Tôi đã đánh mất tình yêu của em
Anh mất em để anh biết được tình yêu của anh là thế nào… (Ảnh minh họa)
Anh biết rằng em sẽ không thích đọc đâu, nhưng sao anh cứ muốn em biết những điều mà anh trăn trở…
Em hãy đọc nhé vì biết đâu anh là người duy nhất đưa đến cho em những điều như thế, và biết được thêm một điều thì cũng thú vị mà em nhỉ?
Em biết đó ngay từ khi bắt đầu thì anh đã biết kết thúc rồi, nhưng vì anh muốn được sống cho tình yêu của anh một lần nên anh đã tiếp tục lao vào một mối quan hệ tình yêu đầy hoài nghi, khó chịu, và không nhiều sự tin tưởng. Em đã cố gắng trong tình yêu đối với anh, có lẽ em cũng hi vọng điều gì đó ở anh nhưng anh hoàn toàn không muốn, không thích và không thể làm thế được bởi vì một điều anh chỉ muốn sống cho tình yêu đối với anh một lần, thế thôi.
Và khi kết thúc một cuộc tình anh hoàn toàn không muốn nó diễn ra như anh và em bây giờ, khó chịu, ngượng ngùng, căm ghét có vẻ là như thế. Em biết không anh đã hi vọng sau cuộc tình anh và em, chúng ta vẫn bình thường, cười đùa và cả đi chơi cùng nhau nữa, có gì đâu điều đó cũng vui và quá đỗi bình thường. Anh thích một vài tuần em lại gọi cho anh để bảo rằng “hôm nay cho anh mời em đi ăn sữa chua đó” rất đỗi bình thường nhưng vui vẻ vì hai chúng ta đều biết những chuyện khác thì không thể tiếp tục mà em nhỉ?
Anh thích cảm giác mỗi khi biết em về quê hay đi chơi anh gọi điện đòi quà của em, anh cũng thích được em đòi quà mỗi khi biết được anh đi chơi hay về quê. Để được quen biết, em ơi cũng là số phận đó em nhỉ, đâu phải hàng tỉ người trên thế giới này ai cũng có thể gặp đâu, anh chưa bao giờ thích giận và dường như ít lắm những lần giận, và giận em là điều mà có lẽ cả cuộc đời này anh không bao giờ làm được. Xa em rồi anh cũng bình thường, chỉ chết đi trong lòng một ít thôi vì chúng ta đều phải sống vì cuộc sống riêng mà. Anh đã rất nhớ những lần đi tìm mua yaour nha đam cho em, nhớ lắm những câu nói bữa củi của em…
Video đang HOT
Anh có thể sống bất cần đối với cả thể gian nhưng anh lại luôn cần em… (Ảnh minh họa)
Em! Cuộc sống mà, phải có sự đánh đổi thì nó mới có giá trị, anh mất em để anh biết được tình yêu của anh là thế nào, anh biết được em lớn như thế nào trong anh, em chiếm một vị trí không thể thay đổi trong anh. Điều đó anh cũng vui, dẫu biết rằng cay đắng.
Em biết vì anh sao luôn nói lời yêu em không? Anh đã từng mơ thấy, tưởng tượng thấy em bị một căn bệnh truyền nhiễm phải cách li hoàn toàn với thế giới và để hạn chết tuyệt đối sự lây lan cho thế giới bên ngoài họ đã đưa em ra một hoang đảo! Anh đã bỏ hết cuộc sống hiện tại, bỏ qua mọi ước vọng cho cuộc sống đời thường, anh đã đi ra đảo hoang đó để tìm em, anh biết khi anh không có em thì cuộc sống cũng chẳng có giá trị gì đối với anh cả, vì thế anh biết rằng anh đã rất yêu em và anh hoàn toàn là người có thể đưa đến hạnh phúc cho em. Anh mơ về gia đình nhỏ nhoi và hạnh phúc trên đảo hoang, tình yêu đã chữa lành mọi căn bệnh, mọi ghét bỏ và chỉ còn lại tình yêu thôi. Thật là yếu đuối đúng không em, anh chẳng thể là người đưa đến niềm tin cho em được.
