Tôi b.ỏ chồn.g chỉ vì một cái điều hòa
Ai cũng bảo tôi sẽ hối hận khi quyết l.y hô.n sau khi bị chồng từ chối mua điều hòa cho gian bếp, nhưng tôi biết mình quyết định đúng vì đó chỉ là giọt nước tràn ly.
Tôi đang tiến hành thủ tục l.y hô.n. Vì chồng không đồng ý nên tiến trình này chắc sẽ không nhanh gọn được, nhưng tôi sẽ không đổi ý mà quyết kiên trì đến cùng, b.ỏ chồn.g bằng được. 5 năm hôn nhân đủ để tôi nhận ra mình sẽ không thể có hạnh phúc nếu cứ cố đấ.m ăn xôi làm vợ anh.
Hồi còn yêu nhau, anh cũng chiều chuộng tôi lắm, mong muốn nào cũng đáp ứng. Tóm lại, anh hiểu rõ tôi muốn gì, cần gì và biết cách làm tôi vui. Chỉ là khi đã là vợ chồng, những cưng chiều đó biến mất. Với những mong muốn của tôi, anh cũng trở nên “điếc” và “ngốc” một cách kỳ lạ, gì cũng không biết, không hiểu, nhưng đòi hỏi đối với tôi thì ngày một tăng đến vô độ.
Cưới về rồi, tôi mới biết anh không chỉ bạc bẽo vô tình, câu được cá rồi thì không cần thả mồi nữa, mà còn là “con trai cưng của mẹ”. Trong mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu, với anh, mẹ nói gì cũng đúng. Anh bắt tôi nhường nhịn mọi điều vô lý và cho phép bà can thiệp vào mọi chuyện riêng tư trong gia đình nhỏ của tôi, thậm chí kể cả chuyện tôi mua váy áo hay túi xách gì.
Tôi quyết l.y hô.n sau khi bị chồng từ chối mua điều hòa cho gian bếp, nhưng thực chất đó chỉ là giọt nước tràn ly. (Ảnh: BetterHelp)
Mẹ anh luôn cảm thấy tôi quá sung sướng so với cảnh làm dâu của bà ngày xưa nên ra sức làm khó tôi. Muốn kiểm soát tôi triệt để, sau khi mãn tang chồng, bà sang nhà tôi ở hẳn, lấy cớ đã phục vụ gia đình anh cả rồi nên phải sang chăm con tôi cho công bằng. Cơn ác mộng gia đình của tôi ngày càng tồi tệ.
Video đang HOT
Dù phải đi làm, tôi là người bao thầu hết mọi việc trong nhà theo quy chuẩn của bà và cách thức bà muốn, kiểu như nửa đêm cũng phải dậy lau chỗ cầu thang hơi bẩn mà nếu để hôm sau cũng chẳng chế.t ai. Bữa cơm, bà luôn kiếm cớ để tôi đứng dậy làm đủ thứ và khi quay lại thì mâm cơm chẳng còn gì, nhưng nếu tôi đi rán thêm quả trứng thì bà bảo tôi chảnh chọe, cố tình dằn mặt chồng và mẹ chồng.
(Ảnh minh họa: Shuttestock)
Tiề.n chồng tôi kiếm ra, mẹ chồng giữ toàn bộ, và vì tôi không đồng ý đưa lương của mình nên bà nghĩ ra mọi khoản để moi bằng hết. Tất nhiên tôi cũng không quá dại, cũng tìm cách co kéo và để riêng một khoản, nhưng vẫn uất ức vô cùng khi con ốm đau bảo chồng chi tiề.n thì đều bị từ chối. Thậm chí tôi bảo không còn đồng nào, phải vay bà ngoại hay bạn thân, anh cũng mặc kệ.
