Tờ hóa đơn hé lộ bí mật khủng khiếp của chồng
Tôi là người đàn bà thứ hai của chồng. Anh kết hôn với tôi sau ba năm cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ. Anh nói hai người chia tay vì bất đồng quan điểm, càng sống càng không có điểm chung. Sau ly hôn, vợ anh nhận nuôi con gái nhỏ.
Lấy một người đàn ông đã qua một lần đò cũng không phải là việc gì ghê gớm lắm, dù khi mới bắt đầu tôi cũng gặp phải lời ra tiếng vào từ gia đình, bạn bè. Chồng tôi, xét về mọi mặt thì là một người đàn ông tốt. Anh chu đáo, tâm lý và chín chắn. Anh coi trọng gia đình và đòi hỏi vợ mình cũng thế.
Sau khi chúng tôi kết hôn, anh vẫn làm tròn bổn phận người cha bằng việc chu cấp tiền hàng tháng cho con gái. Thỉnh thoảng vào ngày lễ anh chủ động đến thăm con hoặc đón con về nhà mình. Lấy anh, tôi phải tập làm quen với việc đó, rằng anh có một đứa con và tôi cũng cố gắng gần gũi cô bé.
Thỉnh thoảng, vào những lúc cô bé ốm sốt hay gặp vấn đề gì đó về sức khỏe, vợ anh vẫn gọi điện cho chồng tôi. Những lúc như thế, dù đã khuya hay đang đêm anh đều rời nhà đến với con. Anh luôn tỉ tê để tôi thông cảm, rằng khi tôi làm mẹ sẽ hiểu nuôi trẻ nhỏ vất vả như thế nào, để tôi hiểu cho những lo lắng sợ hãi của vợ cũ anh ấy. Tôi dù không thoải mái cũng không dám tỏ thái độ gì. Nhưng những đêm anh không về, dù ít ỏi, dù vì con gái cũng làm tôi có chút ghen tuông khi nghĩ anh đang ở bên vợ cũ.
Tôi có thai hai lần đều bị hỏng cả hai. Điều này khiến tinh thần tôi vô cùng suy sụp. Chồng luôn động viên, chỉ cần tôi khỏe lại, nhất định chúng tôi sẽ có con. Hai lần mất con, tôi không thấy chồng có biểu hiện quá đau buồn. Tôi nghĩ đàn ông thường mạnh mẽ, dẫu có buồn chắc cũng không để lộ ra. Nếu anh tỏ ra yếu đuối thì làm sao động viên tôi được.
Một lần giặt quần áo, tôi lục tìm trong túi quần áo chồng xem anh có để quên giấy tờ gì trong đó không. Thứ tôi tìm được là một tờ hóa đơn thanh toán ở siêu thị, danh sách hàng hóa được liệt kê trong đó chủ yếu đều là đồ dùng sơ sinh như tã giấy, khăn, tất, quần áo cho em bé. Ngày tháng trên hóa đơn in rõ mới hôm qua. Tôi không hiểu vì sao thứ này lại có trong túi áo của chồng. Chợt nhớ cách đây vài tuần, một người quen của tôi nói nhìn thấy chồng tôi chở một bà bầu trên đường. Lúc đó tôi cười cho rằng chị ấy nhìn nhầm. Lòng tôi hoang mang nóng như lửa đốt.
Khi tờ hóa đơn được đặt trước mặt, chồng nhìn tôi trân trối. Anh lắp bắp hỏi “Cái này em lấy ở đâu ra thế?”. Rồi sau đó anh níu lấy tay tôi: “Đó chỉ là tai nạn, là sự cố ngoài mong muốn. Anh thề với em, anh tuyệt đối không còn chút tình cảm nào với cô ấy”. Vợ cũ chồng tôi đã có thai sau một đêm chồng tôi ở lại vì con gái ốm.
Video đang HOT
Tôi thật sự không biết nói gì lúc đó, chỉ biết khóc một cách đau khổ tuyệt vọng. Đến một đứa con chưa đủ, giờ họ còn thêm đứa nữa, còn tôi thì sao đây. Hóa ra thời điểm tôi mất đứa con đầu thì cô ấy cũng mang bầu. Tôi mất đứa thứ hai thì cô ấy đã gần kề sinh nở. Chồng tôi bận bịu với vợ cũ như thế, làm sao còn tâm trí đâu mà buồn đau xót thương.
