Tôi bất ngờ phát hiện bí mật vì sao mẹ chồng luôn “thiên vị” chị dâu
Thời gian gần đây, chị dâu luôn đóng thiếu tiền ăn hàng tháng và lười làm việc nhà. Thế nhưng mỗi lần tôi thắc mắc, mẹ chồng lại gạt đi, cho rằng tôi nhỏ nhen.
Tôi kết hôn được hai năm, sống chung với bố mẹ và anh chị chồng. Căn nhà đông người ở đương nhiên không tránh khỏi một số xích mích, khó chịu. Nhưng vì chúng tôi đều không có điều kiện ra riêng nên đành phải chấp nhận.
Nhà có hai chị em dâu nên tôi luôn cố gắng lịch sự, nhã nhặn, mỗi người một việc để tránh va chạm, tị nạnh nhau. Đặc biệt, đối với những khoản đóng góp trong gia đình, vợ chồng tôi lúc nào cũng đưa tiền cho bố mẹ ngang với nhà anh trai.
Họ hàng nhà tôi và bạn bè biết chuyện đều bảo tôi dại. Bởi anh chị chồng có thu nhập tốt hơn vợ chồng tôi. Chưa kể, anh chồng là con cả, đích tôn của dòng họ, cái gì cũng được hưởng phần hơn nên cần có trách nhiệm, đóng góp nhiều hơn.
Biết vậy nhưng để tránh phiền toái, bị nói này nói kia, tôi mặc kệ. Hàng tháng, vợ chồng anh chị và một con trai đóng 5 triệu đồng cho bố mẹ tiền ăn, điện nước… thì nhà tôi cũng thế, không kém một xu, dù chúng tôi còn chưa có con.
Ngày giỗ ông bà hay lễ Tết, anh chị mua đồ gì, đưa bao nhiêu tiền thì vợ chồng tôi cũng biết ý, đóng góp bấy nhiêu.
Tôi từng rất khó chịu khi mẹ chồng luôn có sự phân biệt đối xử giữa tôi và chị dâu (Ảnh minh họa: TD).
Ấy thế nhưng gần đây, tôi phát hiện mọi chuyện không như tôi tưởng. Mặc định hàng tháng mỗi nhà đóng cho mẹ 5 triệu đồng nhưng có nhiều lần, chị dâu đưa muộn hoặc khất lần. Sốc nhất là tôi từng nghe thấy mẹ chồng bảo: “Thôi tháng này không phải đưa mẹ đâu”.
Có vẻ chuyện đóng thiếu này của nhà anh chị không phải chỉ diễn ra 1-2 lần. Trong khi đó, mẹ chồng chưa bao giờ nói với tôi như vậy hay không nhận tiền của tôi dù chỉ một lần.
Video đang HOT
Đóng tiền “nhát gừng” là thế, nhưng chị dâu còn lười làm việc nhà. Chị thường xuyên báo bận đi làm, có việc phải về muộn… để không phải rửa bát, dọn dẹp nhà cửa. Đáng lẽ ra mỗi chị em một việc, tôi đã nấu cơm, chị cần làm những việc còn lại. Tuy nhiên, chị không hề biết ý, đổ hết mọi thứ lên tôi.
Tần suất chị “trốn” việc nhà ngày càng tăng khiến tôi ấm ức. Tôi góp ý thì chị chỉ bảo: “Giúp chị nhé, cảm ơn em”. Lấy hết can đảm nói với mẹ chồng, mẹ còn bênh chị dâu, bảo tôi: “Chị em trong nhà đỡ đần nhau một chút có sao đâu. Có thế mà con cũng tị nạnh”.
Tôi thực sự không hiểu vì sao mẹ chồng lại “thiên vị” chị dâu như vậy? Vì chị là dâu cả, sống với mẹ trước tôi, hay vì điều gì?
Nhà đông người phức tạp, đáng lẽ ra mẹ chồng nên cư xử công bằng, hoặc ít ra đừng phân biệt lộ liễu như vậy, cho tôi đỡ tủi thân, khó chịu. Cuộc sống gia đình nhờ thế cũng êm đềm hơn, nhưng đằng này mẹ lại thể hiện ngược lại.
