Tôi chua xót khi biết chồng ‘giúp đỡ’ chị kết nghĩa có thai
Chồng tôi nói rằng chị ấy không muốn lập gia đình, muốn kiếm một đứa con nên anh ta giúp đỡ.
Có lẽ tôi sẽ không chủ quan để rồi phạm sai lầm lớn là để chồng ngoại tình nếu như gia đình chồng cho tôi cơ hội được nghi ngờ. Nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng vào mối quan hệ thân thiết bấy lâu nay của hai gia đình. Vì thế mà tôi mất cảnh giác để rồi giờ đây bị cướp chồng, bị đẩy ra khỏi gia đình nhà chồng một cách trắng trợn.
Tôi lấy chồng đã được 5 năm. Hiện tại, chúng tôi có với nhau một đứa con trai kháu khỉnh. Tôi cảm thấy hài lòng về chồng và cuộc hôn nhân này. Anh ấy là người có địa vị, được ăn học, hơn nữa bố mẹ chồng tôi rất tốt, lại yêu thương tôi nên tôi cảm thấy mình là người may mắn. Hạnh phúc hơn nữa là tất cả các thành viên trong gia đình đều sống hòa thuận, yêu thương nhau.
Hơn 5 năm lấy nhau, chúng tôi tuy có lúc này, lúc khác nhưng đều chỉ là những mâu thuẫn nhỏ, không đáng nói. Gia đình nào chẳng vậy. Thế nhưng giờ đây, tôi bị cả gia đình chồng quay mặt, bị chồng phản bội và bơ vơ vì mất niềm tin vào mọi thứ.
Từ ngày về làm dâu, tôi biết nhà chồng tôi có mối quan hệ kết nghĩa với một nhà khác. Trước đây mẹ chồng tôi và bác ấy chơi thân với nhau từ ngày còn trẻ, rồi khi hai người lập gia đình, cả hai nhà đã kết nghĩa với nhau như chị em. Vợ chồng tôi cũng đã từng theo bố mẹ sang nhà bác ấy ăn cơm suốt vì hai nhà coi như là một.
Ảnh minh họa
Nhà bác đó có hai cô con gái, một chị đã lấy chồng còn một người thì hơn vợ chồng tôi 4 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Chị ấy khá giỏi giang, kiếm được nhiều tiền và cũng ưa nhìn. Tôi sang chơi, chị vẫn bảo coi tôi như em gái trong nhà. Tôi cũng rất quý chị ấy vì chị ấy có vẻ thân với tôi.
Video đang HOT
Thế mà có ai ngờ, chồng tôi và chị ta phải lòng nhau từ lúc nào không hay. Điều khiến tôi chủ quan chính là bao năm qua họ không hề yêu nhau. Bởi nếu có tình ý từ hồi đó thì chắc chắn họ đã đến với nhau rồi vì gia đình hai bên có mối quan hệ rất tốt. Vậy mà giờ đây, khi chồng tôi có vợ, có con rồi thì họ lại phải lòng nhau.
Tôi ngây thơ đến mức độ khi chị ta điện thoại cho tôi nói có bầu, tôi cứ thương chị ta mãi. Tôi còn nghĩ chị ta lớn tuổi rồi, muốn làm mẹ đơn thân nên chấp nhận không chồng mà có con. Tôi ý nhị không hỏi chị ta về cha đứa bé. Vì thương chị ta, tôi còn cặm cụi sớm tối thi thoảng ghé qua để động viên, nhắc chị ta chuyện ăn uống, kiêng cữ.
Bố mẹ chị ta có vẻ đau khổ khi cô con gái ưu tú bỗng nhiên ễnh bụng ra. Nhưng thời đại này người ta cũng thoáng hơn rồi nên dần dần hai bác cũng không nặng nề nữa mà giúp đỡ chị ta chờ ngày sinh đẻ. Và rồi, khi chị ta sinh con xong, tôi đã chết lặng người… Không cần phải nói nhiều vì nhìn nó ai cũng biết đó là con của chồng tôi vì nó giống anh ta như lột.
