Tôi có nên quay lại?
Chúng tôi đi đến quyết định chia tay nhau khi cô ấy mạ.t sá.t tôi không thương tiếc. Thế nhưng cô ấy đã qu.ỳ lạ.y tôi, va.n xi.n quay lại… Liệu có nên quay lại?
Cưới vợ cách đây 5 năm, nhìn vào ai cũng nói gia đình tôi hạnh phúc. Nhưng khổ nỗi “ở trong chăn mới biết chăn có rận”, gia đình tôi cũng vậy, vẻ ngoài vui vẻ hạnh phúc chẳng qua che đậy những “ung nhọt” đến ngày bùng phát ra ngoài.
Ngày còn yêu, ai cũng bảo tôi may mắn lấy được vợ đẹp, lại có học thức. Cô ấy ăn nói rành mạch, lưu loát lại có tài “ngoại giao” nên được cả gia đình tôi yêu mến. Lẽ ra cô ấy nên coi điều đó là hạnh phúc mà ăn ở cho đúng, cho cân. Nhưng vợ tôi ngày càng thay đổi, đặc biệt từ khi cô ấy sinh con, đi làm trở lại và được đề bạt lên chức Phó Giám đốc của công ty. Tôi xin tạm giấu tên công ty cô ấy làm.
Cũng kể từ ngày đó, vợ tôi bận bịu suốt ngày, cô ấy kiếm được nhiều tiề.n, có xe cơ quan đưa đi đón về. Tôi không phủ nhận vợ tôi giỏi giang, vì bằng tuổ.i cô ấy hiện tại có nhiều người đang đôn đáo đi tìm việc, còn cô ấy may mắn có được chỗ đứng vững chắc.
Tôi biết thân phận mình nhiều hơn vợ 7 tuổ.i, nhưng giờ vẫn chỉ là anh nhân viên Kinh doanh nên công việc ở nhà tôi cố gắng làm hết. Vợ tôi đi về không phải đụng tay vào bất kỳ việc gì, tắm rửa cho con ăn, cơm nước đã tươm tất. Mới đầu vợ còn biết cảm ơn chồng rối rít, nhưng càng ngày, cô ấy càng quá đáng khi cho rằng “đó là việc đương nhiên”.
Thời gian gần đây, cô ấy còn luôn miệng ch.ê ba.i chồng “bất tài”, “suốt ngày ru rú ở nhà”,… thậm chí các dịp du lịch, nghỉ lễ ở cơ quan cũng không muốn cho chồng con theo. Tôi cũng buồn vì sự thay đổi nhu mì của cô vợ ngày xưa, nhưng không mảy may nghi ngờ cô ấy.
Thế rồi có người gọi điện bảo tôi vợ đang cặp với một người đàn ông khác, có địa vị chức quyền. Nghe đâu, anh ta cũng là người có năng lực đã đề bạt vợ tôi lên chức Phó Giám đốc. Tôi giận, tôi chử.i mắng cô ấy rất nhiều. Đổi lại vợ tôi cho rằng “Anh kém cỏi, không cho mẹ con tôi cuộc sống sung sướng, nên người ta giúp thì tôi nhận có gì sai. Anh nói tôi, anh xem lại mình trước đi”.
Video đang HOT
Trước những lời nói ngông cuồng của vợ, chúng tôi đã có những cãi vã liên miên. Tôi mệt mỏi nên đã viết đơn bảo cô ấy l.y hô.n. Vợ tôi cũng ngạo nghễ không kém khi thẳng tay ký vào mà không quan tâm tới thái độ của chồng.
Rồi chúng tôi nhận được quyết định của tòa án. Tôi cũng đã xác định tư tưởng sẽ tự sống một mình, nuôi con và không yêu thương thêm một ai nữa. Bởi tôi thấy cuộc sống thật phức tạp, và tôi mất niềm tin vào hôn nhân, vào phụ nữ luôn mọi người ạ!
