Tôi có bạn trai vẫn ngủ với người đàn ông khác
Điều khủng khiếp nhất anh vẫn chỉ nghĩ tôi với Hoàng mới nhắn tin yêu đương rồi đi uống nước chứ chưa đi quá giới hạn, nếu anh biết chúng tôi đã ngủ với nhau, tôi không hình dung được mọi chuyện sẽ như thế nào.
Tôi với anh yêu nhau từ năm đầu tiên đại học, anh học ngay khóa trên. Chúng tôi quen qua mạng rồi rất nhẹ nhàng nói yêu khi chưa gặp một lần nào, cả hai đều là mối tình đầu của nhau. Tôi sống thiếu tình cảm của gia đình từ bé, mẹ mất, bố lấy vợ nữa, gia đình không khá giả, sống nhiều với nước mắt và sự thiếu thốn tình cảm trong suốt quãng tuổi mới lớn. Chính quãng thời gian đó đã rèn luyện tôi tính mạnh mẽ tự lập và những suy nghĩ già dặn về cuộc sống hơn bất cứ bạn nào cùng tuổi.
Ảnh minh họa từ internet
Về tình yêu, chưa bao giờ tôi mảy may quan tâm ai cho tới khi gặp anh. Anh tuy sống trong gia đình điều kiện nhưng bố mẹ không hạnh phúc, từ bé cũng không phải động tay chân vào bất cứ việc gì. Anh sống rất hiền lành, im lặng trong gia đình, chưa bao giờ biết hay quan tâm tới chuyện gì xảy ra trong cuộc sống này, anh tự thu mình vào trong vỏ ốc của bản thân.
Chúng tôi yêu nhau nhưng thường xuyên cãi vã, anh ngại đám đông, ngại ăn ngoài đường, ngại thấy người khác, lúc nào cũng rụt rè, lóng ngóng với tất cả mọi việc bên ngoài bức tường nhà mình. Tôi sống thiếu tình cảm nhiều nên muốn được yêu thương, che chở bởi một bờ vai mạnh mẽ của người đàn ông nhưng anh hoàn toàn trái ngược với điều đó. Vì là mối tình đầu nên tôi vẫn hy vọng anh trưởng thành, thay đổi, yêu nhau hơn ba năm tôi luôn là người chạy theo anh, nhường nhịn mỗi khi cãi vã, chăm sóc chu đáo.
Anh ra trường trước tôi, xin đi làm, gần một năm sau tôi cũng đi làm và mọi chuyện bắt đầu từ đây. Ở công ty mới, tôi gặp Hoàng, một chàng trai xông xáo, mạnh mẽ, nam tính, chúng tôi làm việc cùng nhau và từ bao giờ hai người quấn lấy nhau. Hoàng cho tôi sự che chở, ấm áp, nhìn vào mắt anh tôi thấy mình thật nhỏ bé, nụ cười hạnh phúc của anh khiến chưa bao giờ tôi thấy mình được yêu đến thế.
Tôi cảm nhận ở Hoàng một tình yêu chân thật, nồng nhiệt, những nụ hôn như không thể dứt, những giây phút bên nhau hạnh phúc, anh nắm tay tôi, ôm tôi trong lòng, cảm giác bạn trai chưa bao giờ mang lại cho tôi. Tôi cặp với Hoàng, bạn trai phát hiện, như rụng rời tay chân, anh không tin là tôi có thể làm như vậy. Anh đánh tôi, cấm không được đi đâu, không dùng điện thoại, mọi hòm thư cá nhân anh đều kiểm soát nhưng tôi vẫn tiếp tục lừa dối.
Video đang HOT
Anh điên cuồng kéo tôi lại, trong thời gian này anh thay đổi thành con người khác, bừng tỉnh suy nghĩ lại tất cả những gì đã làm với tôi suốt thời gian yêu nhau. Anh nhận ra chưa bao giờ quan tâm, chăm sóc, cứ để tôi mải miết chạy theo mong anh thay đổi. Anh thấy hối hận, muốn tôi quay lại để anh được sửa sai và tôi phải xin nghỉ việc ở công ty đó, cắt đứt hoàn toàn với Hoàng. Tôi đồng ý nghỉ việc, quay lại với anh. Tôi cũng như bừng tỉnh, nhận ra việc đang làm là một việc kinh khủng.
Tôi phản bội người mình yêu, điều trước đây chưa bao giờ nghĩ tới, giờ sau gần nửa năm xảy ra tôi ngồi đây với nỗi day dứt chưa bao giờ dừng. Tôi làm tổn thương hai người đàn ông, tôi tới với Hoàng rồi lại ra đi để anh cảm thấy tôi như đang đùa cợt. Còn bạn trai, anh thay đổi hoàn toàn, nhẹ nhàng, dịu dàng quan tâm chăm sóc tôi từng chút, anh làm nhiều việc hơn, chủ động va chạm nhiều.
Điều khủng khiếp nhất anh vẫn chỉ nghĩ tôi với Hoàng mới nhắn tin yêu đương rồi đi uống nước chứ chưa đi quá giới hạn, nếu anh biết chúng tôi đã ngủ với nhau, tôi không hình dung được mọi chuyện sẽ như thế nào. Tôi sống trong day dứt, ân hận, lúc nào trong đầu cũng dằn vặt, không thể tha thứ cho mình nhưng không đủ can đảm để nói với anh sự thật.
Nếu không nói ra tôi sẽ sống cả đời trong dối trá, kinh bỉ chính mình, sao tôi có thể cưới anh hay sống hạnh phúc trong sự lừa dối này được, chính tôi sẽ cười vào mặt mình mà mỉa mai. Bây giờ tôi phải làm sao, xin hãy chia sẻ với tôi.
