những 2 lần.
Trang thấy chồng như vậy thì cũng không nói gì. Cô giơ tay ôm lấy anh, nước mắt cũng lăn dài. Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhớ đến hành động hôm qua của mình mà Tùng lại tự vả vào mặt mấy cái. Anh luôn mồm xin lỗi vợ:
- Xin lỗi em, anh... anh là thằng chồng khốn nạn.
- Không, anh không có lỗi gì cả. Anh biết không, hôm qua lúc anh làm chuyện đấy với em. Em thấy chân mình hình như bắt đầu có cảm giác rồi...
- Thật ư? Em nói thật ư?
- Vâng, e có cảm giác thật, hơi tê tê anh ạ. Hay tí nữa anh thử đưa em đi khám bác sĩ xem sao.
Thế là sáng hôm ấy, Tùng vội vàng đưa vợ đi kiểm tra. Quả đúng như lời Trang nói, bác sĩ cho biết chân cô đang có dấu hiệu hồi phục tích cực, cứ đà này thì chỉ khoảng cuối năm là Trang có thể đứng lên đi lại được.
Khỏi phải nói đôi vợ chồng trẻ mừng thế nào khi nghe tin ấy. Tùng là đàn ông mà cứ khóc nức nở lên như một đ.ứa t.rẻ. Còn Trang, cô ôm lấy chặt lấy chồng, thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng cho cô một người đàn ông tuyệt vời như thế!
Trước khi kết hôn, có người từng nói với Trang: "Vợ chồng như đôi chim trong rừng, rừng mà cháy thì mỗi con bay về một hướng". Nhưng không, trong "đám cháy" ấy, Tùng đã không bỏ mặc cô mà kề vai, sát cánh, cùng cô "bay" chung một đường.
Dựa đầu vào lòng chồng, Trang thủ thỉ:
- Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời em...
Theo WTT
Nếu bạn đang bị phản bội, hãy đọc bài viết ý nghĩa này Đừng để mình rơi vào cảm giác đau khổ bất hạnh khi chồng mình ngoại tình, mà hãy coi đó như nghiệt duyên của mình, có lúc nợ thì phải trả. Bạn hãy giải quyết mọi chuyện bằng thiện tâm và sự bình tĩnh, đừng để lòng mình dậy sóng. Người ta luôn nói vợ chồng trên đời này, gặp được nhau, nảy...