Thế nhưng khi đứng trước cổng tòa, thấy tôi bế con, vợ tôi xuống xe rồi khóc lóc xin tôi đừng l.y hô.n và cô ấy đã biết lỗi rồi. Nói không được, vợ còn quỳ xuống trước mặt tôi, gia đình tôi để xin một cơ hội làm lại từ đầu. Cô ấy cũng hứa sẽ bỏ việc ở nơi đó, tìm một chỗ mới gần nhà và ổn định lại cuộc sống.
Trước những lời va.n xi.n của vợ, bố mẹ tôi quay sang khuyên tôi nên cho cô ấy một cơ hội. Tôi rối trí vô cùng, còn con trai tôi lại khóc lóc đòi đi theo cô ấy… Hiện tại, tôi và vợ vẫn sống cùng nhau, chúng tôi vẫn không ở chung phòng. Nói thật sau những gì cô ấy làm, tôi không còn một chút niềm tin nào cho cô ấy nữa? Giờ tôi phải làm sao đây mọi người ơi? Tha thứ cũng không đành mà sống cùng cũng không vui.
Theo VNE
Chồng tha thứ khi biết tôi Ngoạ.i tìn.h vì tìn.h dụ.c
Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: "Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay. Tôi đã phản bội chồng, vì say nắng. Chỉ một phút xao lòng, tôi đã nghĩ đến việc chia tay để nhẹ lòng. Nhưng anh vẫn tha thứ cho tôi, anh nói: "Mọi thứ vẫn có thể làm lại từ đầu, dù niềm tin đã bị lung lay.
ảnh minh họa
Hãy coi đây là thử thách, để chúng ta tiếp tục sống những tháng ngày sau đó, vì con..."
Chỉ tại xa chồng...
Tôi đã có chồng và hai con, một trai, một gái. Chồng tôi làm nghề lái tàu viễn dương, hành trình của anh mỗi chuyến đi từ 6-8 tháng mới về. Tôi thật hạnh phúc vì chồng tôi dù ở xa nhưng lúc nào cũng quan tâm đến vợ. Anh thường xuyên hỏi han và chăm sóc tôi rất chu đáo. Anh chu cấp cho mẹ con tôi một cuộc sống khá đầy đủ về vật chất. Tôi đã mãn nguyện khi với quyết định kết bạn trăm năm với anh để xây dựng cuộc sống gia đình cùng anh.
Thế nhưng, vì cuộc sống xa cách nên những yêu thương giữa vợ chồng tôi cũng bị hoàn cảnh địa lý chia cắt. Nhưng tôi không tin vì lẽ gì đó mà tôi có thể phản bội chồng tôi, người đàn ông đã không quản gió sương vất vả, lênh đênh trên biển mấy tháng liền để kiế.m tiề.n lo lắng, chăm chút vợ con như thế.
Tôi gặp người tình trong đám sinh nhật cô em họ tôi. Cũng vì lâu rồi quấn quýt chăm sóc con, tôi cũng không có cuộc gặp gỡ người ngoài. Cuộc sống của tôi quá hạn hẹp, mọi quan hệ vì thế cũng bó gọn. Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với anh, người đàn ông lịch sự, đẹp trai và là giảng viên một trường ĐH. Tôi bị cuốn hút bởi anh, như thể cuộc sống của tôi, mảnh vườn đã nắng hạn lâu ngày được gặp mưa.
Ban đầu, vì muốn thay đổi không khí, muốn cuộc sống của mình giao lưu và rộng mở hơn. Tôi đã đồng ý gặp anh. Ban đầu chỉ là những buổi cà phê, trò chuyện phiếm về cuộc sống. Nhưng cuộc sống nhiều khi không như mong muốn và không theo trật tự của nó. Tôi bắt đầu gặp anh nhiều hơn, không còn đơn thuần là uống cà phê, tán gẫu và chuyện phiếm nữa. Anh bắt đầu chăm chút tôi bằng những món quà giá trị, thể hiện sự quan tâm, chu đáo. Điều mà chồng tôi vẫn đáp ứng đủ cho tôi, nhưng về sự gần gũi, chân thành như thế này, tôi gần như không có.
