Tôi bị mắc kẹt giữa tình cảm của hai anh em anh
Tôi và anh yêu nhau được một thời gian rồi nhưng dịp lễ tết nào, anh đều đưa em trai cầm quà sang. Em trai anh cũng hay nhắn tin cho tôi.
Chúng tôi chơi thân trong nhóm bạn học chung với nhau thời học trò, đến nay đã được 7 năm. Trong thời gian đó, tôi biết anh có tình cảm với tôi nhưng vì bản tính trầm lặng và nghĩ còn nhỏ, sợ mọi người chế giễu yêu đương sớm, tôi chỉ muốn chú tâm vào việc học nên tôi không đáp lại tình cảm đó. Nhưng khoảng thời gian đi học, chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm về tuổi học trò không thể nào quên được, đặc biệt là những gì anh dành cho tôi.
Đến khi ra trường, tôi tiếp tục sự nghiệp học ở thành phố, còn anh thì tình nguyện đi quân sự và có ý định cống hiến cho quân đội. Khi đó, anh đã quen một cô gái (là bạn thân của em gái tôi). Cô gái đó hàng tuần đều qua đơn vị thăm anh hay đón anh về nghỉ phép, còn tôi chỉ như những người bạn, đến thăm anh cùng bạn bè vào những dịp lễ.
Tôi không muốn là người thứ ba xen vào tình cảm của người khác, nhất là bạn của em gái mình. Anh nói hãy cho anh thời gian vì anh nợ cô gái ấy rất nhiều. Anh biết cô gái ấy cũng không thật sự yêu thương anh lắm vì cô ấy cũng đi chơi và qua lại với nhiều người con trai khác khi không có anh bên cạnh. Anh biết sẽ có ngày cô ấy nói lời chia tay anh thôi.
Sinh nhật tôi năm 2010, anh đã tự tay làm ngôi nhà bằng tăm rất to, nền nhà hình trái tim và một chiếc nhẫn bằng vỏ đạn tặng tôi. Lần về phép, anh tặng tôi. Thật sự tôi rất xúc động và muốn rơi nước mắt vì thương anh thật nhiều. Rồi một tai nạn xảy ra đã cướp đi mạng sống của mẹ anh. Lúc sống, bác rất thích tôi, luôn nói muốn tôi làm con dâu.
Thời gian đó, tôi đã an ủi và chia sẻ cùng anh rất nhiều. Chúng tôi càng gắn bó và cảm giác đi hơi xa tình bạn. Tôi biết như thế là sai vì tôi cũng chỉ là kẻ thứ 3. Có lần, anh đã trèo tường đơn vị ra ngoài vì muốn gặp tôi và tôi cũng nói dối ba mẹ đi gặp anh. Hôm đó, chúng tôi đi dạo và tâm sự cùng nhau, cảm thấy rất hạnh phúc. Qua lần đó, anh quyết định rời quân đội vì dù sao nhà anh bây giờ đơn chiếc quá, chỉ còn người em trai và ba già.
Khi anh ra quân thì tôi cũng ra trường và có việc làm. Anh cũng có việc làm ổn định và lo làm ăn thêm bên ngoài kiếm tiền. Đôi lúc, tôi cho anh mượn tiền làm ăn và cũng có khi mỗi ngày tôi chạy xe cùng anh mấy chục cây số để mua bán trái cây vào mùa. Đợt đó, kinh doanh lãi, anh nói mua được cây vàng để cưới vợ và xe honda chạy riêng, không phiền cô kia đưa đón nữa.
Chúng tôi cũng qua lại nhưng lén lút, sợ người yêu anh biết. Đôi lúc, anh thất hứa tôi vì cô đó và cũng có lúc ngược lại. Nhưng có điều, cô kia mới chính thức là bạn gái anh nên qua lại nhà anh rất thường xuyên. Tôi đâu có lý do gì mà vào nhà anh, trừ khi dịp giỗ hay tiệc tùng thì mới đi cùng bạn bè.
