Tôi chán chồng sau lần ngoại tình hoang dại
Từ đó, tôi lặng lẽ, lỳ lợm và mạnh mẽ hơn trên giường trong sự ngạc nhiên thích thú của chồng tôi về sự ham muốn không bao giờ biết chạm ngưỡng của vợ. Từ đó, tôi bật khóc trong những lần giày vò trên giường đến kiệt sức đến mệt lả với chồng mà tâm hồn vẫn hoang lạnh, khô khát như một sa mạc bỏng rẫy khát chờ mưa.
Câu chuyện thứ nhất: Tôi sợ mình đã điên dại
Cuộc hôn nhân bình lặng của tôi đáng lẽ ra sẽ chẳng có gì đáng để suy nghĩ. Đáng ra, tôi đã bằng lòng với hạnh phúc an tĩnh của mình để vui sống và thụ hưởng, mà không phải mơ màng chi những ám ảnh rồ dại như lúc này. Tôi sợ tôi. Tôi sợ những ham muốn của bản thân. Tôi bất lực trước cơn cuồng khát.
Tôi ước chi có anh ở đây đang đợi tôi thêm một khoảnh khắc tình cờ thứ hai (Ảnh minh họa)
Tất cả bắt đầu từ một chuyến nghỉ mát của cơ quan tôi ở Đà Nẵng… Mọi bão tố khỏi nguồn từ một cuộc nhậu bên bờ biển. Chồng tôi nhậu nhẹt say sưa với các ông chồng đi cùng vợ trong chuyến nghỉ mát. Tôi ngồi buồn, không có hứng thú để chịu đựng các ông chồng bốc rượu chém gió tưng bừng nên đã tách đám đi lang thang một mình trên bờ biển… Biển lộng gió, tôi đã không hẹn mà gặp anh. Anh là đồng nghiệp cơ quan tôi, anh cũng đưa vợ con đi nghỉ cùng chuyến. Chúng tôi thích thú vì sự gặp gỡ tình cờ và rồi câu chuyện đưa đẩy chúng tôi vào mê say. Chúng tôi trò chuyện hứng thú say sưa và đi bộ mải miết cho đến khi chạm vào rặng dừa cổ thụ trên bãi biển. Không biết có phải vì gió biển, vì men rượu mềm môi có sẵn trong cả anh và cả tôi trong cuộc nhậu vừa xong khiến cho chúng tôi thăng hoa bốc đồng trong cảm xúc. Hay vì một nỗi khát khao bản thể trong mỗi con người lúc nào cũng chợt vang lên gào gọi trong huyết quản, vai anh đã chạm vào vai trần của tôi, ngực anh chạm vào mát lạnh tóc tôi… run rẩy.
Anh mạnh mẽ kéo tôi vào gốc dừa. Tôi mềm chân bước theo cánh tay rắn rỏi và hơi thở gấp gấp của anh. Gió biển, sóng và cát cuốn chặt tôi trong một trận cuồng phong dữ dội của cảm xúc. Thật kỳ lạ, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Tôi, như thể một cánh đồng khô khát mở toang tâm hồn đón đợi cơn mưa giông. Anh kéo tôi tì vào gốc dừa sum suê cành lá và bàn tay nóng rẫy những ngón tay ấm và mạnh của anh đã kéo chiếc váy di- gan trần vai của tôi lên cao. Tựa vào gốc dừa cổ thụ, anh làm tình điên dại trên cơ thể tôi. Còn tôi, cơ thể căng cứng mở ra và hứng thú mê lạc vào những cơn thủy triều của nhục cảm…
Tôi quằn quại và khô kiệt đi trong tê dại một khoảnh khắc ngắn ngủi mà đủ cho lạc thú tột đỉnh. Chúng tôi choàng tỉnh và buông nhau ra. Men rượu nhạt dần, chúng tôi hoảng hốt và câm lặng. Tôi bắt đầu khóc. Nước mắt bỗng dưng buột rơi. Anh cuống quýt lắp bắp thốt ra được đúng ba từ “Anh xin lỗi em, anh xin lỗi em…” rồi chúng tôi chia tay nhau trên con đường lối về khách sạn.