Trong những ngày buồn tủi không biết giãi bày với ai hay giải quyết như thế nào, tôi bỗng phát hiện được một bí mật. Lúc dọn nhà, tôi vô tình nhìn trong thùng rác có tờ bệnh án và hóa đơn mua thuốc, viện phí lên đến hàng chục triệu đồng. Nhưng tên bệnh nhân là người mà tôi không biết.
Tôi mang tập giấy tờ đó đi hỏi mẹ chồng. Thấy vậy, mẹ giật mình kéo tôi vào phòng riêng. Mẹ bảo đó là em ruột của chị dâu. Người em trai đang học đại học bỗng phát hiện bị ung thư phổi, gia đình bên đó tốn nhiều tiền chạy chữa lắm. Vợ chồng anh chị cũng phải đóng góp thêm, chị thường xuyên vắng nhà vì phải ở viện chăm sóc cho em.
Mẹ chồng không nói cho vợ chồng tôi biết vì chị dâu không muốn. Thương chị vất vả và đang gặp khó khăn về tài chính nên mẹ ít khi lấy tiền đóng hàng tháng. Đôi khi, mẹ biết đã cư xử chưa được chuẩn mực khiến tôi buồn lòng, mẹ xin lỗi tôi.
Nghe đến đây, nước mắt tôi không ngừng lăn dài. Hóa ra bấy lâu nay, tôi không hề biết chuyện gì, cứ suốt ngày giận dỗi, tị nạnh không đâu với chị dâu, trách móc mẹ chồng. Tôi tự thấy mình quá trẻ con, đáng xấu hổ.
Chị dâu hóa ra có nhiều nỗi lo, vất vả hơn tôi tưởng rất nhiều. Tự dưng, tôi thương chị quá.
Cùng là người thân trong nhà, chị không muốn kể, tôi cũng không biết nên giúp đỡ thế nào. Tôi chỉ dám thủ thỉ với mẹ chồng, từ nay, mọi việc nhà tôi sẽ lo hết. Còn về vấn đề tiền bạc, vì vợ chồng tôi chưa có con nên hàng tháng cũng không tốn kém gì nhiều, chúng tôi sẽ đóng thêm bù vào khoản của nhà chị dâu.
Tôi biết chút đó chẳng đáng gì, không đỡ đần được chị dâu nhiều. Nhưng cứ đến đâu hay đến đó, tạm thời tôi mới nghĩ ra được như thế.
Tôi bật khóc nức nở khi chị dâu bất ngờ thông báo điều này
Tuần trước, chị dâu bất ngờ gọi mọi người họp gia đình. Tại đây, chị thông báo quyết định của mình khiến tôi không khỏi bàng hoàng.
Gần đây, tôi có đọc được bài viết: "Chị em dâu cãi nhau vào ngày giỗ bố, mẹ chồng nói lời này khiến tôi tái mặt". Đúng là "mỗi nhà mỗi cảnh", tôi cũng đang sống chung cùng bố mẹ chồng và anh chị chồng nhưng mối quan hệ của hai chị em dâu tôi lại hoàn toàn khác.
Tôi xuất thân từ gia đình làm nông nghèo khó ở tỉnh lẻ. Học hết cấp 3, tôi lên thành phố xin việc để phụ giúp bố mẹ. Khi làm phục vụ tại quán ăn, tôi tình cờ quen anh, cũng là chồng của tôi bây giờ. Mặc dù là con trai thành phố, chồng tôi có gia cảnh bình thường và chỉ là nhân viên có mức thu nhập "đủ ăn".
Bố mẹ chồng tôi rất khó tính. Chồng và anh trai nhìn chung là những người tốt bụng nhưng cũng khá gia trưởng. Những ngày đầu về làm dâu, tôi cảm thấy áp lực lắm, chưa quen với nếp nhà chồng nên làm gì cũng sai, liên tục bị mẹ chồng trách móc.
Chồng thương tôi nhưng anh ấy cũng cho rằng, phụ nữ trong nhà cần đảm đang, mẹ chỉ đang dạy tôi những điều đúng đắn. Tôi từng có lúc muốn ly hôn vì quá mệt mỏi. Suy đi nghĩ lại, tôi vẫn yêu chồng, được về làm dâu nhà anh là tốt hơn nhiều so với cuộc sống của tôi trước đây. Mọi người trong nhà chỉ khó tính chứ không có ý coi thường tôi bao giờ.
Nhờ chị dâu, tôi mới có được cuộc sống tốt như ngày hôm nay (Ảnh minh họa: Sina).