Thế gian này luôn là sự ngang trái mà, anh có thể là người xấu đối với cả thế gian này nhưng với em anh đã từng là người tốt, tốt nhất vì anh biết được anh dám làm tất cả để em được vui, anh có thể sống bất cần đối với cả thể gian nhưng anh lại luôn cần em. Nhưng rồi chính điều đó đã làm anh và em xa nhau, anh đã không hề hối hận, nhưng buồn thì nhiều vô kể. 2 tuần xa em, 2 tuần mà anh trải qua bao nhiêu thử nghiệm, bao nhiêu sự nỗ lực nhưng vẫn đọng lại trong anh nỗi nhớ vô bờ. Anh muốn được ghét em nhiều như em ghét anh, anh muốn căm thù em vì em không hiểu nổi hạnh phúc là gì, anh bảo em ngốc vì không biết anh, chỉ có anh là người tốt nhất với em thôi mà sao em lại ghét anh. Anh thật sự yếu đuối nhưng anh cũng là con người mà, và khi tình yêu đã lớn như thế thì anh hoàn toàn không có khả năng để thoát khỏi sự cám dỗ êm đềm đó.
Em! “Đến bao giờ trên đường đời xuôi ngược, anh không còn cảm giác nhớ thương em”…
minh25252001@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gửi anh - người thứ ba
Trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ... (Ảnh minh họa)
Anh không biết tôi nhưng tôi có biết chút ít về anh. Chúng ta đều là hai người đàn ông có nhiều điểm tương đồng về tính cách, và đặc biệt là cùng dành tình yêu của mình cho một người phụ nữ. Anh hãy lắng nghe và suy nghĩ về những điều tôi sắp nói sau đây!
Đàn ông chúng ta bản tính luôn luôn ích kỷ và cố chấp, đặc biệt là đối với chuyện tình cảm. Nhưng trong trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ, cố chấp. Yêu là luôn mong muốn người mình yêu được hạnh phúc, đó mới là tình yêu trọn vẹn.
Bạn à, trong cuộc sống có những thứ đã qua thì chẳng bao giờ lấy lại được, như bát nước ta lỡ tay làm đổ sẽ không bao giờ lấy lại được đầy vậy.
Tình yêu mà anh dành cho cô ấy thật đáng để người khác ngưỡng mộ, mười năm cho một tình yêu thật không phải là một thời gian ngắn. Tôi ngưỡng mộ và khâm phục. Nhưng con người ta đôi lúc có duyên nhưng không có phận với nhau, dù không muốn tin nhưng đó là một sự thật và ta phải chấp nhận điều đó.
Anh yêu cô ấy bằng cả trái tim, bằng cả cuộc sống của mình. Vậy anh luôn mong cô ấy có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc chứ? Tôi chắc là vậy.
Bây giờ cô ấy đang có một cuộc sống ổn định, một gia đình yên ấm, là người con dâu hiền vợ đảm, một người con có hiếu, một người mẹ được con trai tôn trọng. Có thể nói cô ấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Và chúng ta, những người cùng dành tình yêu của mình cho cô ấy đều muốn những gì tốt đẹp nhất đến với cô ấy. Nhưng có một điều anh cần phải biết, từ lâu trong tận đáy lòng cô ấy, điều day dứt, ân hận nhất là đã làm trái tim anh bị tổn thương, nợ anh một món nợ tình cảm mà chưa thể nào trả được. Cũng chính vì vậy, cô ấy chưa bao giờ tìm được sự thanh thản trong tâm hồn và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống, để rồi luôn day dứt với quá khứ, để rồi cảm giác có lỗi với anh luôn đeo bám, vô tình làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Ngày nào anh chưa tìm được hạnh phúc cho cuộc sống riêng thì cô ấy chưa thể nào tìm được sự thanh thản, hạnh phúc.
