Tôi chỉ cưới người tôi vui thú khi…’lên giường’
“Xin lỗi! Tôi chỉ cưới người khiến tôi vui thú khi lên giường”, Dũng nhìn thân thể không mảnh vải che thân và bộ dạng thảm thương của Nhi và nói.
Nhi sinh trưởng trong một gia đình còn nặng tư tưởng phong kiến. Bố mẹ cô cho rằng con gái biết nhiều về chuyện chăn gối là “gái hư” nên cấm tiệt Nhi tìm hiểu. Nói không ai tin, 25 tuổi đời, Nhi chưa hề có chút hình dung về chuyện quan hệ vợ chồng. Cô luôn tin theo lời mẹ: “Đêm tân hôn, cứ làm theo chồng là được, đàn bà sành sỏi quá là người ta khinh”.
Mỗi lần nghe bạn bè đùa nhau làm thế nào để thăng hoa trong “chuyện ấy”, rồi cách “chiều” đàn ông… Nhi lại lảng tránh. Có lần, cô làm mọi người tá hỏa vì bỗng nhiên bật khóc sau khi nghe các chị đồng nghiệp “tám” tường tận về chuyện vợ chồng, cách phòng tránh thai…
Lần đầu tiên chiều Dũng, Nhi chỉ biết nằm im cho Dũng muốn làm gì thì làm. (Ảnh minh họa)
Yêu Dũng ba năm, những lần Dũng đòi hỏi, Nhi đều tỏ ra sợ hãi, khóc lóc rồi từ chối. Mãi đâm chán, Dũng nói thẳng: “Tình yêu phải có những bước ngoặt. Nếu yêu chỉ là nhìn, nắm tay không được đụng chạm thì chia tay đi!”. Sợ Dũng bỏ mình thật, sau rất nhiều ngày đắn đo suy nghĩ, cuối cùng Nhi cũng gật đầu.
Lần đầu tiên, Nhi chỉ biết nằm im, mặc cho Dũng muốn làm gì thì làm. Trong đầu cô nghĩ cứ nhắm mắt lại rồi tất cả sẽ qua. Chỉ cần đáp ứng được yêu cầu của Dũng thì anh sẽ không còn nghi ngờ tình cảm của cô.
Lần một, lần hai, rồi lần ba… Nhi vẫn chiều lòng Dũng, vẫn “cho” Dũng mỗi khi anh đòi hỏi. Thấm thoắt đã 4 năm yêu nhau, bây giờ Nhi đã 29 tuổi, cô bắt đầu lo lắng chuyện kết hôn nhưng mãi không thấy Dũng đả động gì. Thỉnh thoảng, cô chỉ dám dò la ý Dũng, vờ vô tư kể chuyện đám cưới mấy đứa bạn, nhưng Dũng đều làm lơ.
Nóng ruột, Nhi lấy hết can đảm tâm sự với người yêu: “Em đã 29, anh cũng 30 tuổi rồi, mình yêu nhau những 4 năm chứ ít ỏi gì. Đã đến lúc phải tính chuyện lâu dài rồi đấy anh”.
Chưa kịp nói hết câu, Nhi hoảng hốt khi thấy Dũng lao tới, giật tung áo cô rồi bế thốc lên giường. Nhi sợ hãi tột độ, khóc lóc, van xin, nhưng Dũng vẫn tiếp tục. Không như những lần trước, lần này, Nhi thấy đau đớn vô cùng. Còn Dũng ngược lại, anh ta hứng khởi làm đủ mọi trò trên thân thể Nhi.
Xong đâu đấy, Nhi vẫn chưa hết nước mắt thì Dũng lạnh tanh nhìn cô rồi nói: “Cưới cô? Cưới cô để cô nằm như khúc gỗ trên giường mỗi khi tôi “muốn” à? Tôi cưỡng hiếp cô hay sao mà cô phải nín thở chịu trận hả? Xin lỗi! Tôi chỉ cưới người khiến tôi vui thú khi lên giường!”.
