Tôi đã “bán chồng” cho nhân tình của anh ấy
Hiện giờ tâm trạng của tôi cũng không thể rõ được là vui hay buồn nữa. Một nửa có cảm giác đã trút được gánh nặng lớn, một nửa là cảm giác chơi vơi vì không biết sau này sẽ thế nào.
Tôi kết hôn được 6 năm, có hai con một trai một gái, chồng tôi là nhân viên kế toán của một công ty tư nhân. Chúng tôi bằng tuổi nhau nhưng có lẽ vì trải qua hai lần sinh nở nên trông tôi có phần già hơn chồng. Biết điều đó nên tôi đã cố gắng chiều chồng theo nhiều cách khác để anh không bao giờ chán vợ, chán gia đình.
Tôi nấu ăn rất ngon, điều này được tất cả bạn bè và người thân thừa nhận. Ngày nào tôi cũng dậy thật sớm đi chợ nấu bữa sáng cho cả gia đình. Tôi cũng kiêm luôn mọi việc dọn dẹp trong nhà, mọi thứ đều chỉnh chu sạch sẽ. Việc chăn gối tôi cũng chưa bao giờ từ chối chồng. Tôi cũng cảm nhận được thời gian trước anh rất yêu tôi. Buổi tối dù phải tăng ca muộn đến đâu anh cũng sẽ về ăn cơm ở nhà. Dù đi tiếp khách hay đi liên hoan với bạn bè anh cũng sẽ gọi điện trước dặn dò tôi phần cơm cho anh. Nhiều lần 11 giờ đêm anh mới về, cũng bật lò vi sóng hâm nóng thức ăn tôi phần, ăn hết mới chịu thôi.
Nhưng một năm trở lại đây, đột nhiên anh không còn mặn nồng với tôi nữa. Anh nói đang cố gắng để được thăng chức thành kế toán trưởng nên bận rộn hơn và thường xuyên phải đi ăn cùng sếp. Quả nhiên chỉ vài tháng sau anh đã lên chức. Cũng từ đó anh đi sớm về muộn và không còn tỏ vẻ luyến tiếc những bữa cơm gia đình mà mình không được tham dự như trước kia nữa.
Anh trở nên lạnh nhạt với tôi hơn, không còn ôm tôi để ngủ như trước, cũng không chịu gần gũi tôi. Nhiều đêm tôi tỉnh giấc thấy anh đang nhìn tôi chằm chằm rồi thở dài. Giác quan thứ sáu của người phụ nữ mách bảo cho tôi biết anh có người khác.
Anh trở nên lạnh nhạt với tôi hơn, không còn ôm tôi để ngủ như trước, cũng không chịu gần gũi tôi. Giác quan thứ sáu của người phụ nữ mách bảo cho tôi biết anh có người khác (Ảnh minh họa)
Dần anh đi sớm về muộn, trên người lúc nào cũng có mùi bia rượu lẫn với mùi nước hoa rất nồng. Tôi chỉ cần phạm một chút lỗi nhỏ gì là anh cáu gắt và mắng mỏ tôi. Những lúc đó, tôi đều im lặng để tránh xảy ra “chiến tranh”.
Nhưng có lần, vì tâm trạng không tốt nên tôi quên tắt bếp gas đang ninh nồi cháo mà đi đón con. Trở về nhà, khói và mùi khét nồng nặc còn chồng thì đang đi mở toang các cửa mà tôi hoảng sợ. Anh nhìn thấy tôi liền đạp ngay vào ghế sô pha mắng tôi suýt để xảy ra hỏa hoạn. Tôi vừa khóc vừa đi lau chùi bếp còn anh đứng ở phòng khách tiếp tục quát chửi.
Từ sau hôm đó, tôi cảm thấy càng ngày chúng tôi càng dễ xảy ra mâu thuẫn. Nhiều lần anh to tiếng với tôi vì những nguyên nhân vớ vẩn khiến tôi bức xúc nói lại. Vậy là tranh cãi nảy lửa sẽ xảy ra. Kết thúc những lần đó, đều là anh sập cửa bỏ đi, chiều hôm sau mới về.