"Lửa gần rơm" và sự cao thượng của chồng...
Các cụ nói đúng, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Tôi bắt đầu nghĩ tới anh mỗi ngày. Tôi thường xuyên nhắn tin, gọi điện và anh cũng đáp lại tôi bằng những lời yêu thương, hỏi han, săn sóc. Và tôi cũng bớt trống vắng hơn trong những chuyến đi xa của chồng.
Rồi tôi đã làm cái việc không đáng làm ấy, tôi đã phản bội chồng tôi trong một lần kháng cự yếu ớt với cám dỗ. Một lần. Hai lần. Và ba lần. Cho đến khi tôi không biết điểm dừng, không biết khi nào mới đủ can đảm để dứt khoát được với người tình.
Rồi điều bí mật ấy, cũng đến tai chồng tôi. Đàn bà khi yêu không giấu giếm được. Tôi cứ phơn phởn, con cái gửi bà ngoại, để rảnh chân cho những cuộc hò hẹn ngọt ngào. Không biết chồng tôi nghi ngờ, hay linh cảm. Nhưng anh đã biết sự việc, anh biết tên, nơi làm việc, số điện thoại của người tình tôi. Không đán.h ghe.n, không cãi vã. Anh hút thuố.c suốt đêm anh ở nhà. Tôi nhìn rõ nỗi thất vọng trong đôi mắt anh. Hẳn lúc đó, chồng tôi phải đấu tranh dữ dội lắm, giữa lý trí và tình cảm.
Sáng hôm sau, anh đón tôi đi uống cà phê. An im lặng và hầu như trên gương mặt sạm đen vì nắng gió của anh không có gì thay đổi nhiều, chỉ có đôi mắt là u uẩn. Anh hỏi tôi: "Em và tay kỹ sư đó, lâu chưa?". Tôi suýt bật khóc vì xấu hổ. Những câu hỏi của anh cứ xoáy vào tôi, như muốn tìm sự chân thành còn sót lại.
"Em xin lỗi, em đã sai rồi", tôi gục mặt xuống bàn khóc. Chồng tôi nhìn tôi rất lâu, không nói gì. Cuối cùng, không khí căng thẳng của hai vợ chồng được tháo gỡ, anh nói: "Chúng ta bỏ nhau thì quá dễ, phải không em? Nhưng sống với nhau hạnh phúc mới khó. Vì còn các con nữa, anh muốn chúng ta hãy sống vì con." Tôi không tin vào tai mình nữa, như thể tôi vừa tháo bỏ một sợi xích rất chặt thít vào cổ mình. Cảm giác có tội lớn mà được tha thứ, tôi thấy như được sống lại, bởi nguy cơ tan vỡ gia đình đã không còn nữa. Tôi đã giữ được anh, đúng là "gương vỡ lại lành"...
Hôm đó, anh đã tâm sự với tôi, sẽ không đi xa nữa. Anh sẽ xin lên bờ, dù thu nhập thấp hơn, nhưng được gần vợ con. Mọi thành công đều có cái giá của nó. Tôi thấy lòng mình như ấm hơn, khi anh đã gánh bớt cho tôi nỗi hoang mang, cùng san sẻ với tôi lỗi lầm đáng tiếc trong đời.
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp đi ngoạ.i tìn.h rồi Nếu như anh không thay đổi, em phải đi vào con đường sai lầm mà em chấp nhận dù có hậu quả gì đi chăng nữa. Trước đây, em yêu anh thế nào chỉ có anh là người hiểu rõ nhất. Em đã từng yêu 1-2 người trước anh, nhưng chưa có người đàn ông nào lại khiến em si mê như em...