Rồi một ngày, cô người yêu cũng nói lời chia tay anh vì anh con trai khác. Vì anh không như người ta, không quan tâm hay chiều chuộng, gần gũi người yêu. Tính anh lạnh lùng lắm. Tôi cũng buồn anh vì tính cách này. Nhưng có lẽ, anh cũng yêu cô gái đó nên sau lần chia tay ấy, anh có chút thay đổi. Anh nói con gái sao mau thay lòng đổi dạ? Anh sẽ cưa đủ 10 cô để trả thù, xem như trò chơi.
Tôi hỏi anh còn tôi thì sao? Anh nói tình cảm anh dành cho tôi chắc tôi hiểu nhưng nghĩ lại, anh thấy anh không xứng đáng với tôi: trình độ không bằng, hoàn cảnh gia đình cũng thế. Anh kêu tôi cứ để tình cảm thuận theo tự nhiên, bảo tôi đừng chờ đợi, cứ tự do, tới năm 28 tuổi, nếu chưa lấy ai thì anh sẽ cưới tôi. Nhưng anh nói rằng duyên nợ của tôi là anh. Qua bao nhiêu năm mà tôi đâu có quen ai. Anh không cưới được tôi thì không ai cưới được hết.
Video đang HOT
Cứ tưởng đó là những lời nói đùa của anh. Nào ngờ, hơn cả năm nay, anh không vào nhà tôi chơi nữa nhưng vẫn nói chuyện điện thoại qua lại, mức độ ngày càng thưa dần. Cũng đôi lần, tôi thấy anh đi cùng hết cô này tới cô kia ngoài đường. Thời gian này, em trai anh lại hay nhắn tin cho tôi mỗi ngày vì rất quý mến tôi, xem tôi như người chị. Qua đó, tôi biết có một cô bé quê Cà Mau, làm cùng công ty anh hay tới nhà chơi và nấu ăn.
Sau đó, nghe tin cô gái này đã nghỉ làm ở công ty anh mà tôi mừng quá. Nhưng ai dè họ vẫn qua lại với nhau, cũng nói chuyện điện thoại mỗi ngày như tôi. Có lần, gia đình tôi tổ chức đi chùa, tôi rủ anh cùng đi để tạo điều kiện gắn kết với gia đình tôi. Anh đồng ý đi và hứa sẽ tới đúng giờ nhưng hôm đó, anh đã đến muộn hơn 30 phút. Sau này, do tức anh quá, tôi đã nhắn tin nói chuyện với cô bé kia và được biết, anh đã nói lời yêu cô ta vào ngày đi chùa cùng nhà tôi. Anh đã đi uống cafe cùng cô ta và những người bạn nhưng anh lại nói với tôi là làm tăng ca.
Tết năm 2012, anh hứa chở tôi đi đón Giao thừa, xem pháo hoa. Vậy mà mới 26 Tết, anh và những người bạn cùng công ty về miền Tây ăn Tết hết. Anh hứa mùng 3 lên để kịp đón sinh nhật tôi nhưng anh đã không lên. Anh nói vì về quê Cà Mau của một người bạn mà người đó không cho về. Sau này, em trai anh nói tôi mới biết người bạn anh nói chính là cô gái đó. Thời gian này, tết nào anh cũng biếu quà nhà tôi nhưng toàn em anh đem vào. Sinh nhật tôi cũng em anh đưa, lễ tình nhân anh không rủ tôi đi chơi mà nói là tăng ca, nửa đêm thì đem hoa tặng tôi nhưng để trước cổng.
Tết năm nay, cô gái đó về quê từ 27 Tết, anh có thời gian chở tôi đi chơi Giao thừa nhưng mùng 3, anh lại về miền Tây cùng những người bạn, cũng ghé nhà cô bé đó và đón cô ta lên. Chưa bao giờ anh giới thiệu tôi trước mọi người là người yêu của anh nhưng mọi người đều nghĩ cô bé kia là người yêu của anh vì cô ta ở nhà anh thường xuyên. Tôi đã nói với anh rằng tôi sẽ cho anh thời gian suy nghĩ về chuyện chúng tôi. Tới ngày 30/6 thì hãy cho tôi câu trả lời rõ ràng vì năm sau, chúng tôi đã 28 tuổi.
