Tôi đã hi sinh hết lòng vì chồng để rồi nhận lại kết quả cay đắng thế này sao?
Có bệnh mà tôi phải lủi thủi đến bệnh viện khác chữa mặc dù chồng mình làm bác sĩ.
Tôi không biết phải bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu. Có lẽ mọi việc khởi nguồn từ địa vị xã hội của tôi và chồng. Tôi là 1 người bán thịt ở chợ, còn chồng tôi lại là 1 bác sĩ tim mạch làm việc ở bệnh viện có tiếng.
Tôi quen chồng từ khi anh còn là sinh viên trường y nghèo khó. Gia đình anh ngày ấy rất nghèo, bố mẹ anh thì già yếu, lại thêm mấy đứa em nheo nhóc. Ngày ấy chồng tôi còn vài lần định bỏ học để đi làm nuôi bố mẹ và các em.
Nhưng khi yêu tôi, tôi chấp nhận là người hi sinh để anh theo đuổi nghề bác sĩ. Tôi đã vất vả sớm tối và chi tiêu tằn tiện từng đồng t.iền để không chỉ nuôi người yêu mà còn cáng đáng cả gia đình anh. Tôi chưa từng hy vọng khi chồng thành đạt có t.iền và công việc thì mình sẽ kể công hay chờ chồng mang t.iền về để tiêu xài.
Sau khi chồng tôi ra trường, chúng tôi kết hôn. Tôi vẫn duy trì công việc buôn bán nặng nhọc của mình. Vì dù sao t.iền chồng tôi kiếm được cũng chỉ đủ nuôi con cái ăn học và tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc kinh tế vào anh.
Nếu tôi không hy sinh sự nghiệp của mình thì làm sao chồng tôi có ngày hôm nay? (Ảnh minh họa)
Tôi luôn tự hào vì mình có chồng làm nghề danh giá nhưng bản thân vẫn chăm chỉ làm việc. Nhưng chồng tôi, anh lại thể hiện rằng anh không thích việc mà tôi làm. Chỉ mới lấy nhau 5 năm nhưng anh thay đổi rất nhiều. Mỗi tối khi nằm cạnh tôi, anh liên tục chê tôi ám mùi thịt sống. Thậm chí anh còn lấy gối chặn giữa chúng tôi.
Mỗi lần như vậy, tôi buồn lắm. Nếu tôi không hi sinh sự nghiệp của mình thì làm sao chồng tôi có ngày hôm nay? Tôi cũng không phải người bẩn thỉu đến mức đi làm về không tắm gội. Vậy mà chồng tôi cứ xa cách tôi như thế.
Tôi bị đau lưng ê ẩm cả năm nay, mang tiếng có chồng là bác sĩ nhưng mỗi lần tôi nói mình bị đau lưng, anh lại trách tôi không tập thể dục đều đặn. Bình thường tôi làm việc đã rất nặng nhọc vậy mà chồng tôi lại nghĩ rằng tôi nhàn hạ lắm. Mỗi ngày tôi phải mang vác cả con lợn nặng đến nửa tạ, lưng nào chịu cho nổi.
Video đang HOT
Từ lúc tôi nằm viện đến tối muộn chồng tôi vẫn không vào thăm vợ. (Ảnh minh họa)
Có những lần tôi đau không đi nổi, đến bệnh viện chồng thì anh xua tay đi về. Tôi lại lủi thủi đến bệnh viện khác chữa mặc dù chồng mình làm bác sĩ. Hôm qua khi đang vác 1 miếng thịt rất lớn, bỗng nhiên tôi ngã khụy và không thể cử động được. Mọi người thấy vậy bèn mang tôi đến bệnh viện của chồng tôi khám.
