Tôi còng lưng đi làm nuôi cả nhà chồng ăn bám
Tôi không muốn kể công nhưng nhìn lại hành trình 10 năm đi làm dâu của mình tôi phải bật khóc nức nở. Dường như tôi đang đóng vai một kẻ nô bộc, còng lưng nuôi cả nhà chồng ăn bám vào mình.
Tôi cưới chồng năm 25 tuổi. 10 năm qua, tôi lao vào làm như một con thiêu thân, dù ốm, dù mệt tôi cũng chẳng dám nghỉ bởi lẽ hàng trăm khoản tiền đổ lên đầu tôi. Không phải chỉ việc của hai vợ chồng mà toàn bộ người nhà chồng đều dồn trách nhiệm lên tôi như thể tôi là cái kho tiền vậy.
Cái kết cay đắng mà ngày hôm nay tôi đang phải gồng mình gánh chịu cũng bởi tại năm xưa tôi ngây thơ, khờ dại, cứ lao vào người đàn ông này cho bằng được. Xét về nhan sắc, ngoại hình, quả thật tôi có phần xấu hơn chồng. Chồng tôi đẹp trai, cao ráo, nhìn cứ như diễn viên, thế nên nhiều cô “chết mê, chết mệt”. Tất nhiên trong đó có cả tôi.
Tôi cưới chồng năm 25 tuổi. 10 năm qua, tôi lao vào làm như một con thiêu thân, dù ốm, dù mệt tôi cũng chẳng dám nghỉ bởi lẽ hàng trăm khoản tiền đổ lên đầu tôi. (Ảnh minh họa).
Ngày đó tôi và chồng làm cùng một chỗ với nhau. Anh có nhiều người theo đuổi nhưng vì tính chất công việc nên tôi và anh thường xuyên tiếp xúc với nhau nhiều hơn. Tôi si mê anh từ đó… Tôi chủ động tấn công anh, và rồi, cái gì đến cũng phải đến, tôi có bầu.
Ngày tôi theo anh về ra mắt, mẹ anh chửi tôi không còn lời nào để nói. Bà kêu tôi xấu xí dùng chiêu gài con trai của bà, rồi bà bảo không đời nào chấp nhận tôi. Khi biết tôi có thai, không còn cách nào khác bà buộc phải chấp nhận nhưng tuyên bố xanh rờn: “Khoán trắng cái đám cưới cho nhà gái, lo được thì cưới, không thì nghỉ”.
Vậy là để cứu nguy cho cái danh dự của mình, cho con một danh phận, để bố mẹ không phải xấu hổ, tôi một mình lo liệu toàn bộ tiền đám cưới cho nhà trai. Thậm chí cả của đồ trao tặng con dâu bà cũng đòi tôi phải chuẩn bị chu đáo để đám cưới cho đẹp mặt. Những ngày đó tôi tủi thân lắm nhưng nghĩ đến đứa con, nghĩ đến việc được làm vợ người đàn ông mà mình yêu, tôi lại gạt đi nước mắt mà vui sống. Tôi đâu có biết, nó mới chỉ là mở đầu cho của tôi.
Video đang HOT
Vậy là để cứu nguy cho cái danh dự của mình, cho con một danh phận, để bố mẹ không phải xấu hổ, tôi một mình lo liệu toàn bộ tiền đám cưới cho nhà trai. (Ảnh minh họa).
Vốn dĩ nhà chồng không ai ủng hộ cuộc hôn nhân này nên khi về làm dâu tôi chẳng được coi trọng. Bố mẹ chồng tôi còn một cô con gái nữa, cũng đang sống cùng cả nhà. Về làm dâu khi bụng bầu đã vượt mặt, vậy mà tôi chẳng được nghỉ ngơi lấy một ngày. Mẹ chồng tôi bắt mỗi tháng tôi phải đóng góp tiền ăn cho bà mà vấn đề là ở chỗ, số tiền tôi phải đóng chắc chắn thừa cho cả đại gia đình đó ăn. Nhưng vì mới về làm dâu, lại không được mẹ chồng ưng thuận nên tôi chỉ biết gật đầu nghe theo mà không dám cãi nửa lời.
Sau khi tôi sinh con xong được 4 tháng đi làm thì chồng tôi học lên cao học. Tiền lương công việc của anh chẳng được bao nhiêu, giờ đi học tốn kém trăm bề, tất cả đều đổ dồn lên tôi. Ấy vậy mà khi em chồng tôi vào đại học, bố mẹ chồng lại khoán chuyện nuôi em ăn học cho vợ chồng tôi, mà nói đúng hơn là cho tôi bởi tiền chồng tôi kiếm được còn chẳng đủ cho anh.