Từ đó, tôi hết bình yên. Từ đó, trong những lần chăn gối với chồng, tôi vắt kiệt mình trong những cọ xát của nhục cảm nhưng không thể nào đi tới tột đỉnh từng cơn run rẩy bàng hoàng của lạc thú. Từ đó, tôi lặng lẽ, lỳ lợm và mạnh mẽ hơn trên giường trong sự ngạc nhiên thích thú của chồng tôi về sự ham muốn không bao giờ biết chạm ngưỡng của vợ. Từ đó, tôi bật khóc trong những lần giày vò trên giường đến kiệt sức đến mệt lả với chồng mà tâm hồn vẫn hoang lạnh, khô khát như một sa mạc bỏng rẫy khát chờ mưa. Tôi không thể giấu nổi khát thèm cái cảm giác của một đêm hoang dại trên gốc dừa nơi bãi biển.
Từ đó, tôi thu mình lặng lẽ hơn ở cơ quan. Và có lẽ với anh hình như cũng vậy. Chúng tôi có một gia đình hạnh phúc. Chúng tôi yêu nửa kia của mình, bởi vậy mà cả anh và tôi cố tránh để gọi nhớ về giây phút điên rồ trên bãi biển. Tôi thầm cảm ơn anh về điều đó, nhưng lạ kỳ chưa, trong sâu tận tâm hồn tôi, ý nghĩ tôi, tôi cảm thấy cô đơn, yếu đuối và buồn đến phát khóc khi mỗi lần nhìn thấy anh từ xa, tôi thấy anh cuống cuồng tìm cách rẽ sang hướng khác để tránh phải chạm nhau, như là tôi cũng đang lảng tránh để không chạm mặt anh.
Kỳ lạ chưa, tôi đau khổ như một kẻ say rượu không buông bỏ được thứ ma men chết người đang giày vò tôi từng giờ từng khắc. Kỳ lạ chưa, chỉ là một khoảnh khắc mà cuộc sống vốn bình yên của tôi đã thay đổi. Dịp này, tôi cùng gia đình và bạn bè trở lại Đà Nẵng trong kỳ nghỉ dài. Chồng tôi say sưa uống rượu với đám bạn, còn tôi một mình lặng lẽ tách đám lang thang trên bãi biển. Tôi đi miết tới rặng dứa cổ thụ, nước mắt buột chảy đầm đìa trên gương mặt. Tôi ước chi có anh ở đây đang đợi tôi thêm một khoảnh khắc tình cờ thứ hai??? Tôi điên thật rồi!.
Câu chuyện thứ 2: Tôi đã chạm vào đau khổ
Video đang HOT
Chúng tôi là 5 cặp vợ chồng cực thân nhau. Không có một cuộc vui nào chúng tôi không có mặt bên nhau. Những, chuyến đi chơi, những lần đi nghỉ mát, rồi những cuộc du lịch ngẫu hứng… chúng tôi đều hẹn nhau không thể thiếu.