Video đang HOT
Gần ba tháng trước, tin anh qua lại với con gái của giám đốc công ty anh truyền đến tai tôi. Mặc dù chị đồng nghiệp của tôi liên tục trấn an tôi rằng chắc chỉ là tin đồn. Nhưng tôi biết đó là sự thật. Chỉ cần có một chút khói như thế là tất cả mọi người ở công ty tôi bắt đầu trổ tài thám tử. Họ thay tôi dò hỏi khắp nơi, liên hệ với cả nhân viên, bảo vệ, lao công ở công ty anh, cuối cùng báo lại cho tôi rất nhiều tin tức. Nào là họ đã đi lại với nhau hơn một năm nay rồi. Nào là cô gái đó từng ly dị và có một đứa con gái 2 tuổi. Nào là chồng tôi hôm qua đi đâu, làm gì… tất cả đều được cung cấp đầy đủ.
Thậm chí ảnh chồng tôi và cô ta ăn tối trong nhà hàng cũng bị họ chụp lại rồi đăng tải lên trang cá nhân với lời tựa “Bắt quả tang chồng của bạn cặp bồ”.
Tôi không hiểu mọi người đang bất bình thay tôi hay đang chế nhạo tôi nhưng tôi đều nói cảm ơn họ và xin họ để yên chuyện này cho tôi giải quyết. Thấy tôi lạnh nhạt với chuyện này, cũng không nổi máu điên đi đánh ghen, mọi người trong công ty cũng dần chán nản, thôi không để ý chuyện của tôi nữa.
Anh cũng bắt đầu công khai chuyện của anh và cô gái kia. Chúng tôi gần như đã sống ly thân. Chỉ thỉnh thoảng anh mới về nhà gặp gỡ các con một chút. Những lần anh về, chúng tôi cũng không nói gì với nhau.
Chúng tôi gần như đã sống ly thân. Chỉ thỉnh thoảng anh mới về nhà gặp gỡ các con một chút. Những lần anh về, chúng tôi cũng không nói gì với nhau. (Ảnh minh họa)
Nửa tháng trước, chồng đem về một lá đơn ly hôn có ký sẵn tên anh. Anh bảo muốn giải quyết mọi chuyện trong êm đẹp. Con cái sẽ do tôi nuôi và anh chịu trách nhiệm chu cấp 3 triệu mỗi tháng cho tới khi 2 con được 18 tuổi. Ngôi nhà do hai vợ chồng mua sẽ để lại cho con trai, và vì tôi sống với con nên tôi sẽ ở lại. Nếu tôi đi bước nữa thì ngôi nhà sẽ được định giá theo thị trường rồi chia đôi. Lúc đó tôi vẫn chần chừ chưa chịu ký.
Khi tôi còn chưa biết nên giải quyết cuộc hôn nhân này như thế nào thì tình nhân của chồng đã tìm đến cửa. Tôi cũng phải công nhận đó là một cô gái đẹp, nhỏ hơn tôi hai tuổi nhưng cô ấy trông rất phong cách và trẻ trung. Tôi cuối cùng đã hiểu vì sao người chồng mấy năm đầu gối tay ấp của tôi lại có thể si mê cô ấy, rũ bỏ vợ con như vậy.
Cô ta rất đường hoàng bước vào nhà tôi, nhìn ngó xung quanh. Sau đó cô ta đi thẳng vào vấn đề, khuyên tôi hãy ly hôn với chồng. Ngôi nhà này họ không cần, để cho con của anh. Cô ta bảo tôi ký tên, cô ta sẽ cho tôi 500 triệu coi như tiền đền bù hao phí tuổi thanh xuân.
Quả thật lúc đó tôi rất tức giận, nhưng không đến nỗi mất lý trí. Tôi nói được và yêu cầu cô ta đưa tiền luôn. Cô ta cười phá lên rồi thản nhiên đưa lại cho tôi lá đơn có sẵn chữ ký của chồng tôi. Bảo tôi ký vào thì ngay lập tức sẽ chuyển khoản. Không một chút do dự, tôi đưa tay ký tên mình. Cũng là lúc cô ta rút điện thoại ra hỏi tôi số tài khoản.
Tôi đã “bán chồng” được một món hời. 500 triệu để mua một gã phụ tình như vậy, tôi thấy cô ta mới là kẻ làm ăn lỗ vốn. Nhưng tôi cũng buồn vô kể. Tôi không biết mình làm vậy có đúng không? Lúc đầu tôi cố chấp muốn giữ lại bố cho hai con. Nhưng khi anh ta đã tin tưởng cô nhân tình của mình đến vậy, để cô ta đến nhà nhục mạ tôi thì tôi không còn chịu đựng được nữa. Mọi người nói xem, cuộc mua bán này của tôi có lỗ vốn không?
