Tôi có nên tái hôn khi vợ vừa qua đời
Vợ tôi mất không được bao lâu, nếu tôi tái hôn với Liên liệu mọi người có chấp nhận hay không?
Ảnh minh họa.
Tôi và vợ cưới nhau được 8 năm, nhưng vợ chồng tôi hiếm muộn, mong chờ mãi cũng không có mụn con nào. Chúng tôi phải đi nhiều nơi, nghe nơi đâu có bác sĩ nào hay chúng tôi lại tìm đến. Cuối cùng may mắn cũng đã mỉm cười, khi vợ tôi mang bầu, chúng tôi đã vỡ òa trong niềm hạnh phúc.
Do sức khỏe vợ tôi yếu, tôi cũng sợ cô ấy cực khổ nên đề nghị cô ấy nghỉ làm và tìm người giúp việc để cô ấy có thời gian nghỉ ngơi.
Trong những tháng cuối thai kỳ, tôi thường xuyên đi công tác, nên mẹ tôi ở quê lên trông nom giúp cô ấy.
Tôi dự định sẽ trở về nhà trước 3 tuần khi cô ấy sinh bé, nhưng trong một đêm khuya, tôi vừa chợp mắt thì người nhà gọi điện báo vợ tôi đau bụng và đã nhập viện. Tôi tức tốc đón xe về nhà nhưng vào đến bệnh viện tôi được tin cô ấy sau khi sinh con xong thì đã mất do băng huyết quá nhiều.
Tôi đau đớn không gì có thể tả nổi. Tôi không nghĩ rằng, để sinh cho tôi một đứa con, cô ấy đã đổi bằng mạng sống của mình.
Video đang HOT
Quá đau khổ và thương nhớ vợ, tôi hầu như đắm chìm trong men rượu, còn con gái tôi, hầu như tôi không quan tâm và để mẹ tôi tự lo liệu.
Và tôi cũng không biết tự lúc nào, Liên cô người yêu cũ trước đây của tôi đã thường xuyên đến giúp mẹ tôi chăm sóc và lo lắng cho con gái tôi. Tôi còn nhớ có một lần con tôi đang lên cơn sốt nằm miên man trên giường, còn tôi vẫn ngập đầu trong men rượu, mẹ tôi đã gọi tôi biết bao lần nhưng tôi vẫn dửng dưng.
Sốt ruột mẹ tôi lại gọi cho Liên, sau cuộc gọi của mẹ tôi, Liên đã đến ngay, cho con gái tôi uống thuốc hạ sốt và tức tốc đưa cháu đến bệnh viện. Trước khi đi, cô ấy đã không quên chửi tôi một trận nhớ đời: “vợ anh đã vì sinh con cho anh mà không màng đến tính mạng, anh không thay cô ấy chăm sóc, thương yêu con gái mà cứ làm bạn với rượu, thử hỏi cô ấy ra đi như vậy liệu có thanh thản hay không? Anh hãy tỉnh lại mau, nếu thật sự thương yêu vợ con thì anh phải chăm sóc con gái cô ấy cho thật tốt chứ, anh là một gã tồi, một người đàn ông vô trách nhiệm, ích kỷ nhất mà tôi từng gặp”. Nói xong, cô ấy bưng ly rượu hắt vào mặt tôi. Lúc ấy taxi cũng vừa đến, mẹ tôi và Liên đưa con gái đến bệnh viện.
Những gì cô ấy nói khiến tôi bừng tỉnh, tôi đúng là người đàn ông tồi, vô trách nhiệm và cực kỳ ích kỷ. Nếu chỉ ngồi đó gặm nhấm nỗi buồn, đau khổ mà giao hết việc chăm sóc con gái cho mẹ già thì tôi có đáng mặt là thằng đàn ông không.
Nghĩ lại tôi thấy thật hổ thẹn, xấu hổ vô cùng. Tôi bắt đầu thay đổi, không còn bù khú với bạn bè, hoặc nhậu bí tỉ như trước. Hết giờ làm tôi tranh thủ chạy về nhà phụ mẹ chăm sóc con gái, nhìn con gái cười tôi như quên hết những mệt nhọc, khó khăn ở phía trước.
Còn Liên, cứ mỗi lần xong việc, cô ấy lại qua giúp mẹ và tôi chăm bé, không hiểu sao con bé rất thích Liên. Tôi nhớ có một lần, con gái bệnh và khóc, ai dỗ bé cũng không nín, nhưng Liên ôm vào lòng, hát ru vài câu con gái tôi đã ngủ ngon lành.