Nếu tình yêu của anh đủ cao thượng, hãy rời xa cuộc sống của cô ấy... (Ảnh minh họa)
Tôi hiểu, vì chúng ta có những điểm tương đồng về tính cách và tình yêu, anh đã tự hứa với mình dù không thể cùng chung sống với cô ấy thì cũng sẽ luôn đi bên cạnh cô ấy đến hết cuộc đời này. Trong sâu thẳm trái tim, luôn hy vọng, chờ đợi một ngày nào đó cô ấy sẽ thay đổi để quay về với anh. Tôi khâm phục và ngưỡng mộ tình yêu đó, một trái tim thủy chung, son sắc. Xin anh đừng ích kỷ như vậy. Giờ đây cô ấy đã có cuộc sống riêng, gia đình riêng của mình và cô ấy đang hài lòng với những gì mình đang có. Tình yêu của anh đang vô tình, gián tiếp phá hoại những gì mà cô ấy đang có được. Tôi sẽ ví dụ, chỉ là ví dụ thôi vì nó không thể nào xảy ra được. Ví dụ cô ấy có từ bỏ tất cả để đến với anh và anh sẽ bù đắp cho cô ấy tình yêu, sự đầy đủ về vật chất phải không? Tôi biết anh dư khả năng làm điều đó. Nhưng, cái quan trọng nhất là hạnh phúc trọn vẹn, sự thanh thản trong tâm hồn thì tôi chắc chắn là anh không thể. Bố mẹ, gia đình và con trai cô ấy sẽ nghĩ như thế nào về cô ấy? Con trai cô ấy không thể hiểu và dành sự tôn trọng cho một người mẹ khi cô ấy làm như vậy? Còn nhiều, nhiều điều không hay sẽ đến với cô ấy nữa mà tôi không thể, không muốn liệt kê ra. Khi ấy, làm sao cô ấy có được hạnh phúc, có được sự thanh thản trong tâm hồn phải không?
Với anh, cô ấy là cuộc sống, là máu thịt của mình, là một phần không thể thiếu của anh. Nhưng anh biết đấy, đôi lúc con người ta cũng cần phải cắt bỏ đi phần thân thể đó để tồn tại, để sống tốt hơn và để phần thân thể ấy không bị giày vò, đau đớn.
Anh đừng cố chấp và ích kỷ nữa. Hãy chôn sâu quá khứ, giấu nó vào miền ký ức sâu thẳm, xem như một giấc mơ đã qua. Đừng ích kỷ chỉ nghĩ đến tình yêu riêng mình, hạnh phúc riêng mình trong khi người mình yêu đang vì tình yêu đó của anh mà phải khó xử, tự dằn vặt.
Nếu tình yêu của anh đủ cao thượng, hãy rời xa cuộc sống của cô ấy, tìm một bến đỗ khác bình yên cho mình. Bây giờ, dù vô tình thì có thể bạn đang tạo nên sống gió cho cuộc sống của cô ấy, gián tiếp hủy hoại sự bình yên của gia đình cô ấy đấy.
Chấp niệm chỉ làm ta đau khổ và gây đau khổ thêm cho nhiều người khác. Anh hãy tự giúp cô ấy và tự giúp mình đi nhé!
Cô ấy đã từng tâm sự với tôi như thế này: "L nghĩ rằng cái gì đã mất đi rồi không thể lấy lại được. Những thứ mình đang có mới là quan trọng, L thấy bằng lòng với cuộc sống hiện tại, đôi lúc có những xáo trộn nhưng mình biết thì sẽ trở về vị trí ban đầu. L nghĩ L là người hạnh phúc vì cuộc sống hiện tại bây giờ. Thà rằng làm tổn thương một người còn hơn làm tổn thương nhiều người. L sẽ cố gắng giải thích cho người ta hiểu."
Tôi tâm sự những điều này với anh mong chúng ta tìm được ở nhau sự đồng cảm, cùng chung ước muốn mang lại cho cô ấy sự hạnh phúc.
dem_thay_ta_la_thac_do1986@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)