Tôi bị chồng gò bó, gắn cả định vị theo dõi
Anh theo dõi, quản lý tôi từng bước, anh quản cả cuộc gọi điện thoại lẫn tin nhắn của vợ. Tôi cảm thấy mình hết sự sống.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 37 tuổi là một giáo viên cấp 2, chồng tôi 42 tuổi là một kỹ sư có đến hai bằng đại học, nhưng do sức khỏe yếu chồng tôi không đi theo đúng nghề mà xin vào trung tâm nhà nước. Công việc thuận lợi, chồng tôi cũng đang giữ chức trưởng phòng. Gia đình tôi cũng đã có hai mặt con, một trai và một gái, các cháu cũng khỏe mạnh, ngoan, học khá. Cuộc sống bề ngoài nhìn vào ai cũng thấy một gia đình hạnh phúc lý tưởng, mẫu mực công việc ổn định thu nhập không cao nhưng cũng đủ để một khu vực dân cư chỗ tôi đang sinh sống thèm khát.
Tính tình giữa vợ chồng tôi có khác biệt, tôi là một giáo viên luôn hoà đồng, tính tình cởi mở, còn chồng tôi sống khép kín ít va chạm. Bởi vậy tôi luôn tự động viên mình chồng mắc phải bệnh nghề nghiệp cộng thêm cái tính gia trưởng ích kỷ, nhỏ mọn cho nên vợ chồng hay va chạm dù chỉ là việc nhỏ nhất chồng tôi cũng cố chấp. Có lẽ tôi cũng có thể chịu đựng được bởi sống trong hoàn cảnh cho nên tôi gạt bỏ (cái tôi) để cuộc sống dễ thở, con cái trưởng thành.
Nhưng gần đây tôi thấy khác biệt ở chồng tôi quá nhiều. Tôi vẫn biết thân phận mình là vợ, là một phụ nữ bởi vậy tôi cố nuốt những giọt nước mắt ôm ghì con vào lòng tự an ủi mình buông xuôi cho số phận, được thể chồng tôi càng ngày càng quá đáng, càng bộc lộ rõ bản chất gia trưởng, áp đặt vu khống cho vợ. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm danh dự, chà đạp phẩm chất giày vò tinh thần, nhiều khi không nghĩ đến con thơ còn dại thì tôi cũng tự giải tỏa bản thân cho yên phận.
Video đang HOT
Bản thân tôi cũng nhiều bạn bè đồng nghiệp, thấy mọi người cùng trang lứa vui vẻ ca tụng về chồng thì mình lại chạnh lòng. Ở với môi trường nào thì được hưởng thụ khí hậu đó, với chồng tôi, tôi biết tính nết cho nên mỗi khi nhà trường tổ chức những sự kiện gì đó tôi đều bỏ nửa vời thậm chí không tham dự. Với bản thân tôi bị chồng gò bó gắn cả định vị để theo dõi cả từng bước đi, quản cả từng cuộc gọi điện thoại lẫn tin nhắn, thử hỏi rằng cái quyền tự do trong tôi đi đâu.
Thế mà có một hai lần tôi vô tình cùng đồng nghiệp đi ăn sáng, có gặp anh hàng xóm ở gần nhà đang ngồi ăn ở đó. Tôi nghĩ mình đang đi cùng đồng nghiệp bởi vậy tôi ra chào xã giao, và cũng là tiện bàn anh còn trống chỗ tôi ngồi luôn đó ăn hỏi chuyện anh cho vui. Một lần khác, tôi đi mua đồ ăn sáng cho các cháu gần nhà khi vào thấy anh ấy ngồi đó tôi lại đứng hỏi anh một hai câu cho phải nhẽ. Rồi những lần anh hay điện thoại hoặc nhắn tin cho tôi để trêu đùa nhưng tôi không dám nghe máy và nhắn lại. Nhiều lần tôi nghĩ tình làng nghĩa xóm vả lại nhà anh ở trước cửa nhà chú ruột tôi, anh chơi rất thân với chú tôi bởi vậy đôi lần tôi có nhận và nhắn tin hoặc gọi lại cho anh nhưng cũng chỉ là những tin nhắn rất bình thường chứ tuyệt nhiên không ý tứ tình cảm gì.
Thế mà gần đây chẳng hiểu ai đã nói cho chồng tôi biết để anh về hành hạ đay nghiến tôi anh dùng những câu từ không thể nghe nổi để mắng nhiếc vợ. Bản thân tôi cũng đã nói rất nhiều với anh về con người và địa vị xã hội của tôi và gia đình tôi cho anh nghe. Và anh cũng hiểu ra rằng vợ mình ở với mình mười mấy năm, có với nhau đến hai mặt con, hết lòng với chồng con, gánh vác việc xã hội cộng với việc nhà bề bộn, một người vợ nghiêm túc trong giao tiếp, chúa ghét đùa cợt thái quá. Anh cũng từng nói không nghe những lời đàm tiếu, không nghĩ những gì trên xã hội hiện có, để rảnh thời gian chăm sóc vợ con. Vậy mà thời gian này chẳng phải do áp lực công việc hay điều gì cả mà cứ về nhà là anh nhai lại những quá khứ không có thực để hành hạ đay nghiến vợ con.
