Tôi càng thương con chồng hơn sau khi biết chân tướng đằng sau sự lì lợm của thằng bé
Tôi rơi nước mắt vì hạnh phúc, đây là hành động tình cảm đầu tiên của thằng bé dành cho tôi.
Trước đó, tôi có trải qua một đời chồng với một cô con gái nhỏ. Tôi đã quyết định ly hôn vì tôi không chịu được những trận đòn roi của người chồng cờ bạc. Có lẽ con gái tôi thường xuyên chứng kiến những trận đòn roi của bố nên bản tính con hay sợ hãi và trầm tính từ bé.
Tôi và người sau đến với nhau nhưng trong lòng vẫn đầy âu lo. Tôi có con gái tôi 6 tuổi, anh có con trai 5 tuổi. Dù vợ anh đang nuôi con nhưng anh vẫn phải có trách nhiệm với thằng bé. Cuộc sống con anh, con tôi, con chúng ta khiến tôi sợ sẽ khó dung hòa được và đổ vỡ lần nữa.
Nhưng những âu lo ban đầu lại được anh hóa giải nhanh chóng. Con bé thiếu thốn tình thương của cha khi gặp anh, nó như cá gặp nước. Anh đưa nó đi công viên, cho con ngồi lên cổ, con bé thích chí cười tít hết cả mắt. Hai người nhanh chóng thân thiết như cha con ruột.
Con gái tôi và anh nhanh chóng thân thiết, vui chơi vui vẻ với nhau. (Ảnh minh họa)
Còn con riêng của anh – tên Thịnh, cháu sống với mẹ nhưng hàng tháng anh vẫn gửi tiền hoặc tranh thủ về thăm con. Cuộc sống hiện tại của tôi cũng êm ấm, tôi tạm mỉm cười sau vì những yên bình có được sau bão giông.
Mọi chuyện yên bình cho tới khi tôi sinh con được 3 tháng thì anh bảo:
- Mẹ thằng bé quyết định đi nước ngoài rồi em ạ. Mình đón thằng bé về nuôi em nhé, để nó ở nhà với ông bà ngoại đã già yếu anh không yên tâm.
Dù rất sợ hãi và lo lắng, nhưng tôi vẫn gật đầu. Nó là đứa con, là giọt máu của anh, trong tình cảnh này làm sao tôi dửng dưng hay từ chối được? Cuộc sống con anh, con tôi, con chúng ta đến giờ mới thực sự bắt đầu.
Thằng bé rất lì lợm và ít nói. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày thằng bé theo bố tới, nó ít nói. Người nó gầy nhẳng, đen cháy, mặt quắt lại chỉ còn đôi mắt to và rất sáng. Mới tới, anh bảo nó chào tôi, chào chị và em bé, nó không nói gì, khẽ gật đầu rồi ngó lơ.
Thằng bé chỉ nói chuyện với bố khi có riêng hai người. Mỗi khi nó phá hoặc nói hỗn, anh quát nó, nó xị mặt rồi lang thang ra ngoài sân, tha thẩn nhặt lá, đào đất,… Còn với người xung quanh, nó lặng thinh. Dù là thế, tôi vẫn cố hỏi chuyện nó. Tôi cứ tiếp tục độc thoại, kể với nó về rất nhiều thứ trong cuộc sống ở thành phố. Tôi hứa hẹn với nó:
- Con cùng ba, cùng dì và chị Bông chăm em Sóc lớn thêm chút nữa, rồi cả nhà mình đi chơi công viên nước nhé. Ở đó có nhiều trò vui lắm, kiểu gì con cũng thích cho xem. Con có thích trẻ em không? Sao con không lại đây chơi với em Sóc?
Tôi biết thằng bé cũng thích bằng chứng là nó ngẩng mặt lên nhìn em. Chả hiểu sao thằng em cười toe toét, thằng anh hơi lạ lẫm nhưng cũng nhoẻn miệng cười. Tôi cảm nhận được thằng bé rất thích chơi với em.
Tôi cảm nhận được thằng bé rất thích chơi với em. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng dặn con gái đưa thằng bé đi chơi, hòa đồng dần vào với bọn trẻ ở khu phố.
Buổi chiều hôm đó, tôi đang lúi húi chuẩn bị đồ ăn ở bếp, anh đang trông con, hai đứa lớn đưa nhau ra đầu ngõ chơi. Một lát sau cả một đám kéo tới trước cửa nhà tôi, chị hàng xóm lớn tiếng quát:
- Anh chị ra mà xem con anh chị đánh con tôi thế này đây! Không biết dạy con à? Bé ranh con thế này đã học tính côn đồ.
