Tôi cho anh xe ôm “cái ngàn vàng” của mình vì chán cảnh 30 tuổ.i mà còn trinh và cái kết sốc
Chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ, chỉ là chán cảnh 30 tuổ.i vẫn ế nên nhắm mắt làm liều vậy mà thật không ngờ sau cái đêm mưa tầm tã ấy lại tìm được hạnh phúc cho chính mình.
Ảnh minh họa
30 tuổ.i nhiều người con bồng con bế, gia đình yên ấm này nọ xong xuôi thì tôi vẫn cứ lận đận trong đường tình duyên của mình. Có lẽ nhiều người vẫn nói phụ nữ mà ế thì chỉ có nhan sắc có hạn, xấu đến ma chê quỷ hờn. Vậy nhưng tôi thuộc dạng cũng không đến nỗi nào, tuy không thể nói là xinh đẹp như hotgirl nhưng tôi không đến mức xấu không thể chấp nhận nổi. Ấy vậy mà dù đã trải qua 30 cái thanh xuân tôi vẫn không thể tìm cho mình một người đàn ông đích thực. Nhiều đứa bạn của tôi thậm chí xấu hơn tôi cũng đã có một tấm chồng cho riêng mình.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi chưa từng trải qua mối tình nào. Thú thật là tôi đã trải qua 2 mối tình, tuy nhiên chóng vánh kết thúc khi còn chưa kịp nắm tay nhau này nọ. Chính vì vậy đến tận bây giờ 30 tuổ.i mà tôi vẫn còn trinh. Bạn bè nhiều lúc cứ trêu ghẹo.
- 30 tuổ.i mà còn trinh thì đúng là có vấn đề, mày còn thua cả đàn em…không chấp nhận được.
( ảnh minh họa )
Ban đầu nghe bạn bè nói như vậy mãi cũng khó chịu nhưng sau rồi lao vào công việc tôi cũng quên dần đi cái việc yêu. Nhiều khi nghĩ thời đi học khó kiếm được người yêu thì đi làm thể nào cũng kếm được một tấm chồng. Vậy nhưng mấy anh trong cơ quan lớn tuổ.i hơn mình thì đã có vợ con, còn mấy người chưa có gia đình gì thì toàn là trai trẻ, đàn em của mình.
Tuổ.i thanh xuân cứ thế qua đi có lúc tôi nghĩ mình kiếm đại một người nào đó, làm cái nghề gì cũng được mà lấy làm chồng nhưng mà nói như vậy chứ kiếm đâu ra. Cứ vậy nhiều lúc tôi nghĩ chắc mình ôm lấy cái ngàn vàng của mình cho tới chế.t luôn.
Thế rồi trong một dịp ở nhà bố mẹ gọi điện bảo về quê gải quyết việc gia đình thế nên tôi phải xin nghỉ 4 ngày để về. Vậy nhưng đúng hôm tôi về thì mưa tầm tã, hôm đó dự báo thời tiết là mưa to nhưng tôi vẫn chủ quan không nghĩ đến mức đường xá gì ngập hết như thế.
Thấy mưa to như vậy nên tôi quyết định đi xe ôm về phòng trọ sáng mai về sớm. Cơ may thế nào mà lúc đó vì mưa to mấy ông xe ôm về hết thì còn có một anh xe ôm khá trẻ đứng đấy. Đúng lúc đang định về thì tôi chạy lại nhờ chở về phòng
Video đang HOT
Vì mưa to quá nên đến khi về đến tận phòng cả tôi và anh xe ôm ướt như chuột. Lúc đó thấy bên ngoài trời mưa to quá tôi lúc đó chẳng nghĩ gì nhiều tự dưng tôi ngỏ ý bảo anh xe ôm ở lại đợi cho mưa ngớt rồi về.
- Trời đang mưa to lắm, anh lại bị ướt hết rồi. Giờ mà về thì chỉ có ốm ra, nên anh cứ vào phòng tôi chơi đợi mưa nhỏ tý rồi về.
- Như vậy có tiện cho cô không?
- Không sao đâu mà. Với lại tôi cũng chưa có chồng con gì cả nên anh đừng sợ bị đán.h ghe.n. Tôi chỉ sợ vợ con anh đi đán.h ghe.n tôi thôi.