Cuối cùng anh đưa tôi lên giường trong một cảm xúc sợ hãi và trơ lạnh của tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng có ai biết trước các cặp vợ chồng thân nhau, đi chơi với nhau nhiều thì kết cục không nhiều thì ít cũng sẽ có những tai nạn tình cảm không hẹn mà đùng đùng bổ tới, để rồi phá tanh bành những chuẩn mực có thể trong quan hệ chồng vợ, bạn bè. Tôi và bạn chồng tôi đã nảy sinh những tình cảm kỳ quái đó. Những tình cảm ngoài chồng ngoài vợ mà chúng tôi kết luận nôm na là ngoại tình. Thật cay đắng và buồn cười. Trước đó tôi đã tuyên bố với chồng tôi rằng, nếu em mà bắt được một lần anh ngoại tình hay có tình cảm với bất kỳ người con gái nào khác ngoài em, em sẽ bỏ anh ngay lập tức. Sẽ rời xa anh nhanh chóng mà không một chút nuối tiếc hay ngoái lại. Vì thế anh hãy cư xử cho đúng mực trong cuộc hôn nhân của chúng ta. Vì thế anh hãy nhớ không có cơ hội cho lời xin lỗi hay sự tha thứ…
Thế mà rốt cục, tôi lại là người bước qua lời nguyền của chính tôi trong cuộc hôn nhân của mình. Tôi đã xéo nát tâm hồn tôi bằng những xúc cảm ngoại tình không thể nào ngờ tới. Có lẽ tại anh, người đàn ông là bạn của chồng tôi đó quá mạnh mẽ, và hấp dẫn. Có lẽ cái bản năng đàn bà trong tôi quá lớn đã lấn át hết mọi lý trí của tôi. Anh đã lẵng nhẵng bám theo tôi, tán tỉnh tôi, bày tỏ tình cảm cuồng nhiệt với tôi ở mọi nơi mọi lúc có thể trong những cuộc đi, chơi cùng hội với nhau. Anh tìm mọi cách lặng lẽ chăm sóc tôi, bày tỏ sự quan tâm tới tôi. Thậm chí trong bữa cơm, hay dã ngoại, anh còn lén lút nhắn tin cho tôi qua điện thoại mong tôi thu xếp cho một cuộc hò hẹn.
Tôi không còn là thiếu nữ. Tôi đã là đàn bà có chồng với đầy đủ những trải nghiệm. Chính vậy, trước những đụng chạm quá gần gũi với anh trong những chuyến đi du lịch cùng nhóm, tôi đã thầm mê anh, người đàn ông quá đẹp trai, ga lăng và có một thân hình rất gợi cảm. Tôi biết chắc chắn, có biết bao người đàn bà ngoái nhìn anh từ phía sau. Nhất là khi chúng tôi từ hồ bơi bước lên, anh với một chiếc quần bơi ở trên người. Cái cơ thể rắn chắc với vòm ngực nở nang, bắp tay cuộn sóng anh bước đi tới chiếc ghế để nằm dài phơi nắng. Nước tuột từ cơ thể anh chảy xuống để lộ những ánh nắng lấp lánh trên cơ thể. Tôi đã thầm so sánh với cái cơ thể chắc đậm có phần phúc hậu vòng ba của chồng mình mà trong lòng trào dâng một nỗi thèm khát anh biết bao. Tôi đã thầm liếc nhìn người vợ trễ nải của anh chỉ biết thế giới này gói gọn trong chồng và con vì lúc nào cũng trong trạng thái đàn bà viên mãn đến tận cùng. Lòng tôi đã nhói đau với một chút ghen tuông, một chút thèm muốn…
Và thế rồi, cái gì đến sẽ phải đến. Tôi đã ngã vào vòng tay anh trong một đêm mưa gió chồng tôi cùng đám bạn đang mải mê chơi bài trong cuộc sát phạt đỏ đen mà chồng tôi gọi là vui chơi có thưởng. Lần đó, vì một sự cố công việc ở cơ quan, vợ của anh mang con bỏ cuộc chơi về sớm hơn dự định để giải quyết. Thời cơ chín muồi cho một cuộc ăn vụng hoàn hảo. Anh đã kéo tôi về phòng anh. Tôi đã không thể kiềm chế được những xúc cảm mãnh liệt của mình. Tôi theo anh về phòng. Khác với tưởng tượng của tôi một kẻ lần đầu ăn trái cấm ngoài chồng. Tôi nghĩ, chỉ cần sập cánh cửa phòng lại thôi, anh sẽ lao vào tôi như điên, cho thỏa nỗi khát khao thèm muốn. Chỉ cần một cơ hội riêng tư, chúng tôi sẽ như hai con thú cuồng khát sục sâu vào nhau.