Anh nói cho thêm hết năm nay nhưng tôi không đồng ý. Bây giờ đã cuối tháng 3 rồi mà tôi không thấy anh có hành động gì thay đổi. Thật ra tới ngày 30.6, anh có cho tôi câu trả lời dứt khoát về chuyện tình cảm của chúng tôi không? Hay tôi đã thừa biết kết quả phũ phàng hoặc không có câu trả lời nào cả mà tôi không chịu chấp nhận sự thật này? Thật ra anh xem tôi là gì? Anh có yêu tôi không, có muốn cưới tôi không hay chỉ đang thương hại tôi? Trong lòng anh đang nghĩ gì? Sao anh luôn làm tôi đau khổ, chịu đựng anh như thế hết lần này tới lần khác?
Tôi đã cho anh rất nhiều cơ hội rồi. Cũng nhiều lần, tôi buông xuôi, muốn dứt khoát cho xong nhưng cả năm nay, tôi đã làm rất nhiều lần mà không được. Tôi cố gắng không liên lạc với anh bằng mọi cách nhưng khi anh liên lạc hay cần gì ở tôi thì tôi đều không cầm được lòng mình. Vì khi ở cạnh anh, tôi đều quên hết mọi chuyện và cảm thấy rất hạnh phúc.
Bạn thân tôi đều nói tôi yêu quá, mù quáng thật rồi, con gái yêu vậy chỉ khổ thân, anh không phải người tốt, tương lai tôi do tôi quyết định, nên suy nghĩ kỹ… Có đôi lúc, tôi muốn chết để chứng minh cho anh thấy tôi yêu anh như thế nào, làm cho anh phải đau khổ và hối hận cả đời vì đã mất tôi nhưng khi ở cạnh anh, nhìn ánh mắt anh và tình cảm qua bao nhiêu năm, tôi biết anh yêu tôi mà. Và những người thân bên cạnh anh đều nói thế. Họ đều nói người anh thương và muốn cưới là tôi. Họ đều kêu tôi chờ đợi. Tôi mong đây chỉ là cơn say, trò chơi như anh từng nói, có ngày anh sẽ thay đổi mà quay về bên tôi.
Trong cuộc đời này, người làm tôi đau lòng nhất là anh, người làm tôi hạnh phúc, vui vẻ là anh, người mà tôi hận nhất cũng là anh. Và người tôi yêu nhất chính là anh. Tình cảm bao nhiêu năm với kỷ niệm sao quên được đây? Thời gian bao lâu để quên được chứ? Mỗi ngày trôi qua để cố gắng quên anh đối với tôi như là cực hình. Tôi nói với lòng cho anh thêm 3 tháng nữa cũng như cho tôi thêm 3 tháng chịu đựng anh nữa. Rồi mọi chuyện sẽ như thế nào? Liệu hạnh phúc có đến với tôi, người con gái yếu đuối khờ khạo này không?
Có một chuyện liên quan mà tôi muốn mọi người kết luận giùm tôi. Bạn tôi nói em trai anh (nhỏ hơn tôi 2 tuổi) có tình cảm với tôi. Vì thời gian anh bắt đầu nhạt nhòa với tôi thì em trai anh lại là người tâm sự, nhắn tin quan tâm tôi hàng ngày, giống như anh khi xưa. Có lần, công ty tôi tổ chức đi du lịch Vũng Tàu trong 2 ngày, tôi đăng ký và rủ anh cùng đi nhưng tới ngày đi lại là em trai anh. Anh nói anh không nghỉ làm được, cho em anh đi cùng vì em anh là đứa hiền lành, ít đi đây đi đó, đa phần chỉ ở nhà.
Chuyến đi đó, hai chị em cũng có nhiều kỷ niệm rất vui. Tôi rất ít chụp hình nhưng chuyến đi đó, em trai anh đã chụp được rất nhiều hình về tôi. Anh đã cho tôi xem. Em trai anh nói xem tôi như chị, có tôi cùng san sẻ chuyện buồn vui cùng nó. Và nó cũng an ủi tôi rất nhiều vì những lúc anh làm tôi buồn. Nó cũng sợ tôi buồn mà làm chuyện không nên làm. Cũng chính nhờ nó mà mọi chuyện về anh tôi mới biết. Nhiều lần, nó cũng lấy chuyện anh với cô gái kia để công kích cho tôi tức.