Theo VNE
Buổi chiều định mệnh làm thay đổi cuộc đời tôi
Chào các chị em! Tôi là người thường xuyên đọc những bài tâm sự của chị em hàng, tôi thấy những chị em thường rơi vào trạng thái tiêu cực khi gặp phải sự bế tắc nào đó.
Bản thân tôi cũng từng có ý nghĩ tiêu cực về cuộc sống và sự tồn tại của bản thân, nhưng nhờ 1 buổi chiều định mệnh, cuộc đời đã để cho tôi gặp một phụ nữ khác. Sau buổi nói chuyện ngắn ngủi với chị ấy, tôi đã từ bỏ ý định và có thêm động lực sống tốt hơn.
Tôi thấy, có thể tôi sống không có lỗi với ai nhưng tôi tự thấy có lỗi với chính mình. Cuộc sống là của mỗi người, tôi không có quyền quyết định thay một ai hết. Nhưng ai vẫn có ý định buông thả cuộc sống của mình thì hãy cần suy nghĩ cho kỹ. Và tôi chia sẻ câu chuyện của tôi lên đây để những ai đọc được cũng có suy nghĩ tích cực như tôi.
Tôi sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nhà neo người chỉ có 1 mẹ một con. Khi tôi vừa mới làm đám cưới được gần 2 tháng, thì mẹ tôi đột ngột ra đi sau một cơn đau tim. Bà ra đi, để lại tôi một mình trên cõi đời này. Nếu không có chồng tôi thời điểm ấy ở bên cạnh, chắc có lẽ, tôi cũng không vượt qua được cú sốc mất mẹ. Bởi 23 năm sống với mẹ, tôi chỉ biết có mỗi mình bà. Bà mất đi, tôi trở nên lạc lõng và dường như không còn là chính tôi.
Nếu không có chồng tôi thời điểm ấy ở bên cạnh, chắc có lẽ, tôi cũng không vượt qua được cú sốc mất mẹ (Ảnh minh họa)
Phải mất hơn 1 năm sau, tôi mới nguôi ngoai nỗi đau mất đi người mẹ duy nhất của mình. Thời điểm này, tôi cũng có bầu. Vì biết có thêm con yêu, nên tôi cũng rất vui và hào hứng trở lại. Bản năng làm mẹ của tôi không cho phép tôi được sầu muộn nhiều hơn nữa vì sợ ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của con. Tôi đã cố gắng sống vui vẻ, tìm niềm vui trong công việc và người chồng rất tâm lý của mình.
Nhưng rồi, khi tôi mang thai đến tháng thứ 5, lại một biến cố nữa xảy ra với tôi. Chồng tôi bị tai nạn giao thông. Tuy anh chỉ gẫy xương bả vai nhưng đầu chồng tôi bị va đập mạnh. Từ đó, anh trở nên hay đau đầu hơn mỗi khi trái gió trở trời. Sau tai nạn anh cũng trở nên lười biếng, không chăm chỉ làm ăn như trước.
Chồng không chịu đi làm đều đặn đồng nghĩa với cuộc sống ngày một thiếu thốn hơn. Đã thế, nhàn cư vi bất thiện, anh bắt đầu tụ tập bạn bè đam mê trò đỏ đen. Cứ thế, anh ngày càng dấn thân vào cờ bạc sâu hơn. Lúc thì chiếc xe máy bị anh cắm, lúc anh lại vay mượn tiền của người ta. Lúc thì anh lấy trộm tiền để dành lúc sinh của vợ.
Mấy tháng sau tai nạn, chồng tôi như biến thành một người đàn ông khác. Cùng với chơi bời, anh trở nên hay nóng tính hơn và cục cằn hơn. Tuy chưa một lần đánh vợ như nhiều người đàn ông khác, song tôi có cầu xin anh không chơi nữa, anh cũng không nghe. Anh bỏ mặc ngoài tai những lời tôi nói và để tôi bụng bầu phải tự lo cuộc sống của mình.
Ngày chỉ còn hơn 2 tuần nữa là đến hôm dự sinh, tôi mất lý trí và suýt hành động dại dột là tự vẫn. Tôi nghĩ, chỉ có chấm dứt cuộc sống này, tôi mới được gặp mẹ tôi, tôi mới không phải sống khổ tâm và mệt mỏi cùng người chồng đã thay đổi.