Theo VNE
"Bạn"
Chị năm nay 33 tuổi, người đen đúa, thẳng đuột, cứ mải mê làm việc, thêm cái tính hay cả nghĩ, nom chị già đáu, tự ti khép chặt lòng mình với tất cả thành ra chị chẳng có điều kiện tìm được ai...
Thời gian cứ vèo trôi qua, chị vào cái tuổi quá lứa lỡ thì. Chị đã quen với cảnh đi về đơn chiếc, chưa một lần nắm tay ai. Thì bỗng một hôm, chị nhận được tin nhắn: "Lại được gặp bạn rồi, hôm nay nhìn bạn thật là xinh".
Xe buýt đang đông chật như nêm, không hiểu ai lại nhắn tin cho mình vào lúc này, sau một thoáng nhíu mày chị nhắn lại: "Bạn ở đâu, sao biết mình?".
"Mình để ý bạn suốt tuần nay rồi. Tầm giờ này mỗi lần xe qua mình đều ngóng bạn, hôm thứ năm bạn nghỉ phải không? Bạn không đi cùng, mình cứ thấy thiếu gì đó".
Chị nở nụ cười thật tươi và cảm thấy thú vị, đúng là hôm đó nhà có việc, chị không đi làm. Chị nhắn lại cảm ơn và khi gửi tin đi chị không quên cố nghiêng ngó xem ai có tin nhắn, nhưng xe đông quá.
Khi gần xuống chị nhận được tin, "Tạm biệt nhé, chúc bạn một ngày thật tốt lành, mong là sáng mai lại được cùng bạn đồng hành trên quãng đường sao mà ngắn thế này".
Hòa cùng đoàn người hối hả xuống bến, chị thử ngó nhìn xem có ai khả nghi, nhưng chẳng thấy...
Nhiều lần chị nhận được tin bất chợt "Bạn có ánh mắt rất lôi cuốn và ẩn chứa trong đó một con người có tâm hồn thánh thiện". "Nụ cười của bạn thực sự làm cho ngày mưa như hôm nay thêm sáng đấy". "Bạn để kiểu tóc mới này rất hợp". Khiến mỗi ngày chị lại cười nhiều và vui hơn xưa.
Có dư thời gian chị liền chú ý đến bản thân hơn, chăm chút cho ăn mặc và cách cư xử, quan tâm giúp đỡ mọi người, gắng không sống thu mình nữa...
Mỗi sáng chị luôn cười thật tươi chào hỏi những người xung quanh và vẫn đinh ninh có ánh mắt đang dõi theo mình.
Hôm ấy đi làm chị xách theo túi ngô nếp to cho mấy đứa cùng phòng, vội vàng xuống bậc xe buýt chị chới với suýt ngã, bỗng có bàn tay chìa ra đỡ chị cùng túi ngô, hoàn hồn nhìn lại chị thấy một gương mặt trẻ măng, chẳng hiểu sao chị bỗng nói "Mình cảm ơn!" rồi tự hỏi lòng đó có phải "bạn" vẫn hay nhắn tin?
Anh chàng đó cười khá tươi, họ chuyện trò với nhau rất vui vẻ. Ra là anh làm việc ở công ty bên cạnh và vẻ tự tin của chị khi xưng "mình" khiến anh chàng nhất quyết không chịu tin chị năm nay đã ba ba, "Bạn nhanh nhẹn thế kia, không thể nào là họ với nhà rùa được".
Giọng pha trò giống hệt "bạn" nên chị càng tin vào duyên số. "Bạn" khăng khăng nói chị chỉ ba mươi, bằng "bạn" là cùng thôi...
Quả thật chị như trẻ ra đến cả chục tuổi khi kết bạn với người đó. Tâm trạng trẻ trung khiến tâm hồn con người không thể nào già úa. Đi chơi cùng, bạn bè của người đó cũng công nhận chị trẻ và rất xứng đôi với "bạn".
Ít lâu sau họ quyết định nâng cấp lên thành bạn đời, chị tự tin ở mình và có niềm tin lớn lao nơi người ấy. Họ gấp rút chuẩn bị cho đám cưới.
Chị lên danh sách khách mời, và vì là "cây cao bóng cả" nên chị mời toàn bộ công ty, cố chu đáo để không xót một ai. "Tuyên nghỉ một tuần nay rồi chị ạ, mẹ nó ốm". "Chị xin số của nó với". Chị ngạc nhiên rồi bảo thằng em đọc lại, không thể nhầm được. Chị bật cười vì đó chính là số "bạn" trước vẫn hay nhắn tin qua lại với chị.
Anh chàng hay đùa ấy vốn có sở thích trêu chọc mọi người và đó cũng là một đứa tình cảm hay quan tâm đến người khác. Cậu ta làm thế chắc không ngoài mục đích giúp chị có được sự tự tin vào bản thân và thêm tin yêu cuộc sống.
Chị tìm đến tận nhà thăm mẹ Tuyên, gặp "bạn" để đưa thiếp mời và nói "Cảm ơn!"
Theo VNE
Phụ nữ xấu luôn chịu thiệt thòi Với một người đàn ông vẻ đẹp bên ngoài của người phụ nữ rất quan trọng, nên những cô gái xấu luôn bị thiệt thòi. Người ta vẫn nói, "Con trai yêu bằng mắt", với một người đàn ông vẻ đẹp bên ngoài của người phụ nữ rất quan trọng, nên dễ hiểu vì sao những cô gái xấu như bạn luôn bị...