- Tôi cũng chưa lập gia đình nên không có vợ con gì _ Anh xe ôm ngượng nghịu trả lời.
Trong khi chờ mưa nhỏ đi tôi có đi lấy khăn cho anh xe ôm lau người. Hôm đó chúng tôi nói chuyện với nhau rất lâu, kể về đủ thứ trên đời. Đến khi nói chuyện được một hồi lâu thì cả tôi và anh mới phát hiện ra hai người cùng quê với nhau. Chúng tôi nói chuyện đến tận hơn 12h mà vẫn không hay, trời bên ngoài thì vẫn mưa không ngớt.
Đến lúc chuẩn bị xác định là trời mưa thì cũng không còn cách nào khác là phải về thì luống cuống thế nào tôi làm đổ cốc nước lên người mình ướt hết áo. Anh xe ôm thấy vậy vỗi vã lấy khăn lau cho tôi. Đến khi nhìn lại thấy tay anh đang đặt lên ngực tôi khiến cả hai đỏ mặt ngượng ngùng. Lúc đó tôi thấy anh xe ôm tiến sát gần mình hơn rồi ôm hôn lên cổ tôi. Đáng ra tôi sẽ đẩy anh ta ra, vậy nhưng không hiểu sao lúc đó người tôi mềm nhũn.
- Em cho không anh đấy, anh cứ làm đi. Em không bắt anh phải chịu trách nhiệm đâu.
- Không. Anh hứa sẽ có trách nhiệm với em
Nói rồi anh xe ôm ghì chặ.t ngườ.i tôi lại mà ôm hôn. Dù bên tai tôi vẫn nghe văng vẳng tiếng anh nói sẽ có trách nhiệm nhưng tôi chẳng đời nào tin vì có người đàn ông nào lại ngu đến mức cho quà mà còn đòi trả tiề.n. Thế rồi cuối cùng trong đời tôi cũng đã nếm trải mùi vị đàn ông. Tôi sẽ không hối hận vì quyết định cho anh xe ôm sự trinh tiết của mình..vì dù gì tôi cũng đã ế lắm rồi.
Đêm hôm đó kết thúc như vậy, sáng hôm sau anh xe ôm vẫn chở tôi ra bến để bắt xe về quê. Lúc ngồi trên xe tôi cũng nghĩ về đêm qua cứ coi như tình một đêm chứ chẳng hi vọng anh ấy có trách nhiệm như lời nói hôm qua.
Vậy nhưng đến sáng hôm sau khi tôi vừa đi có việc ngoài chợ về thì mới hốt hoảng khi thấy anh xe ôm hôm nọ bê tráp trầu cau đi cùng mấy người nữa đến gặp bố mẹ tôi xin được được cưới tôi về làm vợ. Biết là đêm hôm anh có hỏi địa chỉ nhà tôi nhưng không ngờ anh lại đến lúc này.Tôi như không dám tin vào mắt mình là anh ấy thực hiện lời hứa mà tôi nghĩ là viễn vông ấy mà.
- Em làm vợ anh nhé. Anh đến như thế này có quá đường đột với gia đình em không?
- Nếu anh lấy em làm vợ chỉ vì cái trinh tiết thì…
- Anh đến xin cưới em không phải vì em còn trinh. Chỉ đơn giản là anh nghĩ em chính là người vợ mà anh tìm kiếm lâu nay. Nếu không chê anh nghèo thì chỉ cần em gật đầu anh sẽ cưới em ngay.
Nghe những lời nói đó của anh xe ôm mà tôi không dám nghĩ mình lại có được hạnh phúc như thế. Chỉ là một sự gặp gỡ tình cờ, chỉ là chán cảnh 30 tuổ.i vẫn ế nên nhắm mắt làm liều vậy mà thật không ngờ lại tìm được hạnh phúc cho chính mình sau 30 năm thanh xuân trôi qua…giờ cũng đã đến đích.
Theo blogtamsu
Ngày trở dạ thì bạn trai biến mất, tôi cắn răng nhờ anh xe ôm đưa đi sinh và cái kết ...
Tôi ngã quỵ xuống đất, vậy là bạn trai đã bỏ mặc mẹ con tôi sao. Bụng lại nhói lên, nghĩ tới con tôi cố xách làn lết ra ngoài ngõ nhờ anh xe ôm: "Anh ơi chở em vào viện với, em sắp sinh rồi".