Thế nhưng anh chậm rãi. Anh không vội vã và không lao vào tôi. Anh bật nhạc, mở laptop và xoay trần tới 15 phút để chọn một bộ phim sex hoàn hảo. Anh rót đầy hai ly rượu và ép tôi cùng nhấp môi. Anh nói em phải uống rượu mềm môi vì anh đêm nay… Không một ai ngoài tôi hiểu rằng tôi đã căng thẳng trong chờ đợi cái giây phút sung sướng đáng sợ hãi này. Tôi căng thẳng từ khi anh về phòng, căng thẳng chờ anh tắm, căng thẳng đợi anh bật phim sex, kiên nhẫn uống rượu cùng anh. Căng thẳng làm cho tôi đờ người quay cuồng trong men rượu… Cuối cùng anh đưa tôi lên giường trong một cảm xúc sợ hãi và trơ lạnh của tôi. Trong cuộc làm tình đầu tiên và duy nhất của lần ngoại tình ấy, mọi thứ đều đều, kỹ càng và tận hưởng một cách tỉ mỉ của anh đã làm tôi mất hết cảm xúc. Tôi làm anh thất vọng…
Sau lần sex đó, tôi nguột tắt hết cảm xúc về anh. Trò chơi tình dục kỹ càng theo lối sắp đặt của anh đã giội nước vào ngọn lửa tình vừa cháy. Cuộc tình nhanh chóng lụi lạnh. Tôi trốn mọi cuộc du hý của đám bạn vì một lý do tôi sợ cái cảm giác bẽ bàng khi đối diện với anh. Tôi không thể lý giải được cảm xúc của mình, nhưng tôi thấy ghê khi nhìn lại anh. Tôi co mình lại trong mặc cảm và dày vò ân hận với chồng. Tôi nhận ra rằng, tôi không thể đánh đổi cảm xúc với bất kỳ ai ngoài chồng mình. Tôi đã làm gì tôi thế này, vì đâu tôi đã chạm vào đau khổ, và vì đâu tôi trở nên tệ hại và thù ghét bản thân như vậy?
Nhà Thơ Phan Thị Thanh Nhàn
Tôi đọc lời tâm sự của hai bạn gái đã có chồng mà lại trót “đâm đầu” vào chuyện ngoại tình đầy những cảm xúc trái ngược. Một người thì đạt được khoái cảm tột đỉnh, để rồi những lần sau không thể tìm lại cảm giác sung sướng khi gần chồng nữa. Và một người thì thất vọng ê chề vì sự “quá giỏi” của người tình một lần vụng trộm, khiến cô thấy mình như một con vật bị đem sử trảo bởi một tay biết “chém treo ngành” rất tinh vi và tỷ mỉ!
Tôi cũng đã trải qua tuổi trẻ, trải qua những thử thách có thể nói là chết người, nhưng rất may là tôi đã vượt qua được để bây giờ có thể nhớ lại với sự yêu quý người đã cùng mình trải qua những giây phút đắm say, mê muội, nhưng lại vô cùng tỉnh táo và biết cách dừng lại. Kỷ niệm như vậy, với tôi, sẽ còn đẹp mãi. Tận hưởng cảm giác trai gái khi đã có vợ, có chồng, có thể bất ngờ bạn được hưởng chút hạnh phúc của việc ăn trái cấm, nhưng điều đó có đáng để bạn đánh đổi cảm giác có tội với chồng, với con suốt quãng đời còn lại? Thà là như bạn thứ nhất nhận ra “người tình vụng trộm” mới chính là người đem lại hạnh phúc đích thực cho mình, và nếu anh ta cũng thấy như vậy, sao hai bạn không đủ can đảm dứt bỏ gia đình để đến với nhau? Bạn đã ăn vụng. Mà ăn vụng thì thường thấy rất ngon. Chỉ có vậy thôi! Và bây giờ là sự ân hận, xấu hổ để phải tránh mặt nhau, để đêm đêm gần chồng mà mơ về người khác! Tôi nghĩ, tự bạn đã và đang, sẽ đánh mất hạnh phúc của mình.