Chồng tôi đi ô tô, còn tôi chạy con xe máy cũ từ hồi sinh viên, chỉ vì mẹ chồng thấy không cần đổi. Chồng tôi mặc quần áo đắt tiề.n, nhậu một bữa tiề.n triệu, tôi thấy sức khỏe sa sút mua lọ thực phẩm chức năng hàng ngoại thì bị săm soi nói lên nói xuống…. Cứ như vậy sau 5 năm, tình cảm tôi dành cho chồng đã bị bào mòn đến mức không còn gì.
Đỉnh điểm là khi xảy ra chuyện chiếc điều hòa. Nhà tôi lắp điều hòa 2 phòng ngủ, còn phòng bếp kiêm phòng khách không có, lý do đương nhiên là tiết kiệm. Thực ra khi ở nhà, mọi người đều vào phòng riêng mát mẻ ôm điện thoại, chỉ có tôi vật lộn nấu nướng trong căn bếp nóng nực.
Trong nhà, mẹ chồng và chồng tôi đều sợ lạnh, vào mùa hè cũng không thấy nóng mấy, nên ra phòng khách ăn cơm ít phút cũng chẳng vấn đề gì. Còn tôi má.u nóng, lại phải làm việc nhà đổ mồ hôi đầm đìa, rất khổ sở. Mùa hè năm nào tôi cũng đặt vấn đề lắp thêm điều hòa ở phòng bếp, nhưng mẹ chồng luôn gạt đi, bảo là quá lãng phí, điều hòa lắp ở phòng ngủ là đủ, còn phòng khách nối thông phòng bếp quá rộng, rất tốn điện. Chồng tôi nghe mẹ, tuy có chút áy náy nhưng vẫn không bênh tôi.
Hè vừa rồi, những ngày nóng nhất là những ngày tôi bị ốm, dù mệt vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ nấu nướng, lau dọn. Tôi lại một lần nữa yêu cầu mua điều hòa phòng bếp, gửi hẳn đường link khuyến mãi giá rẻ, và một lần nữa mẹ chồng gay gắt bác bỏ. Thấy tôi căng thật sự, chồng bảo tôi chịu khó chờ đến mùa đông, khi đó chắc chắn giá điều hòa xuống đáy, mẹ sẽ không phản đối nữa.
Hóa ra đó chỉ là cách anh xoa dịu thôi. Đến mùa đông khi tôi thấy mấy chiếc điều hòa giá rất rẻ trong đợt sale cuối năm, gửi link cho chồng bảo mua thì anh kiên quyết lờ đi, tôi nhắc mãi thì anh bảo: “Dở à, mùa đông lại đòi mua điều hòa”. Mặc dù đã đoán trước câu trả lời nhưng tôi không khỏi uất ức. Chuyện này như giọt nước tràn ly, tôi không cãi nhau thêm mà đưa đơn ly dị.
Chồng tôi tất nhiên không đồng ý, anh ấy không muốn mất người vợ vừa đi làm kiế.m tiề.n vừa làm osin miễn phí cho cả gia đình, nên vừa dỗ dành vừa ngầm đổ lỗi cho tôi theo kiểu bảo tôi cố chấp. Mẹ chồng thì khỏi nói, làm ầm lên từ nhà nội đến nhà ngoại và hàng xóm rằng tôi chỉ vì chiếc điều hòa mà đòi b.ỏ chồn.g. Đã mệt mỏi vì thất vọng với chồng, tôi còn phải tiếp nhận bao nhiêu cuộc điện thoại, nhắn tin khuyên bảo, thực sự cảm thấy muốn phát điên.
Ý tôi đã quyết, dù ai đó nói tôi chấp nhặt cũng được. Cuộc hôn nhân này thực sự không còn lý do tồn tại khi chẳng có sự chia sẻ và thấu hiểu. Đến chồng tôi cũng cố tình không hiểu vì điều gì mà vợ đòi l.y hô.n, cứ đổ lỗi “chỉ vì chiếc điều hòa”, thế thì tôi không cần níu kéo nữa.