Từ ngày về làm dâu đến giờ, tôi sinh 2 đứa con, đã 10 năm qua đi, không một việc gì trong nhà là không giáng xuống đầu tôi. Từ khoản tiền to đến tiền nhỏ, cứ có việc là bố mẹ chồng lại gọi tôi ra: “Con lo liệu khoản này cho bố mẹ, bố mẹ già rồi…”. Tôi đi làm đầu tắt mặt tối, không có thời gian mà thở… Tiền kiếm được bao nhiêu thì lo cho nhà chồng hết. Em chồng ra trường chưa xin được việc, chỉ ở nhà chơi, bố mẹ chồng tôi có lương nhưng dành dụm cất đi gửi ngân hàng với lí do sau này còn cho con gái của hồi môn lúc lấy chồng. Còn chồng tôi từ ngày cưới đến giờ, tiền anh làm chỉ đủ lo thân anh chứ chẳng giúp tôi được cái gì….
Cũng bởi năm xưa tôi hám lấy chồng đẹp trai mà giờ đây cứ phải còng lưng đi làm nuôi cả nhà chồng như thế. (Ảnh minh họa).
Hôm rồi đi họp lớp, nhìn các bạn bằng tuổi mình hạnh phúc tay trong tay với chồng, ai nấy đều trẻ trung, xinh đẹp, nhìn cái thân hình tàn tạ của tôi, già nua, xấu xí, vốn đã không đẹp giờ lại càng khó coi bởi bao năm vất vả vì nhà chồng. Chồng tôi thì mỗi ngày một đẹp ra, trẻ ra vì mọi việc có vợ lo hết, trong khi đó tôi cứ ốm o, gầy gò… Dễ thường, nhìn tôi phải già hơn chồng cả 5,7 tuổi.
Nỗi cay cực này tôi chẳng dám kể cùng ai. Cũng bởi năm xưa tôi hám lấy chồng đẹp trai mà giờ đây cứ phải còng lưng đi làm nuôi cả nhà chồng như thế. Tôi chỉ biết ôm nỗi khổ một mình, cặm cụi làm nhưng mong không bị chồng bỏ là may lắm rồi….
Theo Tintuc
Là phụ nữ phải biết giả vờ khờ dại?
Tôi có cô bạn gái, thân nhau từ thuở cấp ba. Lớn lên mỗi đứa học một trường Đại học khác nhau. Tôi trải qua vài mối tình rồi cũng lấy chồng, sinh con. Bạn đổ vỡ mấy lần, giờ đã ba mươi mấy rồi vẫn một mình một lối.
Ảnh minh họa
Không phải bạn không yêu ai, cũng không phải không có chàng trai nào theo đuổi. Chỉ có điều không biết do duyên phận hay do đâu, những cuộc tình cứ đến rồi đi. Có người đã định ngày dạm hỏi, có người đã bàn đến chuyện cưới xin, cuối cùng rồi cũng như mây như gió bay ngang trời cả.
Kể ra nếu bạn tôi khờ dại, xấu xí, hay vụng về quá thì đã đành. Đằng này trong đám bạn chúng tôi cô ấy là người xinh đẹp nhất, có hai bằng Đại học, đã là thạc sĩ, công việc cực ổn và thu nhập rất khá. Mỗi lần gặp mẹ bạn, nghe bác than thở: "Đấy, các cháu có đám nào thì giới thiệu cho nó với, cùng tuổi với nhau, các cháu đã con bế con bồng, chả hiểu nó có duyên âm theo hay không mà cứ long đong trầy trật mãi".
Một lần tôi giới thiệu anh bạn đồng nghiệp của tôi cho nó. Anh hơn nó vài tuổi, mải lo phấn đấu sự nghiệp nên vẫn chưa lập gia đình. Anh nói anh không kén cá chọn canh gì đâu, chỉ cần gặp nhau, nói chuyện thấy ok là sẽ tiến đến tìm hiểu. Hai người có gặp gỡ, hẹn hò được một thời gian, tôi tưởng chuyện đã thành, thì đùng một cái, anh bạn gọi điện cho tôi nói cần gặp mặt.
Anh nói:
- Anh và bạn em có khi thôi em ạ
- Sao thế, anh không ưng nó ở điểm nào?
- Thực ra cũng chẳng có điểm nào, chỉ là bạn em ấy, cô ấy khôn quá
- Anh có đùa không? Đó là lí do ư?
- Đàn bà khôn thì tốt thôi, nhưng khôn quá thì làm đàn ông sợ, em ạ.