Còn bạn thứ hai, thật đáng ghê sợ một người đàn ông chăm chút tỷ mỉ, chuẩn bị chi tiết cho việc gần bạn lần đầu. Tôi thấy anh ta bệnh hoạn. Và bạn mất hết cảm giác là rất đúng. Thật may bạn đã thấy chồng mình là nhất. Giản dị, chân thành và yêu thương hồn hậu. Bạn đã tìm lại được hạnh phúc thật sự sau một lần muốn phiêu lưu… Bạn chính là người may mắn.
Cảm ơn hai bạn gái đã dám trải lòng rất thật để chúng ta thấy được cuộc đời này có bao nhiêu là cám dỗ. Nhưng các bạn gái đang có chồng ơi, các bạn hãy cảnh giác! Những gã đàn ông sẵn sàng phiêu lưu cùng bạn sẽ chẳng khi nào bỏ vợ bỏ con để sống với bạn đâu. Bạn sẽ ê chề nhục nhã với những sự thật cay đắng hơn nhiều so với những gì được hưởng nếu chót dại phản bội chồng mình. Xin đừng dại dột đem tình yêu ra thử thách, các bạn nhé!
Theo ANTD
Trốn chồng về quê "ăn vụng"
Dù biết đây là cuộc tình tội lỗi nhưng tôi và anh đã không thể che giấu cảm xúc khi ở bên nhau.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi năm nay 25 tuổi, đã lấy chồng được 5 năm và có một cháu trai 2 tuổi. Con trai tôi rất dễ thương và giống bố như đúc. Chính vì điều đó mà nhà nội rất cưng cháu và yêu quý tôi. Gia đình chúng tôi rất được mọi người ngưỡng mộ vì hai vợ chồng sống rất hạnh phúc, lại luôn quan tâm, lo lắng cho nhau.
Chồng tôi hơn tôi 8 tuổi, anh là một người đàn ông tốt bụng và rất yêu thương vợ. Dù con tôi đã được hai tuổi nhưng anh không cho tôi làm gì hết, tất cả mọi việc trong nhà đều một tay anh gánh vác. Anh chiều chuộng tôi như một bà hoàng, chỉ cần tôi làm một việc duy nhất, đó là chăm sóc con... thế là đủ.
Còn về phía gia đình tôi ai cũng rất thương anh, coi anh như máu mủ ruột rà trong gia đình. Từ khi tôi lấy anh thì gia đình tôi cũng khá giả hơn, đầy đủ hơn. Có lẽ là do tuổi của hai đứa hợp nhau.
Phải chăng vì anh chiều chuộng tôi quá, cho tôi đầy đủ quá nên tôi đâm ra chán chồng. Anh là một người đàn ông giỏi, siêng năng, nấu ăn rất ngon và là chủ của một quán ăn gia đình. Anh làm mọi việc cho tôi có được cuộc sống sung sướng, hạnh phúc... vậy mà tôi đã phản bội anh!
Tôi đã gặp người đàn ông ấy trong dịp về nhà mẹ đẻ để giúp đám hỏi cho anh trai. Anh ấy là anh ruột của vợ anh trai tôi. Anh ít hơn tôi một tuổi và chưa có gia đình. Không hiểu sao mới gặp nhau có mấy ngày mà chúng tôi đã có cảm giác rất gần gũi...
Sau khi kết thúc đám đám hỏi cho anh trai tôi và em gái anh, chúng tôi đã có một cuộc gặp gỡ thân mật trong bí mật. Anh bảo với tôi rằng: "Vừa nhìn thấy em, anh đã có cảm xúc rất lạ" và tôi cũng không che giấu nổi cảm xúc khi nói chuyện với anh!