Nói thật, người duy nhất trong nhà chồng khiến tôi dễ chịu, cảm thấy được yêu thương chính là chị dâu. Gọi là chị dâu nhưng chị hơn tôi đến 20 tuổi, có thể vì thế mà chị luôn đối xử bao dung, từ tốn với tôi như một người mẹ.
Chị chỉ dạy cho tôi từng chút một công việc nhà. Mỗi lần tôi bị ai trách mắng, chị đều ra mặt bảo vệ, nói đỡ cho tôi. Chị bảo tôi sống ở quê có nhiều khác biệt, từ từ mới làm quen được mọi thứ và luôn khen tôi là người thật thà, ngoan ngoãn.
Tính tôi có phần ngốc nghếch, chậm chạp. Thế nhưng, chị vẫn bảo đó là điểm đáng yêu nhất của tôi.
Lúc nào tôi tủi thân mà bật khóc hoặc quá nhớ bố mẹ, các em ở quê, tôi chỉ biết đến tâm sự với chị dâu. Chị luôn động viên, an ủi tôi giống như cách mẹ tôi vẫn hay làm. Thậm chí có lần, chị còn lén chở tôi lên phố cổ ăn kem cho tâm trạng thoải mái hơn.
Chị dâu hiện kinh doanh hoa quả ở chợ, nhìn chung công việc khá tốt. Thấy tôi đi làm phục vụ tại quán ăn quá vất vả, chị ngỏ ý bảo tôi về làm với chị, hàng tháng chị hứa trả lương tốt hơn. Dĩ nhiên không có gì cần suy nghĩ, tôi vui mừng đồng ý ngay.
Cuộc sống làm dâu ở thành phố của tôi 3 năm qua nhờ có chị dâu mà dễ thở, hạnh phúc hơn hẳn. Đối với tôi, chị thực sự là ân nhân, là người mẹ thứ hai mà tôi không thể sống thiếu.
Ấy thế mà tuần trước, trong cuộc họp gia đình, chị cho biết dự định cuối năm sẽ sang Mỹ định cư. Cả nhà ngoại của chị hiện đều ở bên đó, có công việc kinh doanh khá ổn định và muốn đưa nốt vợ chồng, con cái của chị sang cùng.
Nhận thấy môi trường giáo dục, chất lượng cuộc sống ở nước ngoài rất tốt nên vợ chồng chị muốn sang để đổi đời, tạo điều kiện cho hai con phát triển sau này. Anh chị xin lỗi vì đã không thể ở nhà phụng dưỡng bố mẹ, nhờ vợ chồng tôi phụ giúp chuyện này nhưng hứa sẽ gửi tiền về thường xuyên.
Bố mẹ chồng tôi nghe xong có vẻ không phản đối, chồng tôi cũng vậy, chỉ có tôi là buồn rười rượi. Tôi biết như thế là tốt với gia đình chị nhưng không hiểu sao cả thế giới trong tôi như sụp đổ.
Tấm phao cứu sinh, người mà tôi luôn bám víu cả về vật chất lẫn tinh thần sắp rời xa tôi. Tôi chạy vào nhà vệ sinh mà bật khóc nức nở.
Cảm giác trong tôi lúc này là sự buồn lòng, lo lắng và sợ hãi. Tôi chưa thể tưởng tượng được cuộc sống sau này không có chị dâu. Rồi tôi sẽ phải hàng ngày đối mặt với bố mẹ chồng khó tính, người chồng gia trưởng và đứa con trai hay quấy khóc như thế nào đây?
Biết hành động như này là không ổn nhưng tôi có nên cầu xin chị dâu đừng đi định cư ở nước ngoài hay không? Hoặc nếu như có cách nào đó, chị có thể tạo điều kiện cho vợ chồng tôi theo cùng được không?
Mẹ chồng hay vay tiền lắt nhắt không trả, chị dâu cao tay nghĩ ra cách đòi lại khéo léo bất ngờ Bị mẹ chồng bòn rút mãi cũng khổ, tôi không ngờ chị Hằng lại đòi được cả tiền lẫn thể diện theo cách thông minh đến thế. Nhà chồng tôi có 2 cậu con trai, ông xã tôi tuy là út nhưng lại kết hôn trước. Chị Hằng về làm dâu sau tôi 1 năm, là một người phụ nữ vui vẻ và...