Toan tính đủ đường để có được căn nhà bố mẹ chồng đang ở, cuối cùng tôi lại mất trắng vào phút chót
Nghe bố chồng nói thế, tôi mừng như mở cờ trong bụng. Ấy vậy mà…
Có lẽ trên đời này, người ngốc nghếch nhất là chồng tôi. Anh ấy yêu gia đình của mình đến mù quáng. Trong khi gia đình anh ấy chẳng giúp được gì cho chúng tôi. Mặc dù họ hoàn toàn có khả năng kinh tế.
Chồng tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, có 2 anh em. Sau chồng tôi là cô em chồng tối ngày chỉ biết xin xỏ. Từ những ngày còn học đại học, cô ấy đã lấy tiền của chồng tôi để ăn học. Lúc ấy tôi mới là người yêu nên không dám xen vào. Chứ nếu là bây giờ, tôi không bao giờ đồng ý để chồng nuôi em ăn học như thế. Bố mẹ chồng tôi vẫn khỏe mạnh, cả 2 lại có lương hưu. Vậy mà không hiểu thế nào lại đổ gánh nặng đó lên chồng tôi?
Ngày ấy chúng tôi phải tự bỏ tiền ra để làm đám cưới. Tưởng không phải chi tiền tổ chức thì mẹ chồng sẽ xông xênh với mình. Nào ngờ hôm trao vàng, mẹ chồng chủ cho tôi đúng 2 chỉ vàng. Trong khi đó, bạn bè tôi đứa nào cũng được nhà chồng cho cả cây vàng.
Tôi đã xác định, nếu bố mẹ chồng đồng ý cho vợ chồng tôi căn nhà ấy thì tôi sẽ phụng dưỡng ông bà thật tốt. (Ảnh minh họa)
Đang lúc khó khăn thì em chồng tôi cưới. Đáng lẽ đám cưới của con thì bố mẹ chồng tôi phải bỏ tiền ra. Đằng này họ phó mặc cho chồng tôi vay mượn khắp nơi để tổ chức. Lần ấy tôi và chồng giận nhau to lắm. Cũng bởi vì anh muốn em gái không lép vế trước nhà trai nên trao cho em 1 cây vàng. Sau khi em chồng tôi kết hôn, tôi còn biết chồng tôi thường xuyên gửi tiền cho cô ấy nữa.
Tôi về nhà chồng chẳng trông mong được điều gì. Chỉ hy vọng sau này khi bố mẹ chồng qua đời, họ sẽ để lại cho chúng tôi ngôi nhà mặt đường trị giá cả tỷ ở trên phố. Theo lẽ thường, sau khi bố mẹ mất thì con trai được hưởng là điều tata nhiên. Vì thế, tôi cố gắng chăm chút cho nhà chồng để lấy lòng bố mẹ chồng.
Video đang HOT
Tôi đã xác định, nếu bố mẹ chồng đồng ý cho vợ chồng tôi căn nhà ấy thì tôi sẽ phụng dưỡng ông bà thật tốt. Tôi cũng sẽ bỏ qua chuyện vàng cưới xưa kia. Ý mẹ chồng tôi cũng muốn cho chúng tôi. Thế nhưng chồng tôi lại ngốc đến mức từ chối căn nhà đó.
Hôm qua là chủ nhật, theo thường lệ, chúng tôi ăn cơm gia đình vào cuối tuần nên ai cũng có mặt. Trong bữa cơm, mẹ chồng tôi kể chuyện nhà hàng xóm. Chỉ vì một mảnh đất mà anh em từ mặt nhau, thậm chí còn chuẩn bị lôi nhau ra tòa.
Ngồi giữa mâm cơm, tôi tức sôi máu vì câu nói của chồng. (Ảnh minh họa)
Nói đến đó, bố chồng tôi liền ráo trước: “Nhà có 2 anh em. Bố cũng nói thẳng, sau này bố mẹ nhắm mắt xuôi tay thì để căn nhà này lại cho vợ chồng thằng Hiển”. Nghe bố chồng nói thế, tôi mừng như mở cờ trong bụng. Ấy vậy mà chồng tôi lại đột ngột lên tiếng: “Bọn con giờ ổn định rồi, con không cần đâu. Bố mẹ cho nhà cái Hoa ấy, vợ chồng nó vất vả, mấy năm rồi vẫn ở nhà thuê”.
Thế rồi bố chồng tôi cười và đồng ý để cho em chồng tôi căn nhà ấy. Đã vậy, ông còn bảo sẽ làm thủ tục sang tên sớm để sau này khỏi phiền phức. Ngồi giữa mâm cơm, tôi tức sôi máu vì câu nói của chồng. Anh vừa mới từ chối một căn nhà trị giá cả tỷ đồng. Vậy mà anh còn có thể tươi cười được.
Về đến nhà, chúng tôi cãi nhau một trận lớn. Tôi không thể chấp nhận được việc chồng vừa làm. Anh chẳng bàn bạc với tôi câu nào đã tự ý nói sẽ cho em chồng căn nhà ấy. Cô ấy là gái có chồng, lẽ dĩ nhiên phải là nhà chồng cô ấy cho chứ không phải chúng tôi. Tôi tức lắm. Đã vậy sau này bố mẹ chồng già yếu tôi cũng sẽ đẩy cho em chồng còn tôi sẽ không bao giờ đụng đến họ. Ai thừa kế thì phải chăm bố mẹ là lẽ dĩ nhiên phải không mọi người?