Tôi không thể nào quên những phút giây hạnh phúc ngắn ngủi bên anh! (Ảnh minh họa)
Dù rất yêu tôi nhưng anh lại là người sống lý trí. Anh suy nghĩ mọi chuyện thấu đáo và lo lắng cho tôi rất nhiều. Anh lo cho cuộc sống gia đình nhỏ của tôi và bảo rằng: " Nếu chồng em biết được mọi chuyện thì cuộc sống của em sẽ ra sao? Em còn có gia đình, hơn nữa, chúng ta cũng nên sống vì mọi người, vì gia đình của anh trai em, em gái anh. Nếu như mọi người biết được tình cảm của hai đứa mình thì chắc chắn mọi người sẽ không bao giờ tha thứ cho chúng ta đâu".
Hai chúng tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tìm ra phương án tốt nhất là nên rời xa nhau. Nhưng vừa xa nhau được mấy ngày, chúng tôi lại liên lạc, hỏi han nhau trong nhung nhớ... và những cuộc gặp gỡ lại bắt đầu. Vì tình yêu quá mãnh liệt nên chúng tôi đã quan hệ với nhau, trao cho nhau những cảm xúc thăng hoa, hạnh phúc. Tôi cũng không hiểu được vì sao khi ở bên anh, tôi có cảm giác rất lạ, dù thời gian ở bên anh rất ngắn ngủi nhưng tôi có được sự hạnh phúc trọn vẹn.
Chúng tôi đến với nhau được mấy ngày thì lại phải xa nhau. Anh về quê để tổ chức đám cưới cho em gái, còn tôi cũng về nhà mẹ đẻ để phụ đám cưới cho anh trai mình.
Xa anh, tôi sống như người mất hồn. Trong lòng tôi lúc nào cũng nhớ đến giây phút hạnh phúc hai đứa nằm kề bên nhau, lăn lộn bên nhau, trao cho nhau những cuộc yêu bỏng cháy.... tôi không thể nào quên được những phút giây đó.
Rồi anh cũng vô lại Sài Gòn. Và chúng tôi lại được gặp nhau nhưng anh không muốn tiếp tục cuộc tình này nữa. Anh lo cho tôi, lo cho gia đình tôi... vì thế nên anh phải quyết định rời xa, dù trong lòng anh rất yêu tôi.
Ngày anh ra đi, anh nói với tôi rằng: " Chúng ta nên dừng lại. Anh sẽ nhớ mãi những phút giây đó và sẽ đem theo nó đến suốt cuộc đời này. Cho dù sau này anh có vợ thì anh vẫn không thể nào quên được khoảng thời gian ngắn ngủi, ngọt ngào bên em!".
Còn tôi, khi quay lại với cuộc sống thường nhật của mình, tôi vẫn không thể nào quên được bóng hình anh. Nhưng rồi những lúc đối diện với chồng, nhận những cử chỉ yêu thương, quan tâm, lo lắng của chồng dành cho mình, tôi thấy xấu hổ vô cùng. Tôi thương chồng lắm, tôi thấy có lỗi với chồng rất nhiều... nhưng tôi vẫn không thể nào quên được hình bóng người đàn ông ấy!
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Thế là chúng tôi đã rời xa nhau nhưng lúc nào tôi cũng thấp thỏm bởi hình bóng người đàn ông đó. Tôi sợ mình sẽ không thể lo được cho chồng và con tôi một cuộc sống vẹn toàn. Tôi cũng sợ chồng tôi biết được bí mật đó sẽ khinh thường, rời xa tôi... và điều tôi lo sợ nhất là đánh mất cuộc sống hạnh phúc hiện tại!
Xin các bạn hãy cho tôi những lời khuyên đúng đắn nhất để tôi biết được điểm dừng.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo 24h
Yêu và tin Chị để ý thấy cứ hai ngày nghỉ cuối tuần là anh tắt điện thoại.Dạo này, anh về đúng giờ, người không có hơi men, cũng không tỏ thái độ bực dọc với con trai như ngày trước. Đối với chị, đó là tín hiệu đáng mừng. Nhưng không hiểu sao, chị vẫn thấy lo. Người ta nói, ngựa quen đường cũ, đàn...