Hóa ra là thế, có lẽ chìa khóa dành cho thắc mắc về cái sự "ế" của bạn tôi chính là ở đây chăng?
Anh nói, bạn tôi rất giỏi, rất thông minh, rất sâu sắc, động đến vấn đề gì cô ấy cũng rành. Lúc đầu thì anh thấy thú vị, nhưng rồi càng ngày anh càng thấy mệt mỏi khi mỗi lần gặp nhau anh phải luôn cố gắng suy nghĩ để không trở thành một người đàn ông nông cạn và nhạt nhẽo. Anh sợ mình trở nên dốt nát trước cái sự hiểu rộng tài cao của bạn gái. Bạn tôi thông minh và mạnh mẽ, như thể chẳng cần ai chở che, chẳng biết sợ một cái gì. Mà đàn ông khi yêu luôn muốn mình sẽ trở nên cây tùng cây bách che chở cho người yêu, luôn muốn được yêu thương chiều chuộng bạn gái. Cô gái nào luôn chứng tỏ mình giỏi giang và mạnh mẽ hơn đàn ông đều khiến đàn ông sợ. Nói vậy chả lẽ, đàn bà thông minh quá, khôn ngoan quá thì không được yêu? Chả lẽ có những vấn đề rõ ràng mình biết vẫn cứ giả lơ như "con nai vàng ngơ ngác" để đàn ông tưởng mình "dốt", tưởng mình "ngu ngơ"?
Thực ra tôi cũng có biết một số người như thế, bình thường thì đanh đá chua ngoa nhưng trước mặt đàn ông thì tỏ ra nhu mì, e thẹn. Đàn ông nói chuyện, không thú vị mấy cũng ngoác miệng ra cười. Có những chuyện rõ là đã biết tỏng tòng tong rồi vậy mà cứ tỏ ra ngạc nhiên như lần đầu mới nghe, còn mắt tròn mắt dẹt "Thế á? Sao anh biết?". Tôi bảo làm sao cứ phải giả tạo như thế? Họ nói đó không phải là giả tạo, đó là khôn khéo. Rằng trước mặt đàn ông cứ để cho họ thể hiện họ thông minh hiểu rộng, mình chỉ cần phụ họa để kích thích họ thôi. Đừng dại dột tỏ ra mình biết cả rồi, cũng đừng quá dốt nát họ sẽ thấy mình nhạt nhẽo, khờ khạo đâm ra coi thường. Phụ nữ phải như diễn viên, phải linh hoạt tùy cơ mà ứng biến.
Là phụ nữ, giỏi giang khôn ngoan quá thì làm đàn ông e sợ, khờ khạo dốt nát thì bị chê bai, mạnh mẽ độc lập thì bị coi là khô cằn cứng nhắc, mà khéo léo nhu mì thì lại bảo là giả tạo. Một người phụ nữ giỏi giang, lọc lõi, gi gỉ gì gi, cái gì cũng biết cũng không được? Một người phụ nữ yếu đuối nhu mì luôn nép sau lưng để được bao bọc chở che cũng không xong? Đấy, làm phụ nữ, khôn ngoan quá cũng dở, khờ dại quá cũng dở. Là phụ nữ, khó lắm chứ tưởng dễ đâu. Rốt cuộc, đàn ông thích một người phụ nữ như thế nào?
Nếu tôi là đàn ông, tôi thích một người đi bên cạnh, có đủ cảm thông, đủ yêu thương, biết lắng nghe, sẻ chia và thấu hiểu. Chả phải người ta cứ gọi chồng, vợ là hai từ "bạn đời" sao. Nhiều cuộc hôn nhân tan vỡ không phải vì người ta hết yêu nhau, mà là vì người ta không còn có thể coi nhau như bạn. Còn "khôn" hay "dại" chả quyết định được hạnh phúc của người đàn bà, giả vờ khôn hay giả vờ dại cũng thế. Người ta chỉ hạnh phúc khi may mắn gặp đúng người để trao trọn yêu thương. Một khi đã yêu nhau rồi thì dại khôn chẳng còn quan trọng nữa.
Theo Dân Trí
Vợ còng lưng cày cuốc 10 năm lo cho chồng thăng quan tiến chức và cách anh ta trả ơn... Nào ngờ chờ mãi chẳng thấy gì. Rồi một hôm nọ, có mấy người chạy đến nhà Diệu đang ở rồi bảo mẹ con cô dọn ra khỏi nhà. Hỏi ra mới biết, Thành đã làm thủ tục bán nhà mấy bữa nay và hiện tại mọi thứ đã xong xuôi. ảnh minh họa Mỗi lần Thành về quê, vợ anh đều gói...