Ảnh minh họa
Tôi và phong yêu nhau vào năm cuối đại học, ra trường tình yêu ấy vẫn được nuôi lớn dần. Nhà cả hai đứa đều nghèo, lương thử việc cũng chẳng được là bao nên Phong bàn với tôi hai đứa dọn về sống chung để đỡ chi phí. Lúc đầu tôi ngần ngừ, nhưng sau đúng là cuộc sống eo hẹp cứ thiếu trước hụt sau, Phong thì cứ nhắc đi nhắc lại chuyện đó, thậm chí còn nói tôi không tin anh, không tin tưởng ở tình yêu anh dành cho tôi. Cuối cùng thì tôi cũng đã bị những lí do đó hạ gục, tôi đồng ý dọn về sống chung cùng người yêu...
Cuộc sống những ngày đầu hôn nhân đúng là màu hồng đã khiến tôi mụ mị tất cả. Ngày nào đi làm về Phong cũng đã cơm nước xong xuôi đợi tôi, thậm chí anh còn đun sẵn nước nóng cho tôi tắm. Ăn uống xong hai đứa cùng nhau dọn dẹp rửa bát rồi lại đưa nhau ra công viên đi dạo. Nhìn bề ngoài ai cũng sẽ nghĩ chúng tôi là vợ chồng son chứ đâu phải là đôi đang yêu nhau. Tôi đã nghĩ tới cuộc sống có con sau này, chắc chắn còn hạnh phúc hơn thế này cơ.
Tôi đã nghĩ tới cuộc sống có con sau này, chắc chắn còn hạnh phúc hơn thế này cơ. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng đời không như mơ, mọi chuyện chỉ tốt đẹp được đúng 3 tháng đầu và giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn khi Phong nghỉ việc ở công ty đúng thời điểm tôi có bầu. Lúc ấy vì khó khăn tôi đã nghĩ tới chuyện bỏ thai, Phong cũng đồng ý chuyện đó vì hai đứa cũng chưa thể làm đám cưới được. Nhưng rồi mấy đêm suy nghĩ, tôi lại không dám làm điều dại dột để hại đứa con trong bụng mình được, lỗi là tại tôi chứ không phải tại con. Sao tôi lại nhẫn tâm không cho con chào đời?
Vậy là đấu tranh suy nghĩ mãi tôi quyết định giữ con, sẽ cố gắng làm mọi việc để có tiề.n nuôi con sau này. May mắn 2 tháng sau Phong cũng đã tìm được việc mới, thế nhưng từ khi vào công ty mới này anh thay đổi hoàn toàn, không còn quan tâm và thương yêu tôi như trước nữa. Đi làm về anh la cà quán xá chè nước chứ nhất định không phụ tôi cơm nước, hôm nào tôi mệt mà làm chậm anh về chưa thấy có gì ăn thì mắn.g nhiế.c tôi thậm tệ. Tôi vì muốn anh nhanh chóng đưa về giới thiệu với bố mẹ để làm đám cưới vì cái bụng càng ngày càng to nên vẫn phải ngọt nhạt với Phong.
Cái thai được 5 tháng thì Phong cũng đưa tôi về ra mắt và cũng đúng vào hôm mẹ anh bị ta.i nạ.n giao thông phải đi cấp cứu. Lần đầu tiên về nhà bạn trai nhìn thấy gia cảnh nhà anh tôi cũng nản, nhà cấp 4 ọp ẹp có mỗi 2 cái giường cũ, bố mẹ làm nông dưới phong còn 2 em đang học cấp 2. Giờ đúng lúc mẹ anh như vậy nên cũng chẳng còn lòng dạ nào mà nói đến chuyện của bọn tôi nữa. Long bảo tôi: "Thôi em cứ lên đi, anh ở nhà lo cho mẹ đã. Đằng nào thế này rồi, đẻ xong cưới cũng được".
Tôi đành ngậm ngùi trở lên với cái bụng bầu. Chỉ mong con tôi sinh ra không phải là con hoang thì tôi khổ mấy cũng chịu được. Bản thân tôi bố mẹ mất sớm, tôi sống với bà ngoại từ nhỏ nên cũng khổ cực lắm rồi. Một tháng sau thì Phong mới lên, mẹ anh đã được về nhưng vẫn phải điều trị, tiề.n thuốc men tốn rất nhiều anh nói giờ anh phải cày cuốc kiế.m tiề.n trả nợ cho gia đình.