Hôm đó, ở ngay bệnh viện, chồng tôi đã thừa nhận với tất cả mọi người rằng đó là đứa con họ có chung với nhau. Tôi chết lặng đi. Trong khi đó bố mẹ chồng tôi lại không có vẻ gì thảng thốt cả. Hai người động viên tôi cố gắng giữ bình tĩnh rồi về nhà nói chuyện.
Cuộc họp gia đình diễn ra ngay sau đó nhưng tôi có cảm giác giống như đó là một buổi thông báo để tôi xác định tư tưởng. Trong từng câu nói của bố mẹ chồng chỉ như nhắc tôi hãy biết chấp nhận sự thật này. Chồng tôi nói rằng chị ấy không muốn lập gia đình, muốn kiếm một đứa con nên anh ta giúp đỡ. Vì hoàn cảnh gia đình hai bên thân thiết nên anh không thể từ chối. Còn bố mẹ chồng tôi cũng khuyên tôi nên nhắm một mắt, mở một mắt vì chuyện dù sao cũng xảy ra rồi.
Tôi nghe xong mà lòng đau như cắt. Tôi bế con về nhà ngoại một tuần trời. Trong khi đó, cả gia đình nhà chồng tôi cuống lên lo cho chị ta, chồng tôi cũng đảo tới đảo lui ở bệnh viện suốt vì họ cho rằng dù sao đó cũng là cháu của họ. Tôi có cảm giác trong chốc lát, tôi và con tôi trở thành người thừa còn chị ta và đứa con mới sinh đó mới là dâu, con trong nhà.
Giờ tôi không biết phải làm gì sau khi chồng ngoại tình. Ly hôn thì tôi thiệt thân nhưng cố sống thì tôi biết sẽ là nỗi tủi hờn cho tôi và con khi phải san sẻ tình cảm như vậy. Dám chắc sau này họ sẽ còn thân với chị ta hơn nữa vì mối quan hệ trước đây của hai bên gia đình vốn đã tốt đẹp. Giờ tôi phải làm gì cho đúng đây?
Theo Khám phá
Không gục ngã khi bị chồng và bồ tước đoạt nhà trắng trợn, tôi đã có màn trả đũa ngay sau đó 1 tháng khiến cả 2 xanh mặt
Cuộc hôn nhân của tôi kéo dài vẻn vẹn 3 năm, đúng ngày kỉ niệm ngày cưới thì người đàn ông đó dẫn cô tình nhân của anh ta về nhà, cướp nhà tôi trắng trợn, tôi phải dùng đòn trả đũa cho cả hai sáng mắt chỉ sau chưa đầy 1 tháng.
Tôi lấy chồng khi vừa bước ra khỏi cánh cửa đại học, chồng tôi lúc bấy giờ là một anh chàng nhà quê, dù vậy thì được cái có công việc với thu nhập kha khá. Gia đình tôi ở thành phố, nhà bố mẹ có mỗi mình tôi nên cưng chiều tôi hết mực.
Ngày mới cưới nhau, vì gia đình anh ở quê không mấy khá giả nên bố mẹ tôi cho tôi một căn nhà, đứng tên tôi. Tất nhiên khi lấy nhau, chồng đã gạ tôi chuyển sang đứng tên anh, tôi dù yêu chồng thật, nhưng không dại đến cái nỗi ấy, tôi vẫn còn chừa một đường lui cuối cùng cho mình. Tôi làm một tờ nhà đất giả, coi như căn nhà hiện đang đứng tên chồng cho anh vui, chứ bố tôi là người tính toán rất cẩn thận, tôi cũng là phụ nữ thông minh nên sẽ không dại dột làm điều đó.
Ngày mới cưới, bố tôi ra sức giúp đỡ chồng tôi cho anh leo lên chức trưởng phòng nhanh chóng. Còn tôi thì cưới xong đã dính bầu nên chỉ ở nhà rồi đợi ngày sinh con. Con chưa đầy 2 tuổi thì phát hiện chồng ngoại tình với người đàn bà khác. Uất hận lắm, cay đắng lắm nhưng tôi vẫn chưa làm bung bét mọi chuyện lên. Bởi tôi hy vọng anh sẽ nghĩ lại và sớm trở về với gia đình.
