Tôi đã “dụ” người yêu vào nhà nghỉ như thế này!
3 lần yêu là 3 lần tôi bày cách dụ các cô gái của mình “lên giường”. Với tài dụ dỗ ngọt như mía lùi của mình, tôi thấy việc này quá đơn giản!
Hôm nay khi ngồi viết tâm sự này tôi vẫn không biết bản thân mình có phải là một người đàn ông tồi tệ, bạc tình hay thậm chí bị gắn mác Sở Khanh không nữa. Tuy nhiên, bản thân tôi chưa bao giờ hối hận về những gì mình làm.
Thực tế, cứ cho là tôi lừa gạt các bạn gái thơ ngây thì cũng phải có sự đồng ý và hiệp lực của họ, tôi mới “mải mê chinh chiến và yêu đương” được. Với lại, 3 lần dụ các em yêu vào nhà nghỉ là cả 3 lần các em tự nguyện làm chuyện ấy với tôi và cùng tôi “tới bến”. Vì thế cũng không thể trách cứ tôi yêu vô liêm sỉ được.
Cuộc tình đầu tiên đến khi tôi đang là sinh viên năm thứ 3. Tôi ngỏ lời yêu một cô bạn gái bằng tuổi ở khoa khác nhưng cùng trường khá nhanh chóng. Chỉ sau 2 tuần gặp ngắn ngủi, chúng tôi tay trong tay như đã yêu từ lâu.
Một ngày cuối tuần, hai đứa đi picnic từ sáng đến chiều ở Hòa Bình. Lúc 6 giờ chiều xe máy của chúng tôi mới bon bon về tới Hà Nội. Đang trên đường đưa em về nhà, tôi mạnh dạn nói: “Em mệt không? Nếu mệt thì mình vào đây nghỉ một lát cho khỏe để ngày mai còn đi làm”. Mới mào đầu vậy mà em đã gật đầu.
Có lẽ lúc này chẳng đứa con trai nào ngu mà chở em về nhà cả khi thái độ của em đã “rõ như ban ngày” thế. Tôi đã đưa thẳng em vào một nhà nghỉ. Vào đó hai đứa “tập thể dục” tới 2 hiệp liền mới lăn ra ngủ. Từ đó em dính tôi như sam, coi nhau như vợ chồng. Thỉnh thoảng 1 tuần/ lần em vẫn nói dối bố mẹ đi học thêm để cùng tôi đến một nhà nghỉ bên Gia Lâm “đổi gió”.
Yêu nhau được 1 năm, một ngày tôi nhìn em cứ thấy nhàm chán. Tôi kiếm cớ chia tay em chẳng chút áy náy nào. Qua bạn bè tôi biết, em cũng chỉ đau khổ một thời gian và cũng cặp kè với người đàn ông khác.
Video đang HOT
Cuộc tình thứ 2 đến nhanh chóng ngay sau khi tôi chia tay cô bạn cùng trường khoảng 5 ngày. Lần này người yêu tôi là một cô bé sinh viên năm thứ nhất ở trường khác. Tôi quen em trong một lần đụng xe giữa trưa nắng. Vì chân của em chảy máu quá nhiều nên tôi phải bế em tạt vào lề đường băng bó vết thương cho em.
Sau lần đụng xe này, tôi và em thường xuyên điện thoại cho nhau. Lúc biết tôi chia tay bạn gái, em đã chủ động gọi điện an ủi và cuối tuần tới thăm tôi. Thấy em đẹp người đẹp nết, tôi “say nắng” em luôn. Em cũng nhận lời tôi nhanh chóng.
Tuy còn ít tuổi nhưng em khá cứng nhắc trong “chuyện ấy”. 2 tháng yêu, tôi chẳng bao giờ gạ gẫm em được gì. Ngay cả việc “du thám” trên cơ thể em cũng bị hạn chế. Bực mình vì kế hoạch vào nhà nghỉ với em bị “delay” liên tục nên tôi nghĩ ra chiêu mới.
Một tối đang chở em đi chơi ngoài đường. Đến đoạn đường vắng gần về đến trường em, tôi lạng xe qua lại rồi nhằm một chỗ có dải phân cách tông thẳng xe vào. Dĩ nhiên, lần tông xe chủ định này nên tôi chỉ tông nhẹ. Hai đứa ngã lăn ra, tôi quáng quàng bò dậy hỏi em có sao không. Tôi cũng nói hôm nay đi họp lớp uống quá nhiều nên giờ hơi bị choáng. Thế là nghiễm nhiên tôi được đưa em thẳng tiến vào một khách sạn bình dân gần đó mà chẳng phải nài nỉ nhiều.