Mẹ chồng giận dữ đòi đuổi con dâu ra khỏi nhà, tôi nhẹ nhàng quăng xấp ảnh xuống bàn, bà qu.ỳ lạ.y nức nở
Tôi muốn l.y hô.n để tìm hạnh phúc khác cho mình. Tôi viết đơn l.y hô.n để lại cho chồng rồi rời đi ngay sau đó.
Tôi có chồng được hơn một năm. Quả thật cuộc hôn nhân này đến với tôi khá chóng váng. Đến tuổ.i lấy chồng, tôi gặp chồng mình. Tìm hiểu được nửa năm thì anh ngỏ lời lấy tôi. Tôi không kén chọn, chồng tôi lại tài giỏi, ưa nhìn thì tôi chẳng có lý do gì từ chối.
Nhưng từ ngày về làm dâu, tôi luôn bị mẹ chồng hối thúc chuyện có con. Sau 3 tháng kết hôn, mẹ chồng luôn nói bóng gió con dâu khó có con, còn so sánh tôi với con dâu nhà hàng xóm. Tôi nghe đến mức mệt mỏi, thậm chí thấy rất tổn thương.
6 tháng sau khi kết hôn mà tôi vẫn chưa có con, mẹ chồng bắt hai vợ chồng tôi phải đi khám. Kết quả cho thấy chúng tôi chẳng có bệnh gì, rõ ràng là do mẹ chồng cứ hối thúc vô lý. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn không hiểu, bà bắt đầu chì chiết, mắn.g nhiế.c tôi không có con. Thậm chí bà còn nói bóng gió mong chồng tôi cưới vợ mới. Vì đã quá quen, tôi chẳng màng để tâm nữa.
Đến nay đã là một năm rưỡi sau ngày kết hôn, mẹ chồng đã không thể chờ được nữa. Bà không tin vào kết quả của bệnh viện, vẫn khăng khăng rằng đó là lỗi của tôi. Mỗi ngày, bà kiếm cớ để tranh cãi với tôi, bắt bẻ tôi. Đến một sáng khi chồng tôi không có ở nhà, mẹ chồng kiếm chuyện đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng - Ảnh minh họa: Internet
Tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, không thể im lặng được nữa. Tôi bỏ mặc bà đang đứng giữa nhà hùng hổ la mắng. Tôi đi thẳng vào phòng ngủ, lấy trong túi xách ra một xấp ảnh. Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng. Khi mẹ chồng tôi thấy những tấm ảnh đó, khuôn mặt dữ tợn của bà bị chấn động. Bà kinh ngạc rồi quỵ xuống khóc nức nở. Sau đó bà va.n xi.n tôi đừng đi.
Mẹ chồng hạ mình giữ đứa con dâu như tôi ở lại chỉ vì biết con trai của mình là người đồng tính. Bà sợ tôi sẽ đi rêu rao với người khác, bà sẽ mãi mãi không thể có cháu nội. Nhưng bà cũng chẳng biết được là dù tôi có ở đây bao lâu đi chăng nữa thì cũng không thể có thai. Chồng tôi đã không muốn thì sao tôi có thể?
Việc phát hiện chồng là người đồng tính đã là cú sốc lớn với tôi. Nhưng sau đó tôi đã tỉnh ngộ, tôi không muốn sống cuộc đời thế này nữa. Tôi muốn l.y hô.n để tìm hạnh phúc khác cho mình. Tôi viết đơn l.y hô.n để lại cho chồng rồi rời đi ngay sau đó.
Cô bạn thân báo tin có bầu, ngay tối hôm đấy tôi và chồng quyết định l.y hô.n Không thể chịu đựng được sự thật quá phũ phàng, tôi đã quyết định l.y hô.n chồng. Tôi kết hôn cách đây 9 năm, hai vợ chồng chung sống hạnh phúc bên nhau. Cuộc sống của chúng tôi tương đối phẳng lặng, không có những sóng gió nào. Cả tôi và chồng đều xuất phát từ tình yêu nên khi về chung một...