Tôi đã chờ, đã hi vọng mở cho anh một đường về, anh sẽ quay về bên gia đình, nhưng ngờ đâu, ả đàn bà đó đã khiến anh si mê đến không còn thiết tha bất cứ thứ gì trên đời kể cả vợ con. Anh dẫn ả về nhà của tôi vào đúng ngày kỉ niệm ngày cưới tròn 3 năm của hai đứa. Anh và ả nhân tình của mình trơ trẽn đến nỗi đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Trước khi tôi ra khỏi cửa, cô ta còn bồi thêm một câu xát muối vào trái tim tôi:
Tôi trả đũa thành công sau 1 tháng giả vờ giành giật lại chồng. (Ảnh minh họa)
- Gớm, chẳng qua vì chị giàu nên anh ấy mới lấy chị thôi, chứ yêu gì cái đứa con gái tiểu thư, chảnh chọe như chị làm gì.
Đến cái nước này, tôi sẽ trả đũa cho ả ta biết mặt. Chồng tôi vốn là kẻ trăng hoa, anh chỉ mới quen ả được 3 tháng đã có thể làm đảo lộn cuộc sống của vợ chồng tôi đến thế thì tất nhiên tôi cũng sẽ dùng kế bẩn để kéo anh ta về rồi vứt đi cho anh ta sáng mắt.
Mấy năm yêu nhau nên tôi rất hiểu chồng, biết anh ta thích gì và tìm cách quyến rũ anh ta. Được gần 1 tháng, khi chồng đã bắt đầu chán ngán cô bồ để đon đả quay sang tôi thì tôi mới trả đũa hai kẻ trơ tráo đó. Tôi gửi cho cô bồ của chồng những hình ảnh mặn nồng của tôi và anh ta để cô ta tức điên lên.
Mấy hôm sau tôi về nhà, mở cửa vào nhà đã thấy hai con người đấy đang cãi nhau ỏm tỏi, cô bồ còn vứt va li tanh bành giữa nhà dọa bỏ đi. Thấy tôi, cô bồ định xông ra đánh thì chồng tôi giữ lại, quát: "Cô định làm cái trò gì với vợ tôi thế hả?". Tôi cảm thấy nực cười vô cùng, bèn ném cho anh ta tờ đơn ly hôn. Sau đó, tôi đưa tiếp cho chồng giấy sa thải khỏi công ty sau khi nhờ sự can thiệp của bố. Cuối cùng là giấy tờ nhà đất, tất cả đều đứng tên tôi. Chồng vội vàng quỳ xuống xin tôi tha thứ, còn cô bồ thì sợ xanh mắt mèo vì nếu chồng tôi không còn tiền thì ả ta chả có gì để có thể bấu víu, vơ vét cả. Tôi sẵng giọng:
- Xin lỗi nhé, mời hai người ra khỏi nhà tôi, nhà tôi không chứa chấp loại phản bội và loại cướp chồng người khác.
- Chồng sai rồi, chồng xin vợ...
- Thôi, anh mà biết sai thì anh đã không để tôi phải làm đến nỗi này.
Tôi trở lên nhà, nhét quần áo của hai kẻ đó vào vali rồi vứt chúng ra cổng. Chồng tôi còn định nấn ná thêm thì tôi nói thẳng nếu anh ta không di sau 10 phút sẽ gọi người tới dần cho 1 trận. Đương nhiên kẻ hèn nhát như anh ta vội tìm cách chạy thẳng, cô nhân tình trơ trẽn kia cũng thế.
Còn lại một mình, dù chiến thắng oanh liệt nhưng tôi vẫn không sao vui nổi. Cuộc hôn nhân tan vỡ khiến tôi chằng còn thiết tin tưởng vào tình yêu và đàn ông trên đời nữa.
Theo Một Thế Giới
Chính tôi đã nuôi "rắn độc" trong nhà để rồi phải nhận cay đắng về mình Đời người không ai có thể tưởng tượng được chữ "ngờ" nó đáng sợ ra làm sao. Tôi từng coi em như một cô em gái, để rồi em cướp chồng tôi trắng trợn không chút ăn năn, hối hận gì với người đã mang ơn cưu mang em. Tôi muốn kể một phần cuộc đời cay đắng, đau khổ và uất nghẹn...