Tôi cảm giác say nắng đồng nghiệp nữ …
Chúng tôi đi đám cưới rồi đi hát đến tối, em bảo nếu hôm nay không có tôi thì sẽ không bao giờ đi đến giờ này.
Tôi và em làm chung phòng nhưng khác bộ phận, hàng ngày gặp nhau. Tôi lớn hơn em 13 tuổi nhưng chúng tôi hợp tuổi nên rất hợp nhau, tôi quý trọng và xem em như em gái ruột.
Tôi và em đều đã có gia đình, mỗi người một đời sống riêng. Trong công việc, tính tôi thẳng thắn nên không ít va chạm với đồng nghiệp; riêng với em, tôi thấy em làm việc có năng lực và trách nhiệm thật sự. Em có lối sống hòa đồng, giản dị, gần gũi với bạn bè và đồng nghiệp; nhiều lúc đồng nghiệp và bản thân bận rộn là em lao vào hỗ trợ để cùng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Một ngày, khi em nhận được giấy báo trúng tuyển dự học lớp liên thông, bỗng tôi thấy buồn lòng, như hụt hẫng một thứ gì đó. Tôi mừng thầm cho em nhưng cũng chỉ để trong lòng.
Video đang HOT
Đến ngày em tổ chức liên hoan để lên đường đi học, tôi vì bận công việc cơ quan và việc gia đình nên không tham dự được, có điện thoại báo em biết. Từ đó tôi hơi có chút mặc cảm với em. Sau thời gian học, em trở về làm việc, chúng tôi thường có những buổi đi ăn cùng nhóm, trò chuyện vui vẻ.
Một hôm có đồng nghiệp cưới, em hỏi tôi có đi không, nếu có thì ngồi quán đợi và điện thoại cho em. Chúng tôi cùng đi và ngồi chung bàn ăn, cùng chụp ảnh lưu niệm với cô dâu chú rể. Sau đó chúng tôi cùng mấy đồng nghiệp rủ nhau đi tăng hai, nhậu tới gần 7h tối mới về. Em lại gần và bảo nếu hôm nay không có tôi là em sẽ không bao giờ đi đến giờ này.
Rồi một hôm sinh nhật của đồng nghiệp chung nhóm, chúng tôi kéo nhau vào quán tổ chức sinh nhật cùng ăn và nhậu, tan tiệc lại đi hát, tôi và em hát chung một bài. Sau đó tôi chọn cho mình một góc ghế trong phòng ngồi, hơi xa các đồng nghiệp và gọi em lại. Em nói đã hiểu tôi rồi…
Theo VNE
Vì thói ích kỉ vớ vẩn mà trước mặt bạn bè đồng nghiệp vợ tôi lu loa rồi hất cả bàn ăn đi
Thử hỏi làm chồng mất mặt trước mặt đồng nghiệp thì có còn là người vợ tốt nữa không?
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 36 tuổi, lập gia đình được 6 năm, hiện giờ tôi đang công tác ở Hà Nội còn vợ tôi vẫn đang ở quê, trước đây cô ấy từng học một trường trung cấp nhưng không xin được việc nên ở nhà sinh con.
Ở ngoài này tôi cũng mua được căn hộ nhỏ nhỏ, tôi muốn cho cả vợ và các con ra ngoài này ở cùng rồi xin một công việc gì đó nhưng kỳ cục là vợ tôi không thích sống ở Hà Nội. Vì vậy nên cứ cuối tuần tôi phải bắt xe về nhà cùng vợ con, nhiều lúc biết vợ buồn nên tôi cũng cố gắng sắp xếp thời gian đưa vợ đi chơi đi du lịch.
Một điều khiến tôi ức chế lắm, là vợ tôi không thích ra sống cùng tôi nhưng lại rất hay ghen, cô ấy thường xuyên kiểm tra điện thoại của tôi mỗi khi về nhà để xem tôi liên lạc với ai, nhiều lúc tôi cũng thấy buồn cười và bảo cô ấy nếu tôi muốn xóa dấu vết thì làm gì cô ấy kiểm tra được vì vợ tôi có ở bên tôi đâu, nhưng mà cứ hễ về đến nhà mà thấy tôi nói chuyện với người nào là phụ nữ là cô ấy tỏ ra khó chịu bực bội.
Cố lắm tôi mới rủ được vợ ra ở cùng tôi vài ngày thì cô ấy lại lục lọi khắp nhà xem tôi có giấu bao cao su ở đâu không, phòng có mùi gì lạ không, nhiều lúc hạnh phúc đâu chả thấy chỉ thấy căng thẳng.
Chuyện lên tới đỉnh điểm là cách đây một tuần, tôi có đưa một đoàn bạn bè về nhà tôi chơi vì tiện chuyến công tác gần nhà, trong đó có 2 người con gái là đồng nghiệp của tôi. Vì cơ quan tôi là cơ quan làm việc với đối tác nước ngoài nên tính tình mọi người cũng cởi mở, ăn mặc có phần phóng khoáng.
Hôm đến nhà tôi mọi người mặc quần áo thoải mái, hai người đồng nghiệp nữ mặc quần sooc và áo phông ba lỗ khiến cho vợ tôi cực kỳ khó chịu. Hôm ấy họ còn mua tặng cho vợ tôi một thỏi son rất đẹp, nhưng vợ tôi mặt lầm lì nhận, sau đó nói mát: "Ý là mọi người chê em xấu xí quá chứ gì", làm tôi điếng người xấu hổ với đồng nghiệp, còn hai người bạn của tôi đơ hết cả người không biết phản ứng ra sao.
Mãi sau các cô ấy có trêu: "Em cố gắng ra ngoài ở cùng anh ấy đi không có là bị gái hớt mất đấy", ngay lập tức vợ tôi sửng cồ lên: "Chồng em em tự biết giữ, các chị cũng nên biết giới hạn của mình chứ". Tôi điên tiết quát vợ tôi, ngay lập tức cô ấy bù lu bù loa lên và hất cả món ăn đang làm xuống đất. Tôi đã tát cô ấy một cái và ngay lập tức cô ta bỏ về nhà ngoại.
Bữa cơm hôm ấy đã không diễn ra vì đồng nghiệp của tôi quá ngại và tôi cũng không còn tâm trí nào mà mời họ ở lại, cho đến giờ vợ chồng tôi cũng chưa nói chuyện gì với nhau mặc dù đã trôi qua một tuần. Hôm ấy không có đồng nghiệp can ngăn chắc tôi đã cho vợ tôi trận no đòn. Tôi không có ý định ly hôn nhưng với người vợ không có hiểu biết ứng xử như thế này khiến tôi ức chế quá.
Theo Afamily
Làm sao thoát khỏi người sếp có hành vi không tốt với mình Sếp chen vào ngồi cạnh tôi, trong lúc mọi người nói chuyện vui còn luồn tay phía sau sờ vào người tôi. ảnh minh họa Tôi là nữ chuyên viên 38 tuổi, chưa lập gia đình, đang có bạn trai nhưng ở xa thành phố tôi sống và công tác. Tôi làm việc tại một trường cao đẳng được hơn 7 năm, công...