Tôi chỉ trao thân cho người tôi lấy làm chồng
Có thể các bạn cho đó là chuyện cổ hủ, là việc làm &’đã cũ’ vì con gái thời nay không thế. Ừ thì có thể tôi cũng lạc hậu thật, cũng cổ lỗ sĩ thật nhưng tôi thích thế, và đó là phương châm sống của tôi.
Cũng vì lý do này mà tôi đã gạt được mấy gã khỏi danh sách những người tôi định lấy làm chồng. Đó là những gã Sở Khanh, chỉ tính tới chuyện yêu tôi, lấn lá đến bên tôi, rủ tôi đi chơi muộn rồi đưa tôi về nhà… nghỉ. Thật ra, trong đám ấy có kẻ này người nọ. Có người tiến tới ngay nhưng cũng có những anh chàng đủ kiên trì và tỉnh táo để cố gắng cho tới khi tôi thích họ và có tình cảm cao hơn mức thích chút ít. Nhưng với tôi, thích là một chuyện, yêu là một chuyện nhưng chưa gì đã tính chuyện đưa tôi vào nhà nghỉ thì y như rằng, tôi nói chia tay. Thế là, anh chàng kia cũng nằm trong &’sổ đen’ của tôi dù cũng không phải là thiếu nhiệt tình khi tán tỉnh.
Nhiều người hối hận vì trao thân trước hôn nhân (ảnh minh họa)
Có lẽ một vài gương mặt như thế đã khiến tôi sống cảnh giác hơn, cảm thấy cần nghiêm chỉnh trong tình yêu và giữ gìn bản thân mình hơn. Người ta nói &’30 chưa phải là Tết’, nhất là khi bạn đã trao thân cho họ rồi, đàn ông rất nhanh chán. Vì thế, tôi tôn trọng những người biết giữ thân mình cho tới ngày lấy chồng.
Cũng nhờ cô bạn thân của tôi mà tôi tỉnh ngộ, nghĩ rằng, việc giữ gìn bản thân là rất cần thiết, gia đình cũng sẽ hạnh phúc hơn. Cô bạn yêu một anh chàng cao ráo, đẹp trai, tưởng chừng được như ý nhưng một ngày, cô tới và khóc lóc than thở với tôi là anh ta hờ hững, vô tâm lắm và cảm thấy như không còn yêu thương cô ấy nữa. Đã thế, có lần còn nhìn thấy anh ta chở cô này cô nọ đi rất tình cảm nhưng lại nói đó là bạn bè. Dù cô bạn đã tỏ ra ghen tuông, khó chịu vô cùng nhưng anh cứ lờ đi, mặc cho bạn tôi khóc lóc, càu nhàu vì anh ta biết cô ấy yêu anh nhiều nên không thể giận lâu được.
Video đang HOT
Khi đó, bạn tôi đã trao thân cho anh này rồi. Cái ngày đầu trao thân, cô bạn cũng có kể với tôi. Từ đó, họ thường xuyên đi qua đêm nhưng vài tháng sau thì thưa dần và bây giờ như vậy. Tôi thiết nghĩ, khi đã khám phá hết mọi thứ rồi, còn gì đâu mà phải tìm hiểu nữa. Và khi này, người ta thường sinh ra cảm giác chán nhau. Tình yêu thường như vậy.
Có thể các bạn không nghĩ như tôi nhưng hãy làm thế, để bản thân được tôn trọng và giữ gìn được hạnh phúc bền lâu. (Ảnh minh họa)
Đó không phải là trường hợp duy nhất. Nhiều trường hợp như vậy, và tôi cũng đã thấm thía bài học khổ đau từ họ nên rút kinh nghiệm cho bản thân mình.
Tôi quyết định không trao thân cho bất kì ai, dù đó là người tôi yêu thương tin tưởng và xác định lấy làm chồng. Tôi phải đợi đúng đêm tân hôn, khi tôi làm vợ của anh ta, tôi mới l.àm c.huyện đ.ó. Sẽ không có sự hối hận, không có khổ đau, không có ấm ức và cũng không có chuyện bị bỏ rơi, không còn tự tin để yêu người tiếp theo nữa.
Có thể các bạn không nghĩ như tôi nhưng hãy làm thế, để bản thân được tôn trọng và giữ gìn được hạnh phúc bền lâu.
Theo Eva
Tham nhà Hà Nội, tôi bỏ người tình 4 năm
Cuộc tình của tôi chấm dứt không một lý do, không đau đớn, không buồn phiền, không mệt mỏi và cũng không có nước mắt.
