Tôi càng ngày càng cảm mến người chị song sinh của vợ
Vợ tôi có một người chị gái sinh đôi. Nhiều năm qua, tôi thầm cảm mến và bị ám ảnh về chị vợ.
Có rất nhiều hình dung nóng bỏng, suy nghĩ ngọt ngào kiểu “giá như” xuất hiện trong đầu tôi.
Vợ tôi và chị vợ là một cặp song sinh cùng trứng. Họ giống hệt nhau nhưng tính cách, sở thích, lối sống vẫn có sự khác biệt. Sau nhiều năm làm rể, càng lúc tôi càng cảm thấy hoang mang vì những tình cảm giấu kín của mình.
Qua năm tháng, tôi càng cảm mến sâu đậm chị vợ. Khi mới bước vào gia đình nhà vợ, thoạt tiên tôi cho rằng, sự cảm mến tôi dành cho chị vợ là điều rất tự nhiên và vô hại. Chị giống hệt vợ tôi, còn tôi thì yêu vợ nên tôi nghĩ việc tôi quý mến và có thiện cảm với chị cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng thời gian trôi qua, tôi nhận thấy mọi sự trở nên nghiêm trọng hơn. Vợ tôi đã trải qua hai lần sinh nở và không còn giữ được vóc dáng lý tưởng như thời điểm chúng tôi mới quen nhau. Chị vợ lại vẫn độc thân và trẻ trung hơn tuổi.
Chị như phiên bản thời trẻ của vợ mà tôi vẫn luôn hằng nhớ nhung và tiếc nuối (Ảnh minh họa: iStock).
Video đang HOT
Đã có những lúc tâm trí tôi lang thang về phía chị. Chị gợi nhớ lại hình ảnh của vợ tôi khi trước, khi chúng tôi còn trẻ trung hơn bây giờ, chưa mệt nhoài vì bộn bề cuộc sống và lo toan con cái. Sự cảm mến âm thầm mà tôi dành cho chị dường như đã bị lộ ra ngoài. Bởi vợ tôi bắt đầu nói bóng gió về chị nhiều hơn trước mặt tôi cùng sự dỗi dằn, bực dọc.
Thậm chí có lần, vợ hỏi thẳng rằng, có phải tôi rất yêu quý chị gái của cô ấy hay không? Khi chúng tôi cãi nhau, có những lúc bột phát, cô ấy nhắc tới chị gái và không giấu nổi sự ghen tuông. Lúc bình tĩnh lại, cả hai chúng tôi đều cảm thấy ngại ngần, khó xử.
Sau nhiều năm gắn bó trong hôn nhân, điều buộc phải chấp nhận là vợ chồng tôi không còn mới mẻ, hấp dẫn nhau như thuở ban đầu. Thời gian và cuộc sống gia đình có nhiều tác động tới vợ. Tôi hiểu rằng, cô ấy đã phải hy sinh nhiều vì tôi, vì các con.
Chỉ cần để hai chị em cô ấy đứng cạnh nhau, mọi người nhìn vào đều sẽ hiểu cuộc sống làm vợ, làm mẹ đã khiến cô ấy thay đổi nhiều như thế nào. Tôi rất thương vợ, thấu hiểu, cảm thông và luôn nỗ lực bù đắp cho cô ấy.
Nhưng bản năng lại là chuyện khác, tôi vẫn tự thấy mình bị thu hút về phía chị. Trong khi diện mạo vợ tôi đã khác trước, chị vẫn vậy. Thời gian dường như chẳng thể chạm vào chị. Trong khi đó, vợ tôi đã “ thay tính đổi nết”, trở thành người phụ nữ kém đẹp từ bao giờ. Không chỉ ngoại hình thay đổi, cô ấy còn mắc bệnh nói nhiều, nói dai.
Cô ấy liên tục càu nhàu vì chồng, cáu giận vì con, nhiều khi chỉ vì những chuyện lặt nhặt, rất gây ức chế, bực bội. Còn chị, chị vẫn là người phụ nữ độc thân quyến rũ, chị thường hay im lặng và chỉ mỉm cười.
Tôi đã cố gắng xích lại gần vợ, gia tăng sự thân mật với vợ để có thể vượt qua những lang thang, lạc lối của trong suy nghĩ và xúc cảm. Tôi hy vọng rằng bằng cách ấy, tôi sẽ gắn bó với vợ nhiều hơn, những xúc cảm dành cho chị vợ rồi sẽ biến mất. Nhưng quả thực, “hâm nóng” hôn nhân là điều không dễ, cả tôi và vợ đều loay hoay.