Từ khi anh nói thế tôi đã xác định chắc chắn một mình lo cho con rồi, vì gánh nặng của anh với gia đình như thế thì chắc chắn anh cũng chẳng có gì đưa tôi sinh nở. Cũng sau lần từ quê lên đó Phong không ở cùng tôi nữa mà anh ở lại lán của công trường. Anh bỏ việc văn phòng đi làm công nhân thu nhập cao hơn, một mình tôi đán.h vật với cái bụng bầu cho tới ngày sinh, thi thoảng Long về thăm tôi.
Nhiều hôm mệt quá không tự mình đi xe đi làm được tôi lại thuê anh xe ôm tên Hiền đầu ngõ chở đi làm, rồi sau đó bắt xe ôm khác về. Cuối cùng ngày tôi lâm bồn cũng đến, sáng ấy tự dưng tôi thấy bụng đau âm ỉ, ra một chút má.u cá nhờ nhờ ở quần lót, tôi vội vã gọi cho Phong nhưng cả chục cuộc vẫn không thấy nghe máy. Suốt ruột tôi gọi sang máy bạn anh thì mới ngã ngửa khi họ nói: "Phong nghỉ làm 5 hôm rồi, không biết cậu ấy đi đâu cả".
Tôi ngã quỵ xuống đất, vậy là bạn trai đã bỏ mặc mẹ con tôi sao. Bụng lại nhói lên, nghĩ tới con tôi cố xách làn lết ra ngoài ngõ nhờ anh xe ôm: "Anh ơi chở em vào viện với, em sắp sinh rồi". "Cô gọi ngay cho cậu Phong đi, mà cô có ngồi xe được không hay để tôi gọi taxi giúp", anh hiền rối rít hỏi. "Phong đi rồi anh à, em ngồi được xe ôm anh chở giúp em".
Vậy là từ lúc có dấu hiệu trở dạ rồi những cơn đau vật vã chơ tới khi vào phòng sinh chỉ có anh xe ôm bên cạnh tôi. Và khi được đẩy ra khỏi phòng sinh, tôi đã khóc khi thấy anh đang bế đứa con trai bé bỏng của tôi trên tay, còn mọi người trong phòng thì luôn miệng khen bố khéo bế con. "Em cảm ơn anh nhiều lắm, giờ anh cho em xin cháu, anh về đi làm đi ạ". "Cô chỉ có một mình, lại mới sinh rất yếu, thôi cứ để tôi giúp hai mẹ con. Tình người thấy hoạn nạn không thể đứng nhìn nên cô đừng ngại".
Không chỉ ở viện mà khi về phòng trọ rồi anh vẫn tiếp tục giúp đỡ mẹ con tôi. Phong thì vẫn biệt vô âm tín không một lần liên lạc. Khi con tròn tháng, tôi biết mình không còn khả năng nuôi con nên quyết định mang con gửi nhà chùa. Không ngờ anh bảo tôi: "Em đừng mang con đi, tội con lắm. Nếu em không chê thì anh xin lo cho mẹ con em suốt đời". Tôi chỉ còn biết ôm chặt lấy anh mà khóc nức nở.
5 tháng sau tôi lên xe hoa về nhà chồng, chồng tôi là anh lái xe ôm, không phải là bố đẻ của con tôi nhưng là người sẽ yêu thương và có trách nhiệm với thằng bé hơn cả bố đẻ của nó. Cứ ngỡ bạn trai bỏ rơi lúc lâm bồn đời tôi coi như chấm dứt nhưng không ngờ hạnh phúc vẫn mỉm cười với mẹ con tôi.
Theo blogtamsu
Nhắm mắt bá.n trin.h cho đại gia già lấy tiề.n cứu đứa em để rồi sáng tỉnh dậy... Tối trước ngày đứa em mổ, Thùy một mình tới căn biệt thự của đại gia già như bản giao ước đã kí. Cô đã đồng ý bán đi trinh tiết cho đại gia để lấy tiề.n mổ cứu sống em mình. Không thể để em mình xa lìa cuộc sống sớm như vậy, Thùy đành đán.h liều hẹn gặp vị đại gia...