Nhưng chồng tôi, trước hay sau đều nói do một phút yếu lòng. Khi cô ấp thông báo có thai, chồng tôi đã van xin cô ấy bỏ đi nhưng cô ấy không chịu. Cô ấy nói với chồng tôi “Vợ anh muốn có một đứa con mà mấy lần không có được. Em may mắn có sao anh lại xui em bỏ con đi. Nó là con anh, nhưng cũng là con em. Em, sẽ nuôi nó”. Anh không dám thú nhận với tôi, cũng không đành lơ là vợ cũ. Cô ấy đều tự đi khám thai, chỉ duy nhất một lần cô ấy nhờ anh chở đi sắm đồ cho em bé để chuẩn bị cho ngày sinh nở.
Chồng tôi quỳ xuống, van xin tôi. Nói nếu tôi thứ tha, anh nhất định sẽ rạch ròi các mối quan hệ, tuyệt đối không để tôi phải buồn thêm nữa. Nhưng làm sao anh có thể rạch ròi, làm sao tôi có thể không buồn thêm. Những đứa con của anh, anh làm sao bỏ chúng được.
Mấy ngày trước, vợ cũ của anh ấy chủ động tìm gặp tôi. Cô ấy có xin lỗi, cũng xin tôi bỏ qua cho chồng. Cô ấy nói sẽ nuôi hai đứa trẻ, nhất định sau này không quấy quả chồng tôi nữa. Cô ấy bảo mình đã vì nông nổi mà dẫn đến ly hôn, sau ly hôn cảm thấy rất hối hận nên hy vọng tôi không đi vào con đường cô ấy đi. Cô ấy cũng khẳng định chồng tôi là người đàn ông tốt, do cô ấy không biết giữ mà để mất.
Tôi từ trước đến nay không có ác cảm gì với vợ cũ của chồng, qua sự việc này cũng không thấy căm ghét gì cô ấy, ngược lại trông cô ấy rất đáng thương khi ôm bụng bầu ra khỏi nhà tôi.
Tôi vẫn yêu chồng, tôi nghĩ anh cũng do “lửa gần rơm” mà nên nỗi. Thật sự thâm tâm tôi không muốn ly hôn. Tôi có thể tha thứ cho chồng để cuộc hôn nhân của mình không tan vỡ. Nhưng còn cô ấy, cô ấy phải làm sao. Một người phụ nữ một mình nuôi hai đứa con nhỏ chẳng phải việc dễ dàng. Chuyện xảy ra do lỗi của hai người, sao cô ấy phải gánh hết vất vả còn chồng tôi thì không.
Dù sao thì tôi cũng chưa có con, dù sao thì đây cũng là một vết thương lòng không dễ gì quên được. Một đứa con chung cũng là một liên hệ, hai đứa con chung thì làm sao họ có thể không còn gặp gỡ. Tôi có nên trả anh về cho vợ cũ để hai đứa trẻ có cha?
T. Hiền
Theo dantri.com.vn
Từng ghét anh rể vì đã bỏ chị mình, vậy mà giờ phút này tôi và cả gia đình chỉ mong được anh tha thứ
Vô tình hôm bố tôi đến công ty gặp con rể, lại đúng lúc thấy anh đang bế một người đồng nghiệp bị ngã cầu thang vào viện...
Tôi và bố mẹ từng rất tự hào về chị gái mình. Chị tôi xinh đẹp, giỏi giang. Đi đến đâu cũng gặp được người yêu kẻ mến. Ra ngoài chị khôn khéo và rất biết cách để lấy lòng người khác. Còn anh rể tôi, đúng là có kiếm ra tiền nhưng bề ngoài lại cục mịch, ít nói khiến tôi cảm giác anh là một người rất khó tính.
Bố mẹ tôi từng không đồng ý để anh làm rể. Bởi vì đứng với chị tôi, ai cũng nghĩ 2 người họ là bố con. Chưa kể anh rể và chị tôi cũng có cách biệt tuổi tác khá lớn. Nhưng sau khi anh chị kết hôn, chúng tôi mới có cơ hội tiếp xúc và thấy anh là một người đàn ông tốt. Việc trong nhà tôi, anh sốt sắng chẳng khác gì con trai của bố mẹ.