Video đang HOT
Nhi khóc ngặt, cô vừa choáng vừa phẫn nộ trước thái độ và hành vi của Dũng. (Ảnh minh họa)
Nhi ngỡ ngàng. Bấy lâu nay cô luôn nghĩ mình “cho” Dũng như vậy là đủ. Nhưng nhìn ánh mắt khinh bỉ của anh ta, Nhi biết Dũng coi cô chẳng khác nào món đồ chơi ít chức năng.
Cô không biết nên trách bản thân ngu dốt không biết gì về “chuyện ấy” hay trách mình đã chọn lầm một kẻ đểu cáng, không tôn trọng người yêu?
Song nỗi sợ bị Dũng bỏ rơi lại xâm lấn suy nghĩ của Nhi. Ngay lúc ấy, Nhi nghĩ đến chuyện nếu chia tay Dũng, liệu có người đàn ông nào dám cưới cô khi phát hiện cô đã trao cái quý giá cho kẻ khác. Nén tiếng nghẹn ngào, Nhi nói: “Em sẽ cố gắng hơn, sẽ chiều anh hơn. Lấy nhau sẽ khác mà anh…”.
Chưa dứt lời, Dũng đã cười ngặt nghẽo rồi châm biếm: “Phải công nhận cô thuộc hạng dở tệ, thằng nào điên mới lấy cô. Mà lỡ có lấy thì không mấy chốc nó cũng phải tìm đến con khác mà giải khuây thôi”.
Bất chợt Nhi nhớ lại lần đầu tiên trước khi lên giường với Dũng, Nhi đã thủ thỉ hết với anh, rằng cô chưa bao giờ “thử” nên không có chút kinh nghiệm nào, cô rất sợ… Lúc ấy, Dũng đã ôm Nhi vào lòng an ủi với giọng đầy thương cảm: “Đừng sợ, anh sẽ giúp em… Thời giờ hiếm có ai trong sáng như em lắm, anh thật may mắn…”. Vậy mà giờ đây thái độ của Dũng đã thay đổi 180 độ.
Gạt nước mắt, Nhi đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Dũng: “Hóa ra anh cần một con điếm làm vợ hơn một đứa như tôi. Đồ khốn nạn!”. Nghe Nhi nói xong, Dũng lại xông tới cào cấu, tiếp tục ép Nhi lên giường lần nữa. Nhưng lần này, anh ta không được toại nguyện bởi cô đã lấy hết sức đạp thật mạnh gã người yêu đểu giả rồi bỏ chạy…
Nhi biết Dũng coi cô chẳng khác nào món đồ chơi ít chức năng.
Theo VNE
Chết đứng nhìn chồng và bạn thân không một mảnh vải trên giường
Vừa bước chân vào phòng, cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng. Chồng mới cưới và cô bạn thân đang quấn riết lấy nhau trên giường.
Trời mưa và cái rét cắt da cắt thịt trong thời tiết ảm đạm như hôm nay lại khiến tôi đau đớn khi nghĩ tới những điều mình vừa trải qua. Tự nhiên, sau bao lâu tôi quên đi, chuyện cũ cứ ùa về khiến trái tim tôi thổn thức rồi nức nở, òa khóc từ lúc nào.
Tôi viết những dòng tâm sự này ra chỉ để giải tỏa nổi lòng và có thể giúp mình vơi đi những đau đớn bấy lâu.
Tôi và người ấy từng là bạn học cấp 3 trước khi chính thức đến với nhau. Hai đứa nhà gần nhau, chơi thân suốt những năm trung học. Bạn bè ghép nhiều nên đôi khi cũng có chút cảm tình nhưng chẳng dám thổ lộ.
Lên đại học, hai đứa học hai nơi, xa nhau gần trăm cây số. Tôi trọ học ở Hà Nội còn anh ấy ở Thái Nguyên. Cuối tuần nếu không về nhà thì hai đứa lại hẹn gặp nhau đi chơi như đôi bạn thân lâu ngày nhớ nhau.
Sang năm thứ 3 đại học thì tôi và anh ấy ít liên lạc với nhau hơn vì tôi có người yêu. Đêm giao thừa năm ấy, cậu ta nhắn tin cho tôi bảo "Tết năm nay chắc là cái Tết buồn nhất". Tôi hiểu ý của cậu ấy nhưng cũng chẳng quan tâm lắm bởi lúc đó, mối quan tâm lớn nhất vẫn là với người yêu hiện tại.