Tôi gọi cho chồng rất nhiều lần để anh đến nhập viện cho tôi nhưng anh lại gắt gỏng nói tôi rách việc. Tôi đành nhờ một y tá làm thủ tục giúp và một bác sĩ trực ngày hôm đó đã khám cho tôi. Kết quả là tôi bị thoát vị đĩa đệm. Tôi buộc phải nằm lại viện để điều trị và theo dõi.
Từ lúc tôi nằm viện đến tối muộn chồng tôi vẫn không vào thăm vợ, dù rằng khoa của anh chỉ cách nơi tôi nằm có một dãy nhà. Tôi gọi rất nhiều cuộc điện thoại nhưng anh đều tắt máy.
Mãi sáng hôm sau anh không thấy tôi về nhà mới đến viện hỏi thăm tôi. Tôi tự hỏi rốt cuộc chúng tôi là gì? Có thể chồng tôi không thể thăm khám cho vợ, nhưng cách mà anh đối xử với tôi có phải quá thờ ơ không? Khi tôi ốm mới thấy anh quá lạnh nhạt với tôi, có phải anh đã thay đổi và muốn vứt bỏ người vợ nghèo khó này không hả mọi người?
Theo Phununews
Hết 2 tháng ở cữ mà vợ vẫn bắt ‘kiêng’
Huy cũng thòm thèm lắm nhưng anh chỉ muốn l.àm c.huyện ấ.y với vợ chứ với gái thì anh không đời nào. Chẳng thế mà khi cái thai đã được hơn 3 tháng thì Huy gạ vợ cho mình làm nhẹ 1 hiệp.
Kết hôn chưa đầy 5 tháng thì Huy nghe Hằng bảo sắp lên chức bố mà anh choáng váng không dám tin. Không phải Huy không mong chờ đứa con này của mình mà vì anh không nghĩ vợ mình lại có thai nhanh như thế. Vốn dĩ ngày xưa yêu mấy năm trời bị vợ cấm triệt nên Huy lên kế hoạch 2 năm sau mới sinh con vì anh muốn hưởng thụ cuộc sống vợ chồng son thêm tý đã. Ấy thế mà chẳng hiểu "bảo hộ" kiểu gì mà vợ lại dính bầu.
Cứ nghĩ đến cái việc chờ vợ 9 tháng mang bầu mà Huy đã ngán ngẩm rồi. Ở công ty Huy thì mấy ông có vợ mang bầu lập nhóm gạ đi gái vui vẻ để giải quyết nhu cầu. Huy cũng thòm thèm lắm nhưng anh chỉ muốn l.àm c.huyện ấ.y với vợ chứ với gái thì anh không đời nào. Chẳng thế mà khi cái thai đã được hơn 3 tháng thì Huy gạ vợ cho mình làm nhẹ 1 hiệp.
- 2 phút cũng không chứ đừng nói 1 hiệp nhé. Em mang bầu đã khổ sở lắm rồi mà anh còn đòi hỏi hả? Em mang thai con anh chứ con ai nữa chứ...Anh cứ đòi lại làm động thai thì chết_ Hằng gắt lên.
( ảnh minh họa )
- Nhưng mà anh thèm lắm...không chịu nổi nữa rồi.
- Không chịu cũng phải chịu. Đợi đến khi sinh xong rồi em bù cho. Giờ chịu khó vào nhà vệ sinh tự xử nhé...Cứ coi như anh chưa lấy vợ đi mà.
Không còn cách nào nên Huy đành phải vào nhà tắm, đêm nào ngủ gần vợ không được làm gì khiến Huy cứ tình trạng "trên bảo dưới không nghe" nên anh quyết định vào phòng đọc ngủ riêng chờ đến khi vợ sinh xong. Và rồi cứ lao đầu vào công việc thì cuối cùng Huy thấy thời gian 9 tháng trôi qua thật nhanh, thế nhưng vì vợ sinh khó phải rạch "phần dưới" nên Huy lại phải chờ thêm mấy tháng nữa mới được "táy máy".