Mỗi lần về quê, nhìn thấy thiếu thốn thứ gì là anh lại sửa chữa, mua mới cho bố mẹ. Còn chị tôi, chị được chiều chuộng như một bà hoàng vậy. Bình thường ở chỗ làm, chị là lãnh đạo nên về nhà chị cũng thị uy với cả chồng. Không phải anh rể tôi không có tiếng nói trong nhà, chẳng qua anh thương vợ và nhường nhịn nên chị tôi mới được đà lấy tới.
Chị gái tôi thì tối ngày nói không thể sống với anh được nữa. (Ảnh minh họa)
Gia đình chị gái tôi vẫn luôn là hình mẫu để tôi và chồng cố gắng. Vậy mà anh chị lại đột ngột nói chia tay cách đây 3 tháng. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến bố tôi lên cơn đau tim, mẹ tôi cũng sốc lên sốc xuống.
Hỏi anh rể thì anh không nói lý do chia tay. Chị gái tôi thì tối ngày nói không thể sống với anh được nữa. Bố mẹ và cả tôi đã nghĩ, có lẽ anh rể đã thay lòng đổi dạ nên chị tôi mới không chịu được mà ly hôn. Vô tình hôm bố tôi đến công ty gặp con rể, lại đúng lúc thấy anh đang bế một người đồng nghiệp bị ngã cầu thang vào viện. Bố đã hiểu lầm là anh rể ngoại tình với người đồng nghiệp ấy
Hôm sau, bố mẹ tôi đã đến công ty anh rể để chửi bới, mạt sát anh. Mặc cho mọi người nói anh chỉ giúp cô đồng nghiệp kia vì cô ấy đang mang thai, bố mẹ tôi vẫn không tin và quy hết trách nhiệm lên đầu anh rể. Sự việc diễn ra ngày hôm đó khiến anh bị bẽ mặt trước đồng nghiệp. Vì thế, anh càng đốc thúc chuyện ly hôn.
Sau ly hôn, anh rể nhận nuôi 2 đứa con vì chị tôi không muốn vướng bận con cái. Khi 2 đứa trẻ ấy đến tòa và nói muốn ở với bố, tôi cảm nhận chúng chẳng có chút tình thương nào với mẹ. Chúng đều đã ở tuổi vị thành niên, đều hiểu chuyện và biết phân biệt phải trái.
Tôi nghe xong mới ngớ người vì cả tôi và bố mẹ đều đã trách lầm anh rể. (Ảnh minh họa)
Tôi thương cháu nên thi thoảng vẫn đến thăm. Tuy nhiên, tôi luôn chọn những ngày mà anh rể phải đi làm. Vì thật tình lúc đó tôi vẫn luôn cho rằng anh rể mình ngoại tình. Cho tới hôm đó, tôi đến nhà anh và thấy chị gái mình đang tìm về thăm con.
Đứng ở ngoài cổng, tôi đã nghe thấy tiếng cãi vã bên trong. Chị gái tôi quát con vì chúng không muốn gặp mẹ. Còn 2 đứa cháu của tôi cũng lớn tiếng: "Bọn con không có người mẹ như mẹ đâu. Mẹ đã phản bội bố, bố và bọn con im lặng vì muốn giữ thể diện cho mẹ không ngờ mẹ còn đặt điều nói bố lăng nhăng. Mẹ đừng bao giờ quay về đây nữa".
Tôi run rẩy bước ra khỏi nhà anh rể. Đợi khi chị mình đi rồi, tôi với vào nhà hỏi rõ mọi việc. Khi tôi hỏi lý do bố mẹ chia tay, cả 2 đứa cháu của tôi đều nói là do chị tôi đã ngoại tình trước.
Tôi nghe xong mới ngớ người vì cả tôi và bố mẹ đều đã trách lầm anh rể. Biết chuyện, bố mẹ tôi vừa xấu hổ vừa ân hận. Tại sao chị tôi có thể làm ra chuyện không thể dung thứ, để bây giờ gia đình chúng tôi phải sống mà không dám ngẩng đầu lên nhìn mặt anh rể thế này?
Theo kenhsao.vn
Chồng mình không ngoại tình, chỉ là anh yêu người khác.. Cách đây khoảng 1 tháng, chú mình - một người đàn ông 60 tuổi đã nói với mình rằng: "Bây giờ người ta không dùng từ ngoại tình nữa cháu ạ, hãy dùng từ yêu người khác". Sáng nay, trong một cuộc trò chuyện, cô em đồng nghiệp với mình bỗng dưng thốt lên: " Em không nghĩ một chuyện tình yêu đẹp...