Thằng bé hàng xóm kia bị xây xát cả chân tay thì thằng Thịnh cũng tím cả mặt mày. Tôi bực mà vẫn phải cố xin lỗi chị kia. Họ vừa đi, anh tức giận lôi thằng bé vào nhà hỏi chuyện, nó vẫn lì không chịu nói, anh nổi nóng tát con hai cái nổ đom đóm mắt. Tôi khóc lóc, chạy lại ôm thằng bé, xin anh:
- Anh ơi, mình còn chưa biết đầu đuôi thế nào mà đánh tội con. Mà anh có đánh cũng đừng đánh mặt, đầu đánh, tét mông con thôi anh.
Anh tức giận, bỏ đi. Thằng bé cũng lên phòng ngay sau đó. Con gái lúc ấy mới mếu máo, bảo mẹ:
- Mẹ ơi, bạn kia chơi xấu, bắt nạt con nên em bênh con. Chúng nó còn bảo bọn con không phải chị em, bảo em là thằng nhà quê, là thằng vô học. Mẹ ơi, em chỉ bảo vệ con thôi.
Tôi rơi nước mắt vì thương và cảm động. (Ảnh minh họa)
Nghe con nói, tôi thương thằng bé quá. Tôi lên phòng nó mang theo chút dầu thoa, nó quay mặt vào trong mà tấm lưng nó đang run lên. Tôi đoán, nó khóc. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống rồi ôm lấy nó từ phía sau, bỗng nó òa lên khóc rồi quay lại ôm tôi. Thì ra, cái sự lì lợm cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài của thằng bé, nó cũng cảm nhận được ai thương, ai yêu nó.
Tôi rơi nước mắt vì hạnh phúc, đây là hành động tình cảm đầu tiên của thằng bé dành cho tôi. Tôi tin rằng, chỉ cần tôi yêu thương nó thật lòng, nó sẽ yêu thương lại thôi.
Tôi không phải đã thành công trong việc sống chung với cảnh “con anh, con tôi, con chúng ta” nhưng tôi nghĩ, chỉ cần coi nó như con mình mọi thứ sẽ ổn thôi. Chỉ cần đủ yêu thương, con nào cũng là con mình!
Theo Afamily
Từ giấc mộng lâu đài tình ái, tôi bị chôn vùi bởi "nấm mồ" hôn nhân vì những rắc rối con chung con riêng
Mâu thuẫn giữa những đứa con riêng chưa kịp giải quyết, lại thêm sự xuất hiện của đứa con chung không mấy được mong chờ, Mây biết mình đã bước chân vào "nấm mồ" khi có cuộc hôn nhân lần 2.
Mây đã có một đời chồng và một con gái năm nay được 4 tuổi. Sau khi đi qua đổ vỡ, Mây cũng chẳng còn nhiều nhặn niềm tin cho tình yêu và hôn nhân như những ngày còn son trẻ. Mây từng nghĩ mình cứ làm mẹ đơn thân, nỗ lực kiếm thật nhiều tiền rồi chăm sóc thật tốt cho con gái là được.
Nhưng sau một thời gian, Mây lại gặp được một người đàn ông khiến tim mình rung động. Anh làm cùng công ty với Mây, lớn hơn Mây 5 tuổi, cũng đã qua một lần đổ vỡ trong chuyện tình cảm. Xét thấy hoàn cảnh tương đồng nên có thể thấu hiểu được cho nhau, Mây đồng ý cho cả hai cơ hội để cùng tìm hiểu.
Sau 3 tháng, Mây và anh làm một đám cưới nhỏ nhắn để ra mắt gia đình, họ hàng hai bên cùng bạn bè thân thiết. Đối với gia đình mới, Mây đã nuôi một niềm hy vọng vào một lâu đài tình ái được xây đắp bởi cả anh và cả Mây. Mây tin rằng chỉ cần hai người cùng chung tay hợp sức, mọi khó khăn đều có thể đi qua.
Nhưng cánh cửa hôn nhân muôn đời vẫn khắc nghiệt với Mây quá. Mây yêu anh là thật, đối xử với con riêng của anh cũng rất chân thành. Nhưng việc rổ rá cạp lại hoá ra không bao giờ là dễ dàng như ý nghĩ ngây thơ của Mây.