Ngày 1.4 (ngày nói dối) năm ngoái, nó đã nhắn tin “em yêu chị”. Tôi chửi nó “khùng, ngày nói dối đùa giỡn kỳ cục”. Nó nói chị biết vậy sao còn chửi em. Chuyện của tôi đã kể hết cho nhỏ bạn thân nghe. Nó kêu tôi nên chấm dứt hết với hai anh em càng sớm càng tốt. Nhưng tôi không nói chuyện với em trai anh nữa thì nó cứ năn nỉ, rồi ăn nhậu bê tha. Nó nói: “Có chị mới chia sẻ cùng em mà cũng bỏ em”. Nó biết anh nó không tốt nhưng mà nó không có lỗi. Nó kêu tôi hãy xem nó như em trai mà đừng lạnh lùng với nó.
Thật sự, tôi cũng không biết sao. Nhiều lúc, tôi nghĩ có khi nào anh cũng nghĩ em trai anh có tình cảm với tôi như ý nhỏ bạn tôi nói? Nhưng nếu là vậy, anh cũng phải tìm cách nào ngăn chặn hay nói với tôi chứ tại sao quà gì anh làm tặng tôi cũng nhờ em trai anh đem đến. Cả ngày 8/3 vừa qua cũng vậy. Mong mọi người giúp tôi sớm vượt qua tình cảnh này.
Theo VNE
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt"
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt". Tôi nghĩ là các bạn ở đây hiểu vì sao cô ấy gọi tôi như thế. Bây giờ thì các anh chị em đằng vợ đều gọi bông đùa tôi là "ớt".
Đọc tâm sự "Chết lặng vì món quà sinh nhật độc của chồng" tôi thấy thương và rất thông cảm. Không chỉ có sự nghiệp mà "chuyện ấy" cũng liên quan rất lớn đến bộ mặt và danh dự của đàn ông.
Chỉ trách bạn M.V và cả vợ tôi đều là những người cư xử kém. Vợ tôi còn tệ hơn, thay vì lên đây mà tâm sự để thiên hạ không biết mình là ai, vợ tôi vác loa đi thông báo và giễu cợt chồng với mọi người.
Tôi không hoàn toàn bất lực, chỉ hơi yếu sinh lý. Điều này không phải tôi muốn mà là trời sinh thể trạng như vậy. Lúc lấy vợ tôi đã cố tình chọn người nhỏ, nhẹ để phù hợp với mình. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, vợ tôi không những khỏe còn vô duyên mang chuyện vợ chồng làm trò cười.
Cô ấy rất thiếu nghiêm túc trong chuyện ấy. Ngay từ đêm tân hôn, khi cả hai còn chưa nhập cuộc, cô ấy đã không hề ngại ngùng kéo chồng lên giường. Việc cô ấy cười khi trông thấy cái ấy của tôi là một sự sỉ nhục lớn. Rồi lúc vợ chồng bên nhau, vợ tôi còn liên tục nhăn nhó vì không được thỏa mãn. Tôi biết khuyết điểm của mình nên cố nhịn.
Tôi ước gì vợ tôi có thể thông cảm và nói một câu an ủi chồng (Ảnh minh họa)
Tôi ước gì vợ tôi có thể thông cảm và nói một câu an ủi chồng. Cô ấy chưa bao giờ nói đưa tôi đi khám hay lên chế độ bồi bổ chochồng mà chỉ đem chuyện ấy ra châm chọc. Ngay cả khi tôi tự mua thuốc về uống, cô ấy cũng không động viên mà còn xỉa xói nói về sự đầu tư này. Tôi thấy rất bức xúc.
Thật lòng mà nói, tôi rất tự ti về nhược điểm này nên cố tình giữ im lặng mỗi khi vợ khiêu khích cho yên chuyện. Cô ấy ra lệnh tôi phải bù đắp cho cô ấy về thiệt thòi này.
Tôi biết khả năng của mình, sợ mất vợ nên đã cố gắng gấp 2 gấp 3 những người chồng khác để làm hài lòng vợ mình. Tôi đưa vợ 100% lương, chỉ chi tiêu dè xẻn phần "lậu", vợ chỉ đâu làm đó, cần gì tôi đều cố gắng chu cấp cung phụng.