Khi cả hai vào cùng một phòng và ở cùng suốt một đêm thì không nói mọi người cũng biết chuyện gì tiếp sau xảy ra. Cứ vậy, sau lần “gặp nhau” ở nhà khách sạn, chuyện ấy cũng thường xuyên tiếp diễn ở mọi địa điểm. Nhưng không hiểu sao cứ được 1 thời gian yêu là bản thân tôi lại thấy chán. Tôi lại là người nói lời chia tay với em trước.
Cuộc tình thứ 3 của tôi là với một cô bạn gái cùng quê. Chả là sau khi ra trường được 1 năm, ngày cuối tuần về quê đi chơi cùng mấy đứa bạn, bỗng nhiên tôi phát hiện ra trong nhóm có một em xinh đáo để. Thế là tôi chủ động tấn công và hạ gục em chỉ trong 4 tháng.
Ngày ấy, tôi rất chăm chỉ về quê mỗi cuối tuần. Lần đi chơi nào em cũng có ý định gìn giữ thế là chúng tôi chỉ dừng lại ở những cái ôm và những lần khám phá cơ thể “có chừng mực”. Thấy mãi không khám phá được cơ thể em, tôi lại càng khao khát.
Tôi bày ra sự việc cuối tháng đó sẽ rời Hà Nội để vào thành phố Hồ Chí Minh nhận quyết định công tác mới. Giữ được mấy tháng, đến khi hay tin tôi sắp phải đi xe nên đêm cuối cùng ở bên nhau, tôi giả vờ say đòi “chuyện ấy”. Em có lẽ vì không làm chủ được bản thân nên chuyện gì đến cũng đã đến.
Nói chung 2 năm nay, số cô gái qua tay tôi cũng kha khá. Cho đến giờ, tôi không thể nhớ mình đã dụ những cô gái này “lên giường” như thế nào nữa. Chỉ có vài lần đầu tiên là tôi nhớ hơn cả. Mọi người có thể cho tôi là thằng Sở Khanh đểu giả nhưng dám chắc tôi cũng không vô liêm sỉ bằng những thằng đàn ông lập ra kế hoạch yêu vì tiền kia.
Dù ai ném đá tôi thế nào, tôi xin chịu hết. Chỉ xin các bạn gái thông tỏ một câu rằng: “Người đàn ông nào đã sex thật rồi thì 1 tháng không làm vài lần với ai đó sẽ phát rồ và hơi phí”. Chỉ những người đàn ông không có tiền mới chịu ở nhà và tự thủ dâm thôi. Còn tôi, tôi vừa có tiền lại vừa có tài dụ dỗ thì chả dại. Vừa được sex với đối tác mà vẫn được yêu nồng nàn thì còn gì bằng.
Theo Afamily
Tâm sự của nàng dâu hụt, mất "cái ngàn vàng"
Đau đớn thay, cuối cùng tôi đã không thể che đậy được quá khứ, và cuối cùng thì anh cũng là người đàn ông giống như bao gã khác, quá coi trọng "cái ngàn vàng".
Tôi 25 tuổi, cái tuổi để mà khi nói ra rằng mình còn trinh tiết, chẳng ai tin nữa. Vì cái chuyện con gái còn trinh với họ đã không còn quá quan trọng nên nếu nói đã từng yêu và yêu rất nhiều, người ta sẽ nghĩ ngay tới chuyện, "à, cô này chắc là không &'còn' nữa". Nhưng nếu chỉ cách đây vài tháng, tôi đích thực vẫn là một người con gái còn trinh. Bởi khi ấy tôi đã tính chuyện lấy chồng, xác định trao cái ngàn vàng cho người mình yêu thương rồi lên xe hoa làm vợ anh ấy. Nhưng mọi chuyện thật bất ngờ.
Gần tới ngày cưới, người yêu tôi cao chạy xa bay. Chẳng hiểu vì lý do gì, thậm chí cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không hiểu vì sao anh ấy lại hành động như vậy. Rồi anh ấy không tin tức gì, chỉ để lại một lời nhắn cho gia đình rằng, "con chưa muốn lấy vợ, con đã nghĩ lại và muốn lập nghiệp, muốn thành danh. Bây giờ, con chưa thể lo cho gia đình được". Và thế là anh ấy đi, cũng không một lời hứa hẹn với tôi, chỉ dặn gia đình nói tôi đừng chờ anh nữa và anh xin lỗi.