Nhưng khi tôi đang sửa soạn chuẩn bị cho sự ra đi của mình thì tôi đã gặp một phụ nữ - người có hoàn cảnh còn bi đát hơn tôi. Người phụ nữ này chính là chị hàng xóm trước đây trọ gần nơi mẹ con tôi trọ (Ngày ấy mẹ tôi chưa mua được nhà ở đây nên vẫn thuê trọ).
Vô tình gặp lại chị hàng xóm cũ, chị cho biết chị đã chuyển về gần đây sống (cách 3km nữa). Vì biết rõ hoàn cảnh chồng chị mất cũng vì tai nạn giao thông, chị một nách 1 con nhỏ. Lại thêm, chị bị bệnh ung thư dạ dày nhiều năm nay chưa biết sẽ ra đi vào lúc nào. Gặp tôi, chị tâm sự rằng, nhiều lần chị ấy cũng muốn tìm đến cái chết. Thậm chí có lần chị đã gửi con về ngoại gửi gắm để chuẩn bị cho ngày cuối cùng của mình. Thế nhưng chị ấy lại không thể. Và chị ấy đã sống một cách tích cực, vui vẻ cho đến bây giờ. Rồi chị cho tôi số điện thoại, bảo thỉnh thoảng liên lạc buôn chuyện.
Nghe chị ấy nói chuyện xong, dù chị hàng xóm chỉ nói chuyện bình thường, nhưng không hiểu sao, mọi ý nghĩ tiêu cực trước đó tiêu tan hết. Tôi nhận ra, chị hàng xóm còn khổ sở hơn tôi mà chị ấy vẫn khao khát sống. Tôi cũng nhận ra, tôi chẳng khổ sở gì so với những nỗi khổ chị ấy đã và đang mang.
Và sau buổi nói chuyện nhanh chóng với chị hàng xóm ở ngoài chợ chiều ấy, tôi đã về nhà, tiếp tục quyết định làm vợ, làm mẹ, chăm sóc gia đình. Tôi đã lên kế hoạch để bắt chồng tôi cũng phải thay đổi cuộc sống bê tha mà anh đang sống. Nếu như anh không thay đổi được, tôi sẽ dứt khoát ly hôn để bắt đầu lại từ đầu. Và cứ thế, tôi thực hiện từng bước, từng bước một...
Không hiểu sao, ý nghĩ tự kết thúc đời mình trong buổi chiều ngày hôm ấy của tôi đã bị tiêu tan hết (Ảnh minh họa)
Hiện, tôi và chồng đã ly hôn do anh không sửa đổi được chính mình. Còn tôi, tôi không muốn lãng phí thời gian để ở bên một người đàn ông không coi trọng bản thân, không thương vợ thương con và những người sinh thành ra anh. Vì thế, tôi quyết định ly hôn và nuôi con một mình dù có nhiều vất vả. Cũng may, tôi vẫn có công việc ổn định, vẫn có nhà mẹ tôi để lại cho tôi nên cuộc sống cũng không đến mức quá khó khăn.
Hôm qua, con gái tôi đã tròn 1 tuổi. Thay vì ở nhà làm sinh nhật cho con, tôi định bế con sang tìm nhà chị hàng xóm trọ tôi gặp ở chợ lúc trước. Nhưng tôi gọi điện trước cho chị hoài mà chị không bắt máy nên chưa biết phải tìm chị ở đâu. Không gọi được chị, tôi cứ lo sợ có điều không hay đã xảy ra. Chẳng lẽ, chị lại đã rời xa thế giới này rồi sao? Tôi còn nợ chị 1 lời cảm ơn mà. Tôi muốn gặp chị, để cám ơn chị 1 câu rằng: Cám ơn chị đã thay đổi suy nghĩ và thay đổi cuộc đời tôi.
Theo VNE
Trao chữ 'trinh' để nhận chữ 'khinh' 27 tuổi, cô trao anh sự trinh trắng... nhưng nhận lại chỉ là sự khinh thường anh dành cho cô. Cô không phải một người con gái dễ dãi nên trải qua mối tình đầu đầy sóng gió, cô vẫn giữ được tấm thân mình thanh sạch. Người con trai đã từng yêu cô chưa bao giờ giả dối, lợi dụng hay có...