Rồi mùng 5 Tết năm đó, tôi dẫn đứa bạn thân đại học cùng quê đi họp lớp với mục đích để mai mối cô bạn cho cậu ấy. Cuối hôm đó, hai người trao đổi số điện thoại cho nhau. Tự nhiên lúc đó, trong lòng tôi lại thấy rất buồn, vừa nhẹ nhõm vừa tiếc nuối một người thân thuộc với mình rồi sẽ bỏ mình mà quan tâm người khác. Những ngày sau đó, đi học ngày nào, cô bạn thân cũng tỉ tê kể chuyện với cậu bạn, tôi chỉ mỉm cười lắng nghe nhưng thực sự là lòng chẳng thoải mái chút nào.
Ra Tết, khoảng tháng 3, tháng 4 gì đó, cậu ấy gọi điện cho tôi nói chuyện bảo, cô bạn thân của tôi chủ động bảo muốn làm người yêu chính thức chứ không muốn mập mờ như hiện tại. Tôi còn trách cậu ấy sao lại để cô ấy nói trước rồi bắt chờ đợi, dù lúc đó, lòng tôi cũng chẳng vui gì.
Tôi chết đứng khi nhìn thấy chồng và bạn thân không một mảnh vải che thân.Ảnh minh họa.
Cậu ấy lại bảo muốn gặp tôi luôn nhưng tôi bảo để cuối tuần về nhà rồi hẵng nói chuyện. Nhưng cậu ấy lại bảo "Em mở cửa đi". Tôi còn đang lơ ngơ vì cách xưng hộ lạ đó thì có tiếng gõ cửa. Đúng như chuyện ngôn tình khi mà cậu ấy xuất hiện ngay trước cửa phòng, giơ túi bia lên bảo "Đi uống với anh đi".
Tối hôm đó, khi đã chếnh choáng hơi men, tôi và anh ấy đã làm "chuyện ấy" với nhau. Ảnh minh họa.
Tôi lúc đó không rõ thế nào mà xúc động mở cửa bảo anh ấy vào rồi hai đứa uống bia, tâm sự đến 2, 3 giờ sáng. Có hơi men chếnh choáng, có tình cảm sẵn từ lâu, tôi đã trao đời con gái của mình cho cậu ấy tối hôm ấy...
Lằng nhằng 1 tháng sau thì tôi và anh ấy bất chấp tất cả để đến với nhau. Sau đó thời gian yêu đôi lúc cãi vã linh tinh nhưng đều qua hết vì cả hai đều xác định học xong sẽ cưới. Bố mẹ, gia đình hai bên cũng đồng ý và cho qua lại.
Ra trường anh ấy được nhận luôn vào một công ty nước ngoài, thu nhập ngót ngét ngàn đô còn tôi bấp bênh với công việc trời ơi đất hỡi, không bao lâu lại nhảy việc. Rồi bố mẹ bảo tôi về quê vào làm nhà nước cho ổn định. Mới đầu tôi không đồng ý vì hai đứa yêu xa, ra trường mới được ở gần nhau, giờ tôi lại về quê thì chẳng khác nào trước đây.
Tuy nhiên, anh ấy lại động viên tôi về quê vì cũng xác định làm vài năm ở Hà Nội rồi cũng sẽ về quê rồi hai đứa cưới ở gần nhau hơn.
Tôi về quê được 6 tháng thì làm đám cưới. Đó là vào dịp gần Tết năm ngoái, thời điểm như bây giờ, khi đó chồng tôi vẫn đang ở trọ ở căn hộ chung cư mini lúc tôi đang ở cùng trên Hà Nội.
Hôm đó, trời cũng mưa rét như hôm nay, tôi ở nhà nghĩ lại cái ngày đầu hai đứa nhận ra tình cảm của nhau. Anh ấy đột ngột xuất hiện trước cửa phòng trọ rồi tôi cảm động và đến với nhau, tôi đột nhiên nghĩ hay là mình cũng làm vậy với anh ấy một lần.