Tôi vô cùng cảm ơn ân tình của cô ấy dành cho bố con tôi. Nhưng tôi cũng có chút lo lắng vì nhiều người không hiểu chuyện lại có lời ra tiếng vào, chê trách vợ mất chưa bao lâu đã có tình nhân mới…
Bản thân tôi ai muốn nói gì cũng được, tôi chỉ lo cho Liên, sợ cô ấy mang tiếng. Cô ấy là người thông minh, dường như hiểu được tâm sự của tôi, cô ấy còn nói: “Nếu tôi không sợ lời gièm pha, thì anh lo sợ cái gì. Đừng nghĩ ngợi gì cả, hãy tập trung lo cho con cái, còn chuyện gì tới sau này hãy tính”.
Mẹ tôi thì cứ khuyên tôi nên đến với Liên, vì cô ấy là một cô gái đẹp người đẹp nết. Trước đây giữa chúng tôi đã có một hiểu lầm nhỏ mà chia tay. Đây là cơ hội tốt để chúng tôi đến với nhau, nhưng tôi lại rất sợ miệng đời dị nghị và làm tổn thương cô ấy. Vậy tôi có nên tái hôn để cùng cô ấy nuôi dạy con gái nên người hay không?
Theo NLĐ
Tái hôn đã 4 năm, tôi quyết không sinh con vì vẫn còn yêu vợ cũ, muốn được quay lại
Lấy vợ mới đã gần 4 năm nhưng tôi vẫn chưa có con vì tôi không muốn. Hơn nữa, tôi vẫn còn rất yêu Mai.
Tôi gặp Mai khi đang học năm thứ ba đại học. Cô là con gái nhà giàu, sướng từ trong trứng sướng ra. Điều này trái ngược hoàn toàn với tôi. Tôi là con trai duy nhất trong một gia đình nghèo khó ở nông thôn. Trước tôi là sáu chị gái. Toàn bộ kinh tế gia đình tôi trông vào mấy sào ruộng. Các chị tôi chỉ được học cho biết mặt chữ rồi nghỉ ở nhà, phụ bố mẹ kiếm tiền.
Mọi thứ tốt đẹp trong nhà đều dồn cả cho tôi. Dù là con nhà nông nhưng từ bé đến lớn, tôi không phải đi chăn trâu, cắt cỏ hay gặt lúa, tất cả đều do bố mẹ và các chị tôi làm. Việc của tôi là ăn, học và chơi. Nhà tôi nghèo nhưng bố cho tôi sống như một cậu công tử con trong một gia đình bậc trung, cơm ăn áo mặc đầy đủ.
Học hết cấp ba, tôi thi vào một trường đại học bình thường, không mấy danh giá. Sức học của tôi cũng không mấy nổi trội. Tuy nhiên, học đến cuối năm hai, tôi theo bạn tập tành kinh doanh, nhờ may mắn nên cũng có thành công. Tôi có đồng ra đồng vào, mua được xe máy, cuộc sống cũng thoải mái hơn. Tôi quen Mai qua một người bạn. Nghe được gia thế của cô, dù rất có cảm tình nhưng tôi cũng không dám tiến tới. Tôi chẳng ngờ, Mai lại cảm mến và chủ động làm quen, kết bạn với tôi. Nghĩ chuyện của hai đứa sẽ chẳng thể đi đến đâu nên tôi luôn dè chừng, cố gắng duy trì mọi thứ ở mức độ tình bạn mặc cho Mai đã thổ lộ hết tình cảm của cô đối với tôi.
Trong hơn ba năm trời, Mai kiên trì giữ vững tình cảm của mình. Cũng trong ba năm ấy, tôi đã cố gắng học tập và kinh doanh, mở cho mình một quán cà phê nho nhỏ trên phố, có nguồn thu nhập ổn định, tôi mới dám mở lòng với Mai. Tôi không ngờ rằng tôi đến với Mai chẳng gặp chút khó khăn gì. Bố mẹ cô dù quyền cao chức trọng nhưng lại là người rất cởi mở, luôn tôn trọng quyết định của con cái và chẳng bao giờ tỏ ý chê tôi "đũa mốc mà chòi mâm son". Đám cưới của chúng tôi được tổ chức với sự chúc phúc của hai bên bố mẹ. Hạnh phúc tưởng đã nở hoa với chúng tôi vậy mà hóa ra, đó mới chỉ là bắt đầu của chuỗi bi kịch sau này.