(Ảnh minh họa)
Chẳng hiểu sao Mây càng nhún nhừng, con gái Mây cũng ngoan ngoãn biết điều mà con riêng của chồng Mây lại cứ gây khó dễ cho hai mẹ con. Trước mặt chồng Mây thì nó chống đối theo kiểu cứng đầu cứng cổ không nói năng gì. Sau lưng chồng Mây thì nó chửi rủa, nó xóc mé, rồi nó đập đồ đập đạc để vu oan cho con gái Mây làm, nhiều lần khiến con bé khóc lên tức tưởi mà chẳng biết kêu than với ai.
Cố gắng chịu đựng được khoảng nửa năm thì Mây phát hiện ra mình có bầu. Lần này tất nhiên là quả ngọt tình yêu giữa Mây với chồng cô hiện tại. Nhưng khi cô báo tin thì anh có vẻ không vui mừng gì cho lắm. Anh nói nhà đang có hai đứa trẻ, bây giờ thêm một đứa biết lấy gì nuôi? Rồi anh lại nói đứa trẻ trong bụng Mây là sự cố, có thể bỏ đi không?
Mây đau đớn tan nát cả cõi lòng. Là đứa con chung giữa Mây và anh mà anh có thể nói tới chuyện vứt bỏ như vứt bỏ một món đồ quá thể dễ dàng? Mây tìm cách van nài anh cho để đứa bé, cô cũng sẽ cố gắng đi làm phụ thêm với anh để nuôi gia đình nhỏ. Anh cũng chỉ ầm ừ buông xuôi chứ chẳng mảy may động lòng.
(Ảnh minh họa)
Một ngày nọ trời mưa như trút, con riêng của chồng ốm sốt, con bé con của Mây cũng ốm sốt. Hai đứa cứ rên hừ hừ mà chồng thì đi vắng. Mây gọi điện cho chồng về đưa hai đứa nhỏ đi viện, chồng Mây gắt bên kia ống nghe:
"Tiền trong két đấy, nhưng không đủ lo cho cả 2 một lúc đâu. Cô làm thế nào thì làm, đừng để con trai tôi bị làm sao."
Nói rồi anh toan cúp máy, trước khi tắt hẳn điện thoại cô nghe rõ tiếng anh lầm bầm với đám bạn nhậu: "Vợ với chẳng con, biết thế này chẳng đèo bồng nữa là xong. Mệt xác!"
Mây tìm cách vay mượn người thân, xoay xở lo cho hai đứa con lên viện. Trong những ngày chăm con, nghe lời người thân nhà chồng thuật lại thì Mây mới ngỡ ngàng. Hoá ra khi xưa chồng Mây đòi lấy Mây về làm vợ không phải vì anh muốn xây dựng hạnh phúc gia đình với Mây, mà vì anh nghĩ Mây có thể vứt bỏ con gái của Mây cho nhà ngoại nuôi để người không theo anh về chăm sóc con trai anh, và anh cần một bàn tay phụ nữ chăm sóc hai bố con chu đáo. Sau đó, vì thấy con trai có vẻ không thích Mây nên anh cũng đâm ra chán nản với cô, cho rằng cô là mẹ ghẻ không thể yêu thương thằng bé như con mình.
Người đó còn nói thêm, chồng Mây can thán hết người này người nọ rằng con chung con riêng rất rắc rối, anh đổ tội cho Mây không biết cân bằng tình cảm cho cả hai đứa con mà chỉ chăm chăm lo cho con riêng của mình. Bây giờ, Mây xoa xoa cái thai trong bụng và tự hỏi liệu cô có còn đủ can đảm để làm mẹ đơn thân lần 2 trong đời hay không? Và nếu như biết đi thêm bước nữa lại khốn khổ vì con chung - con riêng thế này hẳn Mây đã có sự lựa chọn khác rồi.
Theo Afamily
Sau 20 năm, con riêng của chồng bất ngờ tới tìm Nhìn thằng bé, tôi biết ngay là con anh bởi nó quá giống mẹ chồng tôi, và cũng có nhiều nét giống con trai tôi. ảnh minh họa Vợ chồng tôi lấy nhau được hơn 20 năm, có 2 con trai đã lớn. Trong cuộc sống tuy có nhiều va chạm, xích mích nhưng rồi cũng qua. Chồng tôi hay bài bạc nhưng...