Càng như thế, tôi càng bị ám ảnh về chị. Chị như phiên bản thời trẻ của vợ mà tôi vẫn luôn hằng nhớ nhung, tiếc nuối. Tôi và vợ không thể nào quay lại thời tuổi trẻ ấy được nữa, cũng như tôi không thể nào đến gần chị được. Một cảm giác bất lực, khắc khoải, khiến tôi càng bị ám ảnh.
Hình ảnh của chị giống như tấm gương phản chiếu lại quá khứ đẹp đẽ mà tôi chỉ có thể đứng từ xa chiêm ngưỡng, cảm mến và thở dài. Càng không thể tiến lại, tâm tưởng tôi càng hay đi lang thang… về phía chị.
Trước ngày ra tòa, chồng nói sẽ cho tôi ngôi nhà trị giá 4 tỷ nhưng tôi phải từ bỏ quyền nuôi con
Chồng đang đẩy tôi vào tình thế khó xử.
Tôi là nhân viên văn phòng bình thường, thu nhập chưa đầy 10 triệu, bố mẹ ở quê nghèo khó. Nhưng tôi lại có ngoại hình cao ráo xinh đẹp, chính vì thế mới lấy được anh chàng có gia thế giàu có.
Lúc đầu tôi cho là bản thân thật may mắn khi lấy được chồng giàu có nhưng khi về làm dâu rồi tôi mới thấy hối hận. Nhà anh ấy có 2 trai, 2 gái, chồng tôi là út. Gia thế mấy anh chị kia đều giàu có và rất được bố mẹ chồng tôi coi trọng.
Ngày tôi sinh con, bố mẹ và anh chị em ở quê ra thăm, có mang rau quả thịt gà sạch ra biếu. Bố chồng nói:
"Nhà tôi không ăn những thứ này đâu, lúc về nhớ mang ra khỏi nhà tôi".
Câu nói của bố chồng như tát thẳng vào mặt tôi, vì muốn lấy lại sĩ diện cho gia đình, tôi bật lại:
"Bố mẹ con vất vả mang đồ đó từ quê ra, nếu bố không thích ăn thì để vợ chồng con ăn dần. Tại sao bố lại nói với giọng khinh thường thông gia thế?".
Nếu tôi nhận ngôi nhà giá trị đó chứng tỏ là người mẹ tham lam vì tiền mà bỏ con. (Ảnh minh họa)
Không nói lại được con dâu, ông tức giận bỏ vào phòng và cũng từ đó bố mẹ chồng có ác cảm với tôi. Trong nhà tôi làm bất kỳ việc gì 2 người cũng không hài lòng. Mẹ chồng còn luôn so sánh tôi với chị dâu. Không chịu nổi những lời gièm pha của bố mẹ, tôi muốn chồng ra ngoài sống nhưng anh không chấp nhận.
Anh khuyên tôi nên sửa đổi tính nết cho phù hợp với gia đình anh ấy. Dù bố mẹ nói sai đi nữa cũng vui vẻ chấp nhận đừng bao giờ cãi lại làm mất mặt ông bà.
Khi con tôi được 4 tuổi, tôi muốn đi làm để có tiền chi tiêu cho tự do và có thể lo cho bố mẹ ở quê. Tôi chán cảnh làm giúp việc không công cho nhà chồng lắm rồi. Thế nhưng chồng bảo nếu tôi đi làm thì hãy viết đơn ly hôn trước.
Bao nhiêu ức chế dồn nén bấy lâu nay, kèm theo lời thách thức của chồng, tôi chấp nhận viết tờ đơn ly hôn. Không ngờ anh ấy lại ký ngay sau đó. Cứ như thể anh mong ngóng ngày này từ lâu lắm rồi vậy.
Trước ngày chuẩn bị ra tòa, chồng nói muốn nhận nuôi con vì chỉ gia đình anh ấy mới cho con cuộc sống tốt đẹp nhất. Tôi không chấp nhận thì anh nói nếu tôi nhường con cho chồng thì sẽ cho ngôi nhà trị giá 4 tỷ. Nếu con đi theo tôi thì sau này sẽ không được sống sung sướng. Nếu tôi nhận ngôi nhà giá trị đó chứng tỏ là người mẹ tham lam vì tiền mà bỏ con. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?
Tin nhắn mập mờ lúc nửa đêm của tình cũ khiến người phụ nữ khốn khổ Trên thực tế, tôi và tình cũ thực sự không có mối liên hệ nào khác ngoài tiền bạc. Lần này anh ta cố tình gửi cho tôi một tin nhắn mập mờ lúc nửa đêm, khiến tôi khốn khổ. Hơn 12h khuya, điện thoại tôi bỗng có tin nhắn gửi đến: "Em ơi anh về rồi, nhưng mai em đừng đến nhé...