Sau khi Mai và tôi trở thành vợ chồng, bố mẹ cô cho chúng tôi một số vốn khá lớn để kinh doanh. Mai làm việc trong một công ty nước ngoài và bản thân cô cảm thấy mình không hợp với chuyện thương trường nên nói để tôi tự lo liệu, tìm cách dùng số tiền của bố mẹ để làm ăn. Tôi mở một cửa hàng thời trang chuyên về thiết kế và thêm hai quán cà phê khác. Công việc làm ăn của tôi rất khá. Tôi xây được nhà cho bố mẹ ở quê, giúp đỡ công việc cho các chị, các cháu. Cuộc đời tôi như được lật hẳn sang một trang khác, rực rỡ hơn, tươi sáng hơn và giàu sang hơn.
Khi tôi có tiền, bố mẹ tôi nghiễm nhiên coi đó là tiền của tôi mà chẳng hề nghĩ tới chuyện, khi bắt đầu, tôi bắt đầu từ những đồng tiền của gia đình Mai. Bố mẹ coi tôi là người giàu và ông bà bắt đầu xét nét đến con dâu. Mai là con gái nhà giàu nên chuyện nữ công gia chánh không mấy giỏi giang. Mẹ tôi rất không vừa ý.
Nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ, chuyện lớn là tôi và Mai đã lấy nhau gần năm năm mà Mai vẫn chưa mang thai một lần nào. Vì mải mê làm ăn nên tôi cũng không chú ý đến chuyện này. Hơn nữa, tôi luôn cho rằng, con cái là lộc trời cho nên không cần sốt ruột, khi nào có khác có. Nhưng bố mẹ tôi không nghĩ vậy. Họ tha thiết mong có cháu nội để bế. Mẹ tôi ngày ngày ra lườm vào nguýt nói con dâu là cây độc không gai, gái độc không con.
Muốn không khí trong gia đình êm ấm, tôi và Mai quyết định đi kiểm tra để tìm hướng giải quyết. Thật buồn là nguyên nhân từ Mai. Biết bố mẹ sẽ gây khó dễ cho vợ nên tôi tự nhận lỗi về mình nhưng mẹ tôi nhất định không tin. Rồi vô tình bà tìm được giấy tờ khám bệnh, mẹ tôi lu loa cho rằng con dâu lừa lọc, dối trá. Bố mẹ kiên quyết bắt tôi li hôn để tìm vợ khác.
Để tôi đồng ý li hôn, bố mẹ tôi làm đủ mọi việc, nhất là hành hạ tinh thần Mai. Cuối cùng, vì không thể chịu được, Mai đơn phương viết đơn rồi dọn về nhà bố mẹ đẻ. Cô để lại hết tất cả mọi thứ, bố mẹ Mai cũng không đòi lại gì, ông bà chỉ nói với tôi: "Để cho con gái của bố mẹ được yên".
Đến bây giờ, tôi và Mai chia tay đã gần bốn năm, tôi đã lấy vợ theo yêu cầu của bố mẹ nhưng tôi vẫn chưa có con. Tôi không hề yêu người vợ hiện tại nên từ khi lấy nhau đến bây giờ, tôi chỉ nằm chung giường cùng cô ta mà không hề có quan hệ tình cảm gì. Mai vẫn độc thân. Cô cắt đứt liên lạc với tôi từ dạo ấy còn tôi thì vẫn ngày ngày tìm kiếm thông tin về cô. Tôi vẫn còn rất yêu Mai, giờ nếu tôi ly hôn, bất chấp mọi thứ để đến với Mai, chẳng biết Mai có đón nhận tôi hay không, chứ cứ sống như thế này, tôi thấy sống không bằng chết...
Theo Afamily
Vợ sắp cưới bắt tôi ký cam kết làm việc nhà, có nên vùng lên? Chẳng nhẽ thằng đàn ông trong nhà mà ăn cơm xong phải lật đật dọn dẹp chén bát, xong nồi. Chúng tôi định tổ chức đám cưới vào cuối năm. Hai đứa yêu nhau từ thời trẻ, đến nay đã 8 năm. Tình yêu của chúng tôi thường xuyên cãi vã. Nguyên nhân vì cô ấy không bao giờ nhường nhịn và tôi...