Tôi bị chồng cằn nhằn 2 tuần liền nếu ‘dám’ đi đám cưới
Tôi không chịu đựng được nữa nên bỏ đi một đêm, rồi tuyên bố từ giờ sẽ làm điều mình thích.
Ảnh minh họa
Tôi 40 tuổi, còn chồng 46, có 2 con trai. Sau đám cưới, chúng tôi về làm cho bố mẹ tôi được 7 năm. Đến năm 2008, vợ chồng tôi thành lập doanh nghiệp riêng, tới nay kinh tế cũng ổn định. 17 năm qua, ngoài những lúc anh nói tôi giúp đỡ bố mẹ và các em ra, thì tôi chưa được nghe lời ngon ngọt nào khác từ anh. Vì thấy anh siêng làm, thương vợ con nên cố chiều theo ý anh muốn, không cà phê tụ tập bạn bè, chưa từng đi du lịch dù rất muốn, thậm chí đi đám cưới cũng vô cùng hạn chế vì xác định sẽ bị cằn nhằn 2 tuần liền…
Hôm sinh nhật tôi, anh cằn nhằn kiếm chuyện như mọi năm. Tôi không chịu đựng được nữa nên bỏ đi một đêm, rồi tuyên bố từ giờ sẽ làm điều mình thích, đi xem phim, làm đẹp, hát karaoke, cà phê với bạn. Tôi nhận thấy lâu nay bản thân bị ngược đãi trầm trọng. Nhưng tôi lại sợ anh bệnh nặng thêm (anh bị bệnh tim gần 2 năm nay), sợ 2 con buồn vì tranh cãi kéo dài, sợ hàng xóm cười chê vì mình hung dữ. Giờ tôi phải làm sao?
Loan
TS.Trần Thành Nam, Trường Đại học Giáo dục, ĐHQGHN gợi ý:
Chào chị,
Video đang HOT
Chắc nhiều bạn đọc đồng ý với tôi rằng chị đã bị ngược đãi. Nhưng người đầu tiên ngược đãi chị không phải chồng mà chính là chị. Chị đã tự ngược đãi mình 17 năm khi không thể hiện và thỏa mãn những nhu cầu của bản thân, mà chỉ luôn “cố chiều theo ý anh muốn”. Bộc lộ bản thân một cách chừng mực rất quan trọng trong việc duy trì mối quan hệ vợ chồng. Nó còn được xem là thước đo sức khỏe tinh thần của các cặp đôi.
Việc chị bộc lộ ra như hôm sinh nhật là cần thiết nhưng cần cân nhắc về mức độ chừng mực. 17 năm qua, chồng chị đã hình thành một niềm tin vững chắc: chị sẽ là người làm hết mọi việc cho gia đình, không được chú ý đến nhu cầu bản thân; còn chồng chị là người chỉ đạo, phàn nàn. Việc này giống như nước để đông đá đã 17 năm, để thay đổi chị cần tăng nhiệt độ từ từ cho đá tan thành nước, khéo léo đổ nước đó vào một cái khuôn khác và làm đông lại trong hình dạng mới.
Trong quá trình thay đổi, chồng chị sẽ trải qua các giai đoạn cảm xúc như sau: Sốc => cực lực phản đối => bắt đầu thừa nhận thay đổi là cần thiết => chấp nhận => thử thích nghi với cái mới trước khi cảm thấy hài lòng => thích nghi với cái mới.
Hãy bắt đầu bằng cách bộc lộ cảm xúc, nhu cầu thường ngày của chị với chồng một cách thân thiện nhất có thể. Nếu chồng cằn nhằn thì bình tĩnh lắng nghe, sau đó nói “Em đã hiểu quan điểm của anh nhưng quan điểm của em là…”, nói lại những nhu cầu và cảm xúc của chị. Nếu anh ta tiếp tục cằn nhằn, hãy vẫn bình tĩnh lắng nghe, rồi chốt “Những điều đó anh vừa nói rồi, chúng ta đã sống với nhau 17 năm như thế và bây giờ cần một chút thay đổi, mong muốn của em là….”, chị nói lại những nhu cầu, cảm xúc. Chị hãy kiên định và thân thiện cho đến khi anh ấy không còn cằn nhằn nữa. Nếu anh ấy có những hành vi dằn dỗi, than phiền sau lưng, chị hãy tập phớt lờ.
Tôi ủng hộ việc bộc lộ càng nhiều càng tốt, nhưng chị cũng nên cân nhắc việc tăng dần cường độ. Hãy thử bắt đầu bằng việc dành thời gian đi mua sắm, xem phim, hát karaoke, cà phê mà có anh ấy đi cùng, rồi mới đến tụ tập, làm đẹp, đi du lịch riêng với bạn bè.
Chúc chị thành công.
Theo VNE
Đi đám cưới anh họ đến khi cô dâu bước ra tôi mặt tái mét, đánh rơi cả đũa
Tôi chưa bao giờ nghĩ sau hơn nửa năm mất tích, tôi lại gặp Huyền trong hoàn cảnh trớ trêu này.