Nghĩ là làm, tôi vội vàng về nhà tắm giặt rồi báo với bố mẹ chồng có việc gấp nên đi lên Hà Nội, có thể tối không về kịp sẽ ở lại luôn.
Ra ngoài cồng, tôi bắt taxi chạy thẳng một mạch lên Hà Nội, đến trước căn hộ lấy điện thoại ra nhắn tin hỏi anh ấy đang làm gì. Anh ấy vẫn thản nhiên đáp anh làm tăng ca nên về muộn, đang nằm nghỉ ngơi xem ti vi thôi.
Tôi lại hỏi "nếu bây giờ có em ngủ cùng thì anh có hết mệt không?" Anh ấy vẫn đáp "Nếu có em ngủ cùng thì mai anh xin nghỉ làm ở nhà phục vụ vợ luôn". Tôi nghe thế hạnh phúc quá mở cửa nhà đi vào. Thế nhưng cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến tim tôi thắt lại, tay chân rụng rời.
Trước mắt tôi là hình ảnh anh ta với cô bạn thân đang nằm với nhau ôm ấp trên giường, trên người không một mảnh vải che thân, tay anh ta vẫn đang cầm điện thoại nhắn tin với tôi...
Cô bạn thân của tôi vẫn trơ trẽn hỏi "Sao cậu vào mà không gõ cửa?" Lúc đó, tôi mới bừng tỉnh lao vào giật lấy cái điện thoại trên tay chồng rồi kéo cái chăn xuống. Cô ta nhảy chồm ôm lấy chồng tôi rồi hét "Cậu ơi đừng đánh tớ. Tớ xin lỗi".
Tôi ghê tớm hai con người đó tận cùng, cảm thấy không khí xung quanh cũng dơ bẩn. Không hiểu sao lúc ấy tôi nghĩ gì mà giằng lấy cái điện thoại trên tay chồng rồi chạy đi. Tôi biết anh anh ta đuổi theo nhưng gọi gì, nói gì đằng sau tôi không nghe rõ nữa. Ở ngoài đường bao nhiêu con mắt nhìn vào, bao nhiêu lời nói trêu ghẹo nhưng tôi không để ý, cứ mặc kệ mà ra sức chạy.
Đến lúc quá mệt, tim tôi cảm giác muốn nổ tung vì đập nhanh quá thì dừng chân lại. Đầu tóc rũ rượi, váy áo xộc xệch, lúc đó cảm tưởng mình chẳng khác gì một người điên. Rồi tôi ngồi một mình ôm lấy mặt khóc, la hét. Lúc đó, có một người đàn ông khác xuất hiện, đó chính là người yêu đầu tiên của tôi. Anh ấy đã kéo tôi về nhà, chăm sóc, nấu cháo, lau tay chân, mặt mũi cho như một đứa trẻ.
Tôi lại cảm động và cảm thấy ngày xưa mình có lỗi với người ta quá. Đến bây giờ, anh ấy vẫn chưa yêu ai và bao lần nhắn tin bảo chờ tôi. Hôm sau, khi tỉnh lại, tôi đã viết một lá thư cảm ơn rồi bỏ về quê. Anh ấy vẫn nhắn tin hỏi chuyện và muốn quay lại với tôi.
Tôi hiện đã ly hôn nhưng lại không dám đến với anh ấy. Bởi trái tim tôi đã bị tổn thương tột cùng. Bố mẹ tôi nhìn thấy tôi ngày ngày đi làm vô hồn như cái bóng cũng xót xa. Anh ấy vẫn thường xuyên về quê tôi thăm hỏi và muốn đến với tôi nhưng tôi sợ lắm, sợ lại bị phản bội lần nữa. Xin mọi người hãy cho tôi vài lời khuyên?
Theo Afamily
Đau đầu với thú vui kỳ quái ban đêm của chồng Anh không chỉ bắt tôi nghe những câu chuyện dung tục, những tưởng tượng kỳ quái của anh mà anh còn bắt tôi phải sắm webcam mới cho rõ nét để anh được ngắm vợ. Tôi năm nay 22 tuổi, tôi là một nhân viên văn phòng và vừa kết hôn được 5 tháng. Dù lấy chồng chưa được bao lâu nhưng tôi...