Tôi thiết nghĩ rằng cho dù là những tin nhắn, nhưng không có tình tứ hẹn hò với nhau mà anh vin vào lấy cớ để sỉ nhục tôi với mọi người trong họ hàng nhà tôi, hành hạ tôi về thể xác lẫn tinh thần, tôi cảm thấy mình hết sự sống. Cứ năm ba ngày anh lại như vậy. Cuộc sống gia đình bị xáo trộn, tôi đã nói với anh cảm thấy người vợ hay nhắn tin và nhiều cuộc điện thoại như vậy mà cho là không chung thủy với chồng thì chia tay nhưng anh không đồng ý. Tuy nhiên nếu cứ thế này liệu sức tôi chịu đựng được bao lâu? Tôi mong mọi người cho tôi lời khuyên sát thực nhất để sự sống còn tồn tại trong tôi. Tôi xin chân thành cám ơn.
Theo VNE
Tại em đã "giữ gìn" quá
Cánh cửa không khóa, tôi mừng rỡ khi anh đang ở nhà. Vừa đẩy cửa, trước mắt tôi là hình ảnh hai kẻ trần như nhộng... Hận thù bốc cháy, tôi nhìn hai kẻ đó như muốn thiêu sống họ.
Ngày đầu gặp anh, tôi bị ma lực của anh cuốn hút. Anh làm cùng công ty tôi nhưng khác phòng. Anh nổi tiếng đẹp trai và đào hoa, riêng về lịch sử yêu đương của anh cũng nổi tiếng không kém trở thành giai thoại của công ty tôi. Chính tôi, cũng hoang mang khi được nghe lịch sử ấy. Nhưng khi gặp anh, nghe anh tán tỉnh, thì chính tôi lại chết mê, chết mệt anh. Dù cho tôi đã rất lý trí để xua đi cái cảm giác mà người ta gọi là mờ mắt vì tình, tôi vẫn gật đầu anh sau nửa năm tìm hiểu.
Phải thú nhận rằng, anh có tài, tất cả mọi người xung quanh anh, đều bị anh thu hút. Ngay cả, bố mẹ tôi cũng khen lấy khen để anh sau lần ra mắt đầu tiên. Duy chỉ có đứa bạn thân cùng phòng với tôi là ngăn cản tôi. Nhưng tình yêu mà, đâu có chỗ cho những lời chê bai, tôi yêu anh hơn tất cả.
Một năm yêu nhau, tôi trải qua đủ mọi cung bậc tình cảm, dù không thuần hóa được con ngựa hoang trong anh nhưng tình yêu chúng tôi lớn dần lên, cuối năm nay chúng tôi dự định tổ chức đám cưới.
Mang tiếng là cùng công ty, nhưng ít khi tôi và anh gặp nhau, vì lý do công việc, nên tôi thường xuyên phải đi công tác. Lần nào cũng vậy, anh đều đặn gọi điện cho tôi với bao lời nhớ nhung. Và tôi cũng vậy, mỗi khi đi xa lại nhớ anh cồn cào. Lần nào, anh cũng ra đón tôi với nụ hôn cuồng nhiệt khiến tôi ngột thở.
Tôi quá sốc, còn với anh, chuyện đó là bình thường của đàn ông... (Ảnh minh họa)
Riêng lần này, tôi đi công tác 1 tuần, và xong sớm hơn dự định. Để tạo bất ngờ cho anh, xuống sân bay, tôi đi về nhà anh luôn. Cái kết quả bất ngờ hơn cả dự kiến...
Cánh cửa không khóa, tôi mừng rỡ khi anh đang ở nhà. Vừa đẩy cửa, trước mắt tôi là hình ảnh hai kẻ trần như nhộng... Và anh là một trong 2 người đó. Hận thù bốc cháy, tôi nhìn hai kẻ đó như muốn thiêu sống họ.
Lúc đó, tôi lao về phía cô gái kia để mà cấu, mà véo, mà xé toang cô ta ra thành từng mảnh. Thì chính anh ngăn tôi lại, không phải để bảo vệ cô kia mà là để đính chính: Cô ta là cave, em ghen làm gì cho mất công.
Đợi cô gái lạ mặt kia ra khỏi nhà, anh trâng tráo nói với tôi: Em "giữ gìn" như thế, cũng phải cho anh tìm chỗ giải quyết chứ!. Tôi quá sốc, còn với anh, chuyện đó là bình thường của đàn ông.
Sau lần ấy, tôi nằm bẹp dí ở nhà cả tuần. Tôi tránh mặt anh, hết tuần đi làm trở lại mà đầu óc tôi vẫn mụ mị. Tôi bất an, và thiếu tin tưởng ở anh, người đàn ông như anh liệu có thể là người chồng mẫu mực được không? Có phải vì tôi quá làm lớn vấn đề chăng?
Theo VNE
Ca ve có được yêu thật lòng không anh? Em đã nhắm mắt chấp nhận một cuộc sống tủi nhục, ê chề... để rồi hằng đêm, nước mắt em chảy ướt đẫm gối. Cuộc gặp gỡ Cả chiều ngồi nhậu với bạn bè, khi đã chuếnh choáng hơi men, chúng tôi nổi hứng đi tìm của lạ. Khi đến khách sạn 3 sao nổi tiếng ở thành phố, tôi đã gặp em...