Bởi tôi chính là người ra đi. Tôi biết, trong cuộc tình này tôi là đứa con gái không ra gì, là người phụ bạc, có lỗi nhưng tôi phải chọn đường đi cho mình, phải tính toán cho kĩ càng về tương lai, bởi đơn giản, tôi là con gái.
Người ta nói con gái cần có một mái ấm gia đình, cần có một điểm tựa vững vàng hơn, cần có người chồng che chở được cho mình. Hơn hết, sau khi lấy chồng, sinh con, ai cũng cần có một mái ấm, một mái nhà để cuộc sống không chật vật, khó khăn. Biết bao cô gái tỉnh lẻ khi ra thành thị kiếm sống đều mong muốn kiếm được tấm chồng tử tế, có nhà có cửa thì còn gì bằng. Tôi cũng vậy vì tôi cũng là con gái tỉnh lẻ.
Tôi có quyền lựa chọn người yêu khi tôi học đại học, có công việc ổn định. Dù là công việc tốt, thu nhập khá nhưng để mua một ngôi nhà ở Hà Nội thì không thể. Vì thế, niềm hi vọng duy nhất của tôi là lấy được người chồng thủ đô.
Tôi đã từng hứa hẹn với người tôi yêu ở quê rằng, khi nào học xong tôi sẽ về quê và chúng tôi cưới nhau. Nhưng chuyện đời đâu dễ nói. Công việc ở Hà Nội thuận lợi, còn ở quê, nếu xin được công việc tử tế với tấm bằng của tôi cũng phải chạy vạy mất vài trăm triệu. Tôi làm gì có t.iền, bố mẹ tôi cũng không có điều kiện để lo cho tôi nữa. Và rồi, tôi hi sinh tình yêu lớn ấy, quyết định quên lời hứa với người yêu để yêu một anh chàng ở Hà Nội, có nhà cửa đàng hoàng và sẵn sàng đón nhận một đứa con gái tỉnh lẻ còn chân ướt chân ráo như tôi.
Tôi có quyền lựa chọn người yêu khi tôi học đại học, có công việc ổn định. Dù là công việc tốt, thu nhập khá nhưng để mua một ngôi nhà ở Hà Nội thì không thể. (ảnh minh họa)
Anh hận tôi, nói tôi là loại con gái vô liêm sỉ, tham giàu, rồi sẽ bị quả báo. Nhưng tôi bỏ ngoài tai hết vì tôi đã xác định ở lại Hà Nội, còn anh, anh đâu thể lên thủ đô để lo công việc, đâu thể cùng tôi chung tay mua nhà cho con cái sau này đỡ khổ. Tôi cũng vì nghĩ cho tương lai của con cái, cũng vì sợ con khổ nên mới làm như vậy. Dù sao thì hai chúng tôi cũng không thể cùng nhau.
4 năm yêu nhau, tôi hiểu tình cảm ấy là quá lớn. Anh cũng sẽ hận tôi đến tận xương tủy nhưng tôi chấp nhận tất cả. Vì người ta có nhà Hà Nội, có đủ điều kiện để con của tôi sau này không khổ. Tôi ham giàu, có thể nói như vậy. Thật ra cũng chẳng phải giàu có gì cho lắm, nhưng tôi muốn cuộc sống ổn định. Tôi sợ cảnh phải đi thuê nhà, phải nai lưng ra k.iếm t.iền và cả nửa đời không thể mua được căn hộ cả thủ đô. Như thế, cả hai vợ chồng cũng sẽ khổ. Cơ hội đến tôi phải nắm giữ, tại sao không. Vì tôi là con gái và tôi cần nhất vẫn là mái ấm gia đình.
Hi vọng anh sẽ hiểu cho tôi. Rồi anh sẽ tìm được người con gái cùng chí hướng với anh, ở quê và cũng sẽ yêu thương anh thật lòng như tôi đã từng yêu anh vậy. Họ sẽ có một mái ấm ở nơi quê nhà, còn tôi, tôi thuộc về nơi thành thị này và phải sống sao cho sung túc và đầy đủ nếu có cơ hội. Mong anh đừng hận tôi vì đó là sự lựa chọn của tôi rồi. Sau này tôi sẽ không kêu ca bất cứ thứ gì và chấp nhận mọi sự trả giá nêu bị trách phạt.
Theo Eva
Trót dại phải lòng người yêu của bạn Những cơn đau tim dày vò tôi, một cảm giác mệt mỏi khó tả vì tình yêu khiến cho tôi ân hận vô cùng. Thật ra, một người như tôi, tưởng chừng đã có được thứ mình cần nhưng lại không phải là kẻ thắng, tôi chính là kẻ đã thất bại trên đường đời. Mất đi cái gọi là niềm tin và...