Theo Tri thức trẻ
Thấy con dâu đuổi chồng đi, mẹ chồng tôi tru tréo
Kể từ khi lấy chồng, tôi gần như biến thành con người hoàn toàn khác. Trước đây tôi chưa phải va vấp nhiều nên bản thân rất hiền lành. Đi làm kinh doanh, đa phần tôi là người chịu thiệt vì không dám đứng lên.
Tôi trở nên cứng rắn mạnh mẽ như ngày hôm nay cũng vì chồng và những người bạn của anh. Chồng tôi từng là người đàn ông tối ngày chỉ biết đến bạn. Vì tính cả tin lại hết lòng với bạn nên anh luôn bị bạn lợi dụng.
Có lần, chồng cầm tiền của tôi để đi mua hàng. Chẳng hiểu bạn bè tỉ tê thế nào, anh đưa hết số tiền ấy cho bạn mà chẳng có giấy tờ, cam kết. Khi tôi đi đòi tiền, người bạn ấy của chồng chối phăng. Lần ấy xem như tôi mất trắng. Nhưng những lần sau cũng vậy, chồng tôi chỉ lo cho bạn mà bỏ bê vợ con, mẹ già.
Lần ấy xem như tôi mất trắng. Nhưng những lần sau cũng vậy, chồng tôi chỉ lo cho bạn mà bỏ bê vợ con, mẹ già. (Ảnh minh họa)
Hôm đó con tôi bị đau bụng, tôi gọi cho chồng cả chục cuộc điện thoại nhưng không thấy anh nghe. Con tôi được chuẩn đoán viêm ruột thừa cấp, đến khi con lên bàn mổ vẫn chưa có mặt chồng tôi. Tôi bực lắm.
Thì ra hôm đó chồng tôi đang đi sơn nhà giúp cho bạn nên không nghe điện thoại. Đợi con ra viện, tôi quyết sẽ làm tới cùng. Chúng tôi đã cãi nhau. Trong cơn thịnh nộ, chồng tôi nói chỉ cần anh ra khỏi nhà, nhất định bạn bè sẽ cưu mang anh. Quả thật lúc đó tôi cũng không vừa. Tôi lấy hết quần áo của chồng ném ra ngoài và nói tôi sẽ nuôi mẹ chồng đến khi bà mất. Còn chồng tôi đừng bao giờ quay về nữa.
Thấy con dâu đuổi chồng đi, mẹ chồng tôi tru tréo. Bà còn bảo tôi ác, dám đuổi cả chồng. Thú thật, tôi nói nhẹ không được nên đành phải dùng cách ấy. Cùng lắm thì tôi mất chồng. Nhưng dù có thế nào, tôi cũng xác định sẽ phụng dưỡng mẹ chồng cho tròn đạo.
Không phải tôi đang khen mình nhưng tôi sống có độc ác gì đâu. Chẳng qua vì chồng tôi quá đáng quá. Sau khi chồng đi, tôi vẫn vui vẻ như bình thường. Mẹ chồng mắng nhiếc, chửi rủa tôi cũng chịu. Chồng tôi lúc ấy cũng bặt vô âm tín.
Thú thật, tôi nói nhẹ không được nên đành phải dùng cách ấy. Cùng lắm thì tôi mất chồng. (Ảnh minh họa)
Tháng đầu tiên, chồng tôi không gọi về nhà một lần nào. Duy chỉ có những cuộc điện thoại từ số máy lạ gọi cho tôi, nghe giọng tôi xong lại vội vàng cúp máy. Tôi chẳng bận tâm, cũng không phỏng đoán đó là ai cả. Nói chung, thời gian đó tôi vẫn vô cùng bình thường, sẵn sàng một cuộc sống không chồng.
Chồng tôi đã không chịu được đến tháng thứ 3. Lúc đi khỏi nhà, anh mang theo 10 triệu. Vậy mà ngày trở về, ví của anh chẳng có nổi 10 nghìn. Vừa thấy tôi ra mở cửa, chồng cầm tay tôi rồi quỳ xuống xin tôi tha thứ. Anh nói, bạn bè của anh giờ chẳng còn mấy ai. Khi anh có tiền thì họ xum xoe. Nhưng lúc anh cần sự giúp đỡ thì ai cũng ngoảnh mặt. Tôi đồng ý cho chồng về nhà với điều kiện nếu anh còn tái diễn những chuyện trước kia, tôi sẽ ly hôn.
Từ đó đến nay, chồng tôi thay đổi hẳn. Anh tu chí làm ăn, ít chơi bời với bạn bè và cũng không còn dễ bị lợi dụng như trước. Mẹ chồng tôi thấy con trai thay đổi nên mừng lắm. Bà bảo, nếu không có tôi, chắc chắn chồng tôi sẽ chẳng thể có được ngày hôm nay.
Theo Afamily
Cả nể yêu 2 cô cùng lúc, giờ một cô có bầu, một cô thì gia đình ép cưới Nếu không có chuyện Q có bầu, có lẽ tôi đã an phận về quê, cưới cô gái mà bố mẹ mình ưng thuận. Nhưng giờ mọi thứ hỗn độn, ngổn ngang khiến tôi rối bời. ảnh minh họa Tôi là một chàng trai quê tỉnh lẻ, lên thành phố học tập và làm việc. Theo kế hoạch, thời gian tới, sau khi...