Tôi năm nay 30 tuổi, đang làm nhân viên IT cho một công ty phần mềm khá có tiếng. Người ta nhận xét, nhìn tôi khá đào hoa. Cũng có lẽ đúng, xung quanh tôi chưa bao giờ thiếu chân dài. Tôi không thuộc mẫu đàn ông chơi bời nhưng để có được một cô bạn gái xinh xắn thì là điều không quá khó.
Nhưng tôi yêu Huyền. Chúng tôi đã có 3 năm bên nhau. Tình yêu của chúng tôi bình yên đến mức nhàm chán. Huyền thuộc mẫu con gái dịu dàng, đảm đang và rất bao dung. Cô ấy biết những cuộc vui chơi thâu đêm của tôi, biết có nhiều cô gái ngoài kia săn đón tôi nhưng cô ấy không ghen, không nổi loạn.
Huyền cắt đứt mọi liên lạc với tôi mà không tài nào tìm được...
Cô ấy chỉ im lặng và yêu tôi theo cách riêng của cô ấy. Nhiều lúc tôi còn nghĩ, liệu có khi nào Huyền không thực sự yêu tôi, tôi cũng muốn được cô ấy ghen tuông một cách mạnh mẽ nhưng Huyền cứ trầm tính như vậy.
Đợt đó, công ty tôi mới tuyển thêm một em phòng truyền thông. Em khá cá tính và sắc sảo. Cách nói chuyện thông minh, dí dỏm của em làm tôi lung lay. Em cũng chủ động tấn công tôi nên chẳng mấy chốc chúng tôi trở thành một cặp nổi đình nổi đám ở công ty. Những bức ảnh chụp chung trên mạng xã hội nhiều hơn.
Hồi đầu Huyền cũng như những lần trước, cô ấy im lặng. Nhưng sau đó, cô ấy đã nói muốn tôi dừng lại, cô ấy sẽ tha thứ nhưng cô em cùng công ty quá hấp dẫn khiến tôi không sao kìm chế được bản thân. Ở bên em tôi luôn được khám phá, được làm mới, được chiều chuộng tới bến. Điều mà Huyền chưa bao giờ làm được cho tôi.
Rồi Huyền ngừng liên lạc, chuyển chỗ trọ, khóa facebook. Tôi không tài nào liên lạc được cho Huyền. Tôi nghĩ con gái giận dỗi mấy bữa là xong nhưng không, cô ấy biệt tích luôn. Tôi đã tìm mọi cách lần tung tích Huyền nhưng không được. Bạn bè Huyền đều xa lánh tôi, nói tôi bội bạc.
Gần 1 năm sau tôi nhận được 1 tấm thiệp mời từ người anh họ. Chúng tôi ngày bé chơi rất thân nhưng từ ngày lên đại học thì cũng chỉ hỏi thăm xã giao. Anh ấy cũng rất kín tiếng về chuyện đời tư. Đến lúc cưới tôi mới biết là anh ấy sắp lấy vợ.
Hôm đó, tôi cũng sắp xếp công việc để về chung vui với anh. Gặp ai mọi người cũng bảo vợ anh xinh lắm lại còn đảm đang rồi quay sang hỏi tôi. Tôi chỉ biết ậm ừ nói vẫn thích tự do nhưng thực tình trong lòng chẳng hiểu sao lúc này tôi lại nghĩ đến Huyền. Đã gần 1 năm trôi qua không biết cuộc sống của em thế nào.
Nhìn thấy mặt cô dâu tôi tái mét mặt đánh rơi cả đũa...
Đang suy nghĩ thì anh họ tôi mang rượu đến chúc, uống xong cũng là lúc hôn lễ bắt đầu. Tôi tranh thủ lót dạ ít đồ ăn thì mọi người nháo nhác cô dâu tiến vào lễ đường. Tôi cũng tò mò ngước lên, đôi đũa trên tay cứ thế rơi xuống đất, mặt tôi cắt không còn giọt máu. Cô dâu chính là Huyền, mới có gần 1 năm, giờ em lại thành vợ của anh họ tôi.
Không biết sau này những ngày lễ, tết tôi sẽ phải đối mặt với em thế nào? Thực sự quá khó xử. Liệu em có còn hận tôi không?, tại sao không phải một ai khác mà lại là anh họ tôi chứ?.
Theo Phunutoday
Đêm tân hôn, tim tôi đau nhói vì nhìn thấy hình xăm trên ngực chồng Tên người bạn gái cũ của anh cứ đập vào mắt tôi. Mặc dù chồng nói tôi hãy quên điều đó đi, thế nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn thấy một nỗi tủi hờn. ảnh minh họa Đã 2 tháng kể từ sau khi cuộc hôn nhân của chúng tôi bắt đầu, cho tới giờ, thú thật, tôi vẫn không cảm nhận được...