Tôi cho đi nhiều như thế nhưng chỉ nhận lại toàn trái đắng. Vợ tôi không biết giữ thể diện cho chồng nên đem chuyện đó ra buôn dưa lê dưa chuột từ anh em họ hàng đến đồng nghiệp. Tôi rất buồn. Trong khi tôi nỗ lực làm một người chồng tốt, cố xóa đi nhược điểm của mình thì mọi người lại giễu cợt sau lưng tôi.
Vợ tôi lưu tên chồng trong điện thoại là "Ớt". Tôi nghĩ là các bạn ở đây hiểu vì sao cô ấy gọi tôi như thế. Bây giờ thì các anh chị em đằng vợ đều gọi bông đùa tôi là "ớt". Tôi tím mặt vì nhục và tủi thân mỗi khi bị gọi thế. Khi tôi nổi điên lên thì mọi người lại chống chế bảo chỉ là nói đùa.
Cô ấy thường trêu đùa quá trớn với bạn bè mà lúc nào tôi cũng là tâm điểm của những câu chuyện vô duyên đó. Mùa đông vừa rồi, tôi nghe cô ấy tám chuyện quan điện thoại câu mất câu còn rằng "Đừng kể mà tao thèm. Bình thường đã không có gì ăn nay lại càng đói kém". Kèm theo đó là một tràng cười hô hố lố bịch. Tôi biết vợ đang nói về mình nên giận đến nỗi ném bể cả điện thoại của cô ấy. Cô ấy chưa bao giờ hiểu cho nỗi mặc cảm và tâm trạng của tôi. Tôi thấy mình bị sỉ nhục trắng trợn.
Có lần tôi chở vợ đi liên hoan họp lớp đại học. Lúc hết chuyện, mọi người mang chuyện "hoang" ra nói. Ngay lập tức không khí sôi động lên, tôi vì mặc cảm nên không góp vui.
Mấy cô bạn tôi trêu vợ tôi sướng phải biết vì tôi trông rất cao to. Thay vì cười hay nói gì đấy tế nhị hơn, vợ tôi nói toạc. Câu nói của cô ấy mang lại tràng cười giòn giã. Chỉ có tôi là không cười, tôi thấy bị xúc phạm. Có nhất thiết cô ấy phải hạ nhục chồng trước mặt người khác?
Tôi rất mong có một người phụ nữ hiểu và bỏ qua khuyết điểm này của tôi. Tôi biết tình dục là quan trọng nhưng có quan trọng đến mức phải phũ vào mặt chồng? (Ảnh minh họa)
Đã nhiều lần tôi tâm sự chân thành, thẳng thắn với vợ và mong cô ấy hãy thông cảm cho chồng. Nhưng lần nào tôi cũng bị dội nước lạnh, cô ấy quá thiếu thiện chí. Cô ấy cười nhếch mép "Em nói có gì sai, anh là súng điếc, là pháo lép thì còn trách ai".
Tôi rất mong có một người phụ nữ hiểu và bỏ qua khuyết điểm này của tôi. Tôi biết tình dục là quan trọng nhưng có quan trọng đến mức phải phũ vào mặt chồng? Nói ra lại sợ mọi người chê tôi hèn hạ, mặc dù rất giận vợ nhưng tôi lại sợ cô ấy bỏ mình. Tôi sợ ngoài cô ấy, sẽ không còn ai muốn gắn bó với tôi. Vì thế tôi luôn cố nhẫn nhịn.
Tôi cũng lo là một ngày nào đó vợ tôi sẽ ngoại tình. Tôi không thể chấp nhận vợ mình làm chuyện đó với người nào khác. Nhưng trời sinh tôi như thế, đã thử nhiều cách nhưng vẫn không cải thiện được. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Bị gia đình bạn trai cấm cản khi yêu Khi yêu, được cha mẹ 2 bên ủng hộ để đi đến đích là một điều quá tốt đẹp va thuân buôm xuôi gio. Nhưng nêu găp phai sư phản đối của gia đình ngươi ây, ban trai cung thiêu quyêt tâm trươc thư thach, nhưng phu nư se ưng xư thê nao? Khi đưng trươc sư phai đôi quyêt liêt nay tư...