Gần tới ngày cưới, người yêu tôi cao chạy xa bay. Chẳng hiểu vì lý do gì, thậm chí cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không hiểu vì sao anh ấy lại hành động như vậy. (ảnh minh họa)
Tôi đã trao thân cho anh để rồi nhận lại chua cay như vậy. Anh là người yêu đầu tiên và cũng là người tôi xác định lấy làm chồng. Nhưng chẳng thể nào cứu vãn được tình hình nữa, anh biệt tích, ngay cả cuộc điện thoại cũng không gọi cho tôi.
Tôi đã từng nghĩ sẽ đợi anh về nhưng chờ đợi gì khi mọi thứ đều không có hi vọng. Anh còn nói rõ tôi hãy quên anh, và chẳng có lời hứa hẹn nào chỉ kèm theo một câu xin lỗi. Tôi buồn và đau khổ vô cùng nhưng phải xác định rõ mọi chuyện không thể cứu vãn nữa.
Tôi tự ti vì mình đã trao thân cho anh, tôi lo lắng không biết, rồi mình sẽ yêu ai, lấy ai và liệu có ai chấp nhận người con gái như mình hay không?
Thế rồi, khi gặp và yêu anh, người đàn ông thứ hai, anh luôn nói không quan trọng chuyện tôi đã từng chuẩn bị cưới. Vì với anh, chuyện ấy không có gì to tát, tôi chưa làm vợ người ta thì anh còn yêu. Tôi như chết đuối vớ được cọc vì dù sao áp lực chuẩn bị cưới chồng cũng khiến tôi đau khổ, buồn bực vô cùng. Tôi lo sợ vì chuyện ấy mà không thể lấy ai được nữa và liệu có ai bao dung để chấp nhận tôi?
Thế rồi, khi gặp và yêu anh, người đàn ông thứ hai, anh luôn nói không quan trọng chuyện tôi đã từng chuẩn bị cưới. (ảnh minh họa)
Nhưng anh lại khác, anh nói sẽ lấy tôi làm vợ. Và đúng là, tôi được làm vợ anh thật. Nhưng trớ trêu thay, đêm tân hôn, anh đã dùng những lời lẽ không ra gì để xúc phạm tôi. Anh nói tại sao tôi không thú nhận chuyện không còn trong trắng. Tôi còn tưởng anh bao dung. Thì ra, anh luôn hi vọng tôi chưa hiến dâng cho người cũ, chuyện chuẩn bị cưới chỉ là chuyện thủ tục, còn thân tôi vẫn vẹn nguyên.
Đúng, tôi không phải là cô gái dễ dãi và tôi cũng không cho rằng chuyện cứ chuẩn bị cưới là trao thân. Nhưng tôi trót dại, trót lầm lỡ nên tôi phải chịu. Vậy mà cuối cùng, người tôi tưởng sẽ cứu tôi ra khỏi vũng lầy ấy thì lại là người chà đạp nỗi đau quá khứ của tôi. Chính anh lại khiến vết thương kia chẳng thể lành. Tôi đã quá mệt mỏi, quá chán nản rồi, còn đâu động lực để tiếp tục bước trên con đường dài này nữa.
Rồi dù anh chấp nhận nhưng lại mang quá khứ &'hụt chồng' ra đay nghiến tôi. Nghĩ lại tôi thấy số phận mình thật khổ, tại sao lại khiến tôi mệt mỏi thế này. Tôi muốn sống bình yên cũng không được sao? Tại sao lại đổ hết tội lên đầu tôi trong khi chính người đàn ông kia đã gây ra vết thương này, làm hỏng cuộc đời tôi?
Theo VNE
Hối hận vì đã lấy chồng đẹp trai Câu chuyện lấy chồng đẹp trai, ga lăng đã từng là niềm tự hào của chị em. Nhiều người đi đâu cũng &'vác' anh chồng hào nhoáng theo để khoe khoang với chị em rằng, ta có một ông chồng cực đẹp, cực mê ly. Ai cũng phải tấm tắc ngợi khen nhưng chỉ có người trong cuộc mới thực sự hiểu, chồng...