Cứ tưởng hết ở cữ thì vợ sẽ chiều mình, ai dè 2 tháng trôi qua mà Hằng vẫn không cho chồng đụng vào người. Lại còn bắt Huy ngủ riêng đến khi nào cô cho ngủ chung thì thôi.
- Em không cho anh làm 1 nháy thật đấy hả? Anh chịu hết nổi rồi đấy....em còn bắt anh chịu nữa thì "cái đó" của anh nó bị teo luôn đấy. Đến khi em muốn anh không chiều được thì đừng có trách nhé.
- Em cũng đâu có muốn cấm anh cơ chứ? Nhưng mà sinh xong "phần dưới" của em vẫn chưa chưa trở lại như trước được. Giờ chỗ đó vừa rộng vừa có mùi...anh vào chẳng có cảm giác gì đâu.
Nghĩ vợ sinh xong lười chiều chồng nên mới như thế nên Huy quyết định xác thực xem có đúng không. Nửa đêm hôm đó Huy mon men mò lên phòng vợ rồi đè ngửa vợ ra, cứ tưởng được một đêm thỏa mãn. Đến khi chạm vào "cái đó" của vợ thấy ươn ướn thì Huy tủm tỉm.
- "Ướt nhẹp" cả thế này mà cứ nói là không muốn ân ái. Giờ thì bị anh phát hiện rồi nhé.
Thế nhưng khi vừa lấy tay chạm lại lần nữa thì Huy rụt luôn vì thấy cái đó của vợ chảy ra chất gì đó vừa tanh lại vừa ướt. Huy vột vùng dậy bật đèn lên thì thấy vợ vẫn đang ngủ nhưng m.áu dính đầy trên giường.
( ảnh minh họa )
- Vợ ơi...tỉnh dậy đi..Em làm sao thế này. Anh vừa mới chạm tay vào thôi mà...sao lại chảy nhiều m.áu thế này. Vợ ơi...em đừng có c.hết.
Nghe chồng khóc lóc thì Hằng tỉnh dậy, cô nhòm xuống thấy giường dính m.áu thì nói.
- C.hết đâu mà c.hết chứ? Em bị rong kinh nên mới như thế thôi. Anh đi lấy cho em miếng băng vệ sinh đi...lại phải giặt ga giường rồi. Hôm qua em vừa giặt 2 cái xong.
- Rong kinh á? Sao em không nói với anh.
- Em sợ anh lo. Em bị rong kinh nên mới không chiều anh được đấy. Cũng may em bắt anh ngủ riêng chứ đang ngủ mà tỉnh dậy thấy m.áu dính trên ga giường chắc anh ngất xỉu mất. Anh vốn ghét em đến "đèn đỏ" vì sợ bẩn còn gì.
- Anh xin lỗi. Anh vô tâm quá. Em nằm nghỉ đi. Anh đi giặt chăn chiếu cho...Từ giờ anh ngủ với em không đi đâu cả, đêm em có bị c.hảy m.áu thì anh còn kịp lấy băng vệ sinh cho em.
- Anh không chê m.áu bẩn hả?
- Bẩn gì mà bẩn. Của vợ anh chứ có phải của ai mà sợ chứ?
Nghe chồng nói như vậy Hằng sung sướng lắm, cũng may là chồng hiểu cho mình. Đời phụ nữ nữ chỉ mong đơn giản thế thôi, có chồng quan tâm chia sẻ và yêu thương...
Theo Phununews
Lấy chồng xa hay gần không quan trọng, chỉ cần người đó thật lòng yêu mình là đủ Tôi đã phải trả giá cho cuộc hôn nhân của mình bởi tư tưởng "lấy chồng nhà gần". Cứ tưởng hạnh phúc ngập tràn, hóa ra đều là màn kịch lừa dối. Đên tuôi câp kê, tôi co rât nhiêu ngươi theo đuôi, nhưng bô me tôi luôn miêng quan triêt tinh thân vơi